Tiểu huyệt vốn đã sớm thích nghi với cự căn to lớn kia, nhưng khi bị nam nhân đột nhiên mạnh mẽ đâm chọc như vậy, lối đi co giãn bị nông đến hơi có chút cảm giác xé rách.
Sở Kiều kinh hô ra tiếng, muốn co chân lại, nhưng lại quên hai chân vẫn còn bị nắm trong tay của người nam nhân. Nàng lùi bước ngược lại còn khơi dậy thú tính của nam nhân, kể cả hoa huyệt, cũng bị lực kéo ở hai chân càng thêm dán sát vào cơ thể cường tráng của Lăng Việt. Cánh mông dính chặt vào gốc đùi của người nam nhân, thừa nhận sự va chạm mãnh liệt mà lại mạnh mẽ của hắn.
"A... A a..."
Cây côn ŧᏂịŧ cự đại kia của Lăng Việt liên tục đưa đẩy, từng chút một xâm nhập càng thêm sâu. Cuối cùng, đâm thẳng vào hoa tâm, đâm đến Sở Kiều tê dại toàn thân, ngứa ngáy khôn cùng.
Mặc dù cảm giác lúc đầu lấp đầy hoa huyệt có hơi trướng đau, nhưng theo sự xâm nhập càng thêm sâu, một cảm giác kỳ lạ khác thường cũng theo đó mà xuất hiện.
Qυყ đầυ của nam nhân to như nắm tay của một đứa bé không ngừng cọ xát trong vách tường của lối đi, nghiền mài. Mài đến Sở Kiều xụi lơ thành một viên kẹo mềm, mặc người xoa nắn.
Hai bầu vυ' tròn trịa trước ngực theo sự đưa đẩy của nam nhân run rẩy không thôi, run đến mã mắt Lăng Việt tê dại, vừa mạnh mẽ thao lộng tiểu huyệt dưới thân, vừa vươn tay ra nhéo nhéo, nhào nặn thành đủ loại hình dáng thưởng thức trong tay.
Lăn Việt quả thực như muốn đòi lại ba năm thiếu thao này, từng chút từng chút một, mỗi một lần va chạm, dường như đều muốn xuyên thủng tử ©υиɠ của thiếu nữ, mỗi một lần đưa đẩy, đều tràn ngập lực lượng cùng du͙© vọиɠ. Hắn không mảy may ngừng nghỉ, dưới đáy hồ sâu không biết thời gian trôi, lăn qua lộn lại thiếu nữ, ăn rồi lại ăn, thao rồi lại thao.
Dưới sự thao lộng không biết ngừng nghỉ của nam nhân, thân thể Sở Kiều sớm đã bị khai thác đến mức mẫn cảm nhiều nước. Càng về sau, dâʍ ŧᏂủy̠ trong hoa hộ càng róc rách chảy, trào ra từ khe hở giao hợp giữa hai người, lại theo dòng nước không biết trôi đi nơi nào.
Thế nhưng du͙© vọиɠ giao hợp còn chưa cởi bỏ, du͙© vọиɠ sinh lý lại theo đó mà đến. Dưới sự ngứa ngáy tê dại khôn cùng, Sở Kiều chợt nhận ra bụng dưới phồng lên, nàng kiềm chế kí©ɧ ŧɧí©ɧ muốn đi tiểu, mang theo âm rung đẩy đẩy nam nhân vẫn cày cấy trên người.
"Ưm a... Sư tôn... A... Mau dừng một chút... A ha..."
Nam nhân đang hưng phấn làm sao lại chịu dừng lại, huống chi Hợp Hoan Tán này, trước khi dược hiệu tan hết, thì cơ thể hai người không thể tách ra.
Sở Kiều cũng mới biết được chuyện như vậy, nhưng nàng lại sắp không nhịn được, làm sao chờ được đến khi dược hiệu tan hết! Nàng cố gắng kẹp chặt tiểu huyệt, đè nén cảm giác muốn tiểu, nhưng không biết động tác này lại khiến cây côn thjt bị kẹp trong cơ thể càng thêm thô trướng.
"Ô a... Vậy... Vậy làm sao bây giờ... A..."
"Người ta... Người ta thật sự... Sắp không nhịn được... Ưm a..."
Lăng Việt nghe vậy, ánh mắt trầm xuống.
Hắn ôm cơ thể của sở Kiều, cây côn thjt vẫn cắm trong người nàng, sau đó lật người nàng lại, để cho tấm lưng trần của thiếu nữ dán vào ngực hắn.
Đã khôi phục lại linh lực, hắn vung tay lên, thủy triều trong động phủ nháy mắt biến mất sạch sẽ. Bàn tay to lớn vươn ra từ phía sau nâng hai chân thiếu nữ lên, ôm lấy Sở Kiều đứng dậy khỏi giường, vừa đi vừa cắm rút như cũ, mang theo nàng đi tới tịnh phòng của động phủ.
"Đến rồi." Tıểυ thôi.
"Không!... Ưm a... Không muốn..."
Nghe được câu nói của sư tôn, Sở Kiều xấu hổ kịch liệt lắc đầu.
Không, không thể nào.
Nàng mới không muốn, dưới tình cảnh này, trong lúc bị nam nhân cắm rút mà dâʍ đãиɠ tè ra như vậy.
Lăng Việt cũng không sốt ruột, hắn cứ thế giống như đang xi tè cho một đứa bé, cặp đùi hữu lực hoạt động trước sau. Tư thế như vậy khiến cự vật thẳng đứng của hắn có thể chôn càng sâu trong cơ thể thiếu nữ, hắn vui vẻ chịu đựng.
Qυყ đầυ của nam nhân không ngừng cọ xát vào miệng tử ©υиɠ của Sở Kiều, va chạm không ngừng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ bụng dưới vốn sắp nổ tung của nàng.
Sự kiềm nén của Sở Kiều dưới động tác đâm chọc mấy chục cái, du͙© vọиɠ trong cơ thể cuối cùng đã chiến thắng cảm giác thẹn thùng của nàng, một luồng nước nóng phun ra. Nàng hét lên một tiếng, cứ như vậy làm tổ trong l*иg ngực của nam nhân, phun nướ© ŧıểυ vào bô.
"A a a a a ——"
Một cột nướ© ŧıểυ màu vàng nhạt bắn ra từ trong hoa hộ của thiếu nữ, phun thẳng vào trong không khí. bởi vì động tác cắm rút không thay đổi của nam nhân, cột nước kia cũng theo đó mà dao động, một đường vòng cung lướt qua không khí tí tách nhỏ xuống trong bô.
Đồng thời, Sở Kiều vì cực độ thẹn thùng mà hoa huyệt thắt chặt, cuối cùng cũng khiến cho Lăng Việt tinh quan thất thủ, khi thiếu nữ bắn ra nướ© ŧıểυ, đồng thời, cự vật đã cắm rút vô số lần cuối cùng buông lỏng mã mắt, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc theo đó bắn vào trong lỗ thịt của thiếu nữ.
"A a a —— a a ——"
Cảm giác đồng thời phóng thích cùng bị lấp đầy khiến Sở Kiều sảng khoái đến mức mất đi thần trí, hai mắt hơi trợn lên, kɧoáı ©ảʍ ùa đến, xoắn chặt lấy côn ŧᏂịŧ của nam nhân, lần thứ hai nghênh đón cao trào.