Ngài Bạc, Xin Tự Trọng

Chương 95: Tới lúc dự tiệc thì cùng tham gia

Giọng lạnh lùng Thẩm Phồn Tinh vang lên mang theo sự khí thế và tính sắc bén.

Thẩm Thiên Nhu có hơi căng thẳng.

“Chị, em thay fan hâm mộ của em xin lỗi chị ……”

“Vậy cô mau chóng thay fan hâm mộ của cô đền tiền phá xe của tôi đi.”

Thẩm Thiên Nhu âm thầm cắn răng: “Đây là điều nên làm mà.”

Chính vì chuyện phá xe lần này, Lam Vận rốt cuộc phải đền bao nhiêu tiền đây?

Tuy chiếc xe đó của cô không đáng bao nhiêu nhưng vẫn khiến trái tim của Thẩm Thiên Nhu phản ứng một phen.

“Được rồi, nếu Thiên Nhu không truy cứu con, chuyện này tạm thời cho qua đi.”

Khương Dung Dung đang ngồi trên ghế chính đột nhiên nói, nhưng Thẩm Phồn Tinh không nhìn bà ấy một lần.

Lạnh lùng như vậy.

Đôi mắt sắc bén của Khương Dung Dung lướt qua Thẩm Phồn Tinh, bà ấy hơi nheo mắt, tiếp tục lên tiếng:

“Nhưng con phải nhớ, chuyện tương tự tuyệt đối đừng để xảy ra. Thiên Nhu bây giờ là nghệ sĩ của Lam Vận. Lam Vận hiện nay không chịu được sự giày vò của con đâu!”

Sự phát triển của công ty giải trí trong nước này có hơi lúng túng.

Trước đây có công ty giải trí của nhà họ Hạ ở Bắc Kinh – Quốc tế Cực Quang.

Sua này có công ty giải trí ảnh đế quốc tế Phụ Thành một tay Lê Dụ Phong tạo dựng – truyền thông Hải Nạp.

Các công ty giải trí khác chỉ có thể cầu mưu sinh trong khoảng cách giữa hai công ty họ.

Nhưng bất cứ khi nào một công ty đã nuôi dưỡng một ngôi sao, không có ngoại lệ, họ sẽ chọn chấm dứt hợp đồng và chuyển sang một trong hai công ty này.

Là hai công ty giải trí có tầm ảnh hưởng lớn nhất trong nước, họ có rất nhiều tài nguyên không đâu sánh bằng.

Trong tay của Lam Vận cũng chỉ có một nghệ sĩ Thiên Nhu như vậy. Hơn nữa, điều có thể khiến nó tồn tại được đến bây giờ, phần lớn cũng vì một số ngôi sao đã tạm thời quyết định nghỉ việc.

Lam Vận thật sự chật vật không ít.

Nhưng Thẩm Phồn Tinh dường như không quan tâm đến Lam Vận.

Trong tay cô có 15% cổ phần của Lam Vận.

10% trong số đó là ông ngoại tặng cho mẹ ruột của cô khi bà được gả tới nhà họ Thẩm.

Sau khi mẹ ruột cô mất, Thẩm Đức Phàm muốn chuyển nhượng cổ phần của mẹ mình Dương Lệ Vi đứng tên. Kết quả ông nội đã ngăn cản, còn lấy 5% cổ phần của mình để sáp nhập với mẹ ruột cô và đưa cho cô.

Coi như bù đắp!

Nếu được thì ai cũng muốn thứ đền bù như vậy?

Huống hồ, cô đang nắm giữ cổ phần của Lam Vận, thật ra đã nhiều năm như vậy, Lam Vận không liên quan gì đến cô.

Đối với biểu hiện lạnh lùng của Thẩm Phồn Tinh, Khương Dung Dung vốn không hài lòng!

Chứ đừng nói tới chuyện cô vì nhất thời tức giận mà đập phá xe, làm cho danh tiếng của Thiên Nhu giảm đáng kể, công ty cũng tổn thất rất nhiều tiền không cần thiết!

Càng khiến công ty quan trọng nhất của bà ấy trở nên tồi tệ hơn, nhưng sự việc này cũng đủ khiến bà ấy tức giận.

Cho tới hiện nay, không phải là lúc tính sổ.

Hơn nữa, tính sổ thì cô cũng vẫn không đủ!

Về phần công ty quan hệ công chúng nhỏ dưới tay cô, tuy có tiếng tăm nhỏ ở Bình Thành, nhưng kỳ vọng công ty của cô sản xuất hoa là chuyện viển vông.

Có tia sáng lờ mờ khó hiểu loé lên trong đôi mắt sắc sảo của Khương Dung Dung.

Rốt cuộc ……. vẫn là người nhà họ Thẩm!

“Con về nhà một chuyến cũng không dễ dàng gì. Nếu con đã ở đây rồi, vậy thì bà tiện thể thông báo luôn. Tối thứ sáu tuần này là nghi thức nhậm chức của giám đốc trẻ tuổi của tập đoàn tài chính Bạc Thị, tới lúc đó con cũng đi chung đi!”

Thẩm Thiên Nhu cúi đầu, nhẹ nhàng cắn môi, vẻ mặt không có biểu hiện gì.

Đôi mày thanh tú của Thẩm Phồn Tinh khẽ nhíu lại.

Lại là thứ sáu?

Nhưng mà –

Cô dựa nhẹ vào sô pha, sau đó quay đầu nhìn Khương Dung Dung, đôi mắt hơi híp lại.

“Lần này sao lại muốn để tôi đi chung? Không sợ tôi làm mất mặt nhà họ Thẩm sao?”

Khương Dung Dung xụ mặt rồi lên tiếng:

“Con là con gái của nhà họ Thẩm. Bữa tiệc này đương nhiên con có thể tham gia.”

“Nhà họ Thẩm các người có Thẩm Thiên Nhu là đủ rồi.”

Thẩm Phồn Tinh lạnh lùng nói, người đứng bật dậy khỏi ghế sofa.

“Tôi đi thăm ông đây!”

“Chị ……” Thẩm Thiên Nhu thật sự hơi lo lắng.

“Phồn Tinh, con thật sự định khiến cho bà thất vọng như vậy hay sao?”