Hình Bóng Em

Chương 9:

"Mùi trên người em đều thích"

Ngụy Triệt cắn nhẹ lên cổ cậu, lưu manh hít sâu thêm mấy cái, chọc cho Từ Nam ngứa ngáy cười lên khanh khách.

Móng vuốt nhỏ chợp lấy bàn tay anh, vuốt ve từng khớp tay thon dài, cậu hạ giọng nghi hoặc hỏi:

"Anh, chuyện hợp đồng xây dựng, anh không ký thật sao?"

Ngụy Triệt nghiêng đầu chống cằm suy nghĩ, trở tay bắt lấy móng vuốt của cậu chơi đùa.

"Em về soạn lại một hợp đồng khác, cho công ty anh quyền đồng hợp tác xây dựng, điều khoản chi tiết ngày mai anh bảo thư ký gửi cho em."

"Dạ." – nghĩ nghĩ lại nói, "thật ra anh cứ ký lấy toàn quyền luôn cũng được mà. Hợp đồng này vốn là em giành cho anh."

"Anh biết. Bảo bối ngoan lắm. Nhưng cứ làm như anh nói."

"Dạ"

Mặc dù vẫn còn nghi hoặc, nhưng Từ Nam không do dự đáp ứng. Làm sao cũng được, miễn là anh vui.

Nói xong chuyện chính, cậu lại không an phận nhúc nhích thân thể, vặn qua vặn lại trên đùi anh, móng vuốt không yên vẽ loạn trên bờ ngực rộng lớn.

"Lại làm sao?"

Ngụy Triệt yêu chiều vỗ mông cậu, lại nhéo nhéo một chút.

"Anh... hình như anh cứng nè?"

Từ Nam cạ cạ mộng xuống dưới, dè dặt è thẹn nói. Ngụy Triệt buồn cười, cố gắng nghiêm giọng:

"Vậy.. vậy mình...."

"Đã nói chờ chỗ kia của em bớt sưng đã." – Ai đó vờ cứng rắn.

"..."

Cậu cuối đầu im lặng, giữa lúc anh tưởng cậu cuối cùng cũng ngoan ngoãn bỏ cuộc thì lại nghe thấy giọng nói lí nhí chờ mong:

"Hay..hay là em dùng miệng nha, được không anh?"

Bùm một phát, suy nghĩ của Ngụy Triệt bỗng chốc trở nên rối rắm. Kí ức lại phiêu đãng đến một đêm nào đó, trong phòng bao tối mờ, chính mình khắp người nóng bức khó nhịn, thiếu niên khi đó còn non nớt lạ lẫm, cẩn cẩn dực dực cuối đầu liếʍ mυ'ŧ, ngây ngô, nhưng cũng không kém phầm kiều diễm.

Cảm giác nóng ấm vừa quen thuộc vừa xa lạ xẹt qua trong kí ức, một luồng hơi nóng bắn thẳng xuống dưới, bụng căng thẳng, hạ thân đã dựng thành một túp liều lớn.

Từ Nam nhạy cảm phát giác du͙© vọиɠ anh bành trướng, bạo gan leo xuống, quỳ gối trước ghế, đối mặt với bộ phận hùng dũng kia.

Cậu đưa mắt nhìn lên, thấy Ngụy Triệt hai má hơi ửng đỏ, hai mắt mơ màng không tập trung, liền nắm chắc cơ hội kéo quần ngủ lẫn qυầи ɭóŧ của anh xuống qua đùi.

Cự vật được giải phóng, bậc ra thẳng đứng, ngạo nghễ rỉ ra giọt nước trong suốt.

Từ Nam nuốt một ngụm nước miếng, vừa lo lắng vừa mê mẩn nhìn chằm chằm vào vật kia.

Màu sắc không trắng bằng của cậu, có hơi ngăm đen, lúc cương lên thì đỏ sậm mê người, từng sợi gân mạnh mẽ giật giật. Hại cậu không khỏi liên tưởng lại tư vị tối hôm qua, cả người không nhịn được mềm nhũn, hậu huyệt phía sau ẩn ẩn truyền đến cảm giác căng thẳng.

Cậu hít vào một hơi, ngửi được mùi xạ hương thoảng thoảng trong không khí. Lấy can đảm vươn đầu lưỡi ra, chậm rãi, nhẹ nhàng, liếʍ từ dưới gốc đi lên, hệt như thưởng thức một que kem.

Cảm giác ấm nóng bao lấy làm Ngụy Triệt không khỏi thở ra thỏa mãn. Anh hơi đẩy hông về phía trước, người ngả ra sau, tay chống cằm say mê nhìn cậu.

Như vậy...là cho phép có đúng không?

Từ Nam trong lòng thầm xác định, đầu lưỡi lại bạo gan thêm một chút, liếʍ láp thật cẩn thận thân gậy to lớn, khi liếʍ lên tới đỉnh đầu còn nhẹ nhàng mυ'ŧ vào, hút lấy bạch dịch trong suốt.

Cậu liếʍ một lát, liền trở tay bao lấy dươиɠ ѵậŧ thô dài, môi áp lên cạ vào thân gậy, rê xuống dưới gốc, ngậm vào một bên ngọc tròn. Ra sức mυ'ŧ mát chăm sóc hai viên ngọc nhỏ, lại không ngừng tuốt lộng phân thân.

Ngụy Triệt nhịn không được khẽ thở dốc:

"Tiểu yêu tinh, em học chiêu này ở đâu?"

Anh vương tay nâng cằm cậu lên, khàn giọng chất vấn. Từ Nam ánh mắt mê mang, liếʍ liếʍ khóe miệng sáng bóng, động tác trên tay vẫn mạnh mẽ lên xuống.

"Là..là tự học. Muốn anh thoải mái một chút."

Ánh mắt Ngụy Triệt ôn nhu nhìn cậu, Từ Nam lắc lắc cằm thoát khỏi kiềm kẹp của anh, một lần nữa cuối xuống ngậm lấy cả phân thân, cố gắng phun ra nuốt vào, nước bọt không nuốt vào được chảy dọc theo dươиɠ ѵậŧ, làm ướt đẫm vùng lông rậm rạp bên dưới.

Thư phòng vang lên tiếng mυ'ŧ mát da^ʍ mĩ, kèm theo tiếng thở dốc thỏa mãn.

Từ Nam như đang nhấm nháp thức ăn ngon, điên cuồng liếʍ hút. Một lần nuốt xuống lại càng cố gắng nuốt vào thật sâu, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cổ họng đến ửng đỏ khóe mắt. Lưỡi nhỏ cũng không nhàn rỗi, liếʍ lộng đè xoáy liên hồi.

Ngụy Triệt cả người sướиɠ đến run lên, đưa tay ấn giữ đầu cậu, nâng hông đẩy phân thân ra vào cái miệng nhỏ nóng bỏng.

Từ Nam phối hợp hút lấy càng chặt, dùng cả miệng và tay tuốt gậy cho anh. Qua một lúc lâu sau, cho đến khi Từ Nam cảm thấy khóe miệng bỏng rát, hai má mỏi nhừ, cự vật trong miệng mới run run co giật kịch liệt. Ngụy Triệt đẩy mặt cậu lên muốn bắn, nhưng cậu vội ngăn lại, ấn chặt miệng ngậm lấy phân thân, đồng thời hút vào thật mạnh.

Dòng nước ấm áp bắn thẳng vào trong cổ họng, cậu ngay lập tức nuốt xuống, không thừa một giọt. Sau còn luyến tiếc mυ'ŧ mát, mới bằng lòng nhả ra.

Ngẩng đầu nhìn anh, khóe môi sưng đỏ động lại chút dịch trắng đυ.c, mắt hoa đào ửng đỏ rưng rưng như muốn khóc. Cậu còn không biết sống chết lè lưỡi ra liếʍ khóe môi.

Ngụy Triệt hít vào một hơi, cảm thấy phân thân vừa bắn lại rục rịch muốn ngẩng đầu.

Anh vội kéo cậu dậy, bế ngồi lên đùi. Cuối đầu cạy mở khóe miệng cậu triền miên.

Tay dịu dàng xoa hai đầu gối quỳ đến có chút đỏ.

Từ Nam ôm eo anh, áp sát toàn bộ thân thể lên cơ thể anh, như muốn hòa làm một.

Hai người cứ thế ôm hôn nhau gần 10 phút.

Lục quản gia động tác giơ tay lên gõ cửa cứng ngắc, mặc già lúc đỏ lúc trắng, gian nan quay lưng đi xuống lầu, không nhịn được cảm thán:

Tuổi trẻ bây giờ..chậc..chậc..