Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!

Quyển 3 - Chương 48: Điều cần suy nghĩ

“Britany huynh! Ta đã trả toàn bộ tiền, mặt khác cái này cấp cho ngươi!” Liễu Bích lấy ra một tờ chi phiếu trị giá một ngàn hồng ngọc tín phiếu từ kim sa trường, đưa cho Britany.

Britany sững sờ, không có đưa tay nhận lấy tín phiếu, khó hiểu hỏi: “Huân tước nàng, nàng tại sao lại cho ta tiền? Tiền này đều là nàng thắng được! Chúng thuộc về nàng! Nàng đã có thể giúp ta thanh toán tiền nợ đã giúp ta…”

“Xin không tiếp tục nói nữa, ngài là bằng hữu của ta, là một hảo ca ca của ta. Ngược lại, nếu ta gặp rủi ro, ngài sẽ ở ngoài đứng nhìn sao?” Liễu Bích nghiêm túc nói: “Mặc dù bây giờ không còn nợ nần, nhưng ngài còn phải vì ông nội của ngài mà tiếp tục chuyến lữ hành, cho dù là về nhà, ngài cũng phải có lữ phí, đúng không?”

Liễu Bích nhét tờ tín phiếu vào tay Britany, cười nói: “Khoản tiền này ngài nhất định phải thu lấy, mặt khác Vi tước xa của ngài, ta đã mời bằng hữu hỗ trợ huấn luyện quang hệ Vi Tước Điểu mới, ta đã đặc biệt nói rằng nhất định tìm được Vi tước tứ cấp y hệt của ngài, mặc khác là tìm quang hệ tứ cấp Vi tước thú…”

“Không được!” Britany trịnh trọng lắc đầu: “Vi tước xa đã thuộc về nàng, ta đã tặng cho nàng, quý tộc nói một là một! Huống chi nàng có thể nói là đại ân nhân của ta! Đã tránh cho ta khỏi mất mặt quá nhiều.”

“Sao có thể, trợ giúp bằng hữu là việc ta nên làm, nhưng ta nếu tiếp nhận hồi lễ của ngài, như vậy có thể là xúc phạm đến tình hảo hữu của ngài rồi.”

“Ta mượn một câu nói của nàng, nều ngài thật sự nhận gọi ta bằng một tiếng ca ca của nàng, vậy không nên từ chối nữa! Nếu không ta thật không có mặt mũi cùng đối mặt với nàng.”

Liễu Bích nắm lấy tay Britany, uyển chuyển nói: “Không nên nói như vậy, chúng ta vĩnh viễn là hảo hữu, vĩnh viễn là thế.”

Đáng tiếc, Britany trong lòng phi thường nuối tiếc, đáng tiếc chúng ta không có khả năng chính thức trở thành bằng hữu, nói thật ta giờ khắc này thật sự muốn bán thân này cho kẻ khác, hơn thế cón bán cho một ả ngốc, vì mình hại ả mà ả lại muốn làm bằng hữu, một bằng hữu này chắc chắn sẽ không hận mình sau này.

Đáng tiếc, Liễu Bích trong lòng phi thường cảm thán, đáng tiếc chúng ta vĩnh viễn không có khả năng chính thức trở thành bằng hữu, nói thật, ta giờ khắc này cũng thật sự muốn ngươi bán đứng ta, còn muốn thành khẩn cạm tạ việc ngươi hảm hại ta để ta có thể được như bây giờ, người như ngươi một người như vậy tuyệt đối có thể lợi dụng nhiều lần, ở với chúng quá tốt.

Một lần nữa chuẩn bị vật phẩm cho chuyến mạo hiểm. Bọn người Liễu Bích lại chậm trễ ở phố Mist ba ngày, trong ba ngày này, Britany không có dịp xuống tay, hắn có thể bị đả kích, cũng có thể đợi một cơ hội tốt để ra tay. Mà Liễu Bích lại cùng các lão đại của phố Mist nói chuyện phiếm, cơ hội thật khó.

Trong ba ngày này, Liễu Bích còn làm một việc khác. Nàng chuyển bốn con Vi tước coi như đã chết trong mắt Britany vào trong Lam Nguyệt Quế, chúng chỉ bị Hoán Cốt hoán xương một chút thôi, rồi đưa tới cư điểm của Marvell tại vùng phụ cận, mời người kim sa trường giúp trị liệu, phỏng chừng khi Liễu Bích từ rừng sương trở về, chúng sẽ có thể hồi phục cả rồi.

Liễu Bích không có cái gì xảy ra ngoài ý muốn, chuẩn bị bắt đầu chuyến mạo hiểm trong rừng sương.

Trong lữ quán, James đang cho hành lý vào túi, mà Liễu Bích đang cùng Britany tán gẫu thú vui của quý tộc, nhưng bên ngoài bỗng vang lên tiếng gõ cửa: “Tiểu muội, ta là Bloody tỷ tỷ”.

“Đại tỷ tỷ tới à, mau vào mau vào.” Liễu Bích đối với đại tỷ tỷ thâu đạo đồng hương này có hảo cảm lớn.

“Britany các hạ cũng tại đây, tiểu muội, cùng ta đi một chút, đại tỷ có một số việc muốn cho ngươi công đạo.”

Công đạo? Thì phải là kết quả điều tra sự kiện "Mất trộm"? Liễu Bích nhìn Britany ở bên một chút, dùng tay chạm lên bên má phải nói: “Nói chỗ này đi, Britany các hạ thật là bằng hữu của ta, ta không có chuyện gì phải gạt chàng.”

Britany trong lòng lại rung lên, thật sự là bằng hữu đáng kết giao, đáng tiếc…

Người đáng thương, còn vì người đã bán đứng nàng nói tốt thế sao?

“Nhưng phải đến chỗ khác, là có liên quan tới chuyện riêng của tỷ.” Bloody liếc mắt nhìn Britany một cái, kéo Liễu Bích đi ra ngoài, tới một phòng khác.

Bọn họ có thể có sự tình gì chứ? Britany trong lòng vừa động, qua mấy ngày ở chung, hắn đã xác nhận, Mercury mặc dù là người hết sức có tình có nghĩa, thậm chí có chút đơn thuần có rung động vì nàng, nhưng hắn dù sao cũng là mục tiêu của mình, địch nhân của mình! Nghĩ vậy, Britany lợi dụng thủ đoạn tiến hành thuật của thiết tặc, dùng hợp phong nhĩ thuật, để trộm nghe câu chuyện cách vách của Bloody và Liễu Bích.

Tiểu động tác của hắn mặc dù thành công dấu diếm vị đồng hành Bloody này, nhưng không có thể qua mặt lão tổ bà nương Liễu Bích.

Liễu Bích đóng kịch giả vờ không biết gì, cười nói: “Có sự tình gì bây giờ có thể nói ra! Ta vừa rồi đã nói, ta phi thường tín nhiệm bằng hữu của ta, càng huống chi việc này liên quan tới hắn, ta nghĩ việc này nhất định liên quá tới thân phận của ta?”

“Tỷ tỷ thật sự không biết nên nói thế nào, Cửu Muội, ngươi thật sự là… về chuyện ngươi mất trộm xác thực có chút tiến triển!” (nhân vật lớn đứng thứ chín của phố Mist à nha)

Liễu Bích nếu đã có cổ phần tại đổ trường hắc thủy, vậy cũng là một phần tử hắc bang của phố Mist, dựa theo lệ trên hắc đạo, nàng đã nhập vào đại liên minh của các vị lão đại hắc đạo, trở thành một trong Cửu gia của phố Mist, đương nhiên, bởi vì Liễu Bích có thân phận đệ tử, tin tức này đã bị che giấu, bây giờ hắc đạo đại lục chỉ truyền lưu một lời đồn, hắc bang phố Mist có thêm mỹ nhân lão bản thần thần bí bí, được gọi là Cửu Nhược. Trong tám người ở trên được sắp xếp theo sau, Dullman – Nhất Hồ, Dock – Nhị Bửu, Tam Hoạt, Tứ Nương, Ngũ Hoan, Lục Tuân, Thất Khách, Bát Quy, cuối cùng là Cửu Nhược ý nói Liễu Bích rất đẹp là đại mỹ nhân của phố Mist.

“Tỷ tỷ ta điều động tất cả hành thiết cao thủ khu vực phụ cận, đối với lữ quán của Nhị Bửu lão điều tra xét một lần, nếu từ dấu vết trên cửa sổ và cửa chính mà nói, người hiềm nghi lớn nhất, ngươi tuyệt đối không thể đoán được, đó chính là người vô cùng thân thiết, bằng hữu chính thức của ngươi Britany.”

Britany nghe trộm trong lòng cả kinh, trời ạ, khó trách đại lục đồn đại hắc bang phố Mist kỳ nhân dị sĩ vô số, không thể tưởng nghệ thuật cao nhã hoàn mỹ của mình, cũng bị bọn họ vạch trần nhanh vậy.

“Phi thường không khả năng a…” Liễu Bích đứng lên: “Tứ tỷ, nếu không có tiến triển ngươi có thể không cần cho ta công đạo, nhưng ngươi lại nói dạng này, cũng là chỉ trích huynh ấy, Britany, hắn chính là một bá tước cao quý, cũng là đương sự mất trộm, làm một bá tước, hắn sớm sẽ bị nhục mạ lớn! Tuyệt đối không có khả năng là hắn! Tỷ không nên… đây là tuyệt đối không có khả năng.”

“Ai nha, Cửu Nhược a ngươi vào đời chưa lâu, không hiểu thủ đoạn của đạo thâu chúng ta đâu.” Bloody giải thích: “Căn cứ điều tra của chúng ta, Britany chính là một vị bá tước, nhưng hắn là một quý tộc xa hoa cực độ, hằng năm tiêu phí cơ hồ là một con số khổng lồ, có chi nhưng lại không có đường thu, giải thích duy nhất là hắn đã thu vào khoản đen, chính bởi vì hắn là bá tước ngự tứ, cho nên không có người hoài nghi vấn đề thu vào của hắn.”

“Cho nên, ta cơ hồ có thể xác đinh, Britany sau khi bày ra chuyện trộm tài vật của ngươi, cố ý làm ra hình dáng bị mất trộm, thậm chí hình dáng đáng thương ngay cả quần áo đều mất đi… hắn làm như vậy, là cố ý nhiễu loạn tầm mắt của ngươi, loại bỏ liên quan tới mình, thậm chí đều tính tới quy củ của phố Mist chúng ta! Kế hoạch này hết thảy đều rất thuận lợi, hắn sai lầm duy nhất là cửu muội tinh thông đổ thuật, cuối cùng đương nhiên hoàn toàn không có tổn thất, mà chính thức trở thành người của phố Mist chúng ta.”

“Nhưng, hắn chủ động cấp Vi tước xa cho ta! Điều này giải thích thế nào?”

“Vi tước xa đích xác trân quý, nhưng cửu muội, so với tài vật mà ngươi bị trộm mất, tính là cái gì? Bây giờ mọi người đã là người nhà, tứ tỷ nói cho ngươi hiểu, tài vật mà ngươi mất tổng giá trị nếu phóng ra đấu giá, tuyệt đối không ít hơn bảy mươi vạn hồng ngọc, mà Britany vì trộm tài sản vượt quá tải của muội, bỏ qua một tòa Vi tước xa cũng hoàn toàn có thể! Huống chi với thân phận của hắn, chỉ cần có tiền, chỉ cần có tiền. Có thể có cho bản thân một tòa Vi tước xa, điều này cũng không khó lắm.”

“Điều này… không, ta không tin Britany tiên sinh là người như thế, hắn là bằng hữu của ta… A! ta không phải không tin phán đoán của tứ tỷ, nhưng quên đi, dù sao đã đánh mất, chuyện này không cần thiết nhắc lại nữa.” Liễu Bích khó khăn "diễn": “Xin tỷ tỷ không nên tiếp tục điều tra Britany nữa.”

Cách vách, Britany nghe trộm ngạc nhiên không nói gì, trong lòng thầm nghĩ, Mercury quá thánh thiện, phải gọi là quá ngây thơ, người như nàng chắc chắn sẽ bị người khác bán đứng đến chết. Người đáng thương quá, còn nói tốt cho người đã bán đứng nàng.

Bloody suy nghĩ một chút: “Được, ta tôn trọng quyết định của Cửu Nhược.”

Nàng đưa Liễu Bích về phòng rồi đi xuống lầu một lữ quán, gặp lão bản của lữ quán Dock, chính là Nhị Bửu: “Lão nhị, kết quả đã nói cho Cửu nhược. nàng không muốn tiếp tục điều tra Britany. Bất quá, vô luận là từ Loran thiếu gia, hay là góc độ nào, Cửu Nhược không muốn điều tra, nhưng chúng ta không thể đứng nhìn được, vậy là không đáng làm người một nhà.”

Dock gật gật đầu: “Đúng vậy, người của ta sẽ đuổi kịp Britany, nếu có thể chứng minh hắn đêm đó thật sự lẻn vào phòng Cửu muội…. hừ, hắc bang của phố Mist sẽ cho giáo huấn hắn khiến hắn suốt đời khó quên! Cư nhiên dám lợi dụng quy củ của phố Mist.”

Trong lúc này, Britany tiên sinh đáng thương kia vẫn còn cảm tạ Liễu Bích. Sau khi cùng các vị lão đại chia tay, Liễu Bích cùng Britany dẫn người tiến vào rừng sương.

Tiếp đó, hai người tạm thời ra đi, tổn thất của Britany lúc này đây phi thường lớn, muốn đi tới cơ địa bí mật của tổ chức trong rừng sương bổ sung thực lực, đồng thời hắn còn muốn thị sát tiến triển của "Thần uy" (ngũ số), bởi vì "siêu cấp dị thú" thực nghiệm của Dyland lập tức sẽ triển khai tại đại thảo nguyên, hắn có trách nhiệm đi đôn đốc công tác của nhân viên thực nghiệm.

Mà trong khi xử lý việc này thì không tiện để Liễu Bích bên người, bất quá Britany biết địa điểm Liễu Bích luyện kỹ, cũng biết nàng sẽ tới thành St.Lubin, cho nên không lo lắng Liễu Bích chạy mất. Trong một mảng sương mù lớn, Liễu Bích ôm bối bối sau khi biến thành bảo bảo chậm rãi đi, Hoán Cốt đi phía trước mở đường, phía sau là Tinh Diện đang dùng "Thiểm Diệp Thức" tìm kiếm vị trí của vài loại cỏ sương độc để luyện một số độc môn đặc biệt, James đi theo bên cạnh, một mặt rắc thạch phá phấn, sau này dùng mũi của hắn để tìm đường về.

“Căn cứ mấy vị lão đại trong trấn nói, Robin giáo thụ chọc giận ba ác long, hắn cuối cùng chạy vào rừng sương, mà lão Hoen cùng dẫn mấy đồng học tiến vào… như vậy, chúng ta trước tiên tới điểm gặp mặt, nếu tìm không thấy bọn họ thì sẽ nghĩ biện pháp! Bất quá ta nghĩ chúng ta không cần quá lo lắng cho an toàn của các học sinh, bởi vì Robin cùng Hoen mặc dù thoạt nhìn điên điên khùng khùng, nhưng bọn họ thật sự là cao nhân… rắm thối!” Áo của Liễu Bích bị một số cây gai làm sướt hết cầu vai, còn lưng thì sương làm ướt đẫm.

“Rừng sương đáng chết, học viện sao lại ra một chỗ thí luyện thế này?” Liễu Bích bất mãn: “Nơi này ẩm thấp, lại không nhìn rõ phương hướng, không hiểu làm sao có thể tiến vào lãnh địa của dị thú luyện kỹ."

Eros liếc mắt dưỡng mẫu đang bất mãn, hừ một tiếng nói: “Cao thủ, nên tập huấn chỗ này”.

“Được, Bảo Nhi, ngươi ngày ngày nghiêm nghiêm cái bản mặt, cao thủ có bản lĩnh, là như vậy sao?” Liễu Bích thích thú nhìn nhi tử cười.

Bản mặt nghiêm nghị của tiểu tử kia càng nghiêm túc: “Cao thủ, không cần thể hiện! Khí chất của cao thủ, tự nhiên phát ra.”

Hoán Cốt luôn luôn nghiêm lạnh cũng bị chọc cười: “Tiểu thiếu gia, cao thủ chính là rất có bản lĩnh, ngươi có bản lĩnh gì?”

Tiểu tử kia liếc xéo: “Chờ đối thủ ngươi đá mông ngươi, lúc đó ta sẽ giải quyết.”

“Ha ha, tiểu tử hạ lưu, ngươi lại trốn tránh sao?” Liễu Bích vỗ đầu nhi tử, chờ tiểu tử kia căm tức thì đột nhiên trề môi nói: “Đói quá.”

“Ô? Dưỡng mẫu đói bụng! Dừng lại, Eros phải đi nấu chút đồ! Không được, quần áo cũng ô uế, còn phải thay đồ mới…”

Tiểu tử kia từ trong lòng Liễu Bích bật xuống đất, thuận tay lấy tạp dề từ tay James, nhanh chóng đổi trang phục thành bộ dáng tiểu đầu bếp, bắt đầu chuẩn bị nướng thịt.

Đoàn người ở cùng một chỗ, nhấm nháp thủ nghệ của Eros, trong miệng khen không ngừng.

“Nói về trù nghệ, tiểu thiếu gia quả nhiên là cao thủ đệ nhất thiên hạ.” Hoán Cốt than thở, đột nhiên, hắn cúi đầu, ngưng thần nghe ngóng động tĩnh bốn phía: “Tiểu thư, có một dị thú đang tiến đến, là một dị thú trên lục cấp, nhưng chưa rõ ra sao.”

“Eros. Con mau đến đây.” Liễu Bích ôm lấy bảo nhi, ngưng thần vận khởi Hồng Cẩm Chướng thúc dục Thủy tinh hoa cùng Hoàng Bách Hợp bảo vệ mọi người, Lucy cũng dùng thực vật hệ cao cấp "hồi phục" kỹ năng tạo thành một dãy dài đầy hoa, Liễu Bích đồng thời phát xuất tất cả Phượng vũ nữ thần ra ngoài.

Ngay cả Hoán Cốt có nói là trên lục cấp, một con lục cấp đã khó trị vậy thực lực cao thế này sẽ làm sao?