Số Kiếp Làm Trà Xanh

Chương 6: Gặp nữ chủ

Nguyễn Nguyễn nhìn thấy thời gian không sai biệt lắm nên vội vàng kêu tài xế đưa mình đến công ty.

Khi đến công ty, mọi người đều chào hỏi cô, giống như cô là ông chủ của công ty vậy.

Thư ký Trương không nghĩ tới Nguyễn Nguyễn đến sớm như vậy, sau khi nhận được tin liền vội vàng đi đón.

“Phu nhân, sao cô không nói với tôi là cô đến?”

“Thư ký Trương, anh bây giờ không nên gọi tôi như vậy. Mọi người trong công ty nên được đối xử công bằng. Bây giờ tôi chỉ là một người nhân viên của công ty, cứ gọi tôi là Nguyễn Nguyễn."

Nguyễn Nguyễn hôm nay mặc trang phục công sở, dù chỉ là một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản cộng với quần ống rộng, nhưng khi cô mặc vào lại rất nổi bật, trên người có chút khí chất phụ nữ công sở, cùng hơi thở quyến rũ bình thường hoàn toàn bất đồng.

( Truyện được dịch bởi Phấn Đấu Làm Giàu, đăng duy nhất tại s1apihd.com, vui lòng không report)

Thư ký Trương làm sao dám gọi thẳng tên cô chứ? Nếu ông chủ nghe thấy còn không ghen với anh rồi trực tiếp sa thải anh sao?

"Không tốt lắm đâu. Phu nhân, tôi đưa cô đến chỗ làm việc trước được không?" Thư ký Trương một bên khom lưng, hoàn toàn không giống lúc bình thường làm việc trong công ty.

Tuy nhiên, không một ai lại dám coi thường anh, từ đó có thể thấy năng lực làm việc của anh trong công ty.

“Được, phiền toái anh đưa tôi đến đó.”

“Không phiền toái, không phiền toái.”

Thư ký Trương vội vàng dẫn Nguyễn Nguyễn đến nơi làm việc, còn sắp xếp một phòng nhỏ riêng cho cô.

Phòng làm việc tuy nhỏ nhưng có đầy đủ nội thất, bàn ghế nhìn rất thoải mái, cạnh bàn còn có một chậu cây xanh làm tăng thêm bầu không khí tươi mát cho cả căn phòng.

"Phu nhân làm việc ở đây trước đi! Lát nữa sẽ có lãnh đạo phía trên lại sắp xếp công việc. Nếu có việc gì thì có thể gọi điện trực tiếp cho tôi."

Nguyễn Nguyễn mỉm cười gật đầu, cô đương nhiên biết để có một căn phòng đơn nhỏ như vậy, thư ký Trương hẳn phải mở cửa sau cho cô, nhưng cảm giác được mở cửa sau này quá tuyệt.

Làm việc một mình trong phòng sẽ dễ dàng hơn nhiều, nói như thế nào thì bên ngoài cũng nhiều người nhiều miệng, lỡ phát hiện ra cô có cái gì không giống thì sẽ nguy to .

Sau khi nhìn xung quanh, Nguyễn Nguyễn ngồi trên ghế, xoay người lại, cảm thấy khá ổn.

Đúng lúc này, bên ngoài có tiếng gõ cửa.

“Vào đi.” Nguyễn Nguyễn liếc nhìn cửa rồi đáp.

Cô nhìn thấy một người phụ nữ đeo kính gọng đen bước vào, “Xin chào, tôi là cấp trên của cô, bây giờ tôi sẽ giải thích một số công việc của cô.”

Nguyễn Nguyễn nghĩ đây là lãnh đạo của mình, sao có thể ngồi nghe? Cô nhanh chóng đứng dậy, định nhường ghế cho cô ấy, nhưng cấp trên của cô cũng nhường cô, hai người nhường nhau, không ai dám ngồi xuống.

“Vậy chúng ta cùng ngồi trên sô pha nói chuyện đi.” Nguyễn Nguyễn thấy không còn cách nào khác, liền đưa ra biện pháp giải quyết.

Cấp trên nhẹ nhõm gật đầu, “Được, chúng ta cứ ngồi đó nói chuyện đi.”

Sau khi hai người ngồi xuống, cấp trên tự giới thiệu với cô, thái độ giống như bản thân đang báo cáo công việc với lãnh đạo, hai người như đổi vị trí cho nhau.

Nguyễn Nguyễn đối với tình huống này cũng không còn cách nào, vì vậy cô gật đầu nghiêm túc.

Nói xong lời cuối cùng, vị cấp trên họ Tống này cầm mấy xấp tài liệu đặt trước mặt cô.

“Đây đều là công việc của một tuần mà cô cần cần hoàn thành, cô không cần gấp, chậm rãi hoàn thành cũng được.”

“Quản lý yên tâm, tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ đúng hạn nộp cho cô.”

"Tốt tốt, vậy tôi đi ra ngoài trước, không quấy rầy cô nữa, cô từ từ làm việc."

Nguyễn Nguyễn mỉm cười gật đầu, đối mặt với tình huống này không khỏi bật cười, có vẻ như quản lý thật sự cho rằng cô đến đây để chơi.

Sau khi quản lý Tống rời đi, cô nhìn vào tập tin mà cô ấy đưa cho cô, thấy các công việc trong đó đều rất đơn giản và dễ dàng, chỉ cần đánh chữ là được.

Một trong những công việc đó là kết hợp thông tin của một tài liệu này với tài liệu khác, quản lý Tống cũng quá coi thường cô đi.

Nguyễn Nguyễn hoàn thành xong công việc không tốn quá nhiều thời gian, chỉ trong hai giờ cô không những đã làm xong mà thậm chí còn để lại những suy nghĩ của mình trong một số tài liệu. Cô phải cho quản lý Tống biết là cô có năng lực tốt thế nào.

Sau khi làm xong, cô đặt tất cả tâm tư của mình cho nam chủ và nữ chủ.

Sau khi bước ra khỏi văn phòng, cô đi loanh quanh, tìm kiếm hồi lâu cuối cùng cũng tìm thấy nữ chính Trần Di Nhiên.

Cô thấy bàn làm việc của cô ta đầy ắp các loại tài liệu, mặc dù rất bận rộn nhưng trên khuôn mặt cô ta vẫn rất trầm tĩnh.

Mặc dù các nhân viên khác trong văn phòng cũng rất bận rộn, nhưng họ dường như không có nhiều công việc như vậy, phải không?

Nguyễn Nguyễn thấy lạ, một nhân viên nữ bước đến gần cô, “ Phu nhân, cô đang nhìn gì vậy?”

Nguyễn Nguyễn nhanh chóng trả lời: “Ở công ty đừng gọi tôi như vậy, cứ gọi tôi là Nguyễn Nguyễn.” Nói xong, liền nở một nụ cười duyên dáng.

Nhân viên nữ nghe vậy liền nói"Nguyễn Nguyễn, tính tình của cô thật tốt, đã là bà chủ, còn muốn đến công ty làm việc."

"Ở nhà không có gì làm, nên đến công ty giúp Lâm An một chút, dù sao anh ấy mỗi ngày đều tăng ca. "

Nữ nhân viên gật đầu một cái, trong lòng thở dài, phu nhân ông chủ thật sự là một vị tiên tử tốt bụng!

“ Nguyễn Nguyễn, cô đang nhìn Trần Di Nhiên người mới vào công ty sao?”

Nguyễn Nguyễn gật đầu không che dấu

"Tôi chỉ đang nghĩ tại sao trên bàn của cô ấy lại có nhiều tài liệu như vậy?"

Nữ nhân viên thở dài lắc đầu, " Không biết Thư ký Trương nghĩ gì mà lại bắt nhân viên mới như cô ta làm nhiều việc như một thư ký của ông chủ vậy . Người mới vào làm mà làm nhiều việc như vậy." Nhưng người mới vào làm thì làm sao có khả năng làm nhiều việc như vậy.

(Truyện được dịch bởi Phấn Đấu Làm Giàu, đăng duy nhất tại s1apihd.com, vui lòng không report)

"Đúng vậy. Nhưng đây cũng là cơ hội cho cô ấy, nếu hoàn thành tốt, ông chủ sẽ tăng lương cho cô ấy. ” Nguyễn Nguyễn ở một bên ngượng ngùng gật đầu, việc này cũng có một phần cô nhúng tay vào. Nếu không thì bằng với khả năng của Trần Di Nhiên muốn trở thành thư ký được sủng ái của Thẩm Lâm An còn cần rất nhiều thời gian.

"Tôi chỉ nhìn cô ấy có vẻ rất vất vả! Tôi cũng không biết tại sao Lâm An lại chọn một sinh viên đại học mới vào làm như vậy làm thư ký?"

Nữ nhân viên nhìn vào đôi mắt cau có của Nguyễn Nguyễn liền hiểu ý của cô, có phải cô cũng hoài nghi cô ta có vấn đề với ông chủ ?

“Phu nhân yên tâm, ông chủ không phải là loại người lăng nhăng”

Nguyễn Nguyễn tự nhiên cười gật đầu, “Đương nhiên là tôi tin tưởng Lâm An, nhưng tôi sợ mấy cô gái nhỏ vừa tới nơi làm việc mà không hiểu chuyện, như thiêu thân lao vào lửa. ”

Nữ nhân viên dường như nhận được điều gì đó, liền gật đầu rời đi.