Phòng ngủ gam màu trắng đơn điệu, lúc này lại ngập tràn cảnh xuân sắc tình.
"Bảo bối, muốn không?""Muốn... a..."
Anh bất ngờ mυ'ŧ cắn đầu ngực đã sưng cứng của cậu, Từ Nam vừa trả lời vừa thở hổn hển, oằn người đón nhận cơn kɧoáı ©ảʍ lan tràn.
Anh xấu xa nhây cắn đỉnh ti bóng nước đã bị chà đạp đến đỏ bừng, liếʍ láp, ngậm mυ'ŧ say mê.
"Muốn cái gì?"
"Ư... anh... Triệt... muốn anh... aa..."
Nửa lóng ngón tay tinh nghịch chen vào miệng động nhỏ, gãi gãi, xoay vòng, rồi lại rút ra nhấn nhá đùa nghịch vòng quanh.
"Muốn anh... muốn anh làm gì? Chậc, bảo bối, em không nói rõ, làm sao anh biết được chứ?"
"A..."
Từ Nam rên to một tiếng, kɧoáı ©ảʍ từ tai truyền đến làm thân thể khẽ co giật.
Cậu há miệng, ngậm lấy hai ngón tay đang như có như không vờn trên môi mình
Ngậm vào thật sâu, đầu lưỡi bên trong liếʍ lộng vòng quanh, phun ra nuốt vào, thỉnh thoảng lại mυ'ŧ mạnh một chút. Nước bọt tràn ra hai bên mép, miệng không tự chủ phát ra tiếng ưm ưm mê đắm.
Ánh mắt anh tối sầm lại, cảm nhận hơi ấm trong miệng cậu, liên tưởng đến cảm giác khi đưa phân thân vào động nhỏ huyền bí nào đó, kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm anh suýt bắn.
Đợi cậu ngậm đủ, làm ướt hai ngón tay thỏa đáng. Anh rút tay ra, chen lưỡi vào thay thế chúng giao triền với cái miệng mê người của cậu.
Bàn tay vẫn xoa bóp cánh mông nãy giờ vươn lên mở tủ đầu giường, lấy ra tuýp gel bôi trơn được chuẩn bị sẵn.
Anh dứt môi cậu ra, kéo thành vài sợi chỉ bạc xinh đẹp, Từ Nam chưa thỏa mãn vội rướn đầu theo, vươn ra đầu lưỡi đỏ hồng. Ngụy Triệt chiều ý cậu, cũng vươn đầu lưỡi ra chạm vào lưỡi cậu, đánh qua đánh lại, cọ sát lưu luyến mấy cái mới chịu rời đi.
Anh ngồi thẳng dậy, đè mở hai đùi cậu rộng thêm một chút.
Chất lỏng mát lạnh tràn vào cơ thể, Từ Nam nhịn không được run lên nhè nhẹ, cậu cố nén lại cảm giác khó chịu bất an, môi mím nhẹ thành một đường thẳng.
Ngụy Triệt dùng một tay xoa nhẹ vùng bụng dưới của cậu, một tay vuốt ve tuốt lộng tiểu Nam Nam đang dựng đứng nhằm làm cậu bớt căng thẳng.
Xoa dịu giây lát, một ngón tay được liếʍ ướt ban nãy nhẹ nhàng trượt xuống ma sát xung quanh miệng huyệt, ấn ấn nếp gấp xung quanh.
Anh làm rất chăm chú, nhẹ nhàng cẩn thận, chỉ sợ làm bị thương bảo bối.
Từ Nam nhìn động tác của anh mà tim đong đầy hạnh phúc. Anh chịu hạ mình vì cậu đến vậy, chỉ chịu đau đớn một chút thì có là gì.
Nghĩ vậy, cậu hắng giọng phát ra tiếng nói mềm mại khàn khàn
"Anh... anh vào đi, em chịu được."
Mắt cậu nhìn anh tràn ngập yêu thương và dâng hiến, Ngụy Triệt lòng mềm nhũn, vỗ nhẹ mông cậu trấn an:
"Kiên nhẫn một chút, anh chuẩn bị tốt cho em."
"Dạ" – cậu dịu ngoan ứng lời
"Ưʍ..."
Một ngón tay từ từ ấn vào bên trong, tay còn lại vẫn không quên vuốt ve tiểu Nam Nam, mắt cẩn thận nhìn biểu cảm trên mặt cậu.
Chỉ thấy cậu hơi nhíu mày, miệng vẫn phát ra tiếng ưm a động tình, anh hơi yên tâm một chút, ấn ngón tay vào sâu hơn, đẩy dịch bôi trơn tràn ra bên ngoài.
Đến khi vào hết, tay anh nhẹ nhàng chuyển động, ma sát thành ruột mềm mại ấm áp, gãi nhẹ một chút, dựa vào xúc cảm mà lần tìm điểm kɧoáı ©ảʍ của cậu.
"Ưʍ..."
Ngay khi đầu ngón tay xẹt qua một điểm nhô ra nào đó, người dưới thân rên to một tiếng, thở dốc nặng nề, hai đùi không tự chủ hơi kẹp lại.
Ngụy Triệt trong lòng cười gian xảo, nghĩ "Tìm thấy rồi! Bảo bối, giờ mới đến lúc cao trào."
Ngón tay thứ hai không khách khí chen vào, hai ngón gia tăng tốc độ ra vào cọ sát. Đâm lút vào, rồi lại mạnh mẽ rút ra. Nhưng thủy chung không chịu đυ.ng nào điểm nhỏ nào đó thêm một lần nào nữa.
Thỏ nhỏ bất mãn vặn vẹo cơ thể, tiếng rêи ɾỉ nức nở mỗi lúc một lớn.
Ngón thứ ba nhanh chóng chen vào, ba ngón tay chụm lại, xoay vòng, nới lỏng.
"A... được... được rồi... anh mau vào......"
"Bảo bối..."
Ngụy Triệt rướn lên hôn cắn môi cậu, bắt đầu thực hiện ý đồ đen tối
"Hôm nay sao lại không đi ăn với anh?"
Đang trong lúc kí©ɧ ŧìиɧ mà anh lại đến hỏi vấn đề buổi sáng, Từ Nam ủy khuất lắc lắc mông, thấy anh vẫn nhìn mình không có ý định thỏa hiệp, đành phải thành thật khai báo:
"Mặt em... xấu.....ưʍ.."
Ba ngón tay ấn nhẹ lên điểm mẫn cảm rồi rút lui ra ngoài, nhu ấn quanh miệng huyệt
"Ai làm mặt em xấu?"
"Ưʍ... híc, ba... ba em"
"Tại sao?"
Cậu im lặng, đẩy phân thân cọ sát vùng bụng dưới của anh, môi lần tìm môi anh định cắn lấy, nhưng bị anh né tránh:
"Còn không nói?"
Ngụy Triệt ác ý đâm hết một ngón tay vào, chuẩn xác ấn mạnh lên điểm G của cậu, niết nhẹ:
"Em...a...."
Kɧoáı ©ảʍ xông lên làm mắt cậu mờ hơi nước, há miệng thở dốc
"Hửm.."
Ngón tay lại không nhanh không chậm nhay ấn bên trong, phía ngoài còn cố tình gia tăng lực đạo vuốt nắn gậy nhỏ non nớt. Anh cọ cọ thân dưới vào đùi cậu, cho cậu cảm nhận rõ vũ khí nóng ấm uy vũ đang hừng hực khí thế của mình.
"Ngoan, mau nói. Anh cho em." Thấp giọng dụ dỗ.
Từ Nam nuốt nuốt nước miếng, khát vọng dâng lên làm hai mắt ửng đỏ, người ưỡn ẹo cọ sát gậy sắt của anh
"Ông ấy... ông ấy trách em nhường hợp đồng cho anh"
"Sao lại giấu anh?"
"Em... em sợ anh phiền phức."
"Một chút cũng không phiền."
Anh hôn hôn khóe môi cậu, cọ cọ cánh mũi thanh tú, lại dịu giọng dạy dỗ:
"Sau này tuyệt đối không được giấu anh bất cứ chuyện gì."
"A.."
"Dù bất cứ lý do gì."
"Ưʍ..."
"Cũng không được trốn tránh anh."
"Ha..a..."
"Có nghe không?"
"Nhưng... a... đừng... đừng ấn"
"Có nghe không?"
Anh trầm giọng nhắc lại.
"D..dạ.."
"Dạ cái gì?" – Ngón tay lại nhấn mạnh
"Sau....sau này không giấu anh, không trốn anh....."
"Hửm...."
"Ngoan"
Con sói gian xảo xem như tạm hài lòng, rút tay ra khỏi huyệt nhỏ, đưa lên trước mắt cậu, hai ngón tay chập vào nhau, sau đó bung ra, kéo ra một sợi tơ bạc da^ʍ mỹ.
"Bảo bối, nhìn kỹ.."
Anh ở bên tai cậu thổi khí, Từ Nam cố ngẩng đầu, nheo hai mắt mông lung nhìn ngón tay anh
Giọng nói mờ ám trầm khàn, nhưng cảm giác nguy hiểm lượn lờ làm tim Từ Nam không khỏi co lại một chút, cậu sợ hãi nuốt xuống ngụm nước bọt, gật mạnh đầu.
"Haha"
Nhìn thần sắc oán giận không che giấu của cậu, anh bật cười thành tiếng
"Nể tình em ngoan như vậy, giờ bắt đầu thưởng cho em."
Anh lật mình nằm lên thân cậu, hai tay nâng hai đùi, kéo mông câu dâng lên.
Rút khăn tắm vẫn quấn quanh eo từ nãy đến giờ, phân thân cứng rắn không còn bị kiềm kẹp bung ra thẳng tắp, hiên ngang phô bày từng đường gân mạnh mẽ.
Ánh mắt Từ Nam nhìn chằm chằm vào nơi đó của anh, đồng tử co lại mê man, môi mộng hé mở trở nên khô khốc, lưỡi nhỏ thè ra liếʍ liếʍ. Cậu đẩy mông mình lên cao, ánh mắt nhìn anh ẩn đầy khao khát.
"Anh... anh Triệt... cho em.. ưʍ.."
Giọng điệu mềm mại, tiếng rêи ɾỉ mị hoặc. Ngụy Triệt làm sao còn nhịn được nữa, anh đổ thêm lên dươиɠ ѵậŧ một đống gel, rồi đỡ vũ khí hung dũng kê sát lại cái miệng nhỏ đang kêu gào đòi khát.
"Cục cưng, khó chịu phải nói với anh..." – thương yêu vuốt ve đùi cậu, dặn dò
"Ưʍ..." – Cậu gấp gáp gật gật đầu, lại lắc lắc mông thúc giục anh
Ngụy Triệt đẩy người về trước, một nửa đầu phân thân đâm thẳng vào trong.
"Ưʍ...."
Từ Nam nhăn mày, mồ hôi đổ ra như mưa, tiểu JJ cũng vì đau đớn lạ lẫm mà hơi mềm xuống. Cậu cố hít sâu thả lỏng thân thể nhằm giảm bớt đau đớn.
Ngụy Triệt phối hợp xoa xoa hai cánh mông mềm mại, sau đó vòng lên bao lấy tiểu Nam vuốt ve. Từ từ đẩy phân thân đi vào, thỏ nhỏ nhịn không được chảy ra vài giọt lệ, đau đến nức nở thành tiếng.
Ngụy Triệt đau lòng hôn má cậu: "Ngoan, một lát nữa sẽ tốt".
Anh biết lúc nãy mình đã mở rộng tốt lắm, chỉ là lần đầu nên có phần hơi khó thích ứng. Anh ngồi thẳng người dậy, nhấn mạnh hông.
"A..."
Thứ đó của anh đã đi hết vào, Từ Nam cảm thấy bên trong căng chặt, thân thể như bị xé toạc, cậu cố nhịn đau, run rẩy dẩu môi lên tìm an ủi.
"Ưʍ..anh... cởi trói cho em.. em muốn.... muốn ôm anh."
Ngụy Triệt vươn tay giải khai nút thắt.
Hai tay được tự do, thỏ nhỏ ngay lập tức gắt gao ôm lấy hông anh.
"Anh... động đi... em không sao"
"Ân"
Ngụy Triệt nhìn cậu dịu dàng, nhẹ nhàng lay động thân thể ra vào.
Qua một lúc, trong đau đớn ẩn ẩn truyền đến kɧoáı ©ảʍ, Từ Nam dần thả lỏng bụng dưới, hai chân kẹp lấy mông anh, ra hiệu cho anh có thể nhanh lên.
Thấy cậu đã dần thích ứng, Ngụy Triệt không còn e dè nữa mà bắt đầu gia tăng tốc độ, trong phòng vang lên tiếng da thịt va chạm ba ba xen lẫn tiếng nước phành phạch.
Từ Nam co quắp ngón chân, tay bấu chặt ga giường, cậu không dám ôm anh nữa sợ sẽ cào ra vài vết trên lưng anh mất, tiếng rêи ɾỉ ngày một cao
"A... sâu...thật sâu... anh......a..."
"Bảo bối, em chặt quá..."
Ngụy Triệt để hai ngón tay vào chỗ giao hợp, cảm nhận từng lần va chạm mạnh mẽ như muốn hòa lẫn vào thân thể đối phương.
Anh say mê nhìn ngắm, bên dưới rút ra rồi ngay lập tức cắm sâu vào
"A..."
Từ Nam la đến mất tiếng, nước bọt không kịp nuốt chảy ra ướt cả gối
"A....chỗ đó..chỗ đó...thích..a.a...sâu quá....." Cậu hai chân kẹp chặt ấn giữ hông anh, cố định phân thân cắm thẳng vào một điểm nhạy cảm trong thân thể.
Ngụy Triệt rút ra, lật cậu nằm úp lại, kéo mông vểnh lên cao rồi khẩn cấp đi vào.
Hai tay ôm chặt mông cậu, ba ba va chạm điên cuồng.
Vừa tiết ra một lần, Từ Nam vẫn còn chìm trong kɧoáı ©ảʍ nồng đậm. Cơ thể cậu lúc này vừa nhạy cảm vừa yếu ớt, nhưng nam nhân lại không nể tình liên tục cắm rút, có xu hướng ngày càng mãnh liệt.
Cậu vòng tay ra bắt lấy hai tay anh, lại bị anh trở tay nắm lấy, kéo mạnh ra phía sau. Cả thân trên bị kéo đến căng cứng, phía sau mỗi lần cự vật đi vào là đâm sâu tận gốc, lực đạo mạnh đến nối bật cả người cậu về phía trước, nếu không có anh nắm hai tay kéo lại, chỉ sợ cậu đã lao đầu vào thành giường cứng ngắc.
Cả người bị đung đưa mãnh liệt đến trời đất quay cuồng.
Từ Nam quyết đoán nhắm lại hai mắt mông lung mờ mịt, có nhìn cũng nhìn không rõ.
Cảm nhận phân thân anh thô cuồng, càng lúc càng lớn, xuyên xỏ hung hăng trong cơ thể, tiểu Nam Nam vừa mới bắn ra run rẩy dần cứng, đung đưa theo cơ thể.
"Ưʍ...sắp ..sắp hỏng..an.. anh...Triệt...mạnh..ưʍ.. quá..sâu...a...a..."
"Sao...ha...em không thích?"
"Ưʍ... thích..thích muốn chết...a ha..."
"Ai cho em chết... "
"Nhưng mà..a...a...thích không..không chịu nổi..ư...a... mạnh a...em muốn...anh..."
"Làm... em..em...aaa...thích... aa...thích quá"
"Ưʍ...ưʍ..Em...thích...thích... thích...a..."
Cậu cố gắng ngoái đầu về phía sau, khóe mắt tràn đầy nước
"Anh Triệt..ưʍ......anh Triệt... Nam.. a...em.. thích anh..a..anh..hah"
Ngụy Triệt xuyên mạnh vào trong cậu, hậu huyệt kẹp chặt, một dòng nước nóng rực phóng thẳng vào trong, cùng lúc đó, tiểu Nam Nam cũng phóng thích lần thứ hai.
Ngã vật xuống giường, hai cơ thể vì kɧoáı ©ảʍ mà run lên từng đợt. Cậu co người lại, ngầng mặt cố gắng hít thở, còn anh ôm chặt lấy cậu, l*иg ngực phập phồng mạnh mẽ.
Trong lúc đó, người hầu nhận được chuông báo tranh thủ vào dọn dẹp, thay đổi ga giường rồi nhanh chóng lui ra ngoài.
Ôm người từ nhà tắm ra, cẩn thân đặt cậu lên giường.
Ôm cậu vào lòng, môi chạm nhẹ vào hàng mi mềm mại
"Từ Nam, em đã là của anh, trọn vẹn"