Editor: mai
Ba người tiêu thực sau đó đi cùng nhau đi lặn,những đàn cá đủ mọi màu sắc cùng các rạng san hô sặc sỡ làm Tạ Uyển Nhiên vui mừng khôn xiến , Lục Dữ cùng Tô Hưởng dạo bơi trong biển một lúc, thưởng thức đủ mỹ cảnh mới lên bờ, Tạ Uyển Nhiên lười biếng nằm trên ghế nằm bên bờ biển, để Lục Dữ tùy ý bôi kem chống nắng hộ cô , Tô Hưởng lúc này không biết đi nơi nào, Lục Dữ xoa xoa có chút tâm viên ý mã, nhưng xung quanh vẫn luôn có ít khách du lịch đi qua đi lại , hắn chỉ có thể thành thành thực thực mà làm việc, không dám vượt qua giới hạn.
"Tạ Uyển Nhiên? " một giọng nữ bỗng nhiên vang lên.
Tạ Uyển Nhiên không hiểu ngẩng đầu nhìn lên, cư nhiên làn bạn học Trần Na của cô, cô ta đang kéo tay một người đàn ông có chiều cao bình thường, đang nhìn cô rất kinh ngạc.
"TrầnNa! " Tạ Uyển Nhiên ngồi dậy, có chút mừng rỡ hô lên tên của đối phương.
"Trời ạ, thật trùng hợp a !! Không nghĩ tới ở đây cư nhiên gặp được cậu!"Trần na nhiệt tình bước tới ôm lấy cô, tách nhau ra mới đánh giá, tấm tắc khen ngợi nói, "Thực sự là càng ngày càng đẹp, vóc người này, làn da này, chặc chặc."
Tạ Uyển Nhiên có chút ngượng ngùng nói: " cậu cũng trở nên rất xinh đẹp mà, nếu như cậu không gọi tớ, tớ đều không dám nhận cậu đấy."
Hai người nhìn nhau cười, Tạ Uyển Nhiên cùng Trần Na ở Cao Trung đã từng có một đoạn thời gian là bạn cùng bàn, ở chung với nhau rất vui vẻ, sau khi tốt nghiệp cũng thỉnh thoảng liên lạc, nhưng công việc mấy năm nay dần dần không còn trao đổi qua lại nữa, nhưng trên các ứng dụng mạng xã hội vẫn còn lưu giữ.
"Này, tớ quên mất chưa giới thiệu với cậu, đây là chồng tớ, Dương Hải Ba. "Trần Na vỗ gáy một cái, kéo người đàn ông bên cạnh bắt đầu giới thiệu " Hải Ba, đây là bạn học Cao Trung của em Tạ Uyển Nhiên, trước còn là bạn cùng bàn với em đấy."
Tướng mạo Dương Hải Ba cũng rất nhã nhặn, đeo lên mắt cặp kính không tròng, cơ thể tương đối gầy yếu, có chút ngại mà cười với Tạ Uyển Nhiên, gật đầu coi như chào hỏi.
"Không nghĩ tới nhanh như vậy cậu đãn kết hôn rồi, nhớ trước đây cậu nói đến khi 30 tuổi cậu mới kết hôn mà!"Tạ Uyển Nhiên lấy cùi trỏ đυ.ng vào người Trần Na, che miệng cười nói.
"Ai ~ kỳ thực tớ cũng cảm thấy kết hôn quá sớm, có điều ai bắt anh ấy gấp gáp chứ?" Trần Na cười ngọt ngào, lần nữa kéo lấy cánh tay Tạ Uyển Nhiên, " được rồi, đừng nói suốt chuyện của tớ, cậu không giới thiệu một chút tiểu đệ đệ bên cạnh này sao?"
Bởi vì cơ thể của Lục Dữ tráng kiệt hơn so với tuổi nhìn thành thục hơn nhiều, dẫn tới Trần Na không tự chủ được nghĩ sai, cho rằng Tạ Uyển Nhiên ăn cỏ non, đương nhiên, cô cũng không hiểu sai, bất quá loại chuyện như vậy nhất định là không thể nói với người khác nha. Vì vậy Tạ Uyển Nhiên ho khan tiếng nói: "Đây là em họ của tớ, được nghỉ lễ liền dẫn nó đi chơi, vẫn còn đang học Cao Trung."
"Ah ô!hóa ra là học sinh Cao Trung à!" Trần Na bừng tỉnh đại ngộ, gõ một cái vào đầu mình, đều suy nghĩ đi đâu vậy chứ.
Từ ánh mắt vừa nãy của cô ấy,Tạ Uyển Nhiên sao lại không biết cô ta nghĩ cái gì, bởi vậy có chút không được tự nhiên, Đúng vào lúc này Tô Hưởng đã trở về, mang theo một cái bình đi tới bên người Tạ Uyển Nhiên , hơi kinh ngạc nhìn hai người Trần Na, dùng ánh mắt hỏi cô hai người này là ai.
"Ách, Tô, tiểu Hưởng à! chị giới thiệu cho em , đây là bạn học Cao Trung trước kia của chị Trần Na, đây là chồng của cô ấy Dương Hải Ba, đây là em họ của tớ, cậu gọi nó là tiểu Hưởng là được rồi."Tạ Uyển Nhiên xấu hổ nói ra lời giới thiệu.
"cậu còn dẫn theo hai người em họ ra ngoài á? oa , hai em họ của cậu thật đẹp trai quá đi! Thật hâm mộ nha! Tớ cũng muốn có em họ như vậy!" Trần Na vòng một vòng quanh người Tô Hưởng , vỗ tay lấy làm lạ.
Em họ ? Tô Hưởng híp mắt liếc liếc Tạ Uyển Nhiên, nhìn Trần Na cười cười nói: " chị Trần Na, gọi em là Tô Hưởng là được rồi."
",, được a! " Trần Na nhìn tiểu soái ca vừa lễ phép vừa đẹp trai , con ngươi sắp lồi ra mấy trái tim to đùng rồi, nói mấy câu sau đó nhiệt tình mời ba người Tạ Uyển Nhiên cùng ăn tối.
Tô Hưởng đem cái lọ mình vừa xách tới cho mọi người thưởng thức, là một loại đồ uống đặc sắc của địa phương, Tạ Uyển Nhiên rất ưa thích, hỏi thẳng mua ở đâu.
"chính là bên phía tây hòn đảo, đôi vợ chồng ở cách vách nói cho em biết, chị thích thì tí nữa cơm nước xong chúng ta cùng đi mua."Tô Hưởng đem một lọn tóc vuốt lên sau tai, nói rất ôn nhu.
Lục Dữ có chút không phục, nhanh chóng chạm vào tay Tạ Uyển Nhiên: " chị chị, nghe nói buổi tối ở đây có hải sản nướng, tối chúng ta đi ăn khuya đi."
Bên này Tạ Uyển Nhiên nói chuyện với hai nam sinh,ánh mắt Trần Na bên kia có chút đăm đăm,mẹ ơi ba người này quá đẹp mắt đi, hơn nữa cử chỉ lại còn rất thân mật, trái tim nhỏ này của cô đang đập ùm ùm.
Đến chỗ ăn cơm, vừa ngồi được một lúc, đôi vợ chồng cách vách cũng tới, nam nhân hào phóng chào hỏi với Tô Hưởng, " cùng bạn gái đi ăn cơm sao?"
Bạn gái? Hai mắt Trần Na mở to nhìn Tô Hưởng, lại nhìn Tạ Uyển Nhiên.
Tạ Uyển Nhiên cũng chấn kinh rồi, trong khoảng thời gian ngắn lại ngây dại, Tô Hưởng đã nói với người ta những gì?
Tô Hưởng đỡ cái trán, thật không nghĩ tới Tạ Uyển Nhiên gặp lại bạn học cũ ở chỗ này, lại càng không nghĩ tới đi ăn cơm thôi lại gặp phải hàng xóm, hắn nở nụ cười gật đầu, đối phương cũng không nán lại lâu, vẫy vẫy tay đi tới chỗ trống ngồi xuống.
"Uyển Uyển Uyển Nhiên ! bạn bạn gái là có có ý gì?"Trần Na lắp ba lắp bắp hỏi hỏi cô, trong mắt tràn đầy khϊếp sợ và không thể tin tưởng.
"khụ, đều tại em họ của tớ trẻ con nghịch ngợm nói đùa ấy mà, cậu đừng để trong lòng, hắn rất thích nói năng lung tung."Tạ Uyển Nhiên cười khan ý đồ che giấu qua đi.
"Không phải không phải không phải! Tớ không tin! Cậu phải thành thật nói với tớ đã xảy ra chuyện gì?"Trần Na lắc đầu như lắc trống, từ khi còn ở Cao Trung cô ta đã bắt đầu là người thích bát quái, chỉ có điều không ngờ rằng chuyện này lại rơi lên đầu mình.
Tạ Uyển Nhiên há há miệng còn muốn tìm chuyện nào đó lấp liếʍ, Tô Hưởng lại tiếp chuyện: "em là định thân yêu đương với Tạ Uyển Nhiên từ nhỏ."
Thiếu niên này cười híp mắt nói lời kinh thế hãi tục, ấy mà trên mặt không có lấy một tia không tự nhiên , thần thái ung dung khiến cho nội dung hắn biểu đạt biến thành hợp lý.
"Thật, thật vậy chăng? Hiện tại còn có chuyên định thân từ nhỏ sao?" Trần Na có chút bán tín bán nghi.
"Đương nhiên,quan hệ của ba mẹ em với ba mẹ của Tạ Uyển Nhiên rất tốt, vì vậy liền nói nếu chúng em hợp mắt nhau liền làm thân gia, sau đó hai chúng em thật sự hợp mắt nhau, giờ đợi em công việc ổn định liền kết hôn." Tô Hưởng mặt không đỏ không thở gấp nói dối trắng trợn, hành văn liền mạch lưu loát không tạm dừng.
"thì, thì ra là vậy. . . tiểu Lục là. . . " Trần Na lại nhìn Lục Dữ, ánh mắt nghi ngờ quét trên người hắn.
"Hắn là em họ của Uyển Nhiên, chuyện của hai bọn em người nhà đều biết, nếu không làm sao có thể dẫn theo em ấy ra ngoài."Tô Hưởng tiếp tục cười tủm tỉm. Lục Dữ lại một lần nữa có nhận thức mới với bạn thân nhất cùng tình địch của mình, có thể không giới hạn mà nói ra lời dối trá như vậy , trừ hắn ra chưa thấy người nào thứ hai,.!
"Thì ra là thế a. . . Uyển Nhiên cậu thật có phúc nha, cư nhiên có một vị hôn phu vừa đẹp trai lại trẻ như vậy..."trong ánh mắt của Trần Na lộ ra một tia hâm mộ.
Tạ Uyển Nhiên lúng túng cười cười: "Ha ha ha, gọi món ăn, gọi món ăn, đói chết tớ rồi. "