Bế Quan Ngàn Năm Dao Trì Bạn Gái Mời Ta Rời Núi

Chương 10: Côn Lôn bí cảnh

Nhoáng một cái thời gian lại qua ba năm.

Giang Lan tay cầm Kim Nguyên Đan mà tháng này đánh dấu lấy được.

- Có thể ngưng tụ ra Kim Đan hay không, phải nhìn lần này.

Hắn dùng ba năm thời gian, làm xong hết thảy chuẩn bị, chỉ chờ hôm nay bước vào Kim Đan.

Ba năm không ngừng tu luyện, không ngừng bổ sung tri thức.

Vì chính là có thể thuận lợi ngưng tụ Kim Đan.

Dù có hệ thống đánh dấu, hắn cũng không dám thư giãn.

Phải biết thiên tài bình thường lúc này còn đang chuẩn bị Trúc Cơ, hắn đã chuẩn bị ngưng đan.

Không nghĩ nhiều nữa, Giang Lan ném Kim Nguyên Đan vào trong miệng, sau đó vận chuyển Côn Lôn Tâm Kinh.

Lúc này Giang Lan ngồi ở chỗ đó, có không gợn sóng, như mặt hồ không gợn sóng, khiến người yên tĩnh.

Bất Động Minh Vương Chú là công pháp Giang Lan thường xuyên tu luyện nhất.

Hắn không dám lười biếng, bởi vì tu vi của hắn tăng lên quá nhanh.

Nhanh đến tâm cảnh xém chút theo không kịp.

May mắn trước mắt còn không có bất cứ vấn đề gì.

Sau khi ngưng đan hẳn sẽ có chút gợn sóng, bất quá vấn đề sẽ không quá lớn.

Lúc này Giang Lan cảm giác linh khí xung quanh hội tụ về phía hắn.

U Minh Khí cũng đang không ngừng dung nhập vào thân thể của hắn.

Nhưng bất kể khí tức gì, chỉ cần tiến vào thân thể, thì sẽ chuyển hóa thành lực lượng của hắn.

Lúc này thân thể Giang Lan sinh ra kim quang, biển mây bốc lên.

Là đan điền của hắn.

Lúc này vô số lực lượng ngưng tụ ở trong đan điền, vòng xoáy bắt đầu xuất hiện.

Theo Côn Lôn Tâm Kinh vận chuyển, một đạo ánh sáng màu vàng theo vòng xoáy bắt đầu xuất hiện.

Mới đầu quang mang không lớn, nhưng rất nhanh quang mang bắt đầu chiếm cứ đan điền.

Biển mây ở xung quanh cũng đang không ngừng dung nhập vào trong đó.

Hồi lâu sau, ánh sáng chiếu rọi toàn bộ đan điền, một viên kim đan phiêu phù ở giữa không trung.

Nhìn thấy cảnh này, Giang Lan nhẹ nhàng thở ra.

Lúc này lực lượng của kim đan bắt đầu bạo phát.

Giang Lan cảm giác toàn thân tràn ngập lực lượng cường đại.

Trước kia Cửu Ngưu Chi Lực không cách nào tiến thêm, hiện tại cũng bắt đầu buông lỏng.

Trong khoảnh khắc Cửu Ngưu Chi Lực đạt đến tứ ngưu chi lực.

Hơn nữa hắn có thể cảm giác được, Cửu Ngưu Chi Lực sẽ theo tu vi biến hóa, mà trở nên càng thêm cường đại.

Thiên Hành Cửu Bộ cũng ở dưới kim đan gia trì, có biến hóa mới.

Trước mắt ở trong Kim Đan kỳ, không có bất kỳ người nào có thể vượt qua tốc độ của hắn.

Trong U Minh Động phủ, Giang Lan mở mắt.

Hắn nhìn hai tay của mình, cảm thấy lực lượng cực kỳ cường đại.

- Kim Đan đã thành, bước kế tiếp là bắt đầu chú trọng tu luyện Nguyên Thần.

Sau Kim Đan chính là chuyển hóa Nguyên Thần.

Đây là tu luyện tinh thần ý thức.

Nguyên Thần thành, thì không còn câu nệ ở nhục thân.

Dù nhục thân hư hao, cũng có khả năng sống tiếp.

Đây không phải lực lượng thuế biến, mà là tinh thần thuế biến.

Cũng chỉ có thuế biến như vậy, mới có tư cách trùng kích tiên lộ.

Bất quá loại sự tình này không gấp được.

Giang Lan rời U Minh Động.

Hiện tại hắn cơ bản không cần tiếp nhận kiểm tra, chỉ có thời điểm sư phụ hắn xuất quan, mới sẽ kiểm tra một chút.

Nhưng không hề phát hiện bất cứ vấn đề gì.

Hắn có thể cảm giác thời điểm sư phụ nhìn hắn, ánh mắt càng ngày càng vui mừng.

Có lẽ qua nhiều năm như vậy, mình là người thứ nhất có thể bảo trì bản tâm.

Bất quá ba năm rưỡi trôi qua, tu vi mặt ngoài của hắn chỉ là Luyện Khí đại viên mãn, sắp Trúc Cơ.

Trước mắt sư phụ cũng đang giúp hắn chuẩn bị sự kiện này.

Trúc Cơ vốn là sự tình cần rất nhiều chú ý.

Bất quá ba năm trước Giang Lan Trúc Cơ là dùng Đạo Tàng, cho nên không có bất cứ vấn đề gì.

Đã nhiều năm như vậy, hắn phát hiện một vấn đề, là đánh dấu có quan hệ tới tu vi.

Tu vi càng cao đánh dấu ra đồ vật sẽ càng tốt.

Bất quá không có đồ vật đặc thù như lần thứ nhất.

Cũng thua xa lần thứ nhất.

Nhất là Đạo Tàng.

Giang Lan có loại cảm giác, nếu bây giờ hắn sử dụng Đạo Tàng, có khả năng ở trong ba tháng tiến vào Hóa Thần cảnh.

Đáng tiếc cho đến trước mắt, còn không có phát hiện Đại Đạo Mạch Lạc, Đạo Tàng là không dám nghĩ.

Hơn nữa hắn cũng không có ý định ra đệ cửu phong.

Không có thực lực, thì không nên ra ngoài mạo hiểm.

Giang Lan một đường đi tới đỉnh núi của đệ cửu phong.

Sư phụ đã thông báo, hôm nay tới tìm hắn.

Đại khái là muốn kiểm tra xem có tâm ma sinh sôi hay không.

- Sư phụ.

Giang Lan đứng ở sau lưng Mạc Chính Đông, cung kính nói.

- Xem ra đã tới Luyện Khí đại viên mãn.

Mạc Chính Đông mỉm cười nhìn Giang Lan.

Đối với Giang Lan, hắn là rất hài lòng.

Không chỉ có tâm tính, còn có thiên phú, chăm chỉ.

Thiên phú của Giang Lan không quá cao, nhưng Mạc Chính Đông đã rất thỏa mãn.

- Đều là công lao của sư phụ.

Giang Lan cúi đầu nói.

Sư phụ vốn cũng đang toàn lực bồi dưỡng hắn.

Cái này Giang Lan cảm giác được.

- Là thành quả do chính ngươi nỗ lực.

Mạc Chính Đông biết Giang Lan có thể tu luyện đến cảnh giới bây giờ, tư nguyên là một bộ phận, nhưng tự mình nỗ lực mới là trọng yếu nhất:

- Được rồi, nói chính sự đi, lần này vi sư tìm ngươi, là muốn nói cho ngươi, lát nữa cùng đám sư huynh sư tỷ ở các phong khác, đi bí cảnh một chuyến. Tiến vào bí cảnh lịch luyện một phen, Trúc Cơ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

- Bí cảnh?

Giang Lan tự nhiên sẽ không cự tuyệt, bởi vì vào bí cảnh có thể đánh dấu.

Ai biết sẽ được thứ gì?

Hơn nữa bí cảnh còn có thể là Đại Đạo Mạch Lạc.

Chỉ cần là Đại Đạo Mạch Lạc, đồ tốt sẽ cực kỳ lớn.

Đánh dấu nhiều lần, Giang Lan không thèm để ý, dù sao U Minh Động còn có thể tiếp tục đánh dấu.

- Ừm, bí cảnh.

Mạc Chính Đông nhìn Giang Lan, giải thích nói:

- Côn Lôn có bảy bí cảnh, phân bố từ đệ nhị phong đến đệ bát phong. Mỗi một bí cảnh đều có đặc thù riêng. Lần này ngươi cần đi là bí cảnh ở đệ tam phong, bí cảnh ở đệ tam phong là nơi thích hợp đột phá nhất.

Giang Lan hiểu, bất quá có chút hiếu kỳ:

- Đệ nhị phong đến đệ bát phong đều có bí cảnh, vậy đệ cửu phong chúng ta có cái gì?

Mạc Chính Đông nhìn Giang Lan, cười không nói.

Thấy vẻ mặt của sư phụ này, Giang Lan đoán được.

Đệ cửu phong có thông đạo U Minh.

- Sư phụ, có phải đệ nhất phong cũng giống như đệ cửu phong chúng ta, đều có một lối đi hay không?

Cái nghi vấn này Giang Lan suy nghĩ rất lâu rồi.