Bí Mật Ở Phòng Y Tế

Chương 8: Cô ơi giúp em hôn nó đi

Editor: mai

Tô Hưởng khóe miệng khẽ cong lên, động tác trên tay một chút không ngừng, càng thêm dùng sức lôi kéo  hoa hộ Tạ Uyển Nhiên .

"Ô...Ô em.~"Tạ Uyển Nhiên không nghĩ tới Tô Hưởng có một mặt như vậy, hắn thản nhiên đùa bỡn tiểu huyệt cô,  ngoài miệng còn nói ngôn từ dâʍ đãиɠ, làm thân thể Tạ Uyển Nhiên run rẩy không ngớt.

Khiến cho Tạ Uyển Nhiên lại sướиɠ lần nữa thì Tô Hưởng mới đại phát từ bi tha cho cô, đem qυầи иᏂỏ rút ra, bên trong dâʍ ɖị©ɧ đã ngậm lụt, âm hạch bên trên bị ma sát đến vừa đỏ vừa sưng, thủy quang mênh mông, thật giống như tiểu trân châu thật mà.

Tô Hưởng hướng tới tiểu huyệt thổi một hơi,nghe thấy Tạ Uyển Nhiên yêu kiều sau thỏa mãn mà cúi thấp đầu, đầu lưỡi câu lên chơi đùa viên trân châu nhỏ để nó đứng thẳng dậy, tiểu trân châu trơn trượt sáng bóng, bị đầu lưỡi nam sinh bắn đạn đến đông tránh tây né.

"thật là  một tiểu tử nghịch ngợm."Tô Hưởng bắt được tiểu trân châu dùng lực mυ'ŧ lấy,hút cho Tạ Uyển Nhiên da^ʍ lãng kêu liên tục, dâʍ ŧᏂủy̠ từng đợt từng đợt phun trào, đem cằmTô Hưởng phun ướt nhẹp.

"dâʍ ŧᏂủy̠ của cô nhiều quá~"Tô Hưởng vừa nói vừa hôn lên hai mảnh hoa phì nộn, "nơi thây thoạt nhìn cũng rất ngon miệng nha"

Đầu lưỡi lập tức hóa thân thành con lươn chui rúc vào hoa huyệt.

"A..A~~~ ừm ~~~ đầu lưỡi, đầu lưỡi tiến vào... "Tạ Uyển Nhiên kêu rên kiều kiều mị mị ,đầu lưỡi của  Tô Hưởng giống như tính khí trong mật động của cô đảo qua đảo lại,hàng loạt điện lưu truyền qua cơ thể cô, cảm giác này còn sướиɠ hơn tự chơi gậy mát xa, không chỉ là thân thể,tâm linh cũng rất thỏa mãn.

"Ừm ~~ ừm ~~muốn ra ....muốn ra ~~~~A~~~A~~"Tạ Uyển Nhiên hét lên một tiếng, một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ cuộn trào mãnh liệt xông ra, Tô Hưởng hứng trọn ừng ực ừng ực mà húp hết.

"em...em ....làm sao em lại..."Tạ Uyển Nhiên gương mặt ửng đỏ, ánh mắt mê ly, hơi thở dồn dập.

"cô giáo à, dâʍ ŧᏂủy̠ của cô ngọt lắm, uống rất ngon"Tô Hưởng lại dùng khuôn mặt hiền lành mà nói ra những ngôn từ hết sức dâʍ đãиɠ, Tạ Uyển Nhiên rêи ɾỉ một tiếng, cảm giác tiểu huyệt  càng thêm trống rỗng.

Cô lắc mông, đem đôi chân ngọc quấn lên vai của Tô Hưởng,nhẹ nhàng vuốt ve lưng hắn, ánh mắt hiện lên sự mời mọc.

Tô Hưởng khẽ cười một cái, đứng lên cởϊ qυầи soóc, nam sinh trẻ tuổi cơ thể sạch sẽ rắn chắc,thân dưới cây côn ŧᏂịŧ thô dài dữ tợn đã cứng lên từ lâu,theo động tác của hắn mà lung lay, Tạ Uyển Nhiên nhìn thấy không nhịn được nuốt một ngụm nước miếng.

"cô giáo có thể giúp em hôn nó không? " Tô Hưởng mang theo khát vòng nhìn cô.

Tạ Uyển Nhiên đỏ mặt,nhẹ nhàng cầm cự long to lớn , bị nhiệt độ nóng bỏng dọa sợ theo phản xa buông tay,Tô Hưởng bắt lấy tay cô "cô giáo , đừng buông tay mà, nó rất trướng, rất khó chịu, mau giúp em an ủi nó đi mà"

Tạ Uyển Nhiên khuôn mặt đỏ như rỉ máu, nhưng vẫn thuận theo đưa hai tay nắm lấy côn ŧᏂịŧ, thật sự rất to, một tay cô không cầm hết chiều dài chừng 20 cm,cô sớm đoán được Tô Hưởng bề ngoài nhã nhặn tuấn tú bên dưới đại gia hỏa chắc chắn tướng mạo bất đồng,nhưng không nghĩ tới khoa trương như vậy, nghĩ đến dư vị cự long to lớn này cắm vào tiểu huyệt,Tạ Uyển Nhiên nhịn không được tiểu huyệt co rút uốn éo mông cong.

Tô Hưởng khẽ cười: "cô giáo chớ nóng vội, trước hãy giúp em hôn nó đã?nó đang đợi cô nha!"

Tạ Uyển Nhiên xấu hổ trừng mắt một cái,vươn đầu lưỡi nhỏ thăm dò một vòng mã mắt, Tô Hưởng lập tức thấp giọng kêu đau, Tạ Uyển Nhiên nổi lên ý xấu, hừ ,  để cho mày dám chế nhạo cô, cô cho mày chút màu sắc, một bên nhẹ nhàng tuốt côn ŧᏂịŧ, một bên đầu lưỡi liếʍ vòng  tròn quay mã mắt.

Tô Hưởng A một cái tiếng, có chút gấp gáp mà ưỡn lưng đưa cự long lên phía trước.

Hừ hừ, tiểu tử, em còn non lắm, Tạ Uyển Nhiên một bên đắc ý liếc hắn, một bên mở miệng ngậm qυყ đầυ nhấm nháp, Tô Hưởng hô hấp càng lúc càng gấp gáp hơn đứng lên.

Côn ŧᏂịŧ thực sự quá lớn, Tạ Uyển Nhiên chỉ là ăn hết qυყ đầυ thôi  cũng đã đem miệng nhỏ trướng đến  cực hạn rồi, Vì vậy cô chỉ có thể ở phần đầu ăn ra ngậm vào , trên tay thêm lực đạo di chuyển trên dưới .

" A....cô ơi..... Thật thoải mái. . . ." Tô Hưởng từ cổ họng phát ra âm thanh vui sướиɠ.

Tạ Uyển Nhiên liếʍ từ gốc dươиɠ ѵậŧ đến qυყ đầυ,sau đó ở trên lỗ nhỏ đàu lưỡi quét nhẹ qua lại, đầu lưỡi nhỏ đi xung quang chọc ghẹo ,đem Tô Hưởng liếʍ đến dục tiên dục tử.

"cô ơi....cô sờ phía dưới  ...sờ phía dưới. . ."Tô Hưởng lại đẩy đẩy thắt lưng.

Tạ Uyển Nhiên thỏa mãn hắn, đem bàn tay xuống phía dưới thưởng thức hai hòn bi, cái này của Tô Hưởng so với bạn trai cũ của cô còn lớn hơn, nhưng bề mặt lại tinh tế vuông vức, không nhăn nhúm xấu xí chút nào,  Tạ Uyển Nhiên một tay linh hoạt nắn bóp chúng, tay kia để trên thân gậy vuốt ve,  miệng nhỏ cũng không nhàn rỗi, liên tiếp hút mã mắt , thường thường còn dùng răng nhẹ nhàng xoẹt qua.

Tô Hưởng hơi thở càng lúc càng thô, chốc lát sau liền bắn ra từng đợt tinh đặc,bắn lên ngực và mặt  Tạ Uyển Nhiên  đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Tô Hưởng thở hổn hển, xin lỗi Tạ Uyển Nhiên nói: "xin ..xin lỗi cô"

Tạ Uyển Nhiên vươn lưỡi liếʍ qua khóe môi ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙  vào trong miệng: "ừm ~~~ mùi vị không tệ~"

Con ngươi Tô Hưởng trong nháy mắt tối sầm lại, em Tạ Uyển Nhiên nhắc lên rồi ném lên giường, hướng tới chỗ cô ngã xuống điên cuồng hôn cô, thẳng đến khi cô hít thở không thông mới lưu luyến buông ra.