"Nhứ Nhi! Nhứ Nhi! Nhứ Nhi !!!"
"Nhứ Nhi cố lên!"
Fan hâm mộ của Lương Nhứ Nhi chẳng những không hề thua kém Thẩm Thiên Nhu mà chất lượng còn cao hơn rất nhiều.
Lương Nhứ Nhi mỉm cười và vẫy tay với người hâm mộ đang hò hét.
Thực ra đa số họ đều muốn để Lệ Đình Thâm đối xử tốt với Lương Nhứ Nhi, họ cũng đã truyền đạt mong muốn này cho Lệ Đình Thâm qua rất nhiều cách.
Nhưng ở nơi công cộng, họ không dám.
Chỉ cần nhìn thấy dáng vẻ lãnh đạm, cao quý và thâm trầm của Lệ Đình Thâm đã khiến bọn họ rút lui.
Ai cũng biết Lương Nhứ Nhi có được vị trí ngày hôm nay, tất cả đều do Lệ Đình Thâm nâng đỡ, đối với Lương Nhứ Nhi anh ấy là bạn trai, cũng là kim chủ, mà kim chủ thì không thể đặc tội, là một fan hâm mộ có lý trí, nhất định không thể đắc tội Lệ Đình Thâm.
Không ai có thể chịu được hậu quả của việc chọc giận tổng giám đốc Lệ.
Ở trong cùng một hoàn cảnh, tranh giành lẫn nhau đều có, Nhưng Thẩm Thiên Nhu không muốn gây gổ với Lương Nhứ Nhi, hơn nữa cô ta cũng không thể đặc tội với Lệ Đình Thâm.
Vốn muốn tìm cơ hội để có tạo quan hệ tốt đẹp với Lương Nhứ Nhi, nhưng Lương Nhứ Nhi thậm chí không thèm nhìn cô ta, mà còn mỉm cười chủ động chào hỏi Thẩm Phồn Tinh.
"Chị dâu, chị cũng tới đây sao?"
Mọi người đều trợn tròn mắt, yên tĩnh qua đi lại là một trận sóng to gió lớn.
"Cái...cái gì... chị dâu?"
"Lương Nhứ Nhi có anh trai lúc nào thế?"
Ánh mắt của Thẩm Thiên Nhu và Tô Hằng cũng đầy kinh ngạc!
Người đàn ông hiện tại của Thẩm Phồn Tinh có phải là anh trai của Lương Nhứ Nhi không?
Nhưng Lương Nhứ Nhi có anh trai sao? !
Thẩm Phồn Tinh mím môi, cảm thấy khó xử.
Ân Duệ Tước ở bên cạnh nháy mắt với Lương Nhứ Nhi , hồi lâu Lương Nhứ Nhi mới phản ứng lại, che miệng xấu hổ, biết mình gây rắc rối, mới xin lỗi:
"Xin lỗi, chúng ta vào trước đi."
Thẩm Phồn Tinh đưa tay vuốt tóc, trong lòng có chút rối rắm.
Cả đời cô cũng coi như quen biết nhiều người như vậy, nhưng hôm nay hầu như ai cũng đều chạy đến gây phiền phức cho cô.
"Đại minh tinh, chúng ta vào cùng nhau, được không?"
"Không được, Ân thiếu, cô ta là một người phụ nữ xấu xa, anh tránh xa cô ta ra!"
"Đúng thế, Ân thiếu, đời tư của cô ta không hề trong sạch, đừng để cô ấy làm ô uế anh..."
Ân Duệ Tước không thể nhịn được nữa nhắm mắt lại, sau đó quay đầu nhìn vệ sĩ bên cạnh, bực mình nói: "Vừa rồi ai nói vậy? Đuổi họ ra ngoài hết cho tôi!"
"Ân thiếu, sao anh có thể làm như vậy?! Chúng tôi cũng vì muốn tốt cho anh thôi mà!"
"Đúng thế, chúng tôi không muốn để anh bị người phụ nữ xấu xa kia làm bẩn!"
Ân Duệ Tước phất tay: "Nhanh lên, đuổi toàn bộ ra ngoài cho tôi!"
"Tại sao? Chúng tôi đến để gặp Thiên Nhu, tại sao anh lại đuổi chúng tôi ra ngoài?"
Thẩm Thiên Nhu sầm mặt, lũ ngốc này!
"Ân thiếu, họ còn ít tuổi, lời nói khó tránh thiếu suy nghĩ, anh có thể nể mặt tôi..."
"Không."
Nụ cười trên mặt Thẩm Thiên Nhu cứng đờ, cô nghiến răng, tức giận đến mức toàn thân phát run.
"Buông chúng tôi ra, anh dựa vào cái gì ... chúng tôi là fan của Thiên Nhu ..."
Ân Duệ Tước không tiếp tục quan tâm đến điều này mà quay lại, mỉm cười gần như năn nỉ Thẩm Phồn Tinh:
"Đại minh tinh, dù sao thì tối nay em độc thân, anh cũng độc thân, chúng ta vừa vặn kết thành một đôi ...rít ..."
Thực ra nếu cô đi vào cùng với Ân Duệ Tước cũng không phải là vấn đề.
Thẩm Phồn Tinh vốn định đồng ý, nhưng ai có thể ngờ rằng khi Ân Duệ Tước vừa nói xong, ánh mắt chuyển động liền nghe thấy anh ta đột nhiên hít một ngụm khí lạnh.
Cô nghiêng đầu nhìn thuận theo tầm mắt của anh ta thì mới phát hiện ở cuối thảm đỏ, một chiếc Maybach màu đen bình thản dừng lại ở đó ...