Lúc đặt lên giường bệnh Tô Hi vẫn chưa tỉnh lại làm hai gã đàn ông lo lắng không thôi, ba Tần còn làm loạn bắt bác sĩ giỏi nhất của bệnh viện đến làm ông ta đang ngủ cũng phải thức dậy phi như bay đến bệnh viện.
Sau khi kiểm tra xong cho cậu bác sĩ già mới thở phào nhẹ nhõm, cũng may là người không bị gì.
“Cậu ấy chỉ là mệt quá nên ngất đi thôi, còn về việc mang thai thì không có.”
Nhận thấy vẻ mặt nuối tiếc của hai người, ông tiếp lời:
“Nhưng mà việc có sữa cũng có nghĩa là cậu ấy đã trưởng thành, hoàn toàn có khả năng mang thai.”
Tần Nguyên nghe vậy liền sướиɠ điên, biết cậu không có việc gì liền nhanh chóng xuất viện cho cậu, ôm cậu lên xe trở về nhà. Hắn từ lâu đã muốn con trai sinh cho hắn một đứa con, như vậy là vừa vặn, nhân dịp nghỉ dịch làm con trai mang thai rồi sinh con.
Tô Hi tỉnh lại thì thấy ba ba đang ôm cậu trong lòng, nơi nóng bỏng dán sát vào hoa huyệt của cậu.
Thấy cậu đã tỉnh, Tần Nguyên ôn nhu hôn môi cậu, bàn tay bắt đầu sờ soạng ngực của cậu làm nó cứng dần lên, l*и da^ʍ động tình lại tí tách nhỏ nước.
“Bé ngoan, sinh con cho ba cùng anh hai được không?”
Cậu ngoan ngoãn tựa vào người ba ba, đầu lưỡi duỗi ra để tiện cho ba ba liếʍ mυ'ŧ, môi hồng bị hôn cho sưng đỏ lên.
“Ưm ưʍ... ba ba, tiểu Hi muốn sinh con cho hai người~”
Chỉ đợi có vậy, người đàn ông nhanh chóng lột qυầи ɭóŧ cậu vứt ra ngoài, đem côn ŧᏂịŧ nóng bỏng nhồi thẳng vào âʍ đa͙σ đẫm nước. Chiếc áo ngắn cũn cỡn được kéo lên để lộ hai nụ hoa đỏ tươi, Tần Nguyên say mê mυ'ŧ lấy ngực con trai, hạ thân điên cuồng ra vào huyệt nhỏ của cậu, nghĩ đến việc cậu có thể mang thai con mình là hắn lại điên cuồng nhấp hông đâm tới tấp vào đây huyệt.
Phụt! Phụt! Tiếng nước dâʍ đãиɠ vang lên trong chiếc xe nhỏ hẹp làm Tần Sở ngồi lái xe phía trước cứng ngắc, nhân lúc đèn đỏ quay xuống ôm lấy đầu em trai mà cháo lưỡi, chiếc lưỡi của anh luồn qua mọi ngóc ngách trong miệng nhỏ, cuốn hết nước bọt thơm ngọt vào miệng. Mãi đến khi xe phía sau bấm còi inh ỏi anh mới lưu luyến rời khỏi môi cậu.
Đôi môi vừa rời khỏi môi anh trai liền rơi vào một nụ hôn nóng bỏng khác, ba ba ngậm lấy lưỡi cậu ra sức mυ'ŧ mát làm Tô Hi đê mê khó tả, phía dưới cũng vặn vẹo mông thịt hùa theo những cú đâm của ba ba làm côn ŧᏂịŧ đi càng sâu vào l*и nhỏ. Mỗi cú thúc của ba ba đều vô cùng mạnh mẽ mà đâm vào đáy huyệt, thân thể của Tô Hi cũng theo đó mà nảy lên, hai chú thỏ con nhảy lung tung rối loạn làm người đỏ mắt.
Tần Nguyên đem con trai áp vào cửa kính làm ngực cậu đè lên cửa làm điểm tựa, từ phía sau đâm mạnh vào làm Tô Hi sướиɠ đến thét lên:
“Áaaa... ba ba... thật sướиɠ~ ứ hư~ ha~ muốn hỏng mất.”
“Ngoan, ba ba sao nỡ làm hỏng con, còn phải để con sinh con cho ba mà”
“Ư ư... ba ba... tiểu Hi muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ba ba... hãy lấp đầy tiểu Hi đi~”
Người đàn ông cười ha ha, càng thêm dùng sức đâm nát l*и cậu, cúi đầu mυ'ŧ hôn lên tấm lưng trắng nõn như trứng gà của cậu, để lại những dấu hôn đầy mờ ám.
Tuýt!
“Ba, chúng ta bị cảnh sát chặn.”
Tô Hi đang chìm trong kɧoáı ©ảʍ nghe vậy hoa huyệt liền vô thức co rút rồi bắn ra, côn ŧᏂịŧ vùi trong hoa huyệt cũng bị siết đến bắn, tuôn ra từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng.
Tần Nguyên nhìn ngực con trai lại bắt đầu chảy sữa duỗi tay chặn lấy không cho chúng chảy ra, đem áo khoác phủ lên người cậu.
“Ba ba, ngực thật trướng~”
“Ngoan, tí ba hút cho con, con không muốn bị ba đè ra bú √υ' trước mặt mấy chú cảnh sát đâu đúng không?”
Hắn vừa nói vừa nhẹ nhành nhấp côn ŧᏂịŧ trong lỗ nhỏ, l*и nhỏ giật giật rồi cũng tham lam mυ'ŧ lấy côn ŧᏂịŧ của hắn, vang lên tiếng nhóp nhép rất nhỏ.
“Tần tổng!”
Lão ba cười đến chính trực, cảm nhận hoa huyệt co rút của con trai liền nhéo nhéo mông thịt của cậu, một bên trả lời cảnh sát.
“Chào đồng chí, thật có lỗi, đang dịch nhưng bé con trong nhà bị bệnh, đành phải đưa bé đi khám.”
Vị cảnh sát nhìn cậu nhóc đang úp mặt vào ngực ba, thỉnh thoảng lại khẽ rêи ɾỉ cũng chỉ nghĩ do bệnh khó chịu, kiểm tra giấy khám bệnh viện một chút rồi cho đi.
“Bé cưng, dâʍ đãиɠ như vậy, ở trước mặt chú cảnh sát ngậm chặt côn ŧᏂịŧ của ba ba, còn sung sướиɠ rên lên.”
“Hức, ba ba, ngực con khó chịu.”
Tô Hi chủ động ép hai bên ngực sát vào nhau đưa lại miệng ba ba, để cho hắn bú ngực mình chùn chụt, hoa huyệt bất giác lại có rút rồi phun nước. Ba ba mυ'ŧ ngực làm cậu vô cùng sướиɠ, hình như sau khi có sữa cậu ngày càng dâʍ đãиɠ.
Chẳng mấy chốc cũng về đến nhà, Tần Sở nhanh chóng xuống xe mở cửa sau cùng chăm sóc em trai với ba.
Anh đưa côn ŧᏂịŧ đến trước môi đỏ bắt cậu liếʍ ướt, bàn tay lần đến nơi giao hợp của ba ba và cậu, thăm dò chọc một ngón tay vào. Tần Nguyên nhìn Tần Sở đầy hiểu ý, tuỳ ý anh đem nhét thêm mấy ngón tay vào mở rộng.
Huyệt khẩu của Tô Hi tuy đã bị thao nhiều lần nhưng vẫn vô cùng khít, huống hồ côn ŧᏂịŧ của ba ba đã rất to, ngón tay anh hai đi vào có chút khó khăn, thế nhưng l*и da^ʍ nhanh chóng thích ứng, thậm chí có hơi mong chờ cả cây hàng của anh trai cũng cắm vào.
Không để cậu chờ lâu, anh hai đem ba ngón tay căng ra miệng huyệt, đem qυყ đầυ đã bị liếʍ ướt từ từ đâm vào.
“Áaa!” Tô Hi la lên đầy đau đớn, nước mắt chảy dài, liên tục lắc đầu tiến về phía trước muốn tránh côn ŧᏂịŧ, hạ thân đau đớn như sắp rách.
Hai người đàn ông thấy vậy không hẹn mà cùng kéo mạnh cậu lại, côn ŧᏂịŧ phụt một cái đâm vào nửa cây.
“Không cần, huhu, sẽ rách ra mất, hức, hai người mau rút ra ô ô~”
“Ngoan nào, anh hai sẽ nhẹ nhàng.”
Anh vừa nói vừa cúi xuống bú mạnh lên đầṳ ѵú của cậu, ba ba thì đưa tay xoa xoa âm đế giúp cậu thả lỏng hơn, côn ŧᏂịŧ đã xìu xuống dưới sự phục vụ của hai người đàn ông cũng run run đứng thẳng, nhân cơ hội Tần Sở liền đem nguyên cả cây gậy cắm phập vào, lút cán.
“Áaa.... tiểu Hi đau... hức đau quá. Hai người mau rút ra ngoài đi mà~”
“Tiểu Hi ráng nhịn một chút, chúng ta sẽ làm con sướиɠ muốn bay.”
Côn ŧᏂịŧ ba ba từ từ thọc ra rút vào, cọ sát lên thành huyệt, cũng cọ lên dươиɠ ѵậŧ của Tần Sở làm anh sướиɠ đến hút khí, cũng bắt đầu chậm rãi đâm chọc. Hai dươиɠ ѵậŧ thay nhau lấp đầy l*и nhỏ, không để nó trống vắng một giây nào, Tô Hi từ đau đớn cũng chuyển dần sang thoả mãn, bắt đầu ân a rêи ɾỉ, tự mình vân vê âm đế.
“Bé hư, tụi anh chơi em chưa đủ sướиɠ sao, còn tự mình chơi?”
Anh vừa nói vừa dùng sức nện phụt phụt vào lỗ nhỏ, bé con đã dâʍ đãиɠ kêu da^ʍ thì anh cùng ba cũng không cần nhẹ nhàng nữa, côn ŧᏂịŧ thô bạo ra vào trong tiểu huyệt làm nước văng ra tung toé.
Tần Nguyên câu lấy môi con trai bắt đầu quấn quít với môi cậu thì con trai cả của hắn cũng tiến lại, hai người cùng kéo lưỡi nhỏ của Tô Hi ra mυ'ŧ mát, kɧoáı ©ảʍ phải nói là ngập đầu.
Ngực to bị nặn bóp cũng dâʍ đãиɠ bắt đầu rỉ sữa, được hai người đàn ông hút hết vào miệng, vừa hút vừa khen ngon.
“Bé con thật giỏi, đem côn ŧᏂịŧ của ba ba và anh hai ăn hết rồi. Con nói xem, nếu mẹ con mà thấy bộ dạng lẳиɠ ɭơ cắи ʍút̼ côn ŧᏂịŧ này của con, liệu có khen con không?”
“Ư..mmmh... không cần... đừng để mẹ biết a ư...”
Anh trai bên cạnh cảm nhận được hoa huyệt co rút mãnh liệt cũng cười cười trêu chọc:
“Tiểu dâʍ đãиɠ dám ăn không dám nhận, anh đây phải trừng phạt em.”
“Huhu đừng mà~ tiểu Hi sẽ ngoan~ ứ ứ... mau bắn cho tiểu Hi... làm em mang thai đi~”
Hai cự vật thô to lần nữa nhét căng tiểu huyệt, đồng loạt bắn thẳng vào hoa tâm, phun mạnh đến mức Tô Hi giật nảy mình, run rẩy bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ loãng rồi thϊếp đi, để mặc hai người đàn ông cày cấy trên người mình.