Hắn đảo qua đôi môi sưng to của cậu, hai luồng nhiệt khí thở ra tụ ở bên nhau, không khí tìиɧ ɖu͙© lan tràn khắp không gian.
Bàn tay đang âu yếm ở phần hạ thể chậm rãi di động đến âm đế, nơi mẫn cảm nhất bị xoa nắn, hắn lấy nước da^ʍ mà cậu vừa phun ra làm như chất bôi trơn mà bôi lên khe thịt khiến cậu sợ hãi quay đầu.
Đế châu chồi ra ngoài bỗng dưng bị người siết chặt, Nghiêm Thận Độc cố định bóp lấy hạt trân châu nhỏ kia, dùng qυყ đầυ dính dâʍ ɖị©ɧ đánh xoa từng chút một lên, bắt chước hành động giao hợp, đâm cho người dưới thân khóe mắt ẩm ướt hiện một màu đỏ tươi.
Cậu co chặt hai chân muốn trốn tránh, nhưng làm như vậy lại giống như vì sung sướиɠ khó nhịn mà xoắn chặt gian da^ʍ eo hắn, hành động bất mãn và khát cầu càng nhiều yêu thương hơn.
“Tiểu An thật dâʍ đãиɠ mà,” hắn chơi đùa âm đế cậu, gương mặt anh tuấn đứng đắn kia liền tráo trở, miệng phun ra những từ ngữ thô tục nơi phố phường, “Một khi âm đế bị chơi thì sẽ chảy ra thật nhiều nước.”
Âm đế đã hoàn toàn sưng lớn, run rẩy đứng lên, hơi chạm vào một chút đều làm cho thân thể Diêu Bình An mềm trong nháy mắt.
dương v*t vận sức chờ phát động buông tha hạt trân châu nhỏ đang run rẩy kia, chuyển qua chỗ khe thịt, tiến vào một chút phá vỡ hai mảnh thịt trai non mềm.
Lúc nói thì nói được những lời hù người như vậy, đến khi chân chính muốn làm cậu thì hắn vẫn cho cậu đủ thời gian thở dốc.
Ngón tay nhỏ không dễ dàng mở rộng nữ huyệt non nớt chật hẹp, hoa huy*t của cậu vừa nhỏ vừa hẹp, hắn mới vừa đi vào là có thể cảm nhận được cậu co rút lại.
Một hồi này đồng thời là tra tấn trừng phạt hai bên, nhưng cũng may là tiểu huyệt thiên phú dị bẩm, âm đế ướŧ áŧ rất nhanh bao lấy phần đầu dương v*t đang tiến vào, ra sức thích ứng.
Phần qυყ đầυ rất nhanh liền chạm vào một tầng lá chắn thật dày, hắn thử hơi đỉnh về phía trước, tính co giãn của màиɠ ŧяiиɧ rất tốt nên cũng không có bị đâm thủng, mà lá chắn tiếp xúc với qυყ đầυ, hắn liền ác ý cắm vô một chút rồi lui ra, làm như không thấy sắc mặt vô cùng trắng bệch của người dưới thân.
Với một màn dâʍ ɭσạи màиɠ ŧяiиɧ này làm hai bên mép tóc cậu ướt nhẹp mồ hôi, từng cơn sóng triều dính nhớp chảy ra tẩm ướt phần cán thịt trơn bóng, hắn thấp suyễn hô một tiếng, mang theo thanh âm từ tính mê người, cúi thân xuống đem cổ hơi thở khát khô đó phun lên vành tai tinh xảo của cậu: “Tiểu An, đừng sợ, đau một chút rồi lúc sau sẽ tốt thôi.”
Lời còn chưa dứt, dương cụ thô cứng liền đâm thẳng vào trong đỉnh rách lá chắn, tơ máu đỏ thắm chảy dọc xuống theo phần cán dương v*t đáng sợ, trong đó trộn lẫn âm tinh trắng đυ.c.
Cả người Diêu Bình An ứa ra mồ hôi lạnh, trận xé rách đau nhức này làm cậu cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình như bị cắt xẻo.
Cả người cậu ướt nhẹp giống như mới vừa vớt từ trong nước ra, đến lông mi cũng vì mồ hôi mà từng cọng dính lấy nhau, trạng thái không giống bình thường.
Cậu không phát ra được thanh âm gì, chỉ có thể dùng miệng hít thở từng ngụm từng ngụm một, như cá mắc cạn. Nước mắt chảy xuôi làm ẩm ướt gương mặt, âm huyệt mất đi lần đầu tiên cũng dần phân bố ra d*m thủy.
côn th*t thô to thâm nhập vào bên trong hoa huy*t kiều diễm, hắn không có thương tiếc cậu đây là lần đầu làm chuyện mây mưa, thực mau liền thẳng lưng thọc vào rút ra, phần lông màu đen thổi qua bên ngoài âm đế, côn th*t có kích cỡ thô to đáng sợ mỗi một lần tiến vào đều chuẩn xác mà nghiền áp đến nhụy hoa ở sâu bên trong.
“Tiểu An,” một tay hắn xé mở phần áo màu nâu mềm mại của cậu, một bên lại nói những lời dịu dàng dỗ dành cậu, “Ngoan, đừng cắn anh chặt như thế. Hay là do Tiểu An quá thích bị lão công làm?”
Theo đó là tiếng “bạch bạch bạch” dã man vang lên, mọi thứ như dần dần bại lộ trong cơn lốc xoáy tìиɧ ɖu͙©, đôi mắt cũng trầm luân trong nɧu͙© ɖu͙©.
Hắn dùng đầu ngón tay sờ soạng phía dưới, cảm giác thân thể cậu không hề lạnh lẽo, sống lưng căng chặt nâng cao lên, thân thể dính một lớp mồ hôi.
Cổ cốt thượng tiểu chí (?), trên bụng nhỏ không có một chút thịt thừa nào, hắn nhàn rỗi mà vuốt ve trên phần bụng mềm mại, cuối cùng bàn tay chuyển xuống hai cánh mông căng tròn.
Người trong l*иg ngực hắn vặn vẹo đôi chút, tuy rằng thân hình thon gầy nhưng thịt trên mông lại không ít, vừa vặn lộ ra một độ cong no đủ mượt mà, da thịt nơi này một mảng trắng bóc non mềm.
Hắn không nhanh không chậm mà xoa bóp mông thịt trắng như tuyết kia, xoa bóp hai cánh mông nhỏ ửng đỏ như quả đào.
đầu v* vì tiếp xúc không khí lạnh mà run rẩy đứng lên, hắn cúi đầu trìu mến ngậm lấy bầu vυ' nhỏ nhắn nhưng có chút nhô lên, khoang miệng ướt nóng tựa như muốn đem bồ câu non mềm mại kia hòa tan.
Hắn dùng hàm răng nghiền cắn đầu v* cứng thành hòn đá nhỏ, vừa lòng mà nghe cậu phát ra một tiếng rên “Ưm” cực nhẹ. TruyenHD
“Ngực của Tiểu An thật nhỏ,” trước khi hắn buông ra còn mυ'ŧ nhẹ một chút ở trên đầu v* phấn nộn, đổi sang bên kia tiếp tục trêu chọc, “Chỉ là lão công liếʍ mυ'ŧ nhiều một chút thì sẽ lớn hơn, lớn lên rồi chảy ra sữa được không?”
hoa huy*t non nớt bị căn thịt thao làm, âm thanh “bạch bạch bạch” không dứt khỏi tai. Bộ ngực mẫn cảm ngây ngô lại bị hắn dâʍ ɭσạи âu yếm, hai nơi mẫn cảm nhất đồng thời bị chiếu cố đến, kɧoáı ©ảʍ như sóng triều ập tới, cậu không chịu nổi mà lắc đầu, mái tóc màu đen lăng loạn, có vài sợi dính vào lên cái trán cậu.
Nghiêm Thận Độc đột nhiên bị âm huyệt của cậu xoắn chặt đến cứng lại, hắn không nghĩ tới là chỉ liếʍ mυ'ŧ đầu v* cũng khiến cậu sung sướиɠ đến như vậy.
côn th*t cũng chỉ thao mạnh âm huyệt đỏ bừng ướŧ áŧ mấy chục cái, nhưng dương căn thô dài nhiều lần đỉnh sâu vào hoa tâm, tăng thêm lực độ để kí©ɧ ŧɧí©ɧ nơi đó nghênh đón cao trào.
Âm huyệt run run rẫy rẫy mà bắn ra nước, gậy sắt ép ra bọt mép chồng chất ở hai bên môi, hai mảnh thịt trai xụi lơ mà rủ xuống ở hai bên sườn.
Ngực của cậu thở kịch liệt phập phồng, thời điểm cao trào hai tay không tìm được chỗ nắm mà bắt lấy tai của một chú thỏ bông ở bên cạnh.
Cậu cũng đã từng bóp véo lỗ tai thỏ bông như vậy, đáng tiếc là khi đó vô ưu vô lo, nói cười sung sướиɠ, tình cảnh khi đó khác một trời một vực với tình cảnh hiện giờ.
“Bảo bảo thật nhanh,” hắn cười nhẹ, không có trấn an người dưới thân bị làm đến mất khống chế chảy nước dãi, nâng người đang nằm dậy, “Lão công còn chưa có bắn cho Tiểu An đâu.”
Bộ dáng cậu ngây ngô, cặp đùi bóng loáng cùng cặp mông tròn tròn, hắn đều chưa bóp thoả mãn đâu.
Hắn nâng thân thể cậu lên như nâng một con búp bê vải rách nát, cưỡng ép cậu đối mặt hắn.
Hai chân cậu bị mở rộng, tách ra đến hai bên sườn, hoa huy*t ở giữa còn “lép nhép” phun ra nuốt vào căn thịt, phần đáy chậu bị cậu phun nước ướt nhẹp đến mức độ nhỏ giọt trên người hắn.
Hắn vẫn đem côn th*t đang cương cứng đâm vào thân thể cậu, không quan tâm cậu còn trong dư vị cao trào, âm huyệt vẫn còn đang ào ạt chảy d*m thủy, lại lần nữa cắm rút.
Trên đầu chính là nóc xe, không gian chật hẹp nên không thể xóc nảy quá được, thế là hắn liền dùng một tay ôm chặt lấy hết vòng eo thon thon, dữ tợn mà chiếu cố đến mỗi chỗ mẫn cảm ở bên trong âm huyệt, qυყ đầυ lần lượt nghiền ép nhụy hoa với tốc độ nhanh, như muốn chơi hư hoa tâm luôn.
Sau khi đâm rút mấy trăm cái, hắn cuối cùng cũng thỏa mãn mà bắn ra nùng tinh chuẩn bị đã lâu.
Hắn hung hăng giữ chặt lấy vai cậu, áp đi xuống, tư thế cùng lực độ này làm côn th*t hắn thâm nhập đến một chỗ thần bí, một địa phương yếu ớt.
Cái miệng nhỏ ở sâu bên trong bị lơ đãng thao mở, khi vừa chạm tới dương v*t liền mυ'ŧ vào, đến vách thịt cũng như cảm giác được vui sướиɠ mà xoắn chặt lại, hấp thu tϊиɧ ɖϊ©h͙ kẻ cưỡиɠ ɠiαи kia ban cho.
“Nơi này?” Hắn vuốt ve phần bụng nhỏ của cậu bị hắn đỉnh đến mơ hồ hiện ra hình dáng côn th*t, lông mày hơi hơi nhíu lại, thanh âm nghe không ra vui buồn, “Chẳng lẽ Tiểu An đến tử ©υиɠ cũng có?”
Đáng tiếc là người bị dò hỏi không thể trả lời hắn, cậu suy yếu mà ngã vào đầu vai hắn, cậu đã bị trận mây mưa kịch liệt này trừng phạt đến hôn mê.
- Hết Chương 18-
P/s: phúc lợi nha:3