Vai Ác Vạn Nhân Mê Nghịch Tập

Chương 115

Chương 115

Edit : YuTuyTien

Bề mặt của con mương có đầy rác sinh hoạt, lúc quỷ hút máu thân vương rơi vào đó, mang theo một đống rác cùng rơi xuống với hắn, đem hắn chôn kín mít.

Lăng Sơ Nam nhìn trái nhìn phải, sau khi xác định sẽ không có ai phát hiện ra tên này, liền nhẹ nhàng phủi phủi vai. Có điều kế đó động tác của cậu khựng lại một chút, nhìn chằm chằm đống rác phía dưới con mương.

"Trong cốt truyện có nói tối hôm nay hắn mới tỉnh lại, tại sao bây giờ có vẻ sắp tỉnh rồi?"

".....Có lẻ là do dưới đó quá hôi, ngửi tỉnh đi."

098 không quá xác định trả lời.

"Ồ."

Lăng Sơ Nam gật gật đầu, xem như đồng ý với cách nói của 098.

Lúc này, nam chính thứ nhất đã duỗi tay ra khỏi đống rác, 098 hoảng sợ.

"Ký chủ, chúng ta nhanh đi thôi."

Cho dù bây giờ nam chính thứ nhất gặp nạn, nhưng có thể nào cũng là một con quỷ hút máu có cấp bậc thân vương. Nếu ký chủ bị hắn nhìn thấy, sau này hắn ghi hận ký chủ thì làm sao đây.

"Được, chúng ta quay về thôi."

Lăng Sơ Nam nhìn nhìn một chút, sau đó cúi người cầm hai viên gạch, suy nghĩ một lát lại phủ thêm một tầng hắc ám chi lực lên trên, hung hăng ném xuống, trúng ngay hồng tâm.

Nam chính thứ nhất mới vừa tỉnh lại còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra đã bị hai viên gạch lần lượt nện trúng đầu, kêu cũng chưa kêu được một tiếng đã hôn mê bất tỉnh lần nữa.

"Giá trị nghịch tập +5%, hiện tại giá trị nghịch tập là 5%. Mong ký chủ tiếp tục cố gắng."

Ký chủ thật hung tàn.

Lăng Sơ Nam vô cùng nhẹ nhàng đi dạo một vòng quanh đó, sau đó mới chậm rãi quay về nhà của nữ chính.

Trước khi lên lầu, Lăng Sơ Nam đột nhiên chú ý đến một cái bóng đen chợt lóe lên rồi biến mất ở hoa viên trong tiểu khu, sau đó nó đi về phía đông thành phố.

"Ký chủ, là một quỷ hút máu bậc trưởng lão."

098 nói.

"Không biết có phải đến tìm nữ chính hay không."

"Không phải, từ lúc ta mang theo tên thân vương kia ra cửa nó vẫn luôn đi theo ta."

Lăng Sơ Nam nói.

"Cho nên có lẽ không phải thuộc hạ của nam chính thứ nhất, như vậy chỉ còn lại một đáp án."

"Là gì?" 098 hỏi.

"Là hắn thích ta, không chừng muốn ta làm con của hắn."

Lăng Sơ Nam trả lời.

098: ".....Ký chủ, ngài đừng nói đùa."

Quỷ hút máu mới sinh đều sẽ có một người dẫn đường, mà nhân vật này đều được huyết tộc gọi là cha, những nhân vật này đều đảm đương quỷ hút máu trong quá trình biến đổi(*). Nếu là người ngoài ý muốn bị biến thành quỷ hút máu cũng có thể được quỷ hút máu khác nhận nuôi.

(*) 初拥/ The embrace : Quá trình biến đổi một con người thành quỷ hút máu, vampire.

Nhưng phải có một tiền đề, đó là cấp bậc của người dẫn đường nhất định phải cao hơn quỷ hút máu mới sinh kia.

Thư Nhất Hành bị quỷ hút máu cấp thân vương vô ý cắn phải, hơn nữa lấy năng lượng vốn có trong cơ thể cậu ta, điểm bắt đầu với thân phận quỷ hút máu của cậu ta cũng đã là cấp trưởng lão, càng không cần nhắc đến năng lượng mà Lăng Sơ Nam mang đến.

Cho nên 098 dám khẳng định, tuyệt đối không có quỷ hút máu cấp tưởng lão nào dám làm người dẫn đường của Lăng Sơ Nam.

Đối với nghi vấn của 098, Lăng Sơ Nam không nói gì thêm. Cậu sờ sờ túi quấn, tìm được chìa khóa mở của nhà Tô Tử Kỳ.

Lúc này, cách thời gian Lăng Sơ Nam rời đi vừa đúng một tiếng. Lúc nãy Tô tử Kỳ đã ra ngoài mua đồ ăn, cho nên trong nhà không có ai, Lăng Sơ Nam lập tức đi đến bên cạnh tủ lạnh, đưa tay mở cửa tủ ra, nước trái cây ướp lạnh trong đó đều là do Thư Nhất Hành mua hôm qua, còn có một vài gói mì.

"Ký chủ, ngài tìm gì vậy?" 098 hỏi.

Mặc dù hiện tại Lăng Sơ Nam nhìn có vẻ không khác gì bình thường, nhưng nó cứ cảm thấy cậu có chút nôn nóng.

Lăng Sơ Nam không trả lời, đóng cửa tủ lạnh, vươn tay lấy dao gọt hoa quả trong rổ, dứt khoát lưu loát cắt một dao lên cổ tay của mình, cổ tay trắng nõn lập tức xuất hiện một vết thương.

"Quả nhiên."

Lăng Sơ Nam dùng lực rất mạnh, miệng vết thương sâu đến nỗi thấy cả xương, nhưng miệng vết thương lại chỉ chảy ra vài giọt máu.

Quỷ hút máu chân chính vẫn có tim đập, ngoại trừ không có độ ấm, màu sắc của máu đậm hơn một chút, những thứ còn lại xem như không có gì khác so với nhân loại bình thường. Cho nên, hiện tại cậu không được xem là một quỷ hút máu chính tông, quá trình biến đổi của cậu còn chưa hoàn thành.

Ngón tay của Lăng Sơ Nam nhẹ nhàng vuốt ve vết thương trên cổ tay, ánh sáng trắng hiện lên, miệng vết thương liền khỏi hẳn. Cậu liếʍ liếʍ vết máu dính trên dao, sau đó cau mày đặt lưỡi dao dưới vòi nước.

Xong rồi, ngay cả máu của mình ký chủ cũng không thích, huyết thống của quỷ hút máu cũng quá lợi hại rồi.

"Cảm giác giống như bị ôi thiu vậy." Lăng Sơ Nam bình luận.

Đối với việc ký chủ hình dung máu của mình như vậy, 098 chịu phục.

Nửa tiếng sau, Tô Tử Kỳ mở cửa ra, nhìn thấy Lăng Sơ Nam đang ngồi trên sô pha.

"A? Nhất Hành, anh về sớm vậy sao? Vừa nãy em còn định chuẩn bị cơm đem đến cho hai người. Anh đưa anh ấy đến bệnh viện nào vậy? Lát nữa em đến thăm."

"À, không cần đâu, lúc nãy anh vừa mới đưa hắn ra cửa, chưa đi được hai con phố đã đυ.ng phải người nhà của hắn, hiện tại hắn được đưa đi rồi, nghe nói là đến bệnh viện Giang thành."

Lăng Sơ Nam cầm lấy túi ni lông trong tay Tô Tử Kỳ, hoàn toàn quên mất hiện tại nam chính vẫn bị chôn trong con mương hôi hám kia, vô cùng tự nhiên nói.

"Anh đã để lại phương thức liên lạc cho người nhà của hắn, em có muốn gọi đến hỏi thăm chút không?"

"Đi Giang thành sao."

Tô Tử Kỳ xoa xoa cánh tay hơi nổi da gà của mình.

"Nếu anh đã nói vậy em cũng không thêm phiền nữa. Người nhà anh ấy đưa đi cũng đúng lúc. Trưa hôm nay em sẽ làm sườn heo chua ngọt và thịt bò xào cà chua, đều là món anh thích, thêm canh dưa chuột trứng vịt Bắc Thảo thì sao?"

"Được, để anh phụ em làm."

"Không cần đâu, anh cứ nghỉ ngơi xíu đi, rất nhanh sẽ xong thôi."

Cô gái nhỏ ấn Lăng Sơ Nam trở về sô pha, hôn lên sườn mặt cậu một cái, sau đó đỏ mặt chạy vào phòng bếp. (thôi xong)

"Giá trị nghịch tập +5%, hiện tại giá trị nghịch tập là 10%. Mong ký chủ tiếp tục cố gắng."

Lăng Sơ Nam sờ sờ mặt.

"098, ngươi có tin đây là lần đầu tiên ta bị con gái hôn hay không?"

098: "....."

"Nếu ta không phải quỷ hút máu, nói không chừng ta có thể thử tiếp nhận cô ấy."

"....."

"Ký chủ, vừa nãy ngài nói nam chính thứ nhất được người nhà hắn đưa đi, ngài không sợ nữ chính gọi điện thoại xác nhận sao?"

Khi mùi thơm của thịt bò xào cà chua bay ra, 098 rốt cuộc nhịn không được hỏi.

"Cô ta sẽ không gọi."

Lăng Sơ Nam chắc chắn nói.

"Cô ta rất tin tưởng Thư Nhất Hành."

Nói xong cậu dừng một chút.

"Ít nhất ở hiện tại là như vậy."

Cho nên trong cốt truyện phát triển thành sự tình như vậy mặc dù không hoàn toàn trách nữ chính, nhưng cái chết của Thư Nhất Hành thực sự oan uổng. Nếu không phải vì nữ chính, cậu ta cũng sẽ không chết.

Có điều nhìn yêu cầu nhiệm vụ, Thư Nhất Hành một chút cũng không oán hận Tô Tử Kỳ.

"Đúng rồi ký chủ." 098 lại nghĩ đến một việc.

"Sao vậy? 098, ngươi có cảm thấy gần đây ngươi vô cùng dong dài hay không?"

Lăng Sơ Nam một bên đứng dậy một bên nói, không đợi 098 trả lời, cậu đã hương phòng bếp nói.

"Tiểu Kỳ, đột nhiên anh có việc gấp, cần phải ra ngoài một chuyến."

"A? Là chuyện gì gấp gáp vậy? Anh ở lại ăn cơm trưa xong rồi hẳn đi."

Tô Tử Kỳ từ phòng bếp nhô đầu ra.

"Không kịp rồi."

Lăng Sơ Nam một bên đội mũ lên, một bên nói.

"Đến tối anh sẽ về, em ngoan ngoãn ở nhà đấy."

"Vâng, vậy anh về sớm một chút."

Ra đến cửa, Lăng Sơ Nam liền hỏi: "098, lúc nãy ngươi muốn hỏi gì?"

".....Không có gì."

Thật ra nó muốn hỏi ký chủ thực sự muốn ở nhà nữ chính ăn cơm hay sao? Hiện tại có vẻ không cần phải hỏi, nhưng mà...

"Ký chủ, ngài có việc gì gấp vậy?"

Vừa nãy rất giống như có việc khẩn cấp.

"Ta đâu có việc gì gấp."

"....."

Rời khỏi nhà nữ chính, Lăng Sơ Nam thả chậm bước chân, đi về phía khu cậu ở hiện tại, trên đường còn cố ý đi ngang qua con mương đầy rác mà cậu ném nam chính vào, phát hiện hắn vẫn còn nằm trong đó, không khỏi lắc đầu.

"Tên thân vương này cũng quá thất bại rồi, không có thuộc hạ nào thèm quan tâm hắn."

"Ký chủ, hiện tại là lúc mười ba thân vương tranh đoạt, có lẽ hắn cố ý trốn đến trấn nhỏ này, đợi đến thời điểm hắn sẽ rời đi." 098 nói.

Lăng Sơ Nam ghét bỏ nhìn cánh tay giơ ra khỏi con mương, sau đó che mũi lại đi vòng qua.

Đúng lúc này, Lăng Sơ Nam đột nhiên nghe thấy một tiếng cười nhẹ bên tai, bước chân có chút khựng lại.

"098, ngươi có cảm giác được gì không?"

"Không có, ký chủ, có chuyện gì vậy?"

098 hỏi. Nó hoàn toàn không cảm giác được bất thường nào xung quanh đây.

Lăng Sơ Nam liếʍ liếʍ răng nanh có chút ngo ngoe rục rịch, đáy mắt hiện lên một tia ý cười.

"Không có gì."

Lúc nói chuyện với 098, Lăng Sơ Nam biểu hiện không có gì khác so với lúc nãy, dưới chân cũng không ngừng lại, vẫn duy trì tốc độ như cũ đi về phía hẻm nhỏ.

Lăng Sơ Nam mới đi qua góc đường, một người mặc áo choàng đen, dáng người cao lớn xuất hiện ở nơi Lăng Sơ Nam đứng khi nãy, không đến ba giây sau, một hắc ảnh quỳ gối trước mặt hắn.

"Hoàng, Thập Nhất thân vương đang ở chỗ này."

"Ừ."

Thanh âm của người nọ trầm thấp từ tính, mang theo một chút lạnh lẽo.

"Thắng làm vua thua làm giặc, đợi nó tự mình bò dậy, nếu nó chết ở đây thì thôi vậy."

"Vâng." Hắc ảnh đáp.

"Tiểu gia hỏa đi ngang qua lúc nãy chính là người thừa kế mà ngươi tìm cho ta?"

"Đúng vậy thưa Hoàng."

Hắc ảnh cúi người.

"Cậu ấy vẫn chưa hoàn thành giai đoạn biến đổi đã có thể dễ dàng phát hiện ra sự tồn tại của thuộc hạ, sau này nhất định có thể trở thành Huyết Hoàng đời kế tiếp."

Sau đó hắn nhận ra bản thân đã nói sai gì đó, giọng nói mang theo sợ hãi.

"Xin lỗi Hoàng, thuộc hạ biết tội."

Có điều lúc hắc ảnh ngẩng đầu lên, trước mặt đã không còn một bóng người. Hắc nhìn thân vương nằm trong con mương, có chút không đành lòng, sau đó lại nhớ đến lời nói lúc nãy của người nọ, do dự hai giây, mới mặc niệm một tiếng xin lỗi. Hắc đứng dậy đá những miếng rác và bịch nhựa bị vứt xung quanh, tiếng loạt xoạt không ngừng vang lên, cũng lộ rõ ra cánh tay đang giơ lên cao.

Kể từ lúc Lăng Sơ Nam rời khỏi con hẻm nhỏ, vẫn luôn cảm thấy bản thân đang bị theo dõi, loại cảm giác này cậu lại rất quen thuộc cho nên mới không làm ra hành động gì.

Dọn đồ xong xuôi, Lăng Sơ Nam đúng hẹn đến tối liền quay về tiểu khu của nữ chính. Nhà của cậu ở phía trên nữ chính, biết Lăng Sơ Nam muốn dọn về đây, cả một buổi trưa Tô Tử Kỳ đều ở đó giúp cậu quét dọn phòng ở, lúc này đã dọn dẹp sạch sẽ.

"Nhất Hành, anh về rồi! Em vừa mới dọn dẹp sạch sẽ."

Lăng Sơ Nam mở cửa, vừa lúc đối diện với gương mặt tươi cười của nữ chính.

"Vất vả cho em rồi."

Lăng Sơ Nam buông va li trong tay xuống, phủi phủi gương mặt dính đầy bụi của cô gái nhỏ.

"Lâu rồi không ở đây, chắc em đã phải dọn dẹp rất lâu nhỉ? Đã ăn cơm chưa?"

"Vẫn chưa ăn, lát nữa em xuống dưới hâm nóng lại là ăn được rồi."

Tô Tử Kỳ có chút ngại ngùng, gương mặt ửng đỏ.

"Để cảm ơn, anh nấu mì cho em ăn nhé. Vừa hay anh có mua chút đồ ăn."

Lăng Sơ Nam nhiệt tình chiêu đãi.

"Vậy.. vậy cũng được ạ."

Tô Tử Kỳ có chút do dự, cuối cùng vẻ thẹn thùng vẫn bị lòng hiếu kỳ mãnh liệt đánh bại.

"Em vẫn chưa ăn qua mì của Nhất Hành làm đâu."

"098, trong cốt truyện không nói rõ ràng, cô gái này cũng không quan hệ yêu đương với nguyên chủ, hiện tại nhiều lắm cũng chỉ đang trong giai đoạn ái muội, tại sao đã gọi là quan hệ nam nữ rồi?"

"À, có lẽ là do tác giả có hiểu lầm gì đó với thanh mai trúc mã."

098 không quá khẳng định nói.

Mặc dù đã lâu Lăng Sơ Nam không làm đồ ăn, nhưng tay nghề vẫn còn, ít nhất nữ chính vẫn khen không dứt miệng.

Tiễn nữ chính về nhà, Lăng Sơ Nam chuẩn bị tắm rửa đu ngủ, đột nhiên phát hiển hơi thở cả ngày theo cậu đã biến mất không thấy.

Đang chuẩn bị tìm kiếm, đột nhiên cậu bị một lực đạo hung hăng đẩy ngã, Lăng Sơ Nam bị đè trên giường, một giọng nói mang theo ý ghen tuông vang lên bên tai cậu.

"Nhân loại vừa rồi là ai?"

---

Chương 116