Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!

Quyển 3 - Chương 38: Ngự triển - Lâm trận - Tử thần

“Ngươi có ý là ngươi sẽ ỷ vào nhiều người để khi phụ chúng ta?” Liễu Bích dùng ánh mắt thích thú nhìn kỹ tên đầu mục Hắc Y.

Hắc y đầu mục không hiểu sao cảm giác trong lòng phát lạnh. Hắn không nói nữa, cước bộ gia tăng, vòng quanh xe ngựa càng lúc càng chặt.

Hoán Cốt lạnh lùng nhìn bọn chúng, trong lòng tính toán, 116 người, trong đó không ngờ lại có hơn ba mươi mấy pháp thần lục cấp cùng đấu thần lục cấp. Thế này đủ để đấu với đại quân tứ cấp rồi! Trong nhóm người này không có người nào ở một giai sơ bát cấp nào, thậm chí đầu mục bất quá đến thất cấp thượng đỉnh, nhưng mà chất lượng cao không bằng số lượng, mình còn phải lo lắng cho sự an toàn của tiểu thư, chờ bọn chúng tới gần một xíu nữa mới động thủ! Nếu không, đánh nhau trong phạm vi càng lớn là tự mình làm khó mình!.

Liễu Bích sờ vào hai bên má, cũng đang đánh giá bọn sát thủ này, cười nói: “Lần này không muốn có nhân chứng! Được rồi, Bối Nhi không nên chứng kiến máu tanh tràng diện, ta vào xe ngựa chờ ngươi!”

Liễu Bích ôm nữ nhi trở lại trong xe, lần lược hạ tất cả màn xe.

“Ha ha!” Tên thủ lĩnh cười mãi không thôi, đột nhiên giơ cao trường đao trong tay: “Xem ra ngươi tưởng là một người có thể đối phó chúng ta 116 người, hừ, các huynh đệ, lên!”

“Chờ chút đã!” Liễu Bích trong xe ngựa cao giọng: “Buster, Lucy hai ngươi cũng quay lại đi! Chúng ta đang bị khi dễ mà!”

Hoán Cốt sững sờ, nhưng do có khế ước nên không dám vi phạm mệnh lệnh cổ quái này, hắn vội vàng trở về xe ngựa.

Bây giờ, đến phiên Hắc y nhân thủ lĩnh kinh ngạc.

“Cái gì? Bọn họ muốn chờ chết sao? Không, nhất định là trong xe ngựa có cơ quan!” Hắn nói: “Các huynh đệ cẩn thận chút, từ từ tiến tới, chúng ta nhiều người, không cần sợ cao thủ của bọn họ!

“Nhiều người? Ngươi có bao nhiêu người!?” Beryl trong trang phục nữ tỳ đột nhiên nhảy xuống.

“Hừ, khẳng định là nhiều hơn ngươi!” Beryl vừa bước xuống, Moldavite lại nhảy ra.

Hai người, ba người, bốn người…

Thủ lĩnh hoàn toàn sợ ngây người, xe ngựa này quả nhiên là có cơ quan! Nếu không, nhiều nhất xe chỉ có thể chứa hơn mười người, làm thế nào có thể xuống tới cả trăm người? Nhân số so với bên mình cũng không kém nha?

Đúng là vào lúc do dự này mà tên thủ lĩnh phạm vào một sai lầm trí mạng!

Beryl nhẹ nhàng cúi đầu, hai con mắt xinh đẹp hiện thoáng sát ý sắc bén, chỉ có từng trải qua Ngọc Diện Tu La chiến khải trước kia, hàng trăm chiến trận sống chết như thiết huyết chiến sĩ mới có sát ý dày đặc như thế.

“Các ngươi có bao nhiêu người? Chính là, tỷ muội chúng ta thích nhất quần chiến (đánh tập thể)! Phượng Vũ Tử Thần trận!”

Liễu Bích một tay che mắt tiểu Bối Nhi, một tay vén màn xe nhìn ra bên ngoài.

Lão nữ tổ mặc dù biến thành âm linh, mặc dù bởi vì thuộc tính bất hợp mà không thể dùng thánh khí trước kia, mặc dù bọn họ đã lâu chưa từng ra sa trường, nhưng dù sao vẫn là Phượng Vũ nữ thần của thời nguyên Vãn Thần!

Lấy Moldavite và Beryl làm trung tâm, tạo thành hai bên cửa tử thần đứng quanh xe ngựa nhanh chóng tụ lại thành một vòng tròn vừa xinh đẹp lại vừa bá đạo, 120 mỹ nữ tụ lại cùng một chỗ, nhất thời sắc đẹp vô tận, nhưng lại tỏa sát khí bốn phía.

“Bày trận!” Moldavite quát lạnh một tiếng, tất cả hợp lại thành một đoá hoa lan, tầng tầng lớp lớp hướng ra phía ngoài khuếch tán, cánh hoa kiều diễm nhẹ nhàng khép mở, trong rừng liền có mấy vần âm hệ sát thương xuất hiện!

“Ngự triển!”

“Lâm trận!”

“Tử thần!”

Theo tiếng quát lạnh của Beryl, cứ mỗi lần lại nhiều hơn lần trước các hắc y nhân đều phun một miệng máu rồi lăn tròn xuống đất!

“Mạnh quá!” Khóe miệng Hoán Cốt không tự giác liền co quắp, nhìn Liễu Bích với ánh mắt nghi hoặc, hắn thấp giọng nói: “Không hổ là tinh nhuệ chiến tướng thời đại Vãn Thần! Hai vị thống lĩnh Beryl và Moldavite bây giờ bất quá chỉ là trung kỳ thất cấp thôi, còn lại đại đa số đều là lục cấp âm linh đấu thần! Nhưng khi các nàng hợp lại… nếu đó là ta phải đối diện trận pháp, cũng không có bao nhiêu phần thắng, kẻ chết nhất định là ta.”

“Cho dù ta có hổ trợ Mộc Hệ Hộ Thuẫn cho ngươi cũng chỉ có thể cầm cự một thời gian ngắn” Tinh Diện lắc đầu phán xét.

Dừng một chút, Hoán Cốt lại không cam lòng nói: “Nếu các nàng không có biến thành âm linh, vẫn như trước có thể vận dụng thánh khí, phát huy ra toàn bộ thực lực, trận pháp này, có thể rất dễ dàng gϊếŧ chết ta, thậm chí nếu có lục đại thánh đồ cùng hợp tác nghênh chiến, có lẽ cũng không có khả năng”.

Liễu Bích cười nhẹ: “Vác lão tổ nữ thần đi, các ngươi không thể đi được!”

“Hoán Cốt, giao cho ngươi một nhiệm vụ!” Liễu Bích ghé miệng bên tai Hoán Cốt nói rồi lại xoay qua James phân phó vài câu.

Theo đó, Hoán Cốt đột nhiên lắc mình bay ra khỏi xe, lưỡi hái mang hàn quang hiện ra, thủ lĩnh Hắc y nhân liền ngã xuống.

“Chư vị tiểu thư, chuyện quét dọn chiến trường hãy giao cho ta, tiểu thư mời các người vào trong xe đàm luận”.

Chỉ trong chốc lát, Hoán Cốt đã giải quyết cuộc chiến, Liễu Bích bế con gái đặt trong xe, bước xuống qua các tử thi trên mặt đất rồi lạnh nhạt nói: “Mọi việc được giải quyết xong chưa?”

“Không có người nào sống sót!”

“Tốt lắm! Hừ, sau này có người dám như thế kiêu ngạo, gϊếŧ sạch!” Liễu Bích âm trầm nói.

“Lên xe! Chúng ta đi!”

Rục rịch, rục rịch, xe ngựa tại trong một trận bùn máu mà lăn bánh….

Nhưng không lâu, trong đám tử thi nọ không ngờ nổi lên một bóng người, đúng là tên thủ lĩnh!

“Không, không thể!” Hắn ôm lấy một xác chết, nức nở nói: “Jax, ta đáng lý phải nghe lời ngươi ! Ta tại sao không nghe lời ngươi…”

Hắn cắn răng, lết thân đầy máu bê bết từ từ biến mất trong rừng…

Đầu mục vừa đi, cách đó không xa trong rừng rậm hiện ra mấy người.

Liễu Bích nhìn thoáng qua James, James vội vàng nói: “Tiểu thư, James đã nhớ kỹ mùi của hắn. Kiếp này sẽ không quên! Chỉ cần hắn tái xuất hiện, ta nhất định có thể nhận ra hắn!”

“Tốt !” Liễu Bích lại quay về Hoán Cốt gật đầu: “Ngươi không hổ là Dã Tổ hộ thủ vệ! Thủ đoạn rất tốt, cứ tha cho hắn một mạng, lại làm cho hắn tưởng rằng tự mình có mạng lớn mới tránh được một kiếp! Bất quá ta thích nhất chính là, ngươi hạ thủ, cho dù là Dyland, Unicorn các lão này dù quen cũng không có biện pháp từ vết thương mà có thể tra ra là ngươi đã động thủ!”

“Tiểu thư làm ta nổ mũi rồi! Trong lục đại thánh đồ thì ta có trình độ đả thương xếp hàng tinh vi nhất!”

Hoán Cốt mặc dù miệng nói lời khiêm nhường nhưng trong mắt không nén thần sắc đắc ý "nếu ngay cả điểm này cũng không làm được thì việc phán xét, nhục hình, hắc hình làm sao hành hạ nhục thân của tội đồ được."

Hắn không hiểu hỏi: “Nhưng mà ta không rõ, tiểu thư người tại sao thả hắn, mà không bắt hắn để tra khảo?”

Tinh Diện lắc nhẹ đầu: “Một người đã được huấn luyện thành sát thủ, thì không có khả năng tiết lộ bí mật. cho dù hắn nói ra, chúng ta có thể tin tưởng mấy phần!? Để cho hắn chạy, thì cái mạng của hắn chính là cái lý lẽ thật, đây là lý lẽ mà tiểu thư dụng!”.

Âm thầm thở dài, phản ứng của Hoán Cốt vẫn không bằng Lư Mục và Bác Bì, Liễu Bích giải thích chi tiết: “Hiện những người đang suy nghĩ đối phó với ta, bề ngoài chỉ có Dyland, nhưng thế giới ngầm thì có bao nhiêu người cũng không biết! Cho nên nhóm sát thủ này không thể xác định là do Dyland phái tới!”

“Vừa rồi ta cố ý nhấn mạnh không để lại một người sống sót là để hắn tưởng rằng mình may mắn sống sót nên có thể tự tin quang minh chính đại xuất hiện trước mặt ta! James đã nhớ kĩ mùi của hắn, chờ hắn lại xuất hiện trước mặt chúng ta một lần nữa… a a, bỏ qua mạng của một con tép bé nhỏ để xem một con tôm lớn có bị dính bẫy hay không?”

“Tiểu thư thật…ra… vừa rồi ta và Lucy cũng có giải quyết được tất cả bọn chúng!” Hoán Cốt lại nói.

“Không, không phải ta không tín nhiệm thực lực của hai ngươi, ngươi cho là ta tùy ý thả các lão tổ mẫu này ra sao?” Liễu Bích ưỡn ngực nói thả ra.

“Thứ nhất, địch nhân biết mấy lão tổ mẫu theo ta đứng chung một bên, như vậy, bất kể lão tổ nữ thần có nguyện ý hay không, đều đã bị leo lên chiếc thuyền nhỏ của ta.”

“Thứ hai, giả thiết đầu mối ám sát mình là Dyland, vậy ngươi biết nguyên nhân tại sao Dyland bây giờ không bức bách chúng ta không? Một là bởi vì bọn họ hẳn có một kế hoạch rất khổng lồ, chúng ta chỉ là một mắt xích trong đó, thậm chí còn chưa đủ tư cách trở thành một mắt xích, hắn chỉ cần sử dụng một ít nhân lực cũng đủ đối phó chúng ta. Hai là, tại Địa Nguyệt Cung Sơn ta đã cho hắn biết thế gian còn tồn tại một siêu cấp đấu thần phi thường tại thượng, một người nào đó phi thường có thể dễ dàng búng ngón tay tiêu diệt một âm linh bạo phát! Bởi vậy hắn biết bên người ta có một nhân vật mạnh mẽ vô cùng, khiến hắn không dám coi thường vọng động! Ít nhất tạm thời là như thế!"

Hoán Cốt gật đầu: “Nguyên nhân thứ hai này ta hiểu được. Giả thiết chủ của đám tử thủ sát thủ là Dyland, vậy chúng ta triển khai thực lực càng cường đại, Dyland lại càng không dám coi thường vọng động! Tiểu thư, cái này có đúng là mấy ngày hôm trước ngươi nói qua, không cần đánh mà tiêu diệt được quân thù!”.

“Ta rất thích loại sự tình như thế này, chiến thắng chiến tranh mà không cần vũ khí.”

Liễu Bích cười cười: “Nguyên nhân thứ ba mà ta thả lão tổ nữ thần ra vẫn còn tương đối mơ hồ, chỉ mong có khả năng khởi động một số tác dụng thôi ! Lão tổ nữ thần đã xuất hiện, nhưng nếu có người từ thời Vãn Thần đến giờ vẫn còn sống thì có mấy người biết chứ? Nếu nhân loại thủ hộ đấu thần được các lão tổ mẫu dẫn đầu, ngươi nói, bọn họ có dễ dàng tha thứ Dyland có cử động biến nhân loại đấu thần thành âm linh không?”

“Hắc hắc! Đương nhiên, thế này cũng có khả năng dẫn xuất một chút tà dị à nha. Bất quá, dù sao đây cũng là một giả thuyết mơ hồ mà thôi, chúng ta đổ hên xui một lần được rồi! Ta đổ là để dẫn xuất nhân loại thủ hộ đấu thần, sau đó bọn họ ra tay gϊếŧ chết tà ma ngoại đạo Dyland! Ta vốn là một người thích cá cược mà!”

Tại một nơi nào đó trên đại lục, sau khi Liễu Bích chính thức ra đi.

Một tráng hán chạy hì hục tới trước một đại sảnh màu tử huyết: “Dyland đại nhân, ta có lỗi, ta lỗi thật lớn!”

Bị hắn gọi toáng lên, Dyland đang ngồi trên ngai trên chính điện trong hình thái âm linh, cánh tay phải do tự bạo mà hủy diệt thì giờ phút này lại một lần nữa mọc ra, đôi mắt bích lục cũng khẽ nhếch lên mở ra như khe hở.

“Odin, ngươi không đi truy tung "số 6" thí nghiệm phẩm, quay lại làm gì?” Dyland nói, thanh âm to lớn.

“Dyland đại nhân, ta, ta thấy "số 6" thí nghiệm phẩm đã bị mất rồi!”

“Cái gì!? Vậy ngươi thật sự đáng chết!” Dyland đột nhiên lắc mình đi tới trước mặt, tả chưởng chụp vào cổ hắn, “Nói! Nói cho tường tận hết thảy mọi việc!”

“Là… Đại nhân tha mạng! Chỗ nuôi "số 6" thí nghiệm phẩm Nhám ngư Vương vốn tại giữa biển, rất bình yên lặng tĩnh. Nhưng mà, nhưng mà đột nhiên có nhiều người gϊếŧ hại Nhám ngư, hắn bị chọc giận, rời khỏi đấy rồi bị gϊếŧ, khi ta tìm được hắn thì "Số 6" đã, đã không thấy rồi!”

Odin trước đôi mắt âm linh của Dyland không dám ngẩng đầu, vội la lên: “Ta cùng các huynh đệ đã tra được là ai đang cầm "số 6", ngay đêm qua đã bố trí ám sát người đó. Nhưng, nhưng chỉ có ta may mắn trốn thoát…”

“Là ai gây ra?” Dyland rống giận.

“Là Mercury!

“Mercury?”

Ầm! Dyland một chưởng đánh cho Odin miệng phún máu: “Odin, ngươi đi chết đi! Tại sao lại chọc giận người không trên trêu chọc kia hả?”

Odin liền ngẩn người ra, Dyland muốn động thủ gϊếŧ hắn, đột nhiên, trên bức tường sau lưng xuất một đoàn quang mang màu trắng, trong nháy mắt tới bên Dyland.

“Dyland các hạ, xảy ra sự tình gì?”

“Britanny các hạ, ngươi rốt cục cũng tới.” Dyland có chút cúi mình, nhanh chóng nói một lần chuyện vừa trải qua, lại nói: “Các hạ có cái cáo kiến gì không?”

“Odin đáng chết, mặc dù hắn không biết trên Địa Cung Sơn, trong trận doanh của Mercury từng xuất hiện một người cường đại mạnh hơn bất kỳ đấu thần nào! Thậm chí một chiêu dễ dàng đánh bại ngươi. Nhưng, Odin hắn cũng hẳn không biết mệnh lệnh không được coi thường vọng động đối phó Mercury."

Britany lạnh lẽo hỏi: “Kế hoạch của tổ chức, không thể vì một mình Mercury bé nhỏ mà xảy ra biến cố! Đánh thức Odin dậy, hỏi hắn đã tiết lộ thân phận chưa”

Chờ khi Odin cam đoan tuyệt không tiết lộ thân phận bản thân, Britany hài lòng gật đầu.

Nhưng Odin lại nói: “Ra tay là hơn một trăm vị nữ tử mặc trang phục nữ hầu, hơn nữa các nàng còn có sức mạnh của âm hệ pháp thần cực kỳ to lớn! Thực lực mỗi người đều vượt quá lục cấp võ thần pháp thần.”

“Hơn một trăm nữ hầu ngoài lục cấp sao? Trời ạ!”

Britany sau nửa ngày không nói gì, để cho Odin ra ngoài. Hắn nói với Dyland: “Bác Bì, Hoán Cốt ,Lư Mục, Tinh Diện, đấu thần trên Địa Cung Sơn đánh bại ngươi… bây giờ lại xuất hiện hơn trăm nữ hầu lục cấp, bên người Mercury sao lại có nhiều cao thủ như vậy? Đây là thực lực khổng lồ cỡ nào, may mà Odin không có tiết lộ thân phận, nếu không kế hoạch của tổ chức sẽ bị ảnh hưởng phi thường nghiêm trọng”.

Dyland giọng căm hận nói: “Đáng tiếc là cao thủ trong tổ chức đều có nhiệm vụ khác, không chừng…”

“Không chừng ngươi đã muốn một lần nữa đối phó Mercury ư? Này, ta không hi vọng thấy loại chuyện này! Tưởng tượng thử chút xem, một chiêu phá giải âm linh tự bạo, thực lực kinh khủng mức nào? Cho dù là Sophie có đem Vô Quang Bích Thủy có thể làm được việc này sao? Huống chi ả hiện có hơn một trăm vị nữ đấu thần tùy tùng, chúng ta càng không thể dễ dàng cùng ả chính diện đối địch. Như vậy sẽ hao phí tinh lực của tổ chức rất nhiều! Đương nhiên, giám thị động thái của ả là rất cần thiết.”

Bạch quang trên người Britany vừa thu lại: “Bất quá trước mắt căn bản Mercury cũng không gây trở ngại tới nghiệp lớn của chúng ta. Không phải sao?

Dyland rất không tình nguyện gật gật đầu.

Britany cười nói: “Không cần ảo não, sau khi nghiệp lớn của chúng ta thành công, ngươi còn quan tâm tới một Mercury sao? Dyland các hạ, ngươi có kế hoạch lớn "Âm linh dị thú kết hợp đoàn", mà Mercury bất qua chỉ là một thánh linh cấp A, một thí nghiệm phẩm hạng nhất trong kế hoạch thực nghiệm "Thần thánh âm linh", ngươi không cần phải đối nghịch với một người không quan hệ đại cục như vậy! Ngoài ra người không có quan hệ tới đại cục trước mắt còn có thế lực khổng lồ của chính mình!”

Trong bạch quang vươn ra một bàn tay khổng lồ. vỗ vỗ vai trái của Dyland: “Các hạ, nghiệp lớn của tổ chức phải dựa vào trí tuệ của ngươi, chỉ có hai đại thực nghiệm lớn của ngươi thành công, tổ chức mới có đủ binh đủ tướng, cũng đủ thú thần để thực hiện nghiệp lớn của chúng ta”.

Dyland nói: “Nhưng kế hoạch sưu tập tài liệu cho thực nghiệm "Âm linh dị thú kết hợp đoàn" đã bị Unicorn làm thất bại, mà "số 6" trong "Siêu cấp dị thú" lại rơi vào tay Mercury!”

Britany trầm ngâm nói: “Kế hoạch "Âm linh dị thú kết hợp đoàn" trong lúc nhất thời rất khó sưu tập lượng lớn nguyên liệu cao cấp đấu thần, nói một cách tương đối nhẹ nhàng, "Siêu cấp dị thú" dễ dàng hơn một chút! Dyland các hạ, nói cho ta biết kế hoạch của ngươi”.

“Bây giờ "số 1, số 2, số 3" đều đã chuyển tới thảo nguyên Jx.Rubick, "số 4" tại pháo đài băng tuyết, "số 5" trong Rừng sương mù. Vốn qua một đoạn thời gian, sáu con thú này đều sẽ được chuyển tới đại thảo nguyên Jx.Rubick tiến hành tổ hợp cuối cùng, nhưng bây giờ thiếu "số 6"!”

“Tốt, ta biết rồi, ngươi cứ tới thảo nguyên Jx.Rubick tiến hành tổ hợp cuối cùng, ta đi trước, ta sẽ nghĩ biện pháp lấy lại "Số 6"!"

“Uhm! Các hạ không phải không muốn cùng Mercury đối địch sao? Sao còn muốn từ trong tay ả cướp lại "Số 6"?”

“Này nhá, là lấy trở về, không phải "Cướp" trở về!” Britany mỉm cười: “Lấy, so với cướp dễ hơn, hơn nữa cũng sẽ không dẫn phát địch ý”.

Dyland có chút ngạc nhiên nhìn Britany.

Britany cười nói: “Odin phạm sai lầm lớn, ngươi muốn xử tử hắn sao? Bất quá ta nghĩ thay hắn cầu tình, dù sao, hắn là người duy nhất thấy nhân lực mới bên người Mercury, nếu trong mắt Mercury hắn đã chết, vậy, để cho hắn là người quen thuộc tình hình nhất đến hiệp trợ ta đi.”

“Điểm này đương nhiên có thể.” Dyland đột nhiên có chút cười nói: “Tôn quý Britany tiên sinh, ngươi thật sự muốn dùng phương thức "Lấy" sao?”

Britany cũng cười: “Tốt lắm, Dyland tiên sinh, không nên giễu cợt ta! Được rồi, ta thừa nhận, vì thí nghiệm của ngươi, ta nguyện ý vứt bỏ phong độ tôn quý, đi trộm lại "Số 6".”

“Cảm kích ngài, Britany tiên sinh”. Dyland có chút cúi mình, cười nói: “Đồng thời, ta hy vọng ba con thần thú kia có thể dễ dàng dịch chuyển đến đại thảo nguyên nếu không…”

“Không vấn đề, cho dù bọn họ có tra ra chuyện gì, ta cũng có thể trộm về.” Britany cười lạnh nói: “Ngươi hẳn là tin tưởng, trong thế giới này, ta đứng thứ hai trong thế giới "thâu" tặc thì chưa chắc sẽ có người đứng được trên ngươi ta…”

Trong lúc này, "lão bà nương" Liễu Bích đang ở trong xe ngựa khích lệ nữ nhi.