[ Đã tới trạm dừng ‘ Công viên giải trí theo chủ đề’, mời tất cả hành khách xuống xe! Thời gian xe buýt ngừng có hạn, cảnh cáo, mời tất cả hành khách xuống xe! ]
Đây là tiếng loa quen thuộc.
Tài xế tiên sinh xuống xe đưa tiễn, cảm thán nói với Cố Hề Lịch: “Thật hy vọng còn có thể gặp được một khách nhân tốt như ngài!”
Kỳ thật muốn nói chính là một người khẳng khái hào phóng như cô đi!
Hai người cùng xe lại hoàn toàn hiểu lầm, trực tiếp dán cho Cố Hề Lịch cái nhãn đại lão, ai có thể nghĩ đến còn có thao tác đưa tiền mua sự phục vụ của tài xế xe buýt?! Người bình thường không thể nghĩ ra được, không đề cập tới ích lợi cũng rất ít người tìm hiểu xem có thật như thế hay không, họ theo bản năng tin tưởng vào những gì lỗ tai mình nghe được, tin tưởng những chuyện chính mắt họ nhìn thấy.
Cố Hề Lịch tỉ mỉ thiết kế lời nói dối, ở thời đểm thực thi đương nhiên không cho phép xảy ra vấn đề.
Hai người cùng xe lúc này đều suy nghĩ, Cố Hề Lịch xem tướng nhất định chuẩn a! Bằng không làm sao có thể được tài xế xe buýt đối đãi đặc biệt như thế, thường tương ứng chính là người này không giống bình thường. Đến lúc này, hai người đều đã tiếp nhận giả thiết thần côn đại lão của Cố Hề Lịch.
Ngoại trừ tên trạm không giống, thì không có sự khác biệt nào giữa lối vào của công viên giải trí theo chủ đề và cổ trạch. Cuộc đời của Cố Hề Lịch trước nay luôn đầy rẫy những thử thách, những bất hạnh trong cuộc sống làm cô ít có thời gian có thể bình yên qua ngày, từ nhỏ đến lớn cô vẫn luôn lao về phía trước, không sợ gian nan hiểm trở, thế nên lại một lần nữa đứng trên sân ga, trong lòng cô vô cùng bình tĩnh.
Hai người khác lại không như thế, cô gái tóc ngắn biểu tình không được tốt lắm, =bộ dáng này củ cô ta Cố Hề Lịch cảm thấy rất quen thuộc. Tại trạm dừng ở cổ trạch, người cô gặp đầu tiên —— Lý Khả, cũng là loại biểu tình này, vừa lo lắng vừa biết mình không thể không đi tiếp về phía trước.
Nếu nói cô gái tóc ngắn biểu hiện như vậy được xem như bình thường, thì trạng thái của Bạch Hạo Vũ là không bình thường, một khuôn mặt trắng bệch, cảm giác ngay cả thở cũng không nổi, một bộ dáng có thể xỉu ngay tại chỗ.
Cố Hề Lịch liếc mắt nhìn cậu ta: “Cậu có bệnh?”
Bạch Hạo Vũ: “Không phải, năng lực thiên phú của em đặc biệt……”
Cô gái tóc ngắn: “Không phải cô biết xem tướng sao? Tình huống thế này của hắn cô nhìn không ra sao?”
Câu mỉa mai vừa thốt ra, cô ta đã có chút hối hận, xác định Cố Hề Lịch có bản lĩnh thật , cô ta vốn chuẩn bị cho dù không còn kết thân được nữa, cũng đừng tiếp tục đắc tội người ta, nhưng nhìn bộ dáng tự cao tự đại của Cố Hề Lịch liền nhịn không được. Lại thấy Cố Hề Lịch ngẩng đầu lên, căn bản không đếm xỉa gì tới cô ta, như thể cô đột nhiên có hứng thú với hoa văn trên trần nhà.
Cô gái tóc ngắn trong lòng đều là hỏa, chất vấn cô: “Cô có ý gì?”
Cố Hề Lịch: “Mẹ tôi bảo tôi không được nói chuyện với hung thần.”
Cô gái tóc ngắn muốn điên rồi: “Có phải cô đang nhằm vào tôi không?!”
Cố Hề Lịch: “Bạch Hạo Vũ, cậu cảm thấy cậu bị nhằm vào sao?”
Bạch Hạo Vũ bỗng nhiên bị điểm danh, yếu ớt nói: “Không……”
Cố Hề Lịch: “Thái độ của tôi với hai người không có gì khác biệt, Bạch Hạo Vũ cảm thấy mình không bị nhằm vào, mà cô cố tình cho rằng mình bị nhằm vào. Đây là tôi sai sao? Cô hẳn nên ngẫm lại bản thân.”
Cô gái tóc ngắn: “……” Để tôi chết đi!
Lúc này đã sắp tới lối vào, ba người họ không phải nhóm đầu tiên đến, ở cửa đã đứng bốn người. Hiển nhiên nhân số còn chưa đủ, cửa vào còn chưa mở ra.
Bầu không khí giữa ba người bọn Cố Hề Lịch thật sự rất cổ quái, mấy người tới trước cũng không vội vàng bắt chuyện với họ.
Cố Hề Lịch mới mặc kệ người ta có muốn nói chuyện với cô hay không, bộ dáng này củ cô chính là tính tình càng quái càng tốt, càng xấu tính càng thần bí, bởi vậy cô không thèm để ý tới ai. Cô nhớ rõ Lý Khả đã từng nói, nếu vận khí không tốt rất có khả năng phải chờ ở cửa mấy ngày. Hiện tại cô không phải nhân thiết là đại tiểu thư, hạt tiêu nhỏ miệng mồm không câu nệ tiểu tiết, ngồi ở bên cửa, nhắm mắt lại tiếp tục ngủ.
Bạch Hạo Vũcó phần nghi ngờ cô bị Thần ngủ bám vào người, trong thời gian ngắn ngủn ở chung cũng biết, cho dù cô là đại lão không thể nghi ngờ, nhưng tính tình cũng quái đến dọa người. Vấn đề là Cố Hề Lịch cho cậu ta cảm giác an toàn rất mạnh, thuộc về loại mạnh nhất từ trước tới nay, cậu ta đã quyết định ôm đùi, tìm một chỗ cách cô rất gần ngồi xuống.
Cô gái tóc ngắn chạy tới giao lưu, Cố Hề Lịch thế mới biết cô ta tên Vương Tú.
Lần này vận khí cũng không tệ lắm, đợi chưa đến nửa giờ người đã tới đủ, cuối cùng tổng cộng có mười một người tiến vào lĩnh vực này. Cố Hề Lịch thế mới biết dựa vào nhân số cũng có thể phán đoán được độ khó của lĩnh vực ở một trình độ nhất định, nói chung, người nhiều thì lĩnh vực càng khó khăn.
Tuy nhiên, số lượng người tiến vào lĩnh vực lại có mức độ ngẫu nhiên nhất định, có hạn tối thiểu nhưng không giới hạn tối đa. Ví dụ một lĩnh vực nào đó ít nhất phải có tám người mới có thể mở cửa, hiện tại chỉ có bảy người, như vậy chỉ còn thiếu một người nên cửa sẽ không mở, hai chuyến xe tiếp theo mang theo bảy người,vậy lĩnh vực này chân chính tiến vào bên trong sẽ là mười bốn người.
Còn về quy trình hoạt động của các xe buýt xuyên qua các lĩnh vực như thế nào thì không rõ lắm.
Đây đều là tin tức từ Bạch Hạo Vũ, trước khi vào cửa, cậu ta lặng lẽ nói: “Chị Cố, thiên phú của em là ‘ trực giác ’, cũng có thể nói là ‘ dự cảm, ’ không gạt chị, ban nãy lúc ở trên sân ga em khẩn trương, không phải bởi vì em thật sự bị dọa sợ thành như vậy, hoàn toàn là vì thiên phú cảnh báo, nói cho em biết mối nguy hiểm bên trong. Em cảm thấy chị là đại lão, muốn đi theo chị. Chị yên tâm đi, em rất hữu dụng.”
Cố Hề Lịch: “Đừng gọi tôi là chị Cố tỷ, quá già rồi.”
Bạch Hạo Vũ: “…… Vậy em nên xưng hô thế nào?”
Cố Hề Lịch: “Bán tiên hoặc là ba ba, cậu chọn một cái đi.”
Bạch Hạo Vũ: “……”
Bạch Hạo Vũ đột nhiên hoài nghi năng lực thiên phú của mình xảy ra vấn đề…… Cô thật sự đáng tin cậy sao?
……
Lần này du khách không trực tiếp tiến vào công viên giải trí, sau khi đến trạm, toàn bộ phải xếp hàng trước cổng công viên giải trí chờ kiểm vé, hơn nửa đêm còn có nhiều người xếp hàng như vậy, mười một người cầm vé đứng trong hàng người siêu dài, nhìn công viên giải trí đen như mực phía trước.
Thấy thế nào cũng không giống bộ dáng hoạt động kinh doanh bình thường, còn bán được nhiều vé như vậy.
Trên tay là tấm vé lớn, một mặt in bản đồ của công viên giải trí, mặt còn lại là tên của các mục, phía dưới mỗi một mục đều để một ô trống hình vuông. Sau khi bị Ám Vật xâm lấn, ngày tận thế của loài người đã đến, khoa học kỹ thuật phát triển đình trệ, hoàn toàn phải dựa vào sự chi viện của các tinh cầu xa lạ. Không riêng gì trái đất, toàn vũ trụ đều sẽ sản xuất tiêu thụ khi có nhu cầu, "Máy chơi game người ngoài hành tinh" được nhập khẩu vô cùng được hoan nghênh, sau khi lớn Cố Hề Lịch đã tìm ra cách để sở hữu một cái, Có một trò chơi trong cái máy đó tên là "Công viên giải trí trong mơ".
Trò chơi này khá thú vị, sau mỗi lần mua vé vào sân, chơi một trò chơi liền sẽ được đóng một dấu, cùng một tấm vé bạn chỉ được chơi một trò chơi duy nhất, một trò chơi chỉ có thể chơi một lần. Để qua cửa, cô đã tốn không ít thời gian.
Cố Hề Lịch đánh giá hàng người, những người này có hình dáng khác nhau, có nam có nữ, có người già cũng có trẻ em. Ngoài việc trên mặt đám người đều mang theo nụ cười hưng phấn, dường như họ rất chờ mong tiến vào công viên giải trí, thì cũng không có dị thường nào khác.
Các du khách đang thảo luận manh mối trên vé vào cửa.
“Tàu lượn xác ướp là chuyến đầu tiên, có phải chúng ta phải dựa theo trình tự du ngoạn?”
“Con lắc lớn? Cái này tôi biết, cảm giác nó có tính an toàn cao hơn một chút so với tàu lượn siêu tốc.”
Cố Hề Lịch đưa vé lại gần, cô ở Khu Phục Vụ có học một chút kỹ xảo livestream, nghe nói sự tương tác rất có lợi để tăng sự nhiệt tình để các kim chủ ba ba đánh thưởng cho chủ bá, tuy cô chỉ có thể sau khi rời khỏi lĩnh vực mới có thể xem tin nhắn, tương tác cũng chỉ là một bên, không biết thật sự có hiệu quả hay không, nhưng thử một lần lại không mất gì, vạn nhất thật sự có người cho cô tiền thì sao?!
Giọng Cố Hề Lịch nhỏ đến mức chỉ có cô mới có thể nghe thấy, cô biết khán giả phòng phát sóng trực tiếp cũng có thể nghe được.
“Các bạn có nhìn thấy vé vào cửa không? Địa điểm thứ hai là ngôi nhà ma, nghe nói trước khi mạt thế nhà ma đều là người giả quỷ dọa người, không biết có gì vui. Hiện tại nhà ma mới thật sự là kí©ɧ ŧɧí©ɧ nha! Bên trong khẳng định tất cả đều là quỷ.”
Nghiêm túc cùng khán giả nhìn không thấy nói một hồi về những hiểu biết của cô về các hạng mục trên vé, kỳ thật hoàn toàn là huyên thuyên, lúc làm đại tiểu thư cô nói không nhiều lắm, làm một thầy bói hầu hết đều là công phu miệng lưỡi.
Chờ đến lúc đội ngũ phía trước chậm rãi rút ngắn lại, phòng bán vé rất gần cửa soát vé, Cố Hề Lịch ngừng nói chuyện phiếm, trực tiếp rời khỏi đội ngũ. Bạch Hạo Vũ không chút do dự, chỉ lo đi theo cô.
Bạch Hạo Vũ: “Chị Cố ……”
“Hử?”
Bạch Hạo Vũ lắp bắp kêu: “…… Bán tiên”
Cố Hề Lịch rốt cuộc quay đầu lại nhìn cậu ta: “Cậu muốn theo thì đừng lên tiếng.”
Bạch Hạo Vũ lúng túng cười cười, theo ánh mắt của Cố Hề Lịch nhìn về phía sau, cậu ta ngạc nhiên đến mức dựng cả tóc gáy. Toàn bộ người trong đội ngũ đều xoèn xoẹt nhìn hai người họ. Tình huống gì thế này?Mới ra khỏi hàng một chút mà thôi, có đáng chú ý như vậy không? !
Những du khách khác vẫn đang xếp hàng cảm giác được bầu không khí quỷ dị, nói cũng không dám nói một câu, tận lực hạ thấp cảm giác tồn tại của bản thân.
Bạch Hạo Vũ: “Bán tiên, này……”
Cố Hề Lịch: “Người không đi theo đường bình thường, phải tập quen với sự chú ý của người khác.”
Bạch Hạo Vũ: “……” Không phải, chị xác định những thứ đang nhìn bọn họ là người?
Cố Hề Lịch đi đến quầy bán vé, gõ gõ cánh cửa sổ đang đóng.
Bạch Hạo Vũ nhìn thấy một tấm bảng bẩn thỉu treo trước cửa sổ, mặt trên viết: Hôm nay vè đã bán hết. Trong trường hợp này, có lẽ người soát vé bên trong đã tan tầm, hiện tại các du khách đã thuận lợi soát vé tiến vào công viên giải trí, mà bọn họ đợi lát nữa rất có thể sẽ phải xếp hàng một lần nữa.Điều duy nhất khiến sắc mặt cậu ta không còn trắng nữa chính là người xếp hàng dường như đã nhìn đủ rồi, không còn chú ý đến họ nữa.
Bạch Hạo Vũ vẫn là không nhịn được hỏi: “Bán tiên, bên trong hình như không ai, chúng ta tới đây làm gì?”
Cố Hề Lịch: “Tôi vừa mới phát hiện ra trong quầy bán vé này có ánh sáng lập loè, khẳng định có thứ gì đó đặc biệt quan trọng.”
Bạch Hạo Vũ:…… Ánh sáng lập loè??? Tôi ít đọc sách cô đừng gạt tôi!
Cố Hề Lịch gõ vài lần, nhưng không có động tĩnh gì trong quầy bán vé, trực tiếp không kiên nhẫn, đập vào cửa kính “rầm rầm rầm” .
Bạch Hạo Vũ ôm ngực, xanh mặt.
Cố Hề Lịch: “Tôi thấy cậu sắp xĩu rồi đấy.”
Bạch Hạo Vũ phát run: Quả nhiên có thứ gì đó ở bên trong..."
Cố Hề Lịch đã hiểu, năng lực dự đoán chính xác sẽ mang lại gánh nặng thật lớn cho thân thể Bạch Hạo Vũ, một khi xác định có nguy hiểm có vong linh xuất hiện, cậu ta liền toàn thân rét run, tay chân đổ mồ hôi. Bởi vì có cậu ta cảnh báo, lúc quay đầu lại nhìn thấy bên trong cửa kính có một khuôn mặt nhăn nheo như vỏ cây cổ thụ, cô cũng không sợ lắm.
=…… =
【 Một khi có ai đó tin vào giả thiết của Tiểu Cố, năng lượng sẽ tăng vọt 】
【 Luôn cảm thấy Tiểu Cố dễ dàng đạt được năng lượng hơn so với lĩnh vực trước 】
【 Tại hạ có một suy đoán thiếu chín chắn, nhân thiết càng mới lạ, sau khi được người khác tin tưởng năng lượng đạt được sẽ càng nhiều……】
【 Đáng sợ quá, tôi cư nhiên cảm thấy có chút đạo lý 】
……
【 Kêu bán tiên không có cảm giác, phải quỳ gối kêu ba ba 】
【 Tại hạ còn có một suy đoán thiếu chín chắn, năng lượng tăng mạnh có quan hệ với Bạch Hạo Vũ. Hãy thử nghĩ xem, một người dễ bị lừa khi bị lừa dối sẽ khiến bạn cảm thấy thành tựu hơn, hay một người không dễ lừa bị lừa dối càng có cảm giác thành tựu hơn? Thực hiển nhiên, đã lừa gạt được trực giác của Bạch Hạo Vũ, mới càng là 666666】
Tác giả có lời muốn nói:
Bán tiên không ngừng mắng người, còn mắng vong linh, so sánh mà nói cô thích mắng vong linh hơn, bởi vì sức chiến đấu vong linh tương đối mạnh, rốt cuộc đã là vong linh, cũng không sợ lại bị tức chết một lần nữa. Mỉm cười.JPG
Cố bán tiên: Một bước đạp sai cả đời sai, nơi nơi gạt người là vì sinh hoạt…… Trong lòng thống khổ tỏ bày cùng ai, vì cuộc sống bức bách a ~