Mặc dù Tô Thiến Ly đã kịp thời nhắc nhở, thế nhưng Giang lão đại vẫn không thể tránh được nguy hiểm, bởi vì thứ màu vàng kia thực sự quá nhanh, Giang lão đại còn chưa kịp nhận ra tại sao ngoại tôn nữ lại kinh hô, liền cảm nhận được sự đau đớn ở mắt cá chân, tiếp sau đó phía trước mắt liền trở nên tối sầm, cả người ngã đổ về phía trước, lão Nhị Hà gia ở bên cạnh nhanh chóng vươn tay đỡ lấy hắn ta.
“Dừng lại, không được động vào đại cữu của ta.” Tô Thiến Ly không nghĩ rằng tốc độ của cái thứ bé tí kia lại có thể nhanh đến như vậy, độc tính lại mạnh như vậy, mắt thấy Hà gia cữu cữu muốn di chuyển đại cữu, lập tức bật người dậy ngăn cản, sau đó chạy như bay qua đó. Trong lúc chạy qua bị vấp ngã, da tay rách hết cả ra cũng không hề để ý đến, bò dậy tiếp tục chạy về phía trước.
“Đại cữu, Đại cữu không được ngủ, nhất định không được ngủ. Tam cữu. Tam cữu, dao. Mau mang đao đến đây.” Giọng nói của Tô Thiến Ly nức nở nghẹn ngào, Đại cữu là con trưởng của ngoại tổ phụ, là đứa con đầu tiên mà khi đã đến tuổi trung niên rồi ngoại tổ phụ mới có được. Ngoài mặt ngoại tổ phụ đối với mấy nhi tử đều giống như nhau, thế nhưng cô biết, vị trí của Đại cữu trong lòng ngoại tổ phụ là cao nhất.
Còn có nương và ngoại tổ mẫu, bọn họ tuyệt đối cũng sẽ không thể nào chịu nổi nỗi đau mất đi Đại cữu, cô lại càng không thể chấp nhận nổi. Đại cữu, Đại cữu này đã luôn yêu thương và bảo vệ cho cô.
“Nha đầu này.” Giang lão tam đã bị dọa cho mất hồn rồi, ngược lại lão Đại Tạ gia phản ứng rất nhanh nhạy, đưa sài đao của nhà mình qua.
“Đại cữu, cữu cữu chịu đựng một chút, rất nhanh sẽ khỏe trở nên tốt hơn thôi, nhất định sẽ trở nên tốt hơn, nhất định sẽ không có chuyện gì xảy ra cả, cữu cữu hãy tin con.” Tô Thiến Ly cầm lấy sài đao, ổn định lại tinh thần rồi mới nhìn Đại cữu đang cố gắng khiến cho bản thân mình không rơi vào trạng thái mê man.
“Nha đầu. Đại cữu tin tưởng con.” Thực ra Giang lão đại đã đạt đến cực hạn rồi, trước mắt đã bắt trở nên mơ hồ, bóng tối đang cắn nuốt những tia lý trí cuối cùng của hắn ta, song một cảm giác đau đớn truyền đến, nỗi đau đã xua tan đi một chút bóng tối.
“Châm. Mau đi lấy châm đến đây.” Ánh mắt của Tô Thiến Ly gắt gao nhìn chằm chằm Giang lão đại, cũng không quan tâm đến người bên cạnh là ai, đầu cũng không hề ngoảnh lại nói.
“Ồ, được, được rồi, ta đi ngay đây.” Giang lão tam lúc này đã hồi thần rồi, nghe thấy lời nói của ngoại tôn nữ, liều mạng chạy vào trong nhà, vừa chạy nước mắt vừa không ngừng tuôn rơi. Hắn ta sợ rằng bản thân chạy chậm thì đại ca liền không còn nữa.
Anh em Tạ gia cùng Hạ Gia nhìn thấy sắc mặt đen tím của Giang lão đại, cũng bị dọa đến vô cùng sợ hãi, muốn giúp đỡ gì đó, thế nhưng lại không biết phải xuống tay như thế nào, chỉ có thể giương mắt nhìn một đứa bé sáu tuổi đang bận rộn ở kia.
Giang lão tam rất nhanh đã quay trở lại, phía sau hắn ta còn có Giang lão nhị cùng với ngoại tổ mẫu Kiều thị, Kiều thị vừa nhìn thấy dáng vẻ của Giang lão đại, trước mắt tối sầm lại ngã đổ về phía sau, Giang lão nhị vội vàng đỡ lấy bà: “Nương, đừng lo lắng quá, nha đầu sẽ có biện pháp thôi.”
“Nha đầu, châm.”
“Nhị cữu, đến đây giúp con sao?” Ở đây chỉ có Nhị cữu là biết sự việc đó, vì vậy Tô Thiến Ly lựa chọn hắn ta đến để làm trợ thủ, bởi vì chỉ có hắn ta mới hoàn toàn tin tưởng nàng.
“Lão Tam, đệ đến chăm sóc cho nương.” Giang lão nhị cùng với Giang lão đại là huynh đệ sinh đôi, cho dù tính cách có bất đồng, thế nhưng tình cảm lại sâu đậm nhất, hắn ta cố gắng bình ổn lại đôi bàn tay đang run cầm cập của mình, tiến lên hỏi.
“Cần Nhị cữu làm gì đây?”
“Đỡ Đại cữu ngồi dậy, sau đó lúc con gọi người, cắt đứt ngang cổ tay và cổ chân của Đại cữu.”
“Cái gì cơ?” Huynh đệ Hà gia cùng Tạ gia kinh hô, trong mắt đều ngập tràn sự không tin tưởng, nếu cắt ngang cổ tay và cổ chân như thế, vậy thì Bằng ca còn có mạng mà sống tiếp sao?
“Được.” Quả nhiên, Giang lão nhị không hề có bất kỳ do dự nào mà gật đầu, sau đó cầm lấy sài đao được Tô Thiến Ly đặt ở bên cạnh qua.
“Phi ca huynh làm sao vậy, chúng ta nên nhanh chóng đưa Bằng ca đi tìm đại phu trong thành mới đúng.” Trong lòng lão đại Tạ gia đang vô cùng run rẩy, vội vàng kéo tay của Giang lão nhị lại, việc này không thể nào để cho một đứa trẻ con làm liều được đâu, cho dù nha đầu này hành sự rất có quy củ, thế nhưng dù sao thì đây cũng không phải là việc nhỏ.
“Tạ đại ca, đại ca của ta như thế này đã không còn kịp để đi tìm đại phu trong thành nữa rồi, nha đầu đã từng học qua y với phụ thân nó, ta tin tưởng nó.” Giang lão nhị vào lúc này cũng không hề quên việc che dấu cho Tô Thiến Ly, đem tất cả những thứ cô biết đều đẩy hết lên người phụ thân Tô Nam của cô.
“Nhị cữu, con nhất định sẽ không làm cho người phải thất vọng đâu, cho dù phải lấy mạng đổi lấy mạng con cũng sẽ cứu Đại cữu trở về.” Phương pháp lấy mạng đổi mạng này, là cô đã học từ một lão hòa thượng ở trong giấc mơ, cô đến được nơi này là đã có lời rồi, nếu như có thể dùng tính mạng của cô để đổi lấy sinh mạng của Đại cữu luôn yêu thương cô, không để cho ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu phải chịu nỗi đau người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, cô cũng cảm thấy xứng đáng.
“Nha đầu, Đại cữu tin tưởng con, con nhất định sẽ làm được. Đại cữu vẫn còn phải đưa nha đầu đi vào rừng lấy hoa dại, hái nấm nữa mà, vì vậy nên Đại cữu nhất định sẽ không sao đâu.” Lời nói của Tô Thiến Ly không chỉ dọa đến Giang lão nhị, cũng khiến cho tinh thần của Giang lão đại gần như rơi vào trạng thái hôn mê trở nên chấn động, đương nhiên là bị hù dọa.
“Được, đợi Đại cữu khỏe rồi. sẽ đưa nha đầu vào rừng lấy hoa dại.” Tô Thiến Ly một tay cầm châm, một tay lau đi những giọt lệ đọng ở khóe mắt, vẻ mặt nghiêm túc và trang trọng, trong thời gian ngón tay lật ngược lại, trên người Giang lão đại liền được cắm xuống vài cây châm.
“Nhị cữu, chính là lúc này.”
Giang lão nhị vẫn luôn chờ đợi mệnh lệnh của ngoại tôn nữ, nghe thấy lời này, lập tức động thủ cắt ngang qua cổ tay và cổ chân đại ca của hắn ta. Hắn ta mặc dù không không được học võ một cách chính quy, thế nhưng với sự cố chấp của hắn ta, hắn ta vẫn luôn dấu giếm ở sau lưng Giang lão gia học qua với mấy người sư phụ, vì vậy hắn ta là người trên mình có võ công, lực đạo cùng với tốc độ đều không tồi chút nào.
Hai người phối hợp ăn ý không chê vào đâu được, chỉ thấy miệng vết thương của Giang lão đại ngay lập tức liền chảy ra một dòng máu tím đen, xộc lên từng đợt tanh tưởi, đại khái khoảng mười phút trôi qua, sắc máu dần dần trở thành màu đỏ, màu tím đen trên gương mặt Giang lão đại cũng biến mất, chậm rãi trở thành màu trắng, gần như trong suốt.
“Nhị cữu, mau, cõng Đại cữu về nhà cầm máu.” Tô Thiến Ly nhìn sắc máu màu đỏ tươi kia, dây cung vẫn luôn căng chặt cuối cùng cũng có thể thả lỏng, thân hình nhỏ bé mềm nhũn ngã ngồi trên mặt đất. Lão Đại Tạ gia vẫn luôn ngồi ở một bên, nhìn thấy cô như vậy, vội vàng vươn tay ra ôm lấy cô, vừa ôm người vào lòng, hắn ta liền giật mình.
Sau đó trong ánh mắt ngập tràn sự đau lòng, đứa trẻ này nhìn thì có vẻ bình tĩnh, trong lòng khẳng định cũng bị dọa sợ phát khϊếp rồi, cơ thể này run rẩy đến mức suýt chút nữa hẳn không ôm nổi.
Một nhóm người trở về đến nhà, lại là một trận người ngã ngựa đổ, việc cầm máu cho Giang lão đại là do Giang lão nhị làm, bởi vì Tô Thiến Ly quả thực là không còn chút sức lực nào rồi, sau khi trở về đến nhà rất lâu sau đó tay chân cô đều vẫn mềm nhũn.
Trước đó cô thực sự sợ rằng bản thân quyết định sai một bước, sẽ khiến cho cô mất đi một người thân. Vẫn may, vẫn còn may, mặc dù tình thế nguy hiểm đáng sợ, rốt cuộc thì cũng đã cứu về được rồi, nghĩ đi nghĩ lại liền gục vào lòng người lạ rồi chìm vào trong giấc ngủ.
Một canh giờ sau, Giang lão gia cùng với Tô Nam đều quay trở về, sau khi biết được rõ ràng chân tướng sự việc, Giang lão gia nhìn nhi tử đang ngủ mê man, còn có ngoại tôn nữ mệt đến mức ngủ gục. Sự đau lòng đối với nhi tử, sự biết ơn đối với ngoại tôn nữ, khiến cho vành mắt của ông ấy đỏ cả lên.
“Phụ thân, nha đầu chỉ là mệt mỏi thôi, không có gì quá đáng ngại, người không cần lo lắng.” Tô Nam vừa bước vào cửa, Giang lão đại đem những lời trước đấy đã nói ra giải thích cho hắn, vì vậy sau khi Tô Nam bước vào, liền bước đến trước mặt nữ nhi giả vờ bắt mạch, dù sao vẫn phải làm tròn lời nói này.
Hắn nhìn gương mặt nhỏ nhắn của nữ nhi, còn có vết thương ở trên tay kia vẫn chưa được bôi thuốc, vừa đau lòng cũng đồng thời nghĩ rằng. Không ngờ rằng y thuật của nha đầu vậy mà lại tinh xảo đến thế, hắn từ trước đến giờ chưa bao giờ nghe qua, có người trúng độc của kim điêu hồ xà mà vẫn có thể cứu trở về được.
Còn biết được cách sử dụng y thuật thâm cao như dùng châm, nghe nói hiện nay trên thế giới chỉ có Từ Huệ đại sư hiểu biết về môn y thuật này.