Tống Lương vừa nghe lời này cũng không hé nhẫn nại nữa, tách hai chân Lục Sơ ra, kéo mông anh để anh đối mặt với mình, tay ấn mông hơi đè xuống liền làm tao huyệt của Lục Sơ nuốt dươиɠ ѵậŧ của mình vào.Tao huyệt cơ khát nửa ngày rốt cuộc được lấp đầy, Lục Sơ thoải mái mà rêи ɾỉ ra tiếng, ngay sau đó chen chân vào câu lấy hông Tống Lương, tay cũng khoác cổ Tống Lương.
"Lục công tử thật đúng là tao!" Côn ŧᏂịŧ Tống Lương cắm vài liền cảm nhận được huyệt chảy dâʍ ŧᏂủy̠.
"Đúng vậy...tao hoá vốn dĩ rất tao a...cắm ta nhanh lên..." Lục Sơ đón ý nố hùa với Tống Lương.
Tống Lương ôm mông Lục Sơ một trước một sau không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tay cũng nâng mông Lục Sơ lúc dươиɠ ѵậŧ rút ra biên độ nhỏ mà hướng Lục Sơ về phía trước, như vậy lúc dươиɠ ѵậŧ cắm vào có thể cắm đến chỗ sâu nhất. Tống Lương tập võ từ nhỏ, trọng lượng của một nam nhân thành niên đối với hắn mà nói không đáng là gì. Hai người cứ như vậy màn trời chiếu đất ở trước mặt toàn bộ đoàn xe, thị vệ cùng tôi tớ tùy tiện giao hợp, sau khi Lục Sơ bị làm đến bắn ra ba lần, Tống Lương cuối cùng tiết ở trong cơ thể Lục Sơ, sau đó hắn liền ôm Lục Sơ bị hắn cắm đến mơ mơ hồ hồ lên xe ngựa chuyên dụng của hắn.
"Phu quân lại dùng lực cắm! Tao hoá muốn ăn côn ŧᏂịŧ lớn của ngươi!" Đoàn xe dọc theo đường đi thong thả chạy, trong đó trên một chiếc xe ngựa đẹp đẽ quý giá nhất không ngừng truyền ra tiếng rêи ɾỉ cùng tiếng thân thể va chạm kịch liệt khiến người mặt đỏ tim đập.
"Nhanh một chút...ưm a...sâu hơn chút nữa...phu quân tuyệt quá!" Từng tiếng lãng kêu ngày càng cao làm thị vệ, tôi tớ của đoàn xe đều cứng lên, nhưng bọn họ không dám lỗ mãng, phải biết rằng, trong xe ngựa này chính là đương kim Tam hoàng tử cùng với nam sủng hắn mới thu, người như vậy cũng không phải bọn họ có thể mơ ước.
Nam sủng Tam hoàng tử mới thu họ Lục, nhưng vị Lục công tử không giống với những nam sủng trước đó của Tam hoàng tử, vị Lục công tử này anh tuấn cao lớn, thân hình tuy không thể gọi là cường tráng, nhưng so với những công tử bọn họ thường thấy thì khoẻ mạnh hơn nhiều, Lục công tử tuy rằng có chút lạnh lùng, nhưng kiến thức uyên bác, nói năng ưu nhã, vừa thấy chính là xuất thân từ gia đình giàu có, nhưng một vị công tử đặt ở nơi nào cũng xuất sắc như vậy vừa lên giường còn da^ʍ tiện hơn nhiều so với nam kỹ hạ tiện nhất Câu Lan Viện. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, thật sự khó có thể tưởng tượng bị Tam hoàng tử thao đến lãng kêu liên tục chính là vị Lục công tử kia.
Tống Lương cũng vô cùng vừa lòng với việc mình vô tình cứu được Lục Sơ, một tao hoá lần đầu tiên gặp mặt đã câu dẫn chính mình tại dã ngoại thao anh trước mấy chục người, nhưng mặc y phục vào chính là một công tử lạnh như băng, quanh thân đều tản ra một loại hơi thở khiến người tránh xa ngàn dặm, nhưng chỉ cần hơi kɧıêυ ҡɧí©ɧ một chút, liền chảy dâʍ ŧᏂủy̠ khóc la mà cầu thao, da^ʍ ngôn lãng ngữ gì cũng nói ra miệng được. Hơn nữa Lục Sơ là thuộc về loại hình mặc đồ nhìn gầy cởi đồ lại có thịt, khiến hắn có thể yên tâm đùa bỡn cũng sẽ không cảm thấy rất khó chịu, tao huyệt thao như thế nào cũng chặt như vậy, quả thật là một khối thân thể mà hắn vừa lòng nhất.
Lục Sơ từ sau khi được Tống Lương cứu, mấy ngày nay phần lớn thời gian đều bị thao làm. Tống Lương dường như thích nhìn dáng vẻ cao lãnh của anh sau khi mặc y phục vào, hơn nữa luôn vào lúc anh ở dáng vẻ kia không màng thời gian địa điểm kéo quần anh xuống hung hăng thao, trong phòng khách điếm, đường lớn, phòng bếp bọn họ đều đã làm, có đôi khi Tống Lương hứng thú còn kéo anh xuống xe ngựa, đi ngang qua sông nhỏ tới một phát. Mấy ngày nay bộ dạng giao cấu của bọn họ cũng không biết đã bị bao nhiêu người qua đường thấy được. Tống Lương hàng to xài tốt, anh cũng bị làm rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ rất sướиɠ, nhưng Lục Sơ vẫn phải rời khỏi, nguyên nhân là sau lần đầu tiên anh bị Tống Lương thao, nhiệm vụ đánh cắp tình báo trên giao diện của hệ thống trong đầu xuất hiện thanh tiến độ hoàn thành một phần ba. Lúc sau tuy rằng bị làm rất nhiều lần, thanh tiến độ cũng không có biến hoá, cho nên Lục Sơ cho rằng muốn hoàn thành nhiệm vụ này, chắc là còn cần đi tìm hai vị hoàng tử khác.
"Tao hoá vậy mà không chuyên tâm? Chê ta làm không tốt sao?" Tống Lương nhìn ra Lục Sơ không chuyên tâm: "Dừng xe!"
Theo một tiếng ra lệnh của Tam hoàng tử, toàn bộ đoàn xe đều dừng lại.
Tống Lương xốc mành ngựa lên, khiến Lục Sơ đang giao hợp cùng chính mình bại lộ ở trong mắt mọi người. Chỉ thấy Lục Sơ toàn thân trần trụi mà quỳ ghé vào trong xe ngựa, mặt đối diện ngoài cửa, toàn thân trần như nhộng không nói, trên người còn có không ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Tam hoàng tử lưu lại. Mà cùng anh tương phản chính là, tuy rằng Tống Lương lộ ra dươиɠ ѵậŧ cắm ở tao huyệt anh, nhưng trên người lại vô cùng chỉnh tề.
"Mấy người các ngươi lại đây!" Tống Lương chỉ mấy hộ vệ cưỡi ngựa ở xung quanh xe ngựa, mấy người vội vàng xuống ngựa tiến đến trước xe, một đám đều cúi đầu không dám nhìn nhiều.
"Tao hoá, không phải ngươi thích dươиɠ ѵậŧ nam nhân sao? Dươиɠ ѵậŧ của mấy thị vệ đại ca này đều là bị lãng kêu đến cứng, không giải quyết giúp bọn họ một chút sao?" Tống Lương vừa mạnh mẽ thọc vào rút ra vừa khom người ghé vào bên tai Lục Sơ nói.
"Là, là ta sai..." Lục Sơ không chút do dự bắt được hai cây dươиɠ ѵậŧ, vừa dùng tay vuốt, vừa cách quần liếʍ qua lại: "Tao hoá liền giúp các ca ca liếʍ..."
Bọn thị vệ hoảng sợ, nhưng bọn họ cũng biết Tam hoàng tử ở phương diện tình sự luôn rất phóng khoáng, cũng an tâm thoải mái hưởng thụ.
"Phu quân tuyệt quá...dươиɠ ѵậŧ của thị vệ đại ca cũng thật lớn...hai miệng của tao hoá đều sướиɠ chết mất..." Lục Sơ cũng bị sự sắp xếp của Tống Lương kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến hưng phấn hơn, hậu huyệt phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ của chủ tử đồng thời còn giúp bọn hạ nhân liếʍ dươиɠ ѵậŧ, càng làm cho Lục Sơ cảm thấy mình chính là nam kỹ hạ tiện.
Phía trước Lục Sơ bị bốn, năm cây dươиɠ ѵậŧ bao quanh, phía sau Tống Lương cũng thao làm không ngừng, một lát sau, bọn thị vệ liền sôi nổi bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong miệng, trên mặt của anh. Sau đó Tống Lương lại gọi vài người khác, đến cuối cùng, dường như người của toàn bộ đoàn xe đều được Lục Sơ "an ủi" một phen, Lục Sơ bị bắn đầy mặt, bụng dường như cũng bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ của các nam nhân lấp đầy rồi.
Đoàn xe vào ngày thứ mười rốt cuộc đến phủ đệ của Tam hoàng tử ở kinh đô. Từ ngày Tam hoàng tử để Lục Sơ giúp phần lớn đoàn xe khẩu giao, dường như mỗi lần lúc hắn thao làm Lục Sơ, hắn đều sẽ để những người khác "trợ giúp", tuy rằng đến bây giờ Lục Sơ ở thế giới này vẫn chưa bị những người khác chân chính cắm vào, nhưng thân thể anh đã bị mọi thị vệ, tôi tớ của đoàn xe đùa bỡn.
Sau khi trở lại vương phủ, Tống Lương không mất đi hứng thú với Lục Sơ, ngược lại càng làm ra càng nhiều trò hơn thao Lục Sơ càng ngày càng sướиɠ.
Đối với việc này Lục Sơ lại lo lắng, đến bây giờ anh vẫn không có cách tiếp xúc Nhị hoàng tử cùng Thái tử, tuy rằng trước khi chơi trò chơi từng nói lúc nào anh cũng có thể ngừng trò chơi, nhưng xưa nay anh là người không chịu thua, luôn muốn dựa vào bản thân hoàn thành nhiệm vụ.
"Tao bảo bối suy nghĩ cái gì vậy?" Một đôi bàn tay to từ phía sau ôm lấy Lục Sơ, kéo ra đai lưng thắt rất lỏng của Lục Sơ, dươиɠ ѵậŧ trực tiếp đỉnh vào tao huyệt.
"Ưm a...đang nghĩ đến dươиɠ ѵậŧ của phu quân a..." Lục Sơ bị Tống Lương bắt không mặc nội y, tiện cho hắn tùy thời thao, cho nên kéo đai lưng ra chính là lộ ra trọn vẹn. Mấy ngày nay anh bị Tống Lương dạy dỗ mà ngày càng tao lãng, dường như là vừa bị kéo y phục ra liền tiến vào trạng thái, lời không biết xấu hổ gì đều xó thể nói ra, trước kia còn có một chút rụt rè cùng cao lãnh đều dưới sự thao làm của dươиɠ ѵậŧ mà bị phá thành mảnh nhỏ.
"Nếu tiểu tao hoá muốn dươиɠ ѵậŧ như vậy, phu quân cho ngươi thêm mấy cây được không?" Tống Lương chậm rãi trừu động dươиɠ ѵậŧ, giống như là muốn mai tao huyệt của Lục Sơ ra lửa.
"Được, được a...phu quân nhanh một chút a..." Mông Lục Sơ cũng không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, muốn tốc độ thọc vào rút ra nhanh hơn.
"Vậy đã nói trước rồi, ngày mai ta định mời mấy huynh đệ tốt tới cùng nhau thoả mãn cái tao huyệt cơ khát này của ngươi, ngươi phải biểu hiện cho tốt, đến lúc đó nhị ca ta cũng tới, ngươi cũng không thể để ta mất mặt đâu!"
"Biết, biết rồi...tao hoá sẽ không để phu quân mất mặt..." Lục Sơ cũng bất chấp mục tiêu nhiệm vụ tiếp theo của mình, tao huyệt của anh thật sự là không chịu nổi Tống Lương không nhanh không chậm thọc vào rút ra, anh đẩy ngã Tống Lương, từ mình chủ động ngồi ở trên người hắn lên xuống: "Phu quân cắm chết tao hoá a...dùng sức a...lại nhanh một chút..."
Tống Lương bị anh doạ sợ, nhưng cũng không tức giận, ngược lại rất phối hợp mà đỉnh hông, hai tay cũng vỗ về qua lại chơi đùa côn ŧᏂịŧ của Lục Sơ, hai người liền ở trong sân lớn làm một hồi lại một hồi.