Chương 61: Tạm biệt Ngô Song Song!
Editor: Gỏi Cuốn
Beta: Nguyệt Nguyệt
Tôi nói người nào đó mới tới đoàn làm phim hôm qua thì đã nóng nảy phải không? Không chỉ có trì hoãn tới đoàn làm phim, mà còn đưa phóng viên đến, à đúng rồi, lúc trước tin tức liên quan tới An Đóa mà mọi người nhìn thấy chính là cô ấy kêu phóng viên đưa lên, ha ha, bây giờ biết chuyện gì xảy ra rồi chứ? Vậy mà fan cuồng của cô ấy còn nói cô ấy đơn thuần vô tội, nếu thật sự là đơn thuần vô tội cũng sẽ không hãm hại người đến một hai lần như vậy.
Mà trong thời điểm tin tức xôn xao trên mạng, một Weibo không nổi bật lọt vào mắt mọi người.
Khinh vũ: Chà, trong khoảng thời gian này đi nơi khác quay phim luôn bị tách biệt với thế giới, bây giờ trở về mới biết được trên mạng diễn ra đại chiến, thực ra tôi và An Đóa là cùng một tổ thử vai, thời điểm biểu diễn chúng tôi đều nhìn thấy, là hoàn toàn dựa vào năng lực chính mình mà nhận được vai diễn cũng không phải là đi cửa sau gì. Nhưng mà tôi lại nhớ kỹ, mặc dù người nào đó với An Đóa là chung một công ty nhưng hình như quan hệ không được tốt, lúc An Đóa còn chưa thử vai, người nào đó đến gần đạo diễn chỗ đó tung tin nói An Đóa kỹ năng diễn kém là "bình hoa", nếu không phải đó là sau khi An Đóa thử vai, e rằng tất cả mọi người đều sẽ cảm thấy như vậy. Sau này An Đóa lấy được nhân vật, người nào đó cùng người đại diện còn châm chọc kɧıêυ ҡɧí©ɧ cô ấy, chúng tôi nhìn đều xây xẩm cả. Bởi vì tôi cũng là fan hâm mộ của《 Chiến Đông Phong》 , vì thế luôn mong đợi bộ phim này, mặc dù tôi không tham gia diễn, nhưng An Đóa diễn Minh Hoàn thật sự rất hợp, vậy nên mới nói những lời này, nếu khiến cho fan cuồng của người nào đó mắng tôi, vậy thì xin lỗi, tôi chỉ ăn ngay nói thật. Những điều tôi nói này mọi người có mặt ở ngày hôm đó cũng có thể chứng minh, không sợ đào đủ loại nội tình.
Weibo này vừa đăng lên, trên mạng vốn đã ồn ào náo động dậy sóng lại càng thêm nhiệt liệt, thất bại của Ngô Song Song liền lộ ra trong nháy mắt.
“Xoảng.” Một tiếng pha lê vỡ vụn vang lên trên mặt đất, Ngô Song Song nhìn tin tức trên Weibo, sắc mặt càng ngày càng trắng cho đến xám xịt một mảng.
Xong rồi!
Lần này mới là xong thật rồi.
Cô ta cắn môi, vô số hối hận dâng lên trong lòng, nhìn những fan hâm mộ lúc trước còn giúp cô nói chuyện mà vào lúc này mai danh ẩn tích, mà vô số dân mạng đứng về phía cô lúc trước cũng đứng ra chỉ trích cô, cho đến giờ phút này, cuối cùng cô mới hoàn toàn nhận ra sự thất bại.
《 Chiến Đông Phong》 dưới trướng của Giải Trí Lấp Lánh, không nói đến Vương Nhược Minh, chính Lý Việt cũng không phải cô có thể chống lại, mà lời nói kɧıêυ ҡɧí©ɧ khi đăng Weibo của Song Song với Hồ Phong không khác gì xé nát thể diện của hai người.
Ngón tay hung hăng run lên mấy lần, đột nhiên cô nghe được ngoài ban công truyền tới âm thanh của Hồ Phong, vô cùng sốt ruột và khó chịu, những cuộc điện thoại không ngừng gọi đến nhưng vẫn bị từ chối và gắt gỏng, lúc trước việc cô đối xử với An Đóa công ty coi như không thấy gì mà giờ đã biến thành gọi điện thoại tới kêu cô dừng tay, trên khuôn mặt mập mạp của Hồ Phong tràn đầy mồ hôi lạnh và vẻ lo lắng.
Nhìn thấy Hồ Phong như vậy cô lại nhìn vào giao diện Weibo, cúi đầu nở nụ cười tự giễu, cuối cùng cũng đem sự kích động nhất thời mà mất đi lý trí tìm trở lại. Nghiêm túc nhắm mắt lại, hỗn độn trong đầu hoàn toàn khôi phục lại sự trong sáng.
Thời gian một đêm ngắn ngủi, kịch bản trầm bổng lên xuống đã hoàn toàn thay đổi tình tiết, thấy cũng không còn cơ hội cải tử hồi sinh, Ngô Song Song hoàn toàn ngậm miệng không còn chơi đùa lung tung.
Bóng đêm che phủ, trong quán cà phê an tĩnh của khách sạn, Ôn Lăng nhìn Weibo một lần cuối rồi đem điện thoạt cất, vuốt ve mái tóc loạn xạ cười nhẹ với người đàn ông đối diện: “Kịch bản tôi xem rồi, rất vui khi có thể hợp tác cùng anh, cũng chúc mừng anh đã nhận được sự đánh giá cao của đạo diễn Lý.”
Cùng với âm thanh du dương của đàn violin, người đàn ông đối diện nhấp một hớp cà phê cười khổ nói: “Tôi thà rằng không cần cơ hội này, chỉ muốn A Khanh còn sống.” Người đàn ông mặc một chiếc áo sơ mi trắng, càng ngày càng làm nổi bật lên dáng người tao nhã anh tuấn, gầy gò kiên cường mà tràn đầy sức lực, chính là Lâm Thần người cũng đang quay phim ở thành phố điện ảnh Thành Đô.
Ôn Lăng ánh mắt lóe lên, ôn nhu cười nói: “An Khanh trên trời linh thiêng cũng sẽ hy vọng anh có thể nhận được cơ hội này.”
Đôi lông mày khó hiểu của Lâm Thần khẽ quét qua, cười gượng dời chủ đề: “Vừa rồi cô xem cái gì vậy?”
“Còn có thể là gì nữa?” Ôn Lăng lắc đầu: “Trong khoảng thời gian này vở kịch của đoàn làm phim của chúng tôi trên Weibo diễn ra lớn như thế, chẳng lẽ anh không biết?”
Giữa ánh sáng trong phòng, Lâm Thần nghĩ tới lần trước tại cao ốc lầu một nhìn thoáng qua chính là cô gái trẻ tuổi đó, vẻ ngoài tinh xảo nhu hòa, đôi mắt xinh đẹp sáng rực hấp dẫn người, ngoắc ngoắc đầu ngón tay như có điều suy nghĩ nói: “An Đóa?”
“Không sai.” Ôn Lăng vẫn chưa nhận thấy sự kỳ quái của anh ta, nhàn nhạt nhếch khóe môi cười không rõ hàm ý: “Từ lúc cô ấy vào đoàn làm phim thì bắt đầu gặp họa liên tục, lần này thật sự là gặp họa quá lớn, đoàn làm phim không thể không đứng ra ứng phó.”
“Ồ?” Lâm Thần trong mắt lóe lên một tia thú vị: “Cô không thích cô ấy sao?”
“Không tính là thích, nhưng cũng không chán ghét.” Ôn Lăng nhíu mày, đè nén bực bội cười nói: “Chỉ là tính tình khác nhau không phải người cùng một đường, đúng rồi, hôm nay trò chuyện với anh rất vui vẻ, mong đợi sự hợp tác của chúng ta.”
Lâm Thần đưa tay ra bắt tay cô ấy: “Tôi cũng rất mong đợi.” Trong phần sau của kịch bản Lâm Thần là vai phụ cho nam chính nữ chính, nhân lúc hai người đều ở Thành Đô, đạo diễn lo trước để cho hai người gặp một lần để tạo sự ăn ý từ bây giờ.
Khói thuốc súng tràn ngập trên mạng và sự thay đổi kịch bản đột ngột cũng hấp dẫn không kém gì phim truyền hình hàng năm, sáng hôm sau sau khi An Đóa rời giường, bị Phượng Phi suốt đêm không ngủ kéo lại trang điểm nhẹ nhàng, kế tiếp là tay nắm thành hình cái kéo để chụp bức hình, sau đó đăng lên Weibo.
An Đóa: Cảm ơn mọi người quan tâm, mọi chuyện vẫn tốt, sau này tôi cũng sẽ nghiêm túc quay phim, sẽ cố gắng thể hiện ra một Minh Hoàn mà mọi người yêu thích, mời mọi người đón xem《 Chiến Đông Phong》 .
Trong bức ảnh An Đóa búi một búi tóc tròn sau đầu, hai con ngươi long lanh như sương sớm, môi đỏ cong lên, dưới ánh ban mai buổi sớm có phần xinh đẹp gọn gàng như không trang điểm, ánh mắt vô cùng hấp dẫn người khác.
Ảnh chụp vừa được đăng lên, những người hâm mộ sau khi tẩy trắng tối hôm qua vẫn chưa giảm bớt nhiều ngược lại bây giờ kêu la lăn lộn, khen ngợi cô.
An Đóa nhìn mấy câu bình luận lại, tâm tình tươi đẹp giống như ánh nắng ban mai.
“Được rồi.” Phượng Phi không nhìn lại bình luận phía sau của fan trên Weibo, cô cất máy tính xoa ấn đường cả buổi rồi nói: “Chuyện này cũng coi như giải quyết xong, có lẽ Ngô Song Song cũng sẽ không nhảy nhót nữa, cô yên tâm quay phim cho thật tốt ở đoàn làm phim.”
An Đóa ngoan ngoãn gật đầu, Phượng Phi tiếp tục nói: “Chị đã tìm cho cô hai cái kịch bản, chờ cô quay xong ở đây chúng ta lại thảo luận tiếp.”
Lúc này An Đóa mới hứng thú, để điện thoại di động xuống: “Kịch bản gì?”
“Một cái dân quốc, một cái mảng cổ trang.” Phượng Phi giải thích nói: “Đều không phải là nhân vật quan trọng, nhưng một vai xây dựng không tệ, một vai phần diễn khá nhiều, vốn là đoạn thời gian trước danh tiếng cô quá kém, nghĩ rằng hai cái kịch bản này còn có chút vấn đề, bây giờ trên mạng sau khi cái video đó đăng lên, hơn phân nửa không thành vấn đề. Chỉ là hai đoàn làm phim trùng thời gian, cho nên chúng ta chỉ có thể chọn một trong hai cái đó. Chuyện này tạm thời cô không cần phải để ý đến, sau này chị lấy kịch bản đến rồi thảo luận, cô cứ diễn tốt Minh Hoàn mới là chính.”
VUI LÒNG KHÔNG REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC