Đối với người thích đùa bỡn bầu ngực như Dương Sơn thì quả thực đây chính là phúc lợi lớn, hơn nữa thái độ Hạ Lan Vi dịu dàng, còn chủ động đem bầu vυ' đỉnh vào trong tay hắn, hắn hưng phấn bắt đầu giở đủ trò mát-xa hai bầu vυ' phổng phao trướng sữa kia, núʍ ѵú có một chút ẩm ướt, không giống làn da trắng mịn, hắn tạm thời không sờ vào, bất giác không biết làm như vậy sẽ khiến bầu vυ' càng nhu càng lớn.Hạ Lan Vi mới đầu còn thành thật dựa vào hắn, nhắm mắt lại yên lặng tận hưởng kɧoáı ©ảʍ, ngẫu nhiên mới gấp gáp thở hai tiếng, kết quả càng về sau, khí lực xoa nắn của Dương Sơn càng lớn, bầu vυ' càng thoải mái, bên trong trướng căng khiến y có chút đau, y tưởng thịt nhũ được nắn bóp thì sữa sẽ chảy ra ngoài, nhưng vì không sờ vào đầṳ ѵú, nên không dễ dàng chảy ra được, ứ đọng bên trong, loại cảm giác nửa vời này làm y vừa dày vò lại hưởng thụ, y nhịn không được bắt đầu đem bầu vυ' càng đỉnh vào trong tay Dương Sơn, thanh âm dần dần lớn hơn.
"Hức...... Hức...... A a...... ưʍ..ư...... Trướng...... trướng quá...... vυ' lại trướng ......"
Thân trên Hạ Lan Vi run run, bầu vυ' cũng điên động, núʍ ѵú vểnh cao hơn, bởi vì bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tính dụcnên sữa tiết ra càng nhiều, bầu vυ' trướng càng đau, y chịu không nổi bắt lấy tay Dương Sơn cầu xin hắn,
"Đau quá, làm như vậy không ra được, không được...... A...... A...... Lại, lại dùng lực...... Lại dùng lực nhồibóp a......"
Dương Sơn bị bộ dạng phóng đãng của y câu dẫn phát hỏa, phía dưới côn ŧᏂịŧ bắt đầu phản ứng, chốngthành một túp lều lớn ở đũng quần, hắn nghe thấy lời Hạ Lan Vi nói, cố ý hỏi,
"Muốn bóp sao?"
Hạ Lan Vi mơ mơ màng màng gật đầu,
"...... Hức aaa...... A...... Muốn, muốn ...... Muốn bóp...... Ư..ưʍ...... Dùng lực...... A...... Sữa ra không được...... Thật là khó chịu...... A a......"
Này rất hợp ý Dương Sơn, hắn cười hắc hắc, khí lực lập tức tăng lên, giống như vắt sữa bò bóp mạnh vào bầu vυ' Hạ Lan Vi, mấy ngón tay đều lún vào trong thịt nhũ, Hạ Lan Vi lập tức hét ầm lên, toàn thân đều phát run,
"A a a ! mạnh quá ! mạnh quá ! hức ư ! muốn phun sữa ra ! sắp phun ra đây ! a a a "
Lỗ núʍ ѵú mở to, một dòng sữa liền tung tóe phun ra ngoài, thấm ướt tấm thảm bên dưới, đồng thời còn có một cỗ tao vị thoang thoảng tràn ngập trong xe ngựa, Dương Sơn tách mở hai đùi y, phát hiện nơi giữa hai chân đã sớm ướt đẫm, chỉ sợ lúc phun sữa cũng đồng thời bắn một lần.
"A...... A a...... Giỏi, thật giỏi...... A......"
Hạ Lan Vi cắn môi, mặt đầy say mê nhắm mắt hưởng thụ, ngón tay vẫn bấu cánh tay Dương Sơn không rời,
"Còn...... Còn muốn...... hức ư...... hức...... Bên trong...... Bên trong còn có...... Sữa...... Còn rất nhiều...... Còn trướng......"
Dương Sơn lại gần, ghé vào lỗ tai y phun nhiệt,
"Cách đó quá chậm, hay là như này, ta hút sữa ra cho ngươi, có phải tốt hơn không?"
Hạ Lan Vi vừa nghe, nhất thời rùng mình, tay kích động đều đang run rẩy, y khóc nức nở,
"Tốt...... tốt......"
Dương Sơn chậm rãi đỡ y nằm xuống, sau đó nằm ở một bên, bắt lấy một bên bầu vυ', cẩn thận quan sát, chỉ thấy làn da y phiếm hồng phấn, tuy rằng vυ' đã phun ra một lần, nhưng so với hồi nãy lại trướng lợi hạihơn, núʍ ѵú đỏ bừng, bên trên dính đầy sữa tươi, thỉnh thoảng còn nhiễu tí tách, núʍ ѵú vểnh cao, vừa thấy đã biết mẫn cảm vô cùng.
"Hức...... Hức...... A a...... ưʍ......"
Hạ Lan Vi từ từ nhắm hai mắt, dồn dập thở phì phò, thấy Dương Sơn nửa ngày không lại đây hút sữa, có chút khó nhịn nâng thân trên lên, hai bầu vυ' bị y ưỡn lên rất cao, núʍ ѵú ngứa ngáy hơi run rẩy .
Dương Sơn nhìn nhìn hai núʍ ѵú ướŧ áŧ thơm mùi sữa, cũng bắt đầu thấy miệng lưỡi khô nóng, hắn chậm rãi lại gần, thử vươn ra đầu lưỡi liếʍ đầṳ ѵú bên phải một cái, chiếc lưỡi dày lướt lên núʍ ѵú mẫn cảm thong thả ma sát qua lại, toàn thân Hạ Lan Vi cứng đờ, bầu vυ' run bật lên, ngón tay lập tức siết chặt bả vai Dương Sơn, móng tay nhanh chóng bấu vào trong da thịt.
"A a...... A...... A a a --"
Thật thoải mái, thật sự rất sảng khoái... Ánh mắt Hạ Lan Vi có chút ướŧ áŧ, bầu vυ' lần đầu tiên bị người khác đối đãi như vậy, bị nắm, bị nhu, còn bị liếʍ, nóng quá, thật thoải mái...Bầu vυ' đã thoát khỏi sự khống chế của y, tự nó run rẩy vểnh cao lên, thân trên không nhịn nổi mà hướng về Dương Sơn, hận không thể bắt đầulưỡi kia hung hăng liếʍ y vài cái, an ủi nơi hư không tịch mịch bấy lâu nay của y, y hạnh phúc tới nỗi không biết phải làm sao mới tốt, nam nhân này...thật giỏi, so với trượng phu y lợi hại hơn rất nhiều.
Dương Sơn liếʍ một ngụm cảm nhận hương vị, sữa không quá ngọt, nhưng rất thơm, đặc biệt hợp khẩu vị Dương Sơn, hắn yên tâm cúi xuống, trực tiếp húp trọn toàn bộ núʍ ѵú, nhẹ nhàng hút sữa ra bên ngoài.
"Ưʍ...... hức ư...... aa......"
Bầu vυ' càng thoải mái, núʍ ѵú bị bao trùm trong khoang miệng nóng như lửa, lực hút nhu hòa, sữa ứ bên trong căng trướng đến đau đớn liền theo lỗ đỉnh từng chút từng chút chảy ra, Hạ Lan Vi thậm chí cảm giác linh hồn y cũng bị Dương Sơn hút ra theo, y say mê phát da^ʍ rên gọi, nhịn không được lấy tay bưng bầu vυ', bóp chặt từ dưới lên trên đỉnh, đem bầu vυ' phổng phao đầy đặn càng hướng về phía Dương Sơn, toát một thân mồ hôi, cơ thể không ngừng vặn vẹo, bụng phồng to khiến y có vẻ hơi ngốc, nhưng càng làm y thêm dâʍ đãиɠ.
Chỉ sau một lúc, Hạ Lan Vi đã thích ứng tiết tấu của Dương Sơn, thế nhưng lại cảm giác không đủ, y buông bàn tay đang bóp chặt bầu vυ', ôm lấy đầu Dương Sơn, đem hắn áp vào ngực mình.
"A a...... Không đủ...... Không đủ a...... Lại dùng lực...... hức ư..a...... Dùng lực hút...... hút mạnh hơn nữa...... A a...... Chưa từng có...... Chưa từng có...... sướиɠ như thế...... A a...... sướиɠ chết mất ......"
Mồ hôi trên gương mặt không ngừng túa ra, nhiệt độ ban đêm giữa núi rừng lạnh giá, y lại không thấy rét chút nào, cả người đều bốc hơi dục hỏa, mãnh liệt ưỡn cao núʍ ѵú lên trên, núʍ ѵú ngứa đến nỗi y hận không thể bị cắn một ngụm, lực đạo của Dương Sơn nhẹ nhàng, y khó nhịn liền dùng lực tự bóp chặt cấu véo núʍ ѵú còn lại, bầu vυ' căng trướng liền bắn ra tia sữa như súng nước, phun tới giữa không trung lại rơi xuống trên ngực y, toàn bộ thân trên đều dính đầy sữa.
"Hức..ưʍ.... A a...... Ư......"
Hạ Lan Vi hoảng hốt, hai đùi trên mặt đất không ngừng giãy giụa, hai bầu vυ' đều phun sữa, kɧoáı ©ảʍ kịch liệt làm y cho rằng mình đã đạt cao trào, tiểu huyệt bên dưới không ngừng tràn ra dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt, cũng giống như sữa phun ra bên ngoài.
Dương Sơn thấy y thích ứng, liền tăng lực hút sữa, núʍ ѵú đều bị hắn bú đến biến dạng, lỗ đỉnh mở to hết mức, "xì xì" phun sữa, tất cả đều được Dương Sơn uống hết, tâm tình hắn phức tạp, trượng phu Hạ Lan Vi thật đúng là có phúc, mỗi ngày đều có cơ hội bú sữa, lại quên mất trước đó hệ thống đã nói cho hắn về hoàn cảnh Hạ Lan Vi, động tác của hắn đối với Hạ Lan Vi mà nói quá mức kí©ɧ ŧɧí©ɧ, y khống chế không nổi khóc lóc kêu da^ʍ.
"A a a ! không được ! núʍ ѵú không được...... hức...... hức...... A a...... Không được......"
Hạ Lan Vi khóc lóc kịch liệt vặn vẹo thân thể, hai tay không biết làm sao lung tung cào cấu loạn xạ trên mặt đất, bầu vυ' lắc dữ dội, một bên vυ' bị Dương Sơn hút ra sữa đã nhỏ hơn một vòng, hơn nữa nhìn mắt thường cũng thấy được nó tiếp tục mềm nhuyễn ra, có thể biết Dương Sơn dùng bao nhiêu lực để nhồi, vυ' còn lại thì trướng căng tròn vo, núʍ ѵú cứng rắn ửng hồng.
"Hức ư....aa -- a ! a ! bầu vυ' sướиɠ quá ! sướиɠ quá, hức ! muốn bắn ! bắn a a a --"
Hạ Lan Vi hét lên một tiếng, cả người thoáng run rẩy, phía dưới da^ʍ căn phun ra tinh thủy trắng đυ.c, nhục huyệt cũng co rút lại vài cái, trào một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ.
"Hức, aaa, ưʍ......"
Hạ Lan Vi run cầm cập cắn môi dưới, ánh mắt trắng dã, bàn tay cấu lấy mặt sàn nổi cả gân xanh, thân dưới đạt cao trào, không ngừng phun ra dâʍ ɖị©ɧ, khống chế không nổi hướng trên người Dương Sơn cọxát, nhất là côn ŧᏂịŧ, bị y vô thức cọ vào đùi Dương Sơn, sau đó mãnh liệt cọ xát qua lại, nhục căn bị cọ vừa bắn ra vừa run rẩy, Hạ Lan Vi thiếu chút nữa thì ngất xỉu.
Đối với hành động của Hạ Lan Vi, Dương Sơn cũng không để ý, cơ hồ đem tất cả sữa một bên vυ' đều hút khô, Dương Sơn mới buông miệng, liếʍ chút sữa sót lại trên môi, bởi vì còn chưa đã thèm, hắn rất nhanh đánh chủ ý vào bên vυ' phồng to còn lại, vì bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tính dục, bên kia bành trướng đặc biệt lớn, bầu vυ' căng mọng so với ban đầu còn muốn to hơn, sữa cũng rất dư thừa, hắn trực tiếp nằm sấp xuống, ngậm chặt núʍ ѵú bên kia, hung hăng hút.
"Aaaaaaaaaa ! ư a a a --"
Hạ Lan Vi bị hắn bú √υ' chết đi sống lại, nếu không phải bụng quá lớn gây bất tiện, thì đã ngồi bật dậy từ mặt đất, y hét lớn gọi da^ʍ, một bên bị mυ'ŧ vυ', một bên không ngừng bắn tinh, thân dưới rất nhanh biến thành một mớ hỗn độn.
Phía dưới càng ngày càng ướt, dần dần, Hạ Lan Vi cũng cảm giác được hư không trong tiểu huyệt, hận không thể nhét vào một đầu trâu, nhớ tới thước tấc côn ŧᏂịŧ Dương Sơn cùng với kɧoáı ©ảʍ kịch liệt lần trước bị cắm vào làm y muốn chết đi sống lại, y liền cơ khát dữ dội, còn có nhục căn phía trước, tuy rằng nhục căn đã bắn có chút đau , nhưng vẫn chưa được an ủi , cực kỳ khát vọng có thể được bàn tay lửa nóng cầm lấy đùa bỡn......
"A...... A...... Dương đại ca...... hức ư...... Phía dưới...... Phía dưới thật là khó chịu......"
Tâm trí Hạ Lan Vi đã bị kɧoáı ©ảʍ cùng cơ khát nhồi đầy, bất chấp xấu hổ , y nắm lấy tay Dương Sơn đangbưng lấy bầu vυ' của mình kéo xuống bên dưới, trực tiếp đặt trên nhục căn,
"Nhu...... Giúp ta nhu đi...... A a......"
Dương Sơn cách một lớp vải quần nắm lấy nhục căn y, mạnh tay nhào nắn nó, nhục căn phấn nộn vừa bắn ra còn hơi mềm, chưa bao giờ trải qua loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ này liền lập tức thẳng tắp cứng lên, vải dệt thô ráp không ngừng ma sát làn da mẫm cảm bao bọc nhục căn, dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ túa ra muốn ngừng cũng không được, Hạ Lan Vi giương miệng không nói nổi một câu hoàn chỉnh, đầu lưỡi hồng diễm ló ra ngoài, nước miếng theo khóe miệng chảy xuống hai bên má.
"...... Hức...... Hức...... Aaa...... Ư..ư..... bắn..... hức a...... Muốn bắn...... hức ưʍ......"
Nhục căn không khác gì vòi nước bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra ngoài, Hạ Lan Vi trừng lớn hai mắt, thân thể run như cầy sấy, hồn đều đã bay lên trời.
"Hức...... ưʍ......"
Cao trào chậm rãi rút lui, Hạ Lan Vi dồn dập thở dốc, thật thoải mái, thật vui vẻ, y còn muốn tiếp tục, hắn đừng có ngừng, nhưng thân thể y đã thực mệt mỏi, chưa bị nam nhân cắm vào, y đã bắn rất nhiều lần, thân thể mang thai không giống người thường, vốn dễ dàng mất sức, y có chút lực bất tòng tâm .
Dương Sơn rất nhanh phát giác y khác thường, cũng thực thông cảm dựng phụ vất vả, quyết định không tiếp tục khúc dạo đầu, trực tiếp tiến vào chủ đề chính.