San Francisco
Trời vừa bừng sáng, Jessica đã thức dậy, cố ngủ thêm rồi nhưng giấc ngủ cứ tới chập chờn, chúng khiến cô càng khó chịu hơn. Cô trở dậy khoảng hơn 6 giờ một chút. Rửa mặt, pha một tách cà phê, và đưa chiếc đĩa đựng bữa sáng từ ngày hôm qua mà cô mới lấy từ tủ lạnh, đặt vào trong lò vi sóng.
Cô ngáp dài mệt mỏi, quay ra kiểm tra điện thoại của mình, không có gì mới cả, chán nản cô lại quăng cái điện lên trên sô pha rồi đi đến bên ban công, thưởng thức tách cà phê vẫn còn nóng và nhớ tới Yuri.
Phải, ngày nào cũng vậy, vẫn chỉ chực chờ tin nhắn của cô ấy gửi đến. Cô nhớ Yuri sắp phát điên đến nơi rồi.
Tiếng chuông cửa phá tan buổi sáng yên bình của cô, nhẹ nhàng đặt tách cà phê xuống bàn và bước ra mở cửa. Không phải hôm nay cô đã xin bệnh viện cho nghỉ một hôm, chuyện ngất xỉu lần trước khiến cho mọi người lo lắng nên cô đành xin nghỉ tuần này, và phải cắt toàn bộ ca trực đêm đến khi hồi phục hẳn rồi mới quay trở lại. Nên cô rất thắc mắc ai có thể đến tìm cô giờ này, còn chưa đến 7 giờ sáng.
Cô ngây người ra nhìn Yuri, không nói lên lời.
_ Là Yul thật sao?
_ Em không định cho Yul vào nhà sao? Yul đang mệt muốn chết rồi đây.
Cô cắn môi, nước mắt ứa ra. Cả cơ thể cứ theo bản năng ngã vào lòng cô ấy, ôm thật chặt, cô nhớ bờ vai này, nhớ mùi hương con người vô tình này, người mà mấy hôm nay không thèm nhắn tin, hay gọi điện gì cho cô hết.
_ Á! Đau Yul!
Cô giật mình rời khỏi cái ôm, giờ cô mới để ý băng gạc trên cánh tay, rồi vết bầm, mà hình như cả người cô ấy cũng quấn băng.
_ Yul làm sao vậy? Tại sao lại ra nông nỗi này?
_ À, Yul bị tai nạn xe, gãy mấy cái xương, đấy là lý do không thể gọi điện cho em. Yul biết em lo lắng nên ngay khi rời viện Yul đã bắt máy bay về đây luôn. Yul nhớ em!
_ Tai nạn xe? Gãy xương? Sao bây giờ Yul mới nói cho em biết? Giờ thế nào rồi? Em dẫn Yul đến bệnh viện kiểm tra nhé? Đi ngay thôi, đợi một chút em vào thay quần áo.
_ Không cần đâu!
Yuri giữ tay cô lại, kéo cô ấy trở lại cái ôm, nhưng có phần nhẹ nhàng hơn.
_ Yul khoẻ rồi, nên mới về đây với em, giờ Yul chỉ muốn ở bên em thôi, không muốn đi đâu nữa cả.
_ Tại sao Yul luôn giấu em? Bị thương đến mức này vẫn không chịu cho em biết. Lỡ như Yul có chuyện gì thì em biết làm thế nào?
Cô khóc nhiều hơn, tay chạm nhẹ qua vùng xương sườn của Yuri, đúng là vẫn còn đang quấn băng, cô chắc là nó đau lắm, vì giờ chỉ chạm vào nó thôi cô đã thấy đau không thể thở được rồi. Yuri vẫn vuốt ve lưng cô, cố gắng dỗ cho cô ngừng khóc.
Tiếng báo từ lò vi sóng kêu lên khiến Jessica rời khỏi cái ôm, đưa tay lên lau nước mắt rồi kéo Yuri vào trong nhà trước khi lấy đĩa thức ăn ra khỏi lò. Yuri nhăn mày, cô trông quá xanh xao, còn bữa sáng chỉ đơn giản là thức ăn thừa của ngày hôm trước.
_ Em đã hứa với Yul là sẽ chăm sóc tốt cho bản thân, vậy là lại ăn uống như này.
_ Yul cũng hứa như vậy, rồi cuối cùng lại vác thân xác tàn tạ như vậy về đây gặp em. Coi như chúng ta hoà đi, Yul không được trách em.
Yuri bật cười, thật là chả ra làm sao, đúng là kiểu gì cũng không thể nào nói lại được cô. Jessica đem thức ăn thừa bỏ vào thùng rác, mặc kệ nó vẫn còn nóng hổi sau khi được lấy ra từ lò vi sóng.
_ Yul muốn ăn gì để em đi mua, về sớm như vậy chắc chắn là Yul vẫn chưa ăn sáng.
_ Em mua gì Yul cũng ăn.
_ Vậy ở nhà chờ em.
Cô với tay lấy chìa khoá xe rồi leo vội lên xe lái đi.
.......
Jessica trở về với hai phần Burritos và một phần súp rau củ vẫn còn nóng hổi, chứng tỏ cô đã lái xe rất nhanh để đi mua đồ ăn sáng.
Cô đấy phần súp rau củ sang phía Yuri trước.
_Yul ăn súp trước đi đã, em định mua súp hải sản rồi, nhưng Yul đang bị thương nên ăn thanh đạm thôi. Burritos em cũng chỉ oder nhân ức gà. Không có dầu mỡ gì đâu.
_ Em chỉ mua súp cho một mình tôi thôi sao? Bác sĩ gì mà lì lợm vậy? Em tự vào kia soi gương xem nào, em vừa gầy vừa xanh xao, em cần ăn nhiều hơn Yul đấy.
_ Em không ăn được nhiều, Yul biết mà.
Rồi ngay lập tức cầm nửa chiếc bánh lên cắn một miếng to, vẫn không quên giục Yuri ăn hết phần súp trước đã.
_ Yul bị tai nạn xe lúc nào vậy?
_ Hai tuần trước.
_ Là cái hôm em gọi nhưng mà người nhấc máy là Taeyeon ấy hả?
_ Ừ!
_ Thật là, không thể ngờ cô ấy lại lừa em.
_ Cô ấy biết em sẽ lo lắng. Nếu Yul trả lời điện thoại thì em sẽ phát hiện ra ngay nên mới nói như thế.
_ Em đã định sang tháng sẽ sang thăm Yul.
_ Đấy là lý do em làm việc nhiều, lại còn xanh xao như vậy. Em đang ốm sao?
_ Không có, em chỉ bị mệt thôi. Đấy là dự định nhưng vì em bị kiệt sức, mọi người không cho em đi làm nữa rồi. Nên em phải tìm cách khác để có được kỳ nghỉ dài thôi. Nhưng mà giờ không cần nữa, Yul về đây với em rồi.
_ À, Yul cũng chỉ là được nghỉ phép thôi. Chứ chưa thể về hẳn với em được.
_ Em biết mà.
_ Hử?
_ Yul tự nhìn xem, mang ít đồ về như vậy. Chắc chắn là chỉ được về vài hôm, rồi sau đó Yul vẫn phải đi quay trở về đó.
_ Xin lỗi em.
Cô chỉ tay vào tô súp lần thứ hai khi thấy Yuri dừng ăn, khiến Yuri tập trung lại cái tô đó, phút chốc bê cả tô lên đổ vào mồm. Một lần ăn xong, tránh để cô bác sĩ cằn nhằn thêm nữa.
Jessica cười nhẹ ra vẻ bằng lòng, vẫn rất quan tâm lấy khăn ướt lau miệng cho cô ấy. Chợt lướt tay qua vết bầm trên khoé miệng, rồi cả trên trán, cô lại thấy đau lòng. Đây rõ ràng là vết đánh. Nước mắt không tự chủ lại cứ thế lăn dài trên má.
_ Đừng khóc, em cứ như thế làm sao Yul yên tâm được.
_ Yul vẫn muốn giấu em sao? Yul nghĩ em ngu ngốc đến mức nào mà không nhận ra đây là vết thương khi bị đánh chứ.
_ Jessica em phải tin Yul, có những chuyện em không biết thì sẽ tốt hơn. Yul không muốn em phải lo lắng quá nhiều.
_ Nhưng cứ nói dối em mãi như thế, thì Yul nghĩ em sẽ không lo lắng sao? Yul đã từng hứa không bao giờ nói dối em, Yul không nghĩ rằng mặc dù em biết Yul không muốn em lo lắng, nhưng nó vô tình lại khiến em tổn thương nhiều hơn.
Yuri lại gần ôm lấy cô lần nữa.
_Yul xin lỗi em. Yul biết mình ích kỷ, nhưng Yul không thể nói cho em biết việc mà Yul đang làm bây giờ được, nó sẽ khiến em gặp nguy hiểm. Đó là điều mà Yul không hề muốn.
_..
_ Làm ơn, Jessica. Hãy tin tưởng tôi, sẽ rất nhanh thôi, khi mọi chuyện kết thúc tôi sẽ nói tất cả với em. Được không?
Jessica luồn ngón tay qua khe hở giữa hai chiếc cúc áo trên cùng. "Yêu em đi!"
Không nói thêm lời nào, họ dần trút bỏ quần áo của nhau, nụ hôn dần sâu, nhẹ nhàng và bẽn lẽn, cố gắng trao cho nhau hết tất cả những gì ngọt ngào, mãnh liệt nhất. Nhưng lại chậm rãi, cẩn thận, cố không làm đau người kia.
Thời gian như ngưng đọng lại, giờ phút này chỉ còn lại hai người, bản nhạc không lời cùng với những tiếng hỗn tạp của xe cộ bên ngoài dường như không còn ý nghĩa, họ lắng nghe tiếng cơ thể của nhau, lúc dồn dập lúc nhẹ nhàng cùng những cơn mưa hôn dài bất tận, đầy đam mê. Họ hòa lẫn vào nhau, dường như thế giới này chỉ còn tồn tại hai thể xác, hai linh hồn.
Cuối cùng Jessica ngả đầu lên vai cô ấy.
......
Tiếng chuông điện thoại lại vang lên. Yuri đưa tay tắt nó đi.
Cả hai mở mắt cùng một lúc. Một tia nắng lên qua góc rèm cửa chiếu vào trong phòng. Ánh nắng chiếu thẳng lên thảm, giường, rồi đến chăn, và cả gương mặt hai người nằm cạnh nhau. Trong chăn, cả hai người cứ thế ngắm nhìn nhau. Trái tim rộn ràng trong niềm hạnh phúc được ở bên cạnh đối phương, Yuri tuyệt đối sẽ không bao giờ quên khoảnh khắc này. Dẫu cho chẳng mấy chốc sẽ lại chia xa lần nữa, thì ký ức ngọt ngào này vẫn ở mãi trong tim cô.
Cô lấy ra một chiếc hộp nhỏ màu ghi từ trong túi áo khoác dưới sàn, mở hộp ra và đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út tay trái của Jessica, một viên đá Sapphire trên một chiếc nhẫn bạch kim đơn giản, đẹp đến mức làm Jessica rơi nước mắt. Chiếc nhẫn rất vừa vặn với ngón tay cô.
_ Lần đầu tiên Yul nhìn thấy nó, Yul đã không chần chừ mà ngay lập tức mua nó. Yul đã giữ nó từ rất lâu rồi, trước cả khi tới New York. Chưa bao giờ có đủ can đảm để trao nó cho em cả.
Yul xin lỗi vì đã không thể làm điều này ở một nơi nào khác đẹp đẽ hơn, lãng mạn hơn, nhưng trong mắt Yul giờ phút này đây, thứ đẹp đẽ nhất mà Yul từng trông thấy, muốn có nhất đang hiện diện trước mặt mình.
Jessica Jung, em có muốn làm vợ Yul không?
Trao cho cô nụ hôn sâu, thay cho lời đồng ý. Jessica không thể ngừng yêu con người này.
_ Cuộc đời em, chỉ có thể làm vợ của một mình Kwon Yuri mà thôi. Em yêu Yul!
_ Yul cũng yêu em!
Jessica nhắm mắt và thưởng thức những nụ hôn sâu, vội vàng của Yuri khiến cô lần nữa như muốn vỡ tung l*иg ngực. Cả hai cứ để cho trái tim dẫn dụ cảm xúc. Sự khát khao tưởng như núi lửa phun trào khi cả hai lần nữa hoà vào làm một.