Truyện được đăng tại s1apihd.com tuyethabinhchi.
Edit by Tuyết Hạ Bình Chi & Triệu Mộc Hạ.
~~~
Linh Quỳnh khắc kim rút thẻ, bảo đảm rắn đen sẽ không thể bị đổi chủ nhân.
Bản thân rắn đen từ khi sinh ra đã không phải là thần thú, lại càng không phải là rồng, cho dù bây giờ đã được thăng cấp, tính khí vẫn là vừa hung hăng lại vừa bạo lực.
Cho nên đám người thành chủ muốn chiếm được chỗ tốt từ rắn đen, gần như không có khả năng.
Rắn đen quậy phủ thành chủ đến nghiêng trời lệch đất.
Dân chúng trong thành thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy đủ loại âm thanh truyền ra từ trong phủ thành chủ.
Lúc tất cả mọi người còn chưa hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thì tin đồn đã lan nhanh như tuyết rơi khắp thành.
"Phủ thành chủ đã xảy ra chuyện gì thế? Sao ngày nào cũng ồn ào như vậy?"
"Haizz, ngươi còn chưa biết sao? Thiếu thành chủ...... A, không đúng, bây giờ người đó không còn là Thiếu thành chủ , đại công tử không phải là có được Kim Long Thần thú sao?"
"Đúng vậy, chuyện này ai chả biết."
"Các ngươi cũng biết đại công tử vẫn luôn không được sủng ái, lúc trước còn bảo đại công tử gϊếŧ Nhị phu nhân, gần đây không phải nói đó là bị hãm hại......"
"Nói chuyện chính đi."
"Đại công tử có được Kim Long Thần thú nhưng thành chủ buộc đại công tử phải giao Thần thú ra cho Thiếu thành chủ hiện tại. Không phải sao, những tiếng ồn trong phủ thành chủ, đều là do Kim Long náo ra đó."
Đám người thở dài.
"Thật hay giả vậy?"
"Đương nhiên là thật, ta có một người họ hàng làm gia nô ngay trong phủ thành chủ."
" Đại công tử thật sự đồng ý sao?"
"Không đồng ý thì làm gì được? Thành chủ thiên vị Nhị công tử xưa giờ, ai mà chả biết."
"......"
Tin đồn này càng truyền càng xa.
Bây giờ tất cả mọi người trong Phạm Không thành đều biết thành chủ ép Lầu Tinh Lạc phải giao Kim Long ra.
Trong lúc nhất thời Lầu Tinh Lạc chiếm được không ít cảm tình của dân chúng.
......
Thành chủ tràn đầy tự tin cho là mình có thể khống chế Kim Long, nhưng mà mộng tưởng lúc nào cũng tốt đẹp, thực tế lại vô cùng tàn khốc.
Kim Long đã khế ước với Lầu Tinh Lạc, đến nay thành chủ cũng chưa nghĩ ra cách gì để giải trừ.
Kim Long mặc dù không bỏ đi, nhưng rất khó hầu hạ, chơi đùa đến gà bay chó sủa.
Tuy nhiên nó là Thần thú.
Mà còn là Thần thú duy nhất trên đại lục tính tới nay.
Thành chủ dám ngược đãi nó sao?
Không dám!
Trong hoàn cảnh như vậy, ông ta lại phải nghe thêm đủ các loại tin đồn từ bên ngoài.
Sắc mặt thành chủ tái xanh: "Ngươi nghe mấy tin đồn nhảm này ở đâu hả?"
"Không biết...... Khi đệ tử biết thì đã truyền ra như vậy rồi." Đệ tử bẩm báo run lẩy bẩy.
Bây giờ ai ai cũng biết là thành chủ ép đại công tử giao Kim Long ra.
Huống chi gần đây trong phủ thành chủ còn náo động như vậy......
"Thành chủ, không xong rồi!!"
Có đệ tử chạy từ bên ngoài chạy vào, ngay cả quy củ cũng quên mất.
Thành chủ giận dữ mắng mỏ một tiếng: "Kêu la om sòm làm gì, cái gì không xong rồi?"
Đệ tử kia bịch một tiếng quỳ xuống "Thành chủ, là bên phía thành đông xảy ra chuyện ......"
......
Thành đông đột nhiên sụp xuống tạo ra một cái lỗ đen rất lớn, yêu thú cứ nối đuôi nhau mà chạy ra từ cái hố đó.
Yêu thú chỉ cần thấy người liền sẽ cắn.
Mà những người bị cắn chẳng mấy chốc sẽ rơi vào hôn mê.
Thành ở phía đông bây giờ đã loạn thành một đống.
Đệ tử được phủ thành chủ cử đi bắt yêu thú đều không thể trở về.
Yêu thú từ đông thành dần dần tản ra khắp toàn thành.
Bách tính bình thường trong thành đều không dám đi ra khỏi cửa nửa bước.
Hai ngày sau, ở một nơi cách Phạm Không thành mười dặm đột nhiên tỏa ra hồng quang vạn trượng, chính là điềm báo không may.
Phạm Không thành phảng phất như đang đếm ngược ngày tận thế sắp tới.
Người bị yêu thú tấn công càng ngày càng nhiều, nhưng phủ thành chủ vẫn không có cách giải quyết.
"Là Kim Long......"
Những biến cố gần đây của Phạm Không thành đều là do thành chủ ép đại công tử giao Kim Long ra.
"Là vì thành chủ đoạt Kim Long!! Đây là cơn phẫn nộ của Thần thú!"
"Chuyện Thần thú đã quyết định làm sao chúng ta có thể thay đổi !"
"Trả Thần thú lại cho đại công tử!"
Ngay từ đầu những lời này chỉ truyền bá trong phạm vi nhỏ, nhưng rất nhanh sau đó liền lan rộng ra toàn thành.
Bách tính tự phát chạy đến bên ngoài phủ thành chủ, yêu cầu thành chủ trả Thần thú lại cho Lầu Tinh Lạc.
Có tiên đoán rằng đại công tử có được Kim Long là số trời đã định, sẽ phù hộ cho Phạm Không thành hưng thịnh trường tồn.
Thế nhưng thành chủ lại làm ra loại chuyện này.
Bây giờ còn làm hại toàn bộ Phạm Không thành trở nên thế này.....
"Trả Thần thú lại cho đại công tử!"
"Trả Thần thú lại cho đại công tử!"
......
Thành chủ ở trong phủ cũng có thể nghe thấy rõ ràng tiếng la đinh tai nhức óc bên ngoài.
Bách tính tụ tập bên ngoài càng ngày càng nhiều.
Thật sự là vì Kim Long......
Cái tiên đoán kia chẳng lẽ là thật?
"Cha, con thấy chuyện này là ma đầu kia và Lầu Tinh Lạc giở trò quỷ." Lầu Lăng Vũ nổi giận đùng đùng đi từ bên ngoài vào "Số trời đã định cái con khỉ!"
Thành chủ cũng có nghi ngờ vấn đề này.
Nhưng chuyện này chỉ có thể là nghi ngờ vô căn cứ.
"Cha, bây giờ con liền đi bắt hắn." Lầu Lăng Vũ vừa nói xong liền đi ra bên ngoài, mặt âm trầm, "Bắt hắn phải đền mạng cho mẹ con!"
Thành chủ thấp giọng hét một tiếng: "Dừng lại!"
"Cha?!"
Thành chủ hỏi đệ tử bên cạnh: "Hai ngày này Lầu Tinh Lạc đang làm gì?"
"Từ khi về phủ thành chủ, đại công tử chỉ ở trong viện, chưa từng bước ra khỏi cửa nửa bước."
"Nguyệt Tiêm Khôi thì sao?"
"Cô ta cũng chưa từng đi ra ngoài."
Lúc đầu, thành chủ không ra tay với Lầu Tinh Lạc là vì lời tiên đoán kia.
Thứ gọi là tiên đoán này, chỉ cần không phải là thêu dệt vô cớ, cơ hồ đều sẽ thành sự thật.
Phạm Không thành là tâm huyết của tổ tông bao đời của Lầu gia, ông ta cũng không dám hủy nó trong tay mình.
"Cha, nếu chúng ta gϊếŧ chết Lầu Tinh Lạc, cái khế ước kia cũng sẽ bị giải trừ theo đúng không?" Lầu Lăng Vũ đột nhiên nói.
Thành chủ: "Nếu dễ dàng như vậy thì ta còn cần đến lao lực vậy sao?"
Nếu Lầu Tinh Lạc chết, thứ trói buộc Kim Long cũng không còn, nó sẽ trực tiếp rời khỏi nơi này.
Bây giờ Lầu Tinh Lạc vẫn còn ở đây, tuy là Kim Long hay gây rắc rối, nhưng nó cũng sẽ không bỏ chạy.
Hắn chỉ có thể nghĩ cách chuyển khế ước đi, tuyệt đối không thể gϊếŧ chết Lầu Tinh Lạc.
......
Thành chủ đang bận suy nghĩ đối sách.
Nhưng mà yêu thú khắp nơi bên ngoài lại không cho thành chủ thời gian này.
Yêu thú càng ngày càng hung tàn, bách tính bên ngoài đã không còn chỉ hô khẩu hiệu, bắt đầu có người xông vào luôn rồi.
Ngoại trừ cái tai hoạ do đám yêu thú này gây ra, những chỗ khác trong thành cũng lần lượt xảy ra vấn đề.
Tất cả mọi chuyện đều rõ ràng hướng vào Lầu Tinh Lạc và Thần thú.
Người trong cuộc bây giờ lại hết sức nhàn nhã uống trà đọc sách, thỉnh thoảng còn giúp Linh Quỳnh làm y phục, vẽ trận pháp.
Trong hoàn cảnh hỗn loạn trong thành, viện tử của Lầu Tinh Lạc phá lệ u tĩnh an lành.
Đại gia Linh Quỳnh đang nằm trên ghế xích đu, chóp chép ăn đồ ăn vặt.
Lầu Tinh Lạc quạt cho Linh Quỳnh "Ngươi chắc chắn có thể thu lưới sao?"
Bây giờ náo ra chuyện lớn như vậy, phải làm sao mới giải quyết được.
"Đương nhiên có thể, ngươi chính là người được trời chọn." Linh Quỳnh nháy mắt với hắn, nở nụ cười rực rỡ, "Tin ta, sẽ không sai."
Lầu Tinh Lạc: "......"
Nếu hắn không tin cô, bây giờ cũng sẽ không ở đây làm gã sai vặt quạt cho cô.
Nhưng làm sao cô có thể làm được?
Những lời đồn đại truyền khắp nơi kia, khẳng định có quan hệ với cô.
Nhưng mỗi ngày cô đều nằm trong tầm mắt của mình, cũng không thấy cô dặn dò Giáng Canh cái gì.
"Những lời tiên đoán không phải ngươi bảo Yến Vi sơn thả ra ngoài chứ?" Lầu Tinh Lạc nhìn nàng, "Là giả."
Căn bản không có cái thứ số trời đã định gì cả.
Tiểu cô nương nghiêng đầu một chút, con ngươi đen nhánh phản chiếu cái bóng của hắn "Ta là thiên mệnh của ngươi nha."
Giọng nói ngọt ngào trong veo như dòng suối chảy róc rách bên tai, chảy vào tận đáy lòng, tạo nên tầng tầng lớp lớp gợn sóng.
Cây quạt trong tay Lầu Tinh Lạc hơi ngừng lại, hắn nhìn thẳng vào mắt của nàng.
Tiểu cô nương cong khóe môi, nhẹ nhàng nở nụ cười nhàn nhạt.
Gió trong viện dường như cũng trở nên ôn nhu hơn.
——— Vạn vật đều có đường phân cách ———
Tiểu tiên nữ: Khi ngươi bỏ phiếu, cả thế giới đều sẽ trở nên ôn nhu hơn đó nha.
Tiểu thiên sứ: Ném!
***
Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó~~~