Sở Kiều vuốt vật nửa mềm nửa cứng trong tay, theo đó nhìn xuống, trong lòng kinh ngạc cảm thán.
Thật lớn. Thật thô.
Mặc dù cô cũng được coi là tài xế già, nhưng tận mắt nhìn thấy côn ŧɦịŧ của nam nhân vẫn là lần đầu tiên.
Huống chi, đây lại còn là một cái, cự căn.
Trong tiểu thuyết Sở Mân Thâm được miêu tả là một người hàng to xài tốt.
Hắn thân cao 1.88, là đại đội trưởng ở quân khu Tây Nam. Nhiều năm tập luyện với cường độ cao đã cho hắn một thân đều là cơ bắp, rõ ràng, còn có thể lực ngạo nhân cùng với vòng eo săn chắc danh xứng với thực, thường xuyên làm nữ chính đến ngất đi.
Đây chẳng qua chỉ là những con chữ được miêu tả trong sách, mà đổi đến trước mặt Sở Kiều, lại là người thật sống sờ sờ.
Sở Mân Thâm lúc này chỉ mới hai mươi lăm, vẫn chưa thành thục như khi hắn gặp nữ chính, nhưng lại dung hợp giữa vẻ sức sống thanh xuân cùng mùi vị nam tính, có một loại mị lực độc đáo mê người.
Giờ phút này nơi yếu hại bị người ta bắt lấy, hắn cương eo, thầm nghĩ không ổn.
Bởi vì!
Không biết từ khi nào, hạ thể của mình thế nhưng có hơi ngóc đầu!
Chẳng qua chỉ là tắm rửa cho cháu gái nhỏ một lát mà thôi!!
Bản thân hắn từ khi nào trở nên không có tự chủ như vậy! Da^ʍ, dâʍ đãиɠ như vậy !?
Thế nhưng, thế nhưng đối với cháu gái cũng có thể động dục!?
Lâm vào trong việc phỉ nhổ bản thân thật sâu, Sở Mân Thâm vẫn chưa cứu vớt nơi yếu hại của mình ra khỏi tay Sở Kiều.
Hai người chen chúc trong bồn tắm, cơ thể cao lớn của Sở Mân Thâm khiến không gian của cả bồn tắm trở nên vô cùng chật hẹp, khoảng cách giữa hai người cũng rất gần.
Bọt bong bóng che giữa hai người dần dần tan đi, ƈôи ŧɦịŧ của Sở Mân Thâm từng chút một bại lộ trong làn nước trong suốt.
Sở Kiều giống như mê muội, vươn một cánh tay khác ra, dùng hai ngón tay nhỏ cầm lấy cự căn của Sở Mân Thâm.
"Oa, nó lớn quá."
"Trông như một cây xúc xích lớn vậy."
Tiếng cảm thán ngây thơ của cô gái nổ tung bên tai Sở Mân Thâm, hắn hoàn hồn lại, vội lùi ra sau.
Nhưng bồn tắm vốn không lớn, hắn còn chưa lùi ra xa, đã đυ.ng vào mép bồn.
Mà Sở Kiều tuy không dùng lực nắm, nhưng hai tay cô đã nắm chặt, hắn vừa lùi như vậy, khiến bàn tay Sở Kiều trượt từ gốc đến qυყ đầυ, bàn tay nhỏ trơn trượt vừa ma xát, khiến bụng dưới của Sở Mân Thâm càng thêm căng cứng.
"A, sao nó trở nên cứng rồi?"
Sở Kiều một bên nghi hoặc, một bên nhẹ nhàng bóp bóp đỉnh qυყ đầυ.
Lúc này tư thế hai người có chút kỳ quái.
Sở Mân Thâm dựa vào sát mép bồn tắm, hai khủy tay chống xuống đáy bồn tắm, cặp chân dài gập lại vì không gian nhỏ, vẫn luôn cong lên, mà Sở Kiều thì bị hắn kẹp vào giữa. Bởi vì hắn co người lại, toàn thân nghiêng đi, nước trong bồn tắm bị hai người lăn lộn một trận sớm đã vơi đi hơn phân nửa, mà giờ phút này, côn ŧɦịŧ của hắn dưới vài lần xoa nắn "ngoài ý muốn" của Sở Kiều dần dần dựng đứng lên, qυყ đầυ vừa lúc nhô ra khỏi mặt nước.
"Tê ——"
Sở Mân Thâm hít sâu một hơi, hắn vô cùng hối hận, không nên mềm lòng đồng ý tắm chung với cô gái nhỏ!
Chuyện, chuyện gì thế này!
"A, chú ơi, Kiều Kiều nắm đau chú sao?"
Sở Kiều nghe thấy Sở Mân Thâm phát ra âm thanh, vội vàng dùng tay xoa xoa côn ŧɦịŧ, lại chống tay lên đùi Sở Mân Thâm, cả người quỳ xuống tiến lại gần, đối mặt với qυყ đầυ ướŧ áŧ của Sở Mân Thâm, thổi nhẹ hai hơi.
"Phù —— phù —— đau đau bay đi, thổi thổi sẽ không đau nữa ~ "
Sở Mân Thâm không thể khống chế cơ thể của mình.
Côи ŧɦịŧ của hắn, đã hoàn hoàn chỉnh chỉnh mà cứng lên.
Nâng tay lên lau mặt, hắn tận lực làm lơ sự rung động dưới hạ thân, nghiêm nghị nói với đối Sở Kiều.
"Kiều Kiều, nhanh tắm cho xong đi, lát nữa nước lạnh cháu sẽ bị cảm đấy."
Sở Kiều sửng sốt.
Nam chính định lực tốt như vậy? Đã cứng còn có thể nín được.
Trong lòng cô có chút buồn bực.
Quả nhiên cô không phải nữ chính, không có năng lực trêu chọc người ta. Người ta có cứng cũng chỉ là phản ứng sinh lý bình thường, căn bản không có cảm giác với cô.
Đây là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường.
Sở Kiều cũng không nghĩ lại, trước mắt thân thể nhỏ bé của cô mới năm tuổi, nếu Sở Mân Thâm thật sự ăn cô, đó mới kêu là cầm thú. Huống chi, ở giữa hai người còn có một cái bối phận, ở trong lòng nam nhân có tính cách cứng nhắc như Sở Mân Thâm, phản ứng bây giờ của hắn đã vô cùng quá phận.
Không được!
Cô không thể mới gặp phải khó khăn liền từ bỏ!
Sở Kiều tự nhủ với bản thân, lấy ra chút dũng khí.
Cô dùng cả tay lẫn chân, bò lên người Sở Mân Thâm, đặt mông ngồi lên côn ŧɦịŧ Sở Mân Thâm.
Cánh mông mềm mại trượt từ phần gốc đến đỉnh côn ŧɦịŧ, kẽ mông của Sở Kiều ma xát côn ŧɦịŧ, khiến Sở Mân Thâm rùng mình một trận.
"Vậy chúng ta nhanh tắm rửa đi, tắm xong rồi ngủ một giấc thật ngon!"
Sở Kiều vừa nói, vừa đốt lửa lung tung trên người Sở Mân Thâm.
Đôi tay nhỏ bé như đang đánh đàn, nhẹ nhàng gảy gảy lên trên cơ thể cường tráng của Sở Mân Thâm, xoa xoa chỗ này nắn nắn chỗ kia, mông nhỏ còn không ngừng đong đưa cọ xát, lần lượt lướt qua côn ŧɦịŧ cứng rắn, thề muốn đem hai chữ "Tìm đường chết" phát huy đến tận cùng.
"Nha, đúng rồi, còn phải rửa chỗ này."
Sở Kiều ngả người về phía sau, dán lưng vào cặp đùi đang cong lên của Sở Mân Thâm, mang theo chút ngượng ngùng, mở ra cặp chân ngắn nhỏ của mình.
Cô chỉ vào âʍ ɦộ của mình, nghiêm trang nói với Sở Mân Thâm.
"Mẹ bảo, em gái nhỏ của con gái nhất định phải tẩy. rửa sạch sẽ."
Sở Mân Thâm cảm thấy bản thân như bị ma nhập.
Gần ngay trước mắt, là vùиɠ ҡíи phiếm màu hồng nhạt của cô gái nhỏ.
Kiều nộn, đáng yêu.
Hắn nghe thấy giọng nói không rành thế sự của Sở Kiều, bàn tay to thô ráp ấy thế mà nghe lời duỗi tới nơi đó của cô, nhẹ nhàng bao lại.
"Phải tẩy sạch thế nào?"
Hắn nghe thấy mình hỏi.
"Như vậy sao?"
Hắn vươn ngón trỏ cùng ngón cái, đẩy ra cánh hoa.
Lại duỗi ngón giữa, từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, từng chút từng chút, chậm rãi ma sát.
Nơi chạm vào như có sức nóng thiêu đốt.
Chóp mũi quẩn quanh hương sữa thơm trêu người.
Trước mắt hắn là ngây ngô mỹ lệ.