Ngài Bạc, Xin Tự Trọng

Chương 151: Đi bộ mười phút đồng hồ là đến công ty anh!

Lông mày Hứa Thanh Tri giật giật.

"Mặc dù chất lượng sản phẩm rất quan trọng nhưng chúng ta không thể chỉ tập trung vào nó. Theo hai hướng chung, một là chất lượng sản phẩm không thể mất đi! Hai là nâng cao về mặt hình ảnh cho sản phầm. Về vấn đề này, tuyệt đối không nên keo kiệt, chỉ còn vài tháng nữa là trung tâm thương mại Thành Bắc của tập đoàn Bạc thị khai trương, tôi đề nghị công ty tốt hơn hết nên tìm người đại diện trước. "

"Bằng mọi giá chúng ta phải mời được người đại diện tốt nhất, có sức ảnh hưởng lớn ở trong nước và được quan tâm nhất."

Lúc này, Diệp Tư La là trợ lý đứng bên cạnh Thẩm Phồn Tinh, nói: "Nhưng người có sức ảnh hưởng cao nhất, được chú ý nhất bây giờ không ở Trung Quốc, mà còn là sao nam..."

Thẩm Phồn Tinh nghiêng đầu nhìn cô ta rồi cười, "Nếu nhìn từ góc độ thương mại, tôi nghĩ sao nam có sức thu hút hơn, cô biết đấy, lượng fan của sao nam chủ yếu là nữ, mà trùng hợp sản phẩm chúng ta đang hướng đến là dành cho phụ nữ ... "

Thẩm Phồn Tinh đang nói, bỗng nhiên ngừng lại, quay đầu nhìn Diệp Tư La.

"Ý cô sao nam đó... tên là gì?"

"Đó là Chu Dịch, người được phong làm ảnh đế vài năm trước, nhưng tôi nghe nói rằng anh ta đang có kế hoạch trở lại Trung Quốc trong vài ngày gần đây."

Lông mày của Thẩm Phồn Tinh giật giật, cô chỉ khẽ "ồ" lên một tiếng.

Tuy nhiên, cấp trên Hứa Thanh Chi sau một hồi im lặng nói: "Được rồi, chọn Chu Dịch, bộ phận quan hệ công chúng hãy xác nhận ngày trở lại của Chu Dịch!"

"Cô Chi, Chu Dịch bây giờ là một diễn viên quốc tế, phí xác nhận..."

"Cứ mặc kệ!"

"……Vâng."

-

Hứa Thanh Tri thực sự rất bận, sau khi cuộc họp kết thúc, cuộc hẹn ăn trưa cùng nhau cũng bị lỡ hẹn, nghe thư ký nói, cô ấy chuẩn bị đi giao lưu.

Cho đến khi tan tầm lúc xế chiều, cô ấy vẫn chưa về.

Du Tùng đến đón cô ở công ty.

Sau khi lên xe, nhận thấy trên xe không có bóng dáng người đàn ông, trong lòng Thẩm Phồn Tinh hơi mất hứng.

Du Tùng tinh ý bắt gặp vẻ mặt của cô qua gương chiếu hậu, khẽ nhếch môi, "Cô Thẩm, tiên sinh vừa mới nhậm chức, còn nhiều việc cần phải xử lý, ngài ấy rất muốn tự mình đến đón cô tan tầm, nhưng không thể được."

Thẩm Phồn Tinh gật đầu, "Tôi biết rồi."

Dường như từ khi gặp anh, cô luôn cảm thấy anh rất bận.

Du Tùng sờ sờ mũi, ho nhẹ một tiếng rồi nói: "Tối nay ngài ấy có thể làm thêm giờ, một khi đã làm việc sẽ thường quên cả ăn cơm."

"..." Thẩm Phồn Tinh vẫn im lặng.

"Cô Thẩm, hôm nay cô trở về trang viên, hay là đi thẳng đến căn hộ mới thuê?"

Thẩm Phồn Tinh hơi ngạc nhiên, "Nhà đã tìm xong rồi sao?"

"Vâng, mọi thứ trong nhà đã sẵn sàng, cô có thể vào đó ở luôn".

"Vậy thì tối nay hãy đến đó."

-

Đế Hào Hoa Đình.

Ở Bình Thành không ai là không biết nơi này.

Người được chia thành ba, sáu hoặc chín tầng lớp khác nhau, người có thể sống ở Đế Hào Hoa Đình ở Bình Thành này nhất định là người có địa vị cao.

Đây chắc chắn không phải là nơi mà ai cũng có thể vào được.

Thẩm Phồn Tinh hơi đau đầu.

Tại sao ngay từ đầu cô không nghĩ đến điều này, sao cô có thể trong chờ vào Bạc Cảnh Xuyên sẽ tìm một căn phòng thông thường chứ?

Đế Hào Hoa Đình là khu vực đắt đỏ nhất ở Bình Thành, mà tập đoàn nhà họ Bạch hiển nhiên chiếm được khu vực tốt nhất ở đây.

Cho nên...

Vừa ngẩng đầu lên, tòa nhà của tập đoàn nhà họ Bạch hùng vĩ, uy nghiêm đã ở ngay trước mặt, đỉnh không nhìn thấy đâu.

Du Tùng đi xuống tầng, thấy hành động của Thẩm Phồn Tinh, cậu ta mỉm cười: "Cô rời khỏi căn hộ, đi bộ khoảng mười phút là đến công ty của tiên sinh."

Thẩm Phồn Tinh giật giật khóe miệng.

Người đàn ông này...