Ánh sáng từ hình chiếu ảo hắt ra rất rõ ràng. Đó là một văn phòng, người đàn ông mặc vest lịch lãm đeo kính. Lúc hình chiếu vừa kết nối, người đàn ông đang ký hợp đồng một cách lịch sự nhẹ nhàng, một giây là có thể kiếm được trăm ngàn vạn, một kẻ tàn nhẫn trên thương trường. Y vừa ký vừa tiện thể liếc mắt một cái lên màn hình.
Bàn tay ký hợp đồng của kẻ tàn nhẫn run run, lặng lẽ đẩy cặp kính màu vàng kim, rất có cảm giác bị gϊếŧ gà dọa khỉ.
"Đau quá, đau quá ..." Quân Diêm Tiêu bò dậy, yếu ớt rêи ɾỉ: "Đừng đánh, đừng đánh nữa, gãy xương mất."
Alpha không nói chuyện, Quân Diêm Tiêu theo phương châm có chết cũng phải kéo người chết chung, bắt đầu lải nhải, "Gọi Phó Thừa Trạch lại đây đi, con thú già đấy da dày thịt béo, đánh sướиɠ tay lắm."
Angelo cực lực hùa theo, "Đúng rồi!" Ngại quá, có họa cùng chịu đi người anh em.
"..." Phó Thừa Trạch suýt chút nữa bóp gãy bút máy.
Thượng tướng trán ướt đẫm, rũ mắt xuống, chậm rãi chuyển động cổ tay, mấy tiếng đồng hồ luyện tập làm cho alpha có chút khát, mồ hôi thơm chảy từ lọn tóc đen nhánh sau gáy xuống cổ, hoàn toàn thấm vào cổ áo.
Nửa ống tay áo sau ướt đẫm mồ hôi, lớp vải sẫm màu dính chặt vào cơ thể hoàn mỹ của Thượng tướng, lên xuống phập phồng theo hơi thở. Hormone nam bùng nổ say lòng người, làm ba tên cầm thú cả tuần không được ăn thịt phát ngứa răng nanh.
Nghe thấy lời kɧıêυ ҡɧí©ɧ của hai người, đôi mắt màu hổ phách khẽ nhúc nhích, trầm ngâm nhìn hình chiếu ảo.
Phó Thừa Trạch đặt bút xuống, bất lực nói: "Em bé, tôi đang đi công tác ở sao Karen."
Đường Đường lạnh lùng nhìn y: "..."
"..." Phó Thừa Trạch tháo kính xuống xoa xoa sống mũi, đưa bản hợp đồng cho thư ký, "Sắp xếp mọi việc đi, chiều nay chúng ta về Liên Bang."
Thư ký muốn cười nhưng lại không dám: "Vâng, Chủ tịch."
Chiếu tạm thời đóng lại, alpha lạnh lùng liếc mắt nhìn các sĩ quan bên ngoài.
Đám đông náo nhiệt bên ngoài lớp kính chống đạn rùng mình, im phăng phắc như thóc một lúc lâu, cho đến khi bị ánh mắt của Thượng tướng quét qua một lần nữa, nhóm alpha mới cụp đuôi mặt xám ngoét nhanh chóng trốn khỏi nơi nguy hiểm này.
Đường Đường mở quang não ra, thủy tinh dần dần chuyển sang màu bạc, giày quân trang giẫm lên sàn nhà, lướt qua hai người ngồi xuống ghế dựa, hai chân dài vắt chéo, thoải mái ngả về phía sau.
Angelo và Quân Diêm Tiêu cố gắng bò dậy, xum xoe người lau mồ hôi kẻ đi rót nước.
Đường Đường cau mày, nhưng không từ chối, dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên, ngay từ ngày đầu tiên thượng tướng đã từ chối hành vi thân mật quá mức của họ nhưng vô dụng, hai tên này da mặt dày đến đạn bắn không thủng. Đôi môi mỏng lên miệng chai, hầu kết chuyển động, một dấu nước ngọt ngào rơi từ khóe môi xuống cổ, trước khi chạm vào cổ áo đã bị Angelo liếʍ sạch.
Môi lưỡi ướŧ áŧ, hơi thở bỏng rát, mùi rượu đỏ tràn ra trên người, Đường Đường rêи ɾỉ, cau mày đẩy hắn ra.
"Còn muốn bị đánh?"
Angelo ấm ức, vẫy đuôi như một con chó đực nhỏ động dục, "Em bé à..."
Tay của Quân Diêm Tiêu cũng bôi bẩn tuyến thể của Thượng tướng.
Đường Đường thở hổn hển, đưa chân cản lại bụng dưới của Angelo, nắm lấy bàn tay to đang tác loạn của Quân Diêm Tiêu. Vừa định từ chối, thượng tướng đã thấy Angelo quỳ trên mặt đất, để đôi ủng quân đội dẫm lên bụng dưới phình to của mình, khó chịu rêи ɾỉ, còn Quân Diêm Tiêu ở phía sau thì đang vùi đầu vào hõm vai mình cọ cọ, giống như một con chó bự rên ư ử.
"Hừm," Đường Đường không biết phải làm sao, tức giận duỗi tay ra: "Dùng tay giải quyết đi, đừng nghĩ đến chuyện khác." Dừng một chút lại nói thêm: "Làm nũng cũng không được."
Hai người giả vờ nhận mệnh lệnh. Angelo liếʍ môi, cởi thắt lưng giải phóng cái thứ to dài, hắn kéo bàn tay trắng lạnh của Thượng tướng lên môi hôn nhẹ, thứ hàng to dài màu đỏ tím cọ lên bắp chân bọc quân trang của thượng tướng, chỉ chốc sau dịch nhầy đã thấm ướt vải dệt.
Đường Đường nheo mắt, còn chưa kịp nói gì liền bị một dươиɠ ѵậŧ to dài đánh vào mặt, đầu khấc to lớn xẹt từ mặt sườn đến khóe môi để lại vệt nước nhớp nháp.
Hai người đều mang kẹp lọc mùi, nhưng Đường Đường thì không, mùi thơm của rượu vang đỏ và whisky xì gà tràn ngập không khí, cơn say làm tê liệt thần kinh, khiến Thượng tướng ảo giác rằng mình đang trong một bữa tiệc rượu mỹ loạn.
Hai con dã thú động dục một cọ bắp chân một cọ vào mặt, nhưng vẻ mặt quạnh quẽ của Đường Đường vẫn không thay đổi, vắt chéo chân dựa vào lưng ghế, hai mắt bễ nghễ nhìn xuống.
Angelo thở dốc, ánh mắt quét qua gương mặt lạnh lẽo của Thượng tướng, qυყ đầυ lớn phun chất nhầy làm bẩn bắp chân săn chắc của Thượng tướng, Angelo thấp giọng kêu một tiếng, hắn yêu chết đi được dáng vẻ này của alpha mà.
Quân Diêm Tiêu liếʍ môi, thứ to lớn màu đỏ tím hung hăng đánh vào, bôi ướt nửa khuôn mặt của Thượng tướng, gân xanh nổi lên cọ vào làn da tuyết trắng lạnh lẽo. Hắn có thể nhận thấy hơi thở của Đường Đường bắt đầu hỗn loạn, lúc trước cầm tù tượng tướng một tháng, khoang sinh sản đã bị họ khai phá mẫn cảm vô cùng. Quân Diêm Tiêu vừa cọ đầu khấc vào mặt Thượng tướng Đường vừa tự hỏi không biết đũng quần huấn luyện của thượng tướng đã ướt đến vắt ra nước chưa?
Hương rượu quyện với tuyết lạnh, hơi thở nặng nề không thể nghe thấu, kính trong phòng huấn luyện cũng đã biến thành màu trắng bạc, các sĩ quan bên ngoài vội vã đi qua, không ai thấy bên trong xảy ra chuyện gì, cũng không biết trận dâʍ ɭσạи của nhóm alpha này bao lâu nữa sẽ dừng lại.