Bóng đêm dày đặc.
Sân thể dục bên ngoài thỉnh thoảng truyền đến từng trận âm thanh huấn luyện "Một hai ba, một hai ba".
Mà ở trong một căn phòng được bao phủ bởi ánh đèn ấm áp, giữa phòng khách, yên lặng đến mức chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở của hai người.
Chỉ thấy trên chiếc sô pha bọc vải đen, có hai bóng người trần trụi đang chồng lên nhau.
Nằm ngửa trên sô pha, là một cơ thể thon dài cường tráng. Nước da ánh màu đồng cổ khỏe khoắn, cơ bắp cuồn cuộn, tràn ngập sức mạnh.
Đè trên người hắn, là một cơ thể mảnh khảnh non mềm. Thiếu nữ da thịt trơn bóng, cặp mông cong vểnh, cơ thể trắng nõn như trân châu, thật là xinh đẹp.
Giờ phút này thiếu nữ đang nằm trên người nam nhân, gương mặt kiều nộn vừa vặn đối diện với vật to lớn đang ngẩng đầu dưới háng của người đàn ông, đôi môi nhỏ đỏ thắm hơi hơi mở ra, hút lấy qυყ đầυ tròn trịa trên đỉnh côn ŧɦịŧ.
Dịch nhầy trong suốt được tiết ra từ lỗ nhỏ của qυყ đầυ, theo động tác môi lưỡi của thiếu nữ dính vào môi cô, phiếm lên ánh nước trong suốt, phi thường da^ʍ mĩ.
Trên tấm lưng trắng nõn của thiếu nữ có hai bàn tay to, vòng eo thon theo lực độ của bàn tay mà mềm dẻo lõm xuống dưới, còn cặp mông đầy thịt lại vểnh lên cao, nơi tư mật đối diện với gò má anh tuấn của người đàn ông.
Người đàn ông giống như kẻ tham ăn, há mồm to liếʍ ɭáρ nơi tư mật kia, chiếc lưỡi thô ráp lướt từ trước ra sau, từ nông đến sâu, khảy mυ'ŧ âʍ ɦộ của cô gái, như đang nhấm nháp mỹ vị.
"Ưm a... Ư... "
Eo Sở Kiều như nhũn ra, hạ thể ướt đẫm ngứa ngáy khiến cô mất tập trung,, động tác trong miệng cũng chậm đi vài phần, chỉ ngậm côn ŧɦịŧ ở trong, bị người đàn ông liếʍ ɭáρ đến xuất thần, không kiềm chế được nước bọt trào ra trong miệng, thấm ướt côn thjt.
Sở Mân Thâm cảm thấy ƈôи ŧɦịŧ mình bị vắng vẻ, bàn tay to vỗ lên cặp mông thịt của Sở Kiều "bép" một tiếng, môi hơi dời khỏi nơi riêng tư của cô gái, thổi khí vào chỗ đó nói.
"Kiều Kiều... Nghiêm túc chút... Hảo hảo liếʍ đại ƈôи ŧɦịŧ cho chú.."
Sở Kiều bị luồng khí kíƈɦ ŧɦíƈɦ co chặt cánh hoa, kẹp lấy cánh mũi cao thẳng của Sở Mân Thâm. Sở Mân Thâm ngậm môi âʍ ɦộ của cô gái, như trừng phạt mà nhẹ nhàng lôi kéo.
"Ôi ... A a..."
Sở Kiều cũng không dám kíƈɦ ŧɦíƈɦ người đàn ông nữa, cô kiều suyễn nỗ lực tập trung tinh thần, mở yết hầu, cố gắng cất chứa cự vật của Sở Mân Thâm vào trong miệng.
Thế nhưng, cự căn thô dài gần hai mươi centimet của Sở Mân Thâm làm sao dễ cất chứa như vậy được, cô há to miệng, cảm giác qυყ đầυ đã chạm vào yết hầu mình, lại phát hiện côn ŧɦịŧ chỉ mới được mình cất chứa một nửa.
Mùi xạ hương nam tính mạnh mẽ ngập tràn trong miệng cô, côn ŧɦịŧ to lớn chen vào vách trong khoang miệng, làm lưỡi cô không có chỗ nào nghỉ ngơi. Cô vừa nỗ lực dùng mũi hô hấp, vừa nuốt nước bọt không phân bố ra, yết hầu mấp máy vừa lúc cọ vào qυყ đầυ đang thâm nhập sâu. Sở Mân Thâm không thể kiềm chế được nữa, đĩnh động vòng eo cường tráng, thọc vào rút ra trong khoang miệng cô gái.
"Hô... Hô... Kiều Kiều... Tiểu yêu tinh này..."
Sở Mân Thâm eo bụng dùng sức, đôi tay đè lên cặp mông mượt mà bóng loáng trước mắt, nắm trong tay không ngừng nhào nặn, hạ thân thì nông nông sâu sâu đỉnh động về phía trước.
Cự long dưới háng hoàn toàn thức tỉnh, từng chút từng chút chui vào trong miệng cô gái. Vách trong mềm mại ấm áp bao bọc lấy hình dáng cường tráng của cự long, khiến Sở Mân Thâm vô cùng say mê.
Sở Kiều bị động thừa nhận cự căn dập sâu vào, cô ngoan ngoãn tận lực hé mở đôi môi nhỏ nhắn, để cự long ra vào thuận lợi hơn.
"Ưʍ... Ưm ưʍ... A..." Theo sự va chạm của Sở Mân Thâm, trong cổ họng cô tràn ra những tiếng rêи ɾỉ vỡ vụn.
Từng chút từng chút một.
Sở Mân Thâm cứ đĩnh động mãi, không biết mệt.
Hiện tại hắn không muốn suy nghĩ gì cả, không quan tâm đến đạo đức, không quản tuổi tác bối phận.
Hắn chỉ muốn làm một người đàn ông bình thường, đem ái dịch của mình, bắn cho cô gái mà mình yêu nhất.
Cuối cùng ...
Hắn gầm nhẹ một tiếng, đem tinh hoa đậm đặc, bắn vào trong miệng Sở Kiều.
Miệng Sở Kiều sớm đã bị Sở Mân Thâm thao lộng không còn tri giác, nhưng khi Sở Mân Thâm bắn tϊиɦ ɖϊƈh͙ ra, cô vẫn nỗ lực quấn lấy côn ŧɦịŧ, để tϊиɦ ɖϊƈh͙ bắn ra lấp đầy trong khoang miệng.
Tϊиɦ ɖϊƈh͙ của Sở Mân Thâm trắng đυ.c đặc sệt, không biết có phải là do tích tụ đã lâu, khi hắn chậm rãi rút ƈôи ŧɦịŧ từ trong miệng Sở Kiều ra, thỉnh thoảng còn phun ra tiếp vài cỗ, bắn thẳng lên mặt Sở Kiều.
Hắn ngồi dậy, bế Sở Kiều lên để cô ngồi trên đùi mình.
Hai người mặt đối mặt, hắn nhìn thấy trên khuôn mặt yêu kiều của Sở Kiều bị bắn đầy bạch trọc.
Đôi lông mày thanh tú, lông mi cong dài như rẽ quạt, còn có đôi môi nhỏ đỏ thắm của cô, tất cả đều là tϊиɦ ɖϊƈh͙ của hắn.
Còn cô thì phồng hai má, miệng ngậm chất lỏng hắn vừa phun ra.
"Kiều Kiều, phun ra đi."
Sở Mân Thâm duỗi cánh tay dài ra, rút hai tờ khăn giấy trên bàn trà, cầm trong tay đưa đến trước miệng Sở Kiều.
Sở Kiều lắc đầu.
Đôi mắt to đen như quả nho nhắm lại, "Ực" một tiếng, nuốt hết toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙.
Tuy rằng bị đùa bỡn đến toàn thân mềm nhũn, giờ phút này Sở Kiều mơ mơ màng màng vẫn nhớ rõ nhiệm vụ của mình, hấp thu thể dịch. Cô không thể lãng phí cơ hội như vậy, cho nên quyết đoán nuốt hết toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào.
Ưʍ.
Tanh tanh.
"Không ngon chút nào."
Ăn xong, cô còn nghiêm túc bình luận.
Sở Mân Thâm yêu muốn chết bộ dáng kiều tiếu này của cô, cự căn mới vừa phóng thích lại rung lên hai cái, có xu thế dựng lên. Lão xử nam cấm dục nhiều năm một khi khai trai, thế tới rào rạt.
Hắn vừa kìm nén, vừa nhịn không được lại nắm lấy cằm đóa hoa nhỏ trước mặt, hung hăng hôn cô.
Đầu lưỡi hai người anh truy em đuổi, Sở Kiều giờ phút này không chịu thua còn vói vào trong miệng Sở Mân Thâm, liếʍ láp bừa bãi, làm Sở Mân Thâm càng thêm gia tăng nụ hôn này, hận không thể một ngụm ăn cô vào bụng.
Hôn Sở Kiều đến hai mắt mê ly, cuối cùng hắn mới buông tha.
"Ưʍ... Chú ơi... Em muốn tắm..."
Sở Kiều ngồi trên đùi Sở Mân Thâm, thả lỏng mà ôm hắn, làm nũng nói.
Hai người vừa mới vận động một phen làm cả người cô mồ hôi thơm đầm đìa, dính nhớp, một chút cũng không thoải mái.
Sở Mân Thâm sờ sờ lên cái cổ đầy mồ hôi của cô gái, ở tư thế này, bế cô đứng lên.
"Nha!"
Sở Kiều đã không còn là tiểu cô nương, tuy rằng toàn thân không đủ hai lạng thịt, nhưng thể trọng vẫn là phải có, được Sở Mân Thâm ôm như vậy, thân thể không tự chủ được trượt xuống.
Cô vội vàng bấu chặt cánh tay, ôm sát cổ hắn, hai chân dùng sức, quấn quanh vòng eo thon gầy rắn chắc của hắn.
Hai người ngày thường cũng không phải chưa từng ôm như vậy, nhưng đều là ôm một chút liền tách ra.
Mà hiện tại, hai thân thể trần trụi dán sát vào nhau, mỗi bước đi của Sở Mân Thâm, Sở Kiều đều sẽ cảm giác được cây côn ŧɦịŧ dưới háng hắn theo từng bước chân, đập vào mông cô, bép, bép, bép.
Cô đỏ mặt vùi đầu vào hõm vai Sở Mân Thâm, như một con đà điểu.
Sở Mân Thâm trầm thấp cười.
"Giờ mới biết thẹn thùng sao, tiểu phôi đản?"
"Vừa rồi không phải còn muốn ăn đại ƈôи ŧɦịŧ của chú sao?"
Sở Mân Thâm cảm thấy đêm nay bóng đêm mê ly, ngay cả người cũng như rơi vào giấc mộng.
Hắn dứt khoát buông thả bản thân, tùy ý để con dã thú trong lòng hắn lao nhanh, chiếm cứ lý trí.
"Hừ, trong TV đều là gạt người." Sở Kiều không phục.
"Em ăn đại ƈôи ŧɦịŧ của chú đến chảy nước, cũng không có lớn lên nha."
"Vì sao muốn lớn lên, Kiều Kiều?"
Sở Mân Thâm đặt Sở Kiều lên bồn rửa mặt trong phòng tắm, nhìn vào mắt cô
"Không phải người ta đã nói rồi sao! Em muốn làm cô dâu của chú!"
"Người lớn nói trưởng thành là có thể kết hôn. "
"Em biết kết hôn là gì! Chính là giống như ba với mẹ vậy!"
Sở Kiều liên thanh.