Editor:mai
Khi thiếu niên buông hai tay ra , trước mắt đã không bị che lại, Tạ Uyển Nhiên chậm rãi mở hai mắt ra, chiếu vào tầm mắt là những chấm chấm ánh đèn. Trong màn đêm hè u ám mông lung, lóe lên trong những bụi cây rậm rạp, trước ngọn cây, như những tinh linh nhỏ chạy nhảy vui đùa. Tô Hưởng nắm tay cô đi mấy bước, những đốm sáng bắt đầu nhảy múa, lúc trước lúc sau, lúc cao lúc thấp , lúc mờ nhạt lúc lại chói mắt, làm tô điểm thêm cho bóng đêm không đặc biệt thần kỳ.
"... đom đóm! " Tạ Uyển Nhiên ở trong cảnh sắc si mê này nhìn thật lâu, mới lẩm bẩm phun ra vài từ.
"Thích không? " thiếu niên nắm tay cô, mỉm cười nhìn cô.
Cô gái cũng không quay lại nhìn, cô bị quang cảnh trước mắt mê hoặc tới điên đảo, rất sợ vừa quay đầu tất cả mọi thứ đều tiêu biến. Vốn dĩ đêm đen như mực lập tức trở nên tiên hoạt, cảnh vật bốn phía cũng trở nên mờ nhạt, màu sắc trống rỗng, những chú đom đóm như phản ứng với mọi vật trong không khí, chợt cao chợt thấp, lúc có lúc không, như mộng như ảo giác, tuyệt không thể tả.
Tạ Uyển Nhiên nhìn đã lâu, chỉ có hít sâu một hơi, quay đầu nhìn về phía Tô Hưởng, nhoẻn miệng cười: "cô rất thích. "
Bên má cô dưới ánh trăng chiếu rọi phá lệ sáng tỏ, trong ánh mắt có những ánh sao li ti, Tô Hưởng còn không thấy rõ, đã bị cô níu lấy cổ tặng tới một nụ hôn ôn nhu mà kéo dài.
Răng môi va chạm, mềm cứng quấn quýt lấy nhau, trong miệng cô gái mùi thơm ngào ngạt trong veo làm thiếu niên say mê, đêm tối như vậy, cô phảng phất như mỹ nhân ngư, dùng âm thanh mê hoặc thủy thủ trẻ tuổi.
Không nhớ rõ là bắt đầu từ khi nào, lưng của cô gái đã trên cây khô, áo trước ngực đã bị kéo lên rất cao, bộ ngực tuyết đĩnh kiều lõa lổ ra ngoài, thiếu niên vùi mình vào trong đó. Hai chân cô gái tách xa nhau, ngồi lên một chân săn chắc của thiếu niên, nơi riêng tư mềm mại nhất cách lớp vải mỏng manh dán vào cơ đùi rắn chắc của hắn, cô há hốc miệng, nhưng lại không nói lên lời, chỉ phát ra những tiếng rên nhỏ vụn vặt. Đầu lưỡi nóng bỏng trêu chọc núʍ ѵú mềm mại, hai cánh môi ngậm cả quầng vυ' mυ'ŧ hút, khoảnh khắc thân mật lại không ngại nhiều, đem hai đoàn ngọc nhét chung một chỗ một ngụm đồng thời ngậm cả hai núʍ ѵú nhỏ liếʍ mυ'ŧ. Bị chơi đùa dưới tư thế này, qυầи ɭóŧ của cô đã ướŧ áŧ một mảnh nhỏ, Tô Hưởng mẫn cảm mà phát giác đước sự ướŧ áŧ trên đùi, ngẩng đầu một bên bóρ ѵú một bên tiến tới bên tai cô nói: "cô giáo ở bên ngoài ẩm ướt được đặc biệt nhanh nha. . . "
"Ô. . . Không muốn. . . " khí tức nóng rực phất qua lỗ tai, Tạ Uyển Nhiên cảm thấy một hồi tê dại, vô lực giơ tay lên nhẹ nhàng đẩy hắn, nửa chống cự, nửa nghênh đón.
"Không muốn loại nào? Là không muốn ăn vυ' cô giáo nữa sao?" Tô Hưởng bóp nắn đầṳ ѵú của cô, "Cũng không cần chơi l*и của cô? " bắp đùi ác liệt đi lêи đỉиɦ đỉnh.
Tạ Uyển Nhiên bị đỉnh toàn thân như nhũn ra, cả người hướng ngã xuống l*иg ngực hắn , nam sinh một tay tiếp được cô, ngậm vành tai của cô tinh tế liếʍ mυ'ŧ. hô hấp Hòa hợp như mùa hè mưa xâm nhập cảm quan của nữ nhân , Tạ Uyển Nhiên đều sắp bị hắn mân hóa nước , mang theo tiếng khóc nức nở kêu: "Muốn, muốn. . . "
Tô Hưởng mím môi cười,để hai đùi ngọc quấn lấy hông của mình, gạt qυầи ɭóŧ sang một bên, ©ôи ŧɧịt̠ lớn nhắm ngay hoa huyệt, thấp khàn giọng hỏi: "Muốn cái gì? Cô giáo nói đi , muốn cái gì? "
Tâm lý cô gái sốt ruột, lại xấu hổ, lại dùng hai chân ôm lấy hông của hắn để ©ôи ŧɧịt̠ tự áp vào hoa huyệt, Tô Hưởng ổn định bất động, dùng đầu ©ôи ŧɧịt̠ lớn ở cánh hoa trượt hóa , như cũ dựa vào bên tai hỏi cô: "cô giáo muốn cái gì? Nói ra em liền cho người. . . "
Tạ Uyển Nhiên cũng không nhịn được nữa, ôm cổ của thiếu niên cắn cằm của hắn: "Muốn, muốn ©ôи ŧɧịt̠ lớn của ngươi. . . "
"cô giáo thật ngoan, học sinh cái này cho người. . . " Tô Hưởng lộ ra một nụ cười thỏa mãn, dươиɠ ѵậŧ sớm đã đói khát khó nhịn cái miệng nhỏ này, một nhát liền đút vào.
Cho dù hoa huyệt đã đầy đủ trơn ướt, nhưng cự vật to lớn này xâm nhập vào làm cô vẫn cảm thấy chướng bụng không chịu được, cô ngậm một khối thịt bên vai của thiếu niên , đợi sau một vài cú đâm đút của hắn mới thấy hòa hoãn. Mật dịch trơn mượt bị chày sắt giã đâm cũng bị lôi ra,huyệt thịt mềm mại bị côn ŧᏂịŧ đè ép nghiền ép qua lại , l*иg ngực cùng vυ' thịt chặt chẽ kề sát nhau, mềm mại cùng cứng rắn ma sát sinh nhiệt. Hai người mồ hôi cùng dịch (tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng mật dịch)cùng nhau giao hòa, kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ như hạt cát rơi trong đồng hồ cát . làn sóng cao trào này vừa mềm mại vừa ngọt ngào , như socola mật ngọt rót lên bánh mì, làm ô nhiêm mọi nhận thức cùng tư duy của cô.
Tối nay Tô Hưởng phá lệ ôn nhu, không có kịch liệt cắm đ.i.t , mà là kiên định chậm rãi để ở chỗ mềm mại nhất của nữ nhân quấn quýt ma sát, bủn rủn cùng tê dại cùng tầng tầng điện lưu quấn lấy cô, mật kiều như đã mở van cuộn trào mãnh liệt, tiếng kêu của cô ngọt ngào quấn quanh cây cỏ , làm đom đóm trong đêm cũng tăng lên vẻ kiều diễm khác thường.