***
"Ân...a, côn ŧᏂịŧ của anh lớn quá~" Ngữ Linh rít từng tiếng rêи ɾỉ qua kẽ răng, dươиɠ ѵậŧ của nam chủ này thật sự rất lớn, thô cứng vô cùng
Viên Việt Phong hưng phấn bóp chặt miệng nhỏ của cô, ngón tay cho vào khoang miệng cô, chọt chọt cái lưỡi tinh tế ướt đẫm nước miếng
Giọng của anh bởi vì nhiễm tìиɧ ɖu͙© mà trở nên vừa khàn vừa điên dại: "Lớn lắm sao? Thế thì cố gắng nuốt hết đi, mở rộng cái lỗ dâʍ đãиɠ này ra tận hưởng côn ŧᏂịŧ lớn của tôi cắm vào người em đi!"
"Sướиɠ lắm đúng không? Con đĩ này a"
Bắt lấy eo cô, điên cuồng ra vào thực nhanh, qυყ đầυ lớn không ngừng cắm sâu đến tận đáy huyệt
Nước miếng của cô từ khóe miệng chảy xuống ròng ròng, miệng nhỏ bị ngón tay Viên Việt Phong chơi đùa, hoa huyệt hàm chứa đại côn ŧᏂịŧ của anh
"Sướиɠ...sướиɠ muốn chết, ô ô...mau, mau cắm hư em đi!" vừa nói vừa thở dốc, Viên Việt Phong lập tức lật người cô lại, làm thành tư thế quỳ bò như cɧó ©áϊ động dục
Rút một nửa dươиɠ ѵậŧ ra ngoài, đỉnh một đường thẳng mà đâm một phát thật sâu vào, qυყ đầυ cọ sát miệng tử ©υиɠ
" Á a a...tới, tới tử ©υиɠ rồi...đừng anh~"
Ngữ Linh nắm chặt lấy ga giường, mỗi lần côn ŧᏂịŧ đâm vào, cô đều cảm nhận được hình dáng của nó có bao nhiêu dữ tợn
Từng chút, từng chút một mà thâm nhập sâu bên trong tiểu huyệt cô, sức lực vô cùng lớn
"Tới thì làm sao? Tôi chính là muốn đâm vào tử ©υиɠ của em luôn nha~" Nhếch môi híp híp mắt nhìn tấm lưng nổi một tầng mồ hôi của cô
Anh nhanh chóng dùng sức đâm thật mạnh thật sâu, như muốn nghiền nát từng vách thịt mềm bên trong huyệt khẩu
Qυყ đầυ lập tức xâm nhập miệng tử ©υиɠ, từng phát cắm đều làm miệng tử ©υиɠ bị nới lỏng ra không ít, không thương tiếc mà dùng toàn bộ sức lực cho phát cắm này
Viên Việt Phong tách dươиɠ ѵậŧ ra xa miệng huyệt một đoạn, cắn cắn môi mà bóp mông cô, cự long cực đại đâm thật mạnh vào sâu bên trong hoa huyệt, nhanh đến mức chỉ thấy được dư ảnh
Tử ©υиɠ nhỏ hẹp bị qυყ đầυ lớn thâm nhập vào, Ngữ Linh liền nếm trải được tư vị đau đớn và sung sướиɠ cùng nhau tồn tại
"Hư...A a, rút...rút ra, đau quá...bụng em trướng quá ư..." Ngữ Linh khóc không ra nước mắt, cô không ngờ nam chủ này lại thô bạo đến như vậy, đâm vào tận tử ©υиɠ cô
Nếu không phải thân thể được hệ thống bảo dưỡng tốt thì Ngữ Linh đã không thể chịu đựng đến tận giờ, nếu thân thể giống như phụ nữ bình thường thì xác định đã bị đâm đến chết
[...] "Đừng lo lắng em ơi, chuyện ngày mai đã có anh rồi"
"Ngươi câm miệng"
Con mẹ nó! Hệ thống chó má lại xuất hiện vào thời khắc này, có phải muốn nhìn xem cô có bao nhiêu khổ sở hay không? Chắc hả hê lắm chứ gì
[...] "Nào có, mà cũng có một chút! Nhưng không phải ta xuất hiện vì chuyện này"
[...] "Báo cho ký chủ một tin vui, Mạc Gia sắp ngủm rồi"
"Cái gì? Phá sản sao?"
Ngữ Linh kinh hô, chưa gì mà đã...
[...] "Không không, bởi vì nữ chính giả đã đến sớm hơn dự kiến, nếu cô không nhanh chóng chiếm được tình yêu của hai nam chủ thì nhất định sẽ bị nữ chính giả gϊếŧ chết, bị anh trai cướp hết tài sản. Cuối cùng kết cục của ngữ cảnh này sẽ lại theo ngữ cảnh gốc!"
Rõ ràng còn khoảng 2 tháng nữa, tại sao nữ chính giả lại đến sớm như vậy, Ngữ Linh sốt ruột, sợ không thể hoàn thành nhiệm vụ
[...] "Vì cô xuyên vào nên làm đảo lộn các tình tiết của ngữ cảnh, ta khuyên cô nên mau chóng hoàn thành nhiệm vụ rồi thoát ly khỏi ngữ cảnh. Không được nảy sinh những tình cảm không nên có"
[...] "Nếu nhiệm vụ đầu tiên này mà cô thất bại, e rằng...về sau chúng ta sẽ không thể gặp lại nhau được nữa. Vậy nên, chúc ký chủ hoàn thành nhiệm vụ suôn sẻ!"
"..." Tin vui của ngươi là đây sao? Tuy thời gian ở bên hệ thống chỉ mới 2 ngày, nhưng cô đã thật quen thuộc với nó rồi
Nếu thật sự không thể gặp lại nhau thì thú vui duy nhất của cô cũng bị dập tắt hoàn toàn...
Có một điểm làm Ngữ Linh lo ngại, nữ chính giả chẳng phải rất bình thường hay sao? Tại sao lại có gan gϊếŧ cô?
Cô đã hỏi hệ thống rồi nhưng đây là tình tiết ẩn, hệ thống cũng không có cách nào biết được. Hội đồng công lược giả quả thực cao tay!
Trở lại hiện tại, Viên Việt Phong căn bản không hề có ý rút côn ŧᏂịŧ ra, càng lúc càng tiến sâu vào hơn
Tử ©υиɠ bị tàn phá đau đớn, côn ŧᏂịŧ đều đâm vào lút cán, hai viên trứng dái liên tục đánh lên mông cô.
"Ân...a a, đừng đâm nữa, tử ©υиɠ sẽ bị anh đâm hỏng mất"
Cô bị cắm đến cao trào mấy lần nhưng Viên Việt Phong một lần cũng chưa bắn
Ngữ Linh muốn ngăn chặn sự thô bạo của nam chủ này lại, nhưng lúc này cô nói câu nào có lọt lỗ tai anh ta sao?
"Hừ, yêu tinh lẳиɠ ɭơ, kẹp chặt như vậy mà còn kêu đừng đâm nữa? Được, tôi nguyện ý cho em!"
Khinh thường rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi huyệt cô, cứ tưởng cứ như vậy mà chấm dứt. Nhưng không, anh cắm ba ngón tay vói vào tiểu huyệt ướt dầm dề, móc dâʍ ŧᏂủy̠ ra xoa lên cúc huyệt của cô
Chưa kịp để Ngữ Linh định thần, anh không màn dạo đầu mà trực tiếp đem cự long khổng lồ cắm vào bên trong cúc huyệt
Ngữ Linh la hét một tiếng rồi ngất đi, Viên Việt Phong bất đắc dĩ mà rút côn ŧᏂịŧ ra, lưu luyến không thôi
Anh không muốn tiếp tục làm với người bất tỉnh, chẳng thú vị gì cả, cái anh muốn là vừa cắm vừa nghe tiếng rêи ɾỉ của cô, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ tột độ kia
"Ngất đúng thời điểm vậy sao? Lần sau tôi nhất định sẽ thao hư em"
***
1 tiếng đồng hồ của tui đó, mấy cô vote sao đi nà
#Mị Nguyệt - Alice