Hệ Thống Công Lược Những Người Vợ Dâm Đãng

Chương 12 Công lược hàng xóm [5][ cao h]

Ngày hôm sau, Dương Sơn quả nhiên đúng giờ lại đến, lần này, Mầm Thiển không nói gì, trực tiếp đón hắn vào nhà. "Cạch" Dương Sơn đem thùng thả xuống đất, cúi thấp người mở ra.

"Hôm nay phu nhân muốn dùng cái gì?"

"Vẫn, vẫn là dùng loại hôm qua đi...... loại dành cho núʍ ѵú......"

Ánh mắt Mầm Thiển đều dán chặt trên thùng, y còn đắm chìm trong cảm giác mới lạ ngày hôm qua, cảm thấy chưa trải nghiệm đủ, nhớ tới lúc Dương Sơn gần về có nói, Mầm Thiển lại vội vàng bỏ thêm một câu:

"Hôm nay dùng...cùng lúc...... đi."

"Được, thỏa mãn yêu cầu của phu nhân."

Dương Sơn cười rồi lấy ra núʍ ѵú chấn động khí, còn có cốc giả huyệt cùng gậy mát xa huyệt sau.

"Phu nhân, mau thoát y phục đi."

Lần này Mầm Thiển không chút do dự, rất nhanh liền đem y phục thoát sạch, Dương Sơn mới phát hiện hôm nay y chỉ mặc một kiện áo choàng rộng rãi bên ngoài, bên trong cái gì cũng không mặc, cởi bỏ một vạt áo liền có thể nhìn thấy thân thể trắng nõn, hai bầu ngực to phồng rung rinh núng nính.

Hắn trong lòng cười Mầm Thiển ám tao, lại nghiêm trang nói:

"Phu nhân, lần này kí©ɧ ŧɧí©ɧ sẽ tương đối mạnh, đề nghị ngài trực tiếp nằm xuống."

Mầm Thiển chần chừ một chốc, vẫn không để Dương Sơn vào phòng ngủ, y đem ngoại bào trải lên ghế ở phòng khách, sau đó nằm lên.

"Phu nhân, vì để trải nghiệm tốt nhất mỗi loại hàng, lần này chúng ta sẽ dùng trước gậy mát xa mà hôm qua chưa kịp thử, đợi sau khi ngài bắn ra, mới có thể đồng thời dùng tất cả mọi món đồ. Hiện tại, thỉnh ngài mở rộng hai chân, để ta xem xét da^ʍ huyệt của ngài."

Dương Sơn cố ý dùng từ thô bỉ để kí©ɧ ŧɧí©ɧ Mầm Thiển, quả nhiên lúc Mầm Thiển nghe được hai từ "da^ʍ huyệt" mà không phải "tiểu huyệt", thân thể càng thêm rối loạn.

Mầm Thiển ngượng ngùng cuộn tròn ngón chân, do dự một chút, đối với Dương Sơn chậm rãi mở rộng chân ra, Dương Sơn nhân cơ hội chen vào khoảng trống giữa hai chân y.

Phía dưới Mầm Thiển lông vừa đen vừa nhiều lại xoăn, đặc trưng cho loại người đặc biệt tràn đầy tính dục, thế nhưng nhục căn lại tương đối nhạt màu vừa thấy liền biết y không có kinh nghiệm tự an ủi, nhục động khuất bên dưới cũng giống vậy, theo động tác thân thể mở ra một cửa huyệt nhỏ tuy rằng không phải xử tử nhưng có thể thấy được kinh nghiệm tuyệt đối không nhiều, xung quanh không thâm thậm chí có chút sắc hồng, càng miễn bàn tới cúc huyệt , phỏng chừng còn chưa có người chạm qua.

"Phu nhân, trước hết ta giúp ngài khuếch trương một chút, bôi ít cao trơn, thỉnh phu nhân nhẫn nại một lát."

Dương Sơn "tận chức tận trách" báo cho Mầm Thiển, y vừa nghe huyệt nhỏ của mình thật sự bị nam nhân khác lập tức sờ chạm tới, toàn bộ hạ thể liền không nhịn được hung hăng co rút vài cái, hoa huyệt đóng chặt run rẩy rồi lại chậm rãi mở ra, từ bên trong khe hở chảy ra một dòng chất lỏng trong suốt. Dương Sơn lấy ngón tay ấn một khối thịt mềm nhô lên trên khe hở, Mầm Thiển liền nhịn không được "A !" một tiếng rêи ɾỉ, khe huyệt bên dưới mấp máy lợi hại hơn.

"Này...... Đây là cái gì ......"

Nơi này quá mẫn cảm, thật thoải mái...... Loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ bén nhọn này, Mầm Thiển chưa từng cảm thụ qua, y nhịn không được xoay xoay mông, có chút muốn trốn, lại có chút lưu luyến, làn da cũng toát một tầng mồ hôi mỏng.

Dương Sơn không trả lời y, hắn vét một khối thuốc mỡ, liền xoa trên âm đế y, sau đó đầu ngón tay trượt từ âm đế đến chỗ khe hở, đột nhiên cắm vào hai ngón tay.

"A a ! a ! hắc...aa ! vào, vào tới!"

Mầm Thiển hoảng sợ, hư không bên trong nhục huyệt lần đầu tiên tiếp nhận cái khác ngoại trừ dương cụ trượng phu, y có chút không thích ứng, nói thật thì chỗ đó của trượng phu không phải đặc biệt lớn, so với hai ngón tay Dương Sơn cũng không thô hơn bao nhiêu, như thế cũng may mắn, nếu không thì dựa vào sự thô bạo mà trượng phu thường ngày cắm vào, chỗ đó của y không thể không bị thương. Nay Dương Sơn động tác ôn nhu hơn, chỉ là có hơi no trướng, nhưng thỏa mãn. Một lúc sau, Mầm Thiển quen dần cũng từ từ thả lỏng thân thể, đỏ mặt cắn ngón tay không nói lời nào.

Hai ngón tay cắm vào trong nhục huyệt đầy nước, bắt đầu khuếch trương, đầu ngón tay sờ trên vách huyệt không ngừng hoạt động, phảng phất như đang vẽ loạn thuốc mỡ, lại như đang tìm kiếm cái gì, vách huyệt Mầm Thiển cũng rất mẫn cảm, dễ dàng phân bố thể dịch, càng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng tiết ra nhiều nước, khi ngón tay mấp máy đều có thể nghe được tiếng nước mỏng manh, quan trọng hơn cả, nơi này Mầm Thiển thường xuyên ngứa ngáy không chịu nổi, nhưng trượng phu lại không thể thỏa mãn y, thế nhưng hôm nay bị nam nhân khác ma sát như vậy, y thở một hơi dài đầy thoải mái.

"A a...... Sâu..... sâu hơn một ít...... Ngô......"

Mầm Thiển nhịn không được nhỏ giọng rêи ɾỉ thở hỗn hễn, thân thể hơi vặn vẹo, hai bầu vυ' to điên động lắc lư, y kích động trầm người xuống, giống như muốn đem ngón tay Dương Sơn nuốt càng thêm sâu.

"Phu nhân, không nên gấp gáp."

Dương Sơn ngược lại rút ngón tay ra, cầm gậy mát xa lên, dùng đỉnh chống đỡ cửa huyệt Mầm Thiển, đẩy hai mép huyệt đầy đặn ra, chậm rãi cắm vào trong động. Qυყ đầυ thô to phá vỡ da^ʍ huyệt, nhờ vào dâʍ ŧᏂủy̠ tràn trề bôi trơn mà không hề gặp trở ngại nào tiến vào đến tận cùng, nhục huyệt căng chật bị kéo dãn hết mức, gậy mát xa mặt ngoài thô ráp hung hăng ma sát nhục bích, bên trong dâʍ ŧᏂủy̠ "phốc xuy" bị chen phun ra ngoài, theo hai mép huyệt múc míp tích tách nhiễu xuống.

Mầm Thiển "ô" lên một tiếng căng thẳng thân thể, ngón tay cũng siết chặt thêm áo choàng dưới thân, thân thể bị kɧoáı ©ảʍ trùng kích không ngừng điên động, trước ngực hai bầu vυ' to bự cũng run rẩy phập phồng với tần suất cao, người y đầy mồ hôi, tóc dán trên mặt, hai mắt nhắm chặt bất lực lắc lư đầu, bắp đùi gồng cứng lại, cái bụng phẳng phiu cũng gắt gao ưỡn căng lên, chỉ trong thoáng chốc cắn chặt môi dưới bật khóc, y yên lặng thừa nhận xúc cảm kinh người khi hạ thể bị vật lớn chậm rãi chọc vào mà trước nay chưa từng có, nhục huyệt ngứa ngáy quả thực bị căng dãn quá mức, nhưng nhờ khúc dạo đầu Dương Sơn làm đúng cách, y không chỉ không có một điểm đau đớn, ngược lại cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ tràng đạo bị ma sát cực hạn, thậm chí có thể rõ ràng cảm giác được mặt ngoài gậy thô ráp cọ xát nội bích mềm mại. Mầm Thiển mặt đầy mê say, nhắm mắt lại, hoàn toàn đắm chìm trong thế giới của mình, y không ngừng há to miệng thở phì phò, tứ chi không chịu khống chế đong đưa qua lại, eo cũng xoay lợi hại.

"Chưa từng có...... cái gì lớn như thế...... A...... Thoải mái...... Ô a...... Động, động một chút......"

Dương Sơn thấy y thúc giục, hai tay liền cầm đáy gậy mát xa, bắt chước động tác côn ŧᏂịŧ trừu sáp, mới đầu động tác tương đối thong thả, muốn để Mầm Thiển có thời gian thích ứng một chút, lại không nghĩ rằng trình độ dâʍ đãиɠ của y vượt qua mức hắn tưởng tượng, còn chưa được vài cái, Mầm Thiển liền cử động hạ thể, khóc kêu không đủ:

"A a...... Mau nữa, lại mau chút a...... Ách cáp...... Không đủ...... Ô ô...... tốt quá...... A...... Thật thoải mái...... Thứ này...... Thứ này...... A...... Rất, quá tốt......"

Dương Sơn thấy y thích ứng thật mau, dứt khoát không nhẫn nại nữa, lập tức tay động nhanh hơn, gậy mát xa tráng kiện cứng rắn bay nhanh ra ra vào vào trừu sáp tràng đạo nhỏ hẹp mềm mại, dâʍ ŧᏂủy̠ vung vẩy khắp nơi, phát ra tiếng nước "cô thu cô thu" dâʍ đãиɠ, nội bích bị đại lực ma sát cơ hồ muốn co rút lại, bên trong cổ tử ©υиɠ mềm mại cũng bị qυყ đầυ thô to của gậy mát xa chầm chậm đâm chọc, kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhục bích không ngừng dùng sức co rút lại.

Mầm Thiển gắt gao cắn ngón tay, đôi chân trắng muốt banh rộng sang hai phía, vừa thở hỗn hễnh vừa khóc:

"Là ai làm ...... Thứ này...... A a...... Quá tốt...... Quá tốt a...... Ân cáp...... Phía dưới...... tê quá...... tê quá......"

Nhục động bị sáp rất thư thái, kɧoáı ©ảʍ vừa chua xót lại ngọt ngào khiến Mầm Thiển say mê đến mất đi lý trí, một bàn tay y đặt ở miệng cắn, bàn tay còn lại nhịn không được muốn đi xuống sờ nhục huyệt, lại mò phải tay Dương Sơn, y thuận thế đặt luôn tay mình lên , kết quả bị Dương Sơn cầm lấy tay, sau đó lôi kéo y cùng nhau trừu sáp da^ʍ huyệt chính mình, Mầm Thiển bất lực bị kéo theo , phát ra tiếng thét chói tai đầy si mê, thậm chí dần dần phản khách vi chủ so với Dương Sơn còn dùng nhiều lực hơn đem gậy mát xa hướng vào bên trong da^ʍ huyệt của mình, lãng kinh người. Gậy mát xa thô to bị hai tay cầm lấy không ngừng rút ra cắm vào, nhục huyệt quả thực như đại hồng thủy, dâʍ ŧᏂủy̠ bị sáp đều bắn ra, gậy mát xa càng sáp càng sâu, càng sáp càng dùng lực, một lúc sau, cơ hồ trừ dây điện, toàn bộ đều chôn vào hết, qυყ đầυ thô to không ngừng đâm chọc đến tao điểm bên trong Mầm Thiển. Đôi chân thon dài của Mầm Thiển đặt trên áo choàng không ngừng đạp đá lung tung, từng ngón chân đều cuộn tròn, mồ hôi làm làn da thêm sáng bóng, cái bụng bằng phẳng trắng nõn phập phồng không ngừng co rút lại, nhục căn cứng rắn run rẩy lắc lư qua lại, tự đánh vào cổ tay mình, mắt ướt đẫm không thấy được gì, y nghiêng đầu không ngừng phát ra âm thanh rên gọi:

"A a...... Quá mạnh...... quá mạnh.....ư..a...... Ô a...... Lại làm ta, lại làm ta...... A a nha...... Như vậy...... A...... Thật là lợi hại......"

Thân thể y không ngừng run rẩy, phảng phất như thật sự bị người khác thao huyệt. Bởi vì Dương Sơn kỹ xảo cao siêu, sự gợi cảm của Mầm Thiển triệt để hiện ra, ngay cả trượng phu y đều vô duyên nhìn thấy, bị nam nhân làm dục tiên dục tử, lại khóc lại gọi.

"Sách!" Dương Sơn cũng bị y làm cương lên, bất quá ánh mắt nhanh chóng bị hai bầu vυ' phát run lợi hại hấp dẫn, hắn một tay cắm vào nhục huyệt Mầm Thiển, một tay bao trùm bầu vυ' no đủ của y, bắt đầu dùng lực xoa nắn, Mầm Thiển cơ hồ lập tức đáp lại hắn.

"A a a !" Mầm Thiển thét chói tai dùng lực vặn vẹo thân trên, đem bầu ngực cao ngất sống chết đỉnh vào trong tay Dương Sơn, miệng lại khóc la hét:

"Đừng nhu ! đừng nhu a a ! rất sướиɠ ...... Muốn chết, chết mất thôi...ư..a ! ta chịu không nổi...... A a ! cứu, cứu mạng...... Ai tới cứu cứu ta...... Núʍ ѵú...... Núʍ ѵú đau quá...... ư...aa..a......"

Mầm Thiển quả thực muốn điên rồi, da^ʍ huyệt rất thư thái, lần đầu tiên y bị thao làm thoải mái đến vậy, kɧoáı ©ảʍ dường như muốn bao phủ thần trí y, không kịp nghĩ đến bầu vυ' mẫn cảm, thời điểm da^ʍ huyệt bị trừu sáp toàn bộ xúc cảm đều tập trung ở hạ thể, y còn chưa cảm nhận được bầu vυ' ra sao, nay bị xoa bóp, y mới cảm giác được bầu vυ' có bao nhiêu trướng đau khó nhịn, tựa hồ cấp bách cần nam nhân an ủi, trùng hợp thay Dương Sơn bắt đầu xoa nắn, xen kẽ dùng sức nhu, Mầm Thiển thoải mái đến mức muốn trợn trắng mắt, cái gì y cũng nói không nên lời, chỉ có thể bất lực há miệng thừa nhận kɧoáı ©ảʍ dữ dội, bầu vυ' vừa đau vừa trướng lại thoải mái, núʍ ѵú đều phát đau, du͙© vọиɠ mãnh liệt cơ hồ muốn nổ tung hai bầu vυ', tựa như lần trước phun ra sữa. Nghĩ đến loại tư vị này, thân thể Mầm Thiển run rẩy lợi hại hơn, y cảm giác được bầu ngực thật trướng, giống như bên trong chứa rất nhiều sữa, núʍ ѵú càng đau, y cố gắng hướng đến trong lòng bàn tay Dương Sơn cử động, muốn được an ủi nhiều hơn. Bên dưới, cùng Dương Sơn tay nắm chặt gậy mát xa, động càng lúc càng nhanh, cơ hồ đổi lại thành Dương Sơn bị y kéo theo, Dương Sơn thấy vậy, cũng vui vẻ để y tự làm, dứt khoát buông lỏng tay, Mầm Thiển quả nhiên không dừng, ngược lại chính mình cầm gậy mát xa không ngừng đâm thọc da^ʍ huyệt của mình, y còn tự giác điều chỉnh góc độ, khiến đại qυყ đầυ mỗi lần vào đều có thể đỉnh đến tao điểm, nhục căn đã cứng rắn đến cực hạn, thẳng tắp hướng lên trời, tựa hồ chỉ cần hơi chút đυ.ng chạm liền sẽ tuôn ra dịch đặc, phía dưới nhục huyệt dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng tràn ra, mắt thấy Mầm Thiển sắp đến cao trào .

"Y a a ! không được...... Không được a...... A a...... hắc..aaa...... sướиɠ quá, sướиɠ chết ta ...... Ân ư..a a a......"

Mầm Thiển cắn chặt răng, nước miếng lưu đầy mặt, y thống khổ từ từ nhắm hai mắt, biểu tình đều vặn vẹo:

"Da^ʍ huyệt...... Da^ʍ huyệt không được...... A a a....Muốn bắn, muốn bắn...... Ta muốn bắn a a !!!"

Tay Mầm Thiển không hề trừu động gậy mát xa, thân thể cũng đã run rẩy, nhục căn co rút muốn bắn, túi tinh gắt gao co lại, phía dưới nhục huyệt cũng cắn chết gậy mát xa bên trong, mắt thấy liền muốn bắn tinh, nhưng Mầm Thiển một tay nhanh chóng bóp chặt nhục căn chính mình, cố gắng đem cao trào nhịn xuống:

"A a a ! không được ! chưa được đi ra ! nha a ! a ! sữa...... Sữa còn chưa đi ra...... A a !"

Mầm Thiển nhẫn nại đến mức nổi gân xanh trên trán, y liều mạng ngửa đầu, mồ hôi cùng nước mắt vẩy ra xung quanh, bầu vυ' điên cuồng điên động run rẩy, núʍ ѵú co rút lui vào một chỗ, lại không có một dấu hiệu bắn sữa ra, Dương Sơn trong lòng cười thầm, tao hóa này thật đúng là dâʍ đãиɠ, hắn còn chưa bôi dược, bên trong chỗ đó làm sao có sữa, rõ ràng là luyến tiếc kɧoáı ©ảʍ chấm dứt, còn muốn ảo tưởng như vậy, cảnh tượng này làm hắn xem không chớp mắt.

Mầm Thiển cứ như vậy ngay lúc muốn đến sóng triều cao trào lại liều mạng giãy dụa, nhục căn bị y bóp chặt không thể bắn ra tinh thủy, thân thể lại không ngừng muốn đạt cao trào, chỉ cần du͙© vọиɠ hơi chút lui xuống, y lại cầm gậy mát xa tiếp tục trừu sáp nhục huyệt, cao trào lập tức tiếp tục, nhục căn Mầm Thiển run rẩy giống một chú thỏ con, tại trong tay y không ngừng bật lên giãy dụa, không cách nào tránh thoát được, Mầm Thiển trên ghế lăn mình run rẩy, khóc gọi cơ hồ không kịp thở, trong nhục động quả thực khởi xướng hồng thủy, không ngừng phun ra bên ngoài từng vũng từng vũng dâʍ ŧᏂủy̠.

Dương Sơn chuyển từ "nhìn không chớp mắt" tới "trợn mắt há hốc mồm", hắn hoàn toàn không nghĩ tới chỉ một lúc tự an ủi, một dị nhân bảo thủ thế nhưng vô sự tự thông học xong cách "làm cao trào" mà không bắn tinh!

Mầm Thiển bị kɧoáı ©ảʍ hoàn toàn chinh phục, y cái gì cũng không nhớ nổi, cái gì cũng không nguyện ý suy nghĩ, thầm muốn giá như vĩnh viễn kɧoáı ©ảʍ cứ như vậy, bóp chặt nhục căn, khiến da^ʍ huyệt trong thời gian ngắn không ngừng cao trào, phun ra dâʍ ɖị©ɧ, y hận không thể cứ thế chết đi. Nhưng Dương Sơn không thể tùy ý y, Mầm Thiển vừa mới tiếp xúc việc này, khó tránh khỏi y không biết tiết chế, mắt thấy nhục căn bị bóp chặt đã bắt đầu trướng căng sang màu tím đỏ, nếu tùy ý y kìm xuống, chỉ sợ nhục căn sẽ phế mất, hắn thử tách tay Mầm Thiển ra, nhưng tay Mầm Thiển thật chặt , hắn sợ làm y bị thương, cũng không thể cứng rắn kéo ra, đau đầu nghĩ nghĩ, kết quả nhìn thấy bên trong nhục huyệt Mầm Thiển còn có một đoạn dây điện lòi ra, đột nhiên có chủ ý.