Hợp Đồng Che Mắt

Chương 5: lại là cô

*TRONG KHÁCH SẠN* Khánh Ngọc: vồ lấy đôi môi của người kia, caỵ miệng để đuưa lưỡi mình vào bên trong, dần dần rê xuống ngực của cô gái ấy. Một tay xoa nắn, bên còn lại được cô mυ'ŧ máp tện tình.Cô gái:"ư...umm~...Trần tổng..em khó chịu..aa~~" 2 tay bấu vào grap giường, cong người lên cảm nhận khoaí cảm mà người kia mang lại

Khánh Ngọc: duy trì trạng thái im lặng, tiếp tục di chuyển xuống phần dưới, cô dạng người chân người đó ra để lộ tiểu huyệt hồng hào của cô gái ấy. kề miệng xuống liếʍ tăng kɧoáı ©ảʍ cho cô gái

Cô gái:" ưm~~làm ơn, Trần Tổng cho vaò đi..um~~" quằn quại trong du͙© vọиɠ

Khánh Ngọc:" em muốn đến vậy sao" cuời gian, sau khi kí©ɧ ŧɧí©ɧ một hồi thì cô đâm hai ngón tay của mình vào hoạt động

Cô gái:"aa...ưmm~~chậm...ch..ậm thôi...em xin...chị....aaa~~~" cơ thể cô run lên vì kɧoáı ©ảʍ người mang lại

Khánh ngọc: cô tiếp tục cho thêm một ngón vào khiến người kia lêи đỉиɦ

Cô gái:" aa...rút..bớt ra... làm..ơnn........aaaaaa~~~em x..xin chị..ưʍ........" cô gái mất hết sức lực cầu xin

Khánh Ngọc:" nhìn em kìa, tràn ngập trong kɧoáı ©ảʍ không còn nói được nữa rồi"tiếp tục không ngừng đâm vào rồi lại rút ra

Cô gái:" là..m ơn...chậm thôi...e..em rách mất..aaaa~~ đ..đồ ăn thịt người...aaa~~

Khánh Ngọc:" chẳng phải em đang rất sung sướиɠ đó sao?" cô cho thêm ngón thứ 4 vào

Cô gái:"aaaaaaa...... đ...đauu quá...làm ơn...r..rút ra 1 ngón đi......aaaa~~em sắp ra rồi....aaaaa..sướиɠg chết...mất

Khánh ngọc: biết cô gái sắp ra, cô đâm sâu vào một caí rồi rút tay ra, kéo theo một mảng nước tình chảy dài"phùuuu.....mẹ kiếp" thở lấy hơi

Cô gái: " haaa...." nằm thở dốc, mặc cho nước tình đang chảy ướt hết 1 mảng grap giường

Khánh Ngọc: tạm buông tha cho tiểu huyệt đang co thắt và chảy nước dữ dội kia và lên mυ'ŧ máp cặp hồng đào đang cương lên vì bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ thích của cô gái, để lại những dấu ấn đỏ rực" tiếp tục nào" cả hai tiếp tục đến tận 3 giờ sáng mới ngủ

* SÁNG HÔM SAU*

Khánh Ngọc: đang mặt lại đồ chuẩn bị rời khỏi phòng

Cô gái:" này, mới sáng sớm mà đã đi rồi sao, không thể ở lại với người ta một tí à?"mặt nũng nịu

Khánh Ngọc: tiến lại áp sát người kia khiến cô gái lo lắng" nếu còn muốn gặp lại tôi thì ngoan ngoãn đi, cô gái.Bây giờ tôi còn phải đi gặp đối tác, không rảnh như cô đâu" nói rồi vứt vaì tờ tiền đô lên giường

Cô gái:" này, chị..." chưa kịp nói xong thì cô đi mất rôi

,

,

*TẠI KHÁCH SẠN NÀNG Ở*

Kim Ngân:" alo, đi ăn sáng đi:"

Huy hoàng:" rồi rồi, gọi thằng Đăng đi, tui đi vscn cái"

Minh Đăng:"Alo...rồi rồi ok, đợi tí xuống liền" nằm xuống ngủ tiếp

Một lúc sau...

Huy hoàng:"uả, thằng Đăng đâu?" hai ngừơi đang đứng dưới sảnh

Kim Ngân:" biết chết liền á, nãy gọi nó kêu là chờ nó tí mà giờ chưa thấy đâu, để tui gọi lại xem"

Minh Đăng: thấy chuông điện thoại reo nhìn vaò thì thấy tên nàng, hốt hoảng bật dậy" a...alo?"

Kim Ngân:" ÔNG ĐANG LÀM CÁI GÌ VẬY HẢ, CÓ BIẾT BỌN TUI ĐANG CHỜ KHÔNG HẢ?" gầm lên khiến cậu giật thót

Minh Đăng:" đây đang đeo giày sắp xuống rồi, ch..chờ tôi 1 tí" cúp máy hoảng loạn đi chuẩn bị. 5p sau thì có mặt dưới sảnh

Huy Hoàng:" giờ ăn gì đây?"

Kim Ngân:" đi ăn mì quảng đi, nghe nói là đặc sản ở đây"

Huy Hoàng:" lên xe"

*BA NGƯỜI LÊN XE BẮT ĐẦU MỘT NGÀY MỚI

Minh Đăng:" ê, ăn no rồi đi uống cafe đi, không khí ở đây dễ chịu thật"

Kim ngân:" ờ, đi qua HAN coffee uống đi"

Huy Hoàng:" duyệt, chiều 3h đi biển nha,nhớ tập trung dưới sảnh đúng giờ á, đứa nào ngủ quên t bửa đầu"

.

.

Tại quán

Phục vụ:" anh chị uống gì ạ?"

Kim Ngân:" cho em 1 capuchino"

Minh Đăng:" tôi giống cô ấy"

Huy Hoàng: đang dán mắt vào cô nhân viên

Phục vụ:" anh ơi, anh uống gì ạ?"

Huy Hoàng:" cho..cho anh số của em..à nhầm, cho anh 1 đen đá ít đường"

Phục Vụ: ngại ngùng" vâng ạ"

Cô và Cậu: cười tủm tỉm

.

.

Kim Ngân:" tui đi vệ sinh một tí, trông đồ dùm nha" đi vô nhà vệ sinh. Sau khi đi vệ sinh rồi rửa tay xong thì nàng đi ra, mải nhìn ngó xung quanh nên không chú ý tông trúng ai đó

Aizza, ôm đầu - người bị nàng tông trúng

Kim Ngân:" ui..này cô có sao không?" sau khi đỡ người kia dậy thì cô mới nhìn rõ mặt cô gái kia" ủa, là cô" nàng thấy tấm danh thϊếp của cô rơi xuống đất nên nhaựt lên coi" cái gì? Trần Hoàng Khánh ngọc, 23t là CEO sao?" nàng trố mắt nhìn

Khánh Ngọc:"nè, mắt cô để sau lưng à? sao lần nào gặp cô cũng phải tông trúng tôi mới được thế đồ sao chôỉ" tức giận

Kim Ngận:" thì tôi đã nói xin lỗi rồi, tooi không cố ý mà, cô có cần dữ như vậy khong" mếu mặt

Khánh Ngọc:" hơ, có đó, nêú là người khác thì cô có thể bị ăn đấm rồi biết chưa, may cho cô là tôi có tấm lòng từ bi nên tha cho cô đó" quạo cọ rời đi

Kim Ngân:" đẹp mà hung dữ như vậy ai dám yêu..hứ" quay lại bàn

Minh Đăng:" n, bà đi gì lâu vậy, bộ táo bón hả?"

Kim Ngân:" táo caí đầu ông, đi về..tui hết hứng ngồi đây rồi" xách tuí ra xe

Huy Hoàng:" bả bị gì không biết" tính tiền rồi đi theo nàng

*Về lại khách sạn là khoảng 9h*