Trong ký ức của nguyên chủ không hề có ấn tượng gì liên quan đến bốn chữ này, Cổ Na càng không hiểu, cô chỉ biết hành tinh cổ đại từng có thời kỳ cách mạng, nhưng không biết cụ thể thời kỳ cách mạng đã xảy ra chuyện gì, lịch sử về sau đều đề cập khá nhiều đến khoa học kỹ thuật.
Rõ ràng Lưu Phân đã bị dọa một phen bởi bốn chữ do Cổ Na nói ra, cô ta căng thẳng nhìn xung quanh, thấy không có ai mới nhìn Cổ Na: “Sao cậu lại nhắc đến cái này?”
“Tớ và bác cả thấy có người bị bắt trên cầu, bác cả nói đó là người đầu cơ tích trữ bị bắt.”
Lúc này Lưu Phân mới thở phào, cô ta giải thích: “Tớ cũng không rõ lắm, nhưng mọi người đều coi thường những kẻ đầu cơ tích trữ, chuyện đó là phạm pháp, nếu bị vệ binh bắt sẽ phải ngồi tù!”
“Vậy hả? Bọn họ đã làm cái gì?” Cổ Na tò mò hỏi.
“Thì là lén lút bán hàng hoặc mua đi bán lại các loại phiếu, giá cả đắt hơn ở tiệm.”
Cổ Na chớp mắt: “Có thể mua phiếu từ chỗ bọn họ ư?”
“Phiếu hàng hiếm thì không dễ, nhưng như phiếu đường hay phiếu thịt thì hẳn có thể mua được, đừng nói đến chuyện này nữa, chúng ta sang bên kia đi, hôm qua tớ có tìm được một ít, nhiều lắm, bọn mình chia nhau.” Lưu Phân không tiếp tục chủ đề này nữa, hào hứng kéo Cổ Na đến căn cứ bí mật.
Trong lòng Cổ Na thắc mắc cũng không bám lấy Lưu Phân hỏi nữa, chỉ có điều lúc đến chỗ đối phương đã nói lại phát hiện rau dại đã bị cắn nát bét, hơn nữa còn có dấu vết của động vật, phân và nướ© ŧıểυ.
Sắc mặt của Lưu Phân ngay lập tức trắng bệch, cô ta kéo Cổ Na chạy xuống núi, vừa chạy vừa hô lớn: “Lợn rừng xuống núi! Lợn rừng xuống núi!”
Cổ Na thấy Lưu Phân chạy cũng điều chỉnh tư thế chạy theo, thấy Lưu Phân suýt nữa thì té, cô l trực tiếp cõng Lưu Phân xông thẳng xuống núi, Lưu Phân đang hoảng sợ lại càng đớ người hơn.
Có người nghe thấy tiếng hô hoán, vừa kêu người chạy đi thông báo cho trai tráng ở ruộng, vừa vội vàng đóng cổng lại, anh em Cổ Hành Vũ cách thôn không xa, ngay tức khắc đã chạy đến.
“Ở đâu?”
Lúc này đây Lưu Phân đã được Cổ Na thả xuống, cô ta định thần lại rồi vội chỉ chỗ khi nãy: “Em thấy dấu chân với phân, chắc là con nhỏ lúc trước đã lớn rồi.”
Một năm trước, đại đội trưởng Lưu đã dẫn người đi gϊếŧ một con lợn rừng phá hoại hoa màu, bây giờ chắc là con của con lúc trước.
…
Đám người Cổ Hành Phong nghe xong lập tức hô hoán đàn ông mau đến đây, đại đội trưởng Lưu cũng ở trong số đó, ông ta đầy vẻ nghiêm túc, vẫy tay với đám đông, hét to: “Những ai đã theo tôi đi bắt lợn rừng hồi năm ngoái tập hợp lại hết đây, còn lại cứ đi làm đã, trẻ nhỏ và người già đều không được ra khỏi nhà!”
Mắt Cổ Hành Vũ lóe lên sự vui mừng, Cổ Hành Phong và Cổ Hành Lôi ở bên cạnh anh ta có hơi thất vọng, bởi vì năm ngoái chỉ có Cổ Hành Vũ đi theo bắt lợn rừng, điều này cũng có nghĩa là bây giờ bọn họ muốn đi cũng không đi được.
Thấy đại đội trưởng Lưu dẫn đầu đám người cầm theo vũ khí đi lên sườn núi, Cổ Na vừa định nhấc chân lên đi theo, kết quả bị Lưu Phân nhanh tay lẹ mắt kéo lại: “Chúng ta mau về nhà thôi.”
“Tớ cũng muốn đi.”
Cổ Na có hơi hưng phấn, lợn rừng cũng là lợn, đó là thịt!
Cổ Hành Phong vội ngăn cản: “Chúng ta về nhà thôi, đi bắt lợn rừng cũng không phải chuyện một hai hôm là xong đâu.”
Nói xong bèn kéo Cổ Na về nhà, Cổ Na hơi ngờ vực: “Em thấy đống phân đó còn mới, đoán chừng con lợn rừng chắc ở gần đó thôi, dễ tìm lắm.”
“Tìm thì dễ rồi, nhưng lợn rừng khôn lanh hơn lợn nhà, với lại nó khỏe lắm, còn thích dùng đầu húc người, một cú húc này không phải chuyện nhỏ đâu.”
Cổ Na nghe thế thì giơ nắm đấm lên: “Có thể đập vào lưng của nó, sau đó dùng dao đâm vào họng của nó, chỉ cần mất nhiều máu, nó sẽ không còn sức chống đỡ nữa.”
Cổ Hành Lôi cảm thấy thật buồn cười, anh ta kể lại chuyện đi bắt lợn rừng hồi năm ngoái để Cổ Na biết muốn trèo lên lưng lợn rừng không phải chuyện dễ dàng.
“Có ba bác bị thương, còn một chú thì bị rụng mất hai cái răng.”
Cổ Na xoa mũi, rất muốn nói mình chắc chắn có thể xử gọn con lợn rừng đó, không cần biết là về thể lực hay võ công, người của hành tinh cổ đại cũng không thể so bì được với người ngoài hành tinh, dù bây giờ cô đã chiếm lấy thân xác của nguyên chủ, nhưng nửa tháng qua, cô đã hòa làm một với thân xác này rồi.
Sau khi Cổ Na bị đưa về nhà, anh em Cổ Hành Phong lại đưa Lưu Phân về, sau đó lại đi làm ruộng, Lưu Phân ngẩn ngơ ngồi ngoài sân, bà cụ Lưu tưởng cô ta bị dọa sợ, đang định thắp hương khấn vái tổ tiên thì nghe thấy Lưu Phân do dự nói: “Bà nội, khi nãy cháu được Cổ Na cõng về thôn...”