Nhân Thiết Không Thể Băng

Chương 17: Trạm tiếp theo

Cố Hề Lịch mở miệng nói muốn đi Khu Phục Vụ một chuyến, liền từ biệt Hoa Mông. Có nói thêm cũng không có ý nghĩa, Hoa Mông nói một số tin tức cô đều đã biết, hoặc là lập tức có thể biết, cơ hồ không có bất kỳ giá trị gì, về tin tức lĩnh vực tiếp theo, anh ta nửa điểm cũng không đề cập.

Không có tầng quan hệ đồng đội, anh ta cũng không có nghĩa vụ chia sẻ tin tức với một người mới.

Khu Phục Vụ giống như những gì Hoa Mông đã nói, nhưng tính mua sắm rất cao. Khu an toàn cũng có rất nhiều nơi yên tĩnh và sạch sẽ như ở đây, nhưng cô không thể thường đến những nơi đó, chủng loại trong trí nhớ cũng không phong phú như Khu Phục Vụ, ngoại trừ đồ ăn bản sắc của trái đất, còn bày bán rất nhiều sản phẩm đặc biệt từ những tinh cầu xa lạ, nhập khẩu có nghĩa giá càng cao, Cố Hề Lịch chủ yếu xem giá cả của những mặt hàng này, để suy ra giá trị tiền tài cô hiện có.

Mức giá chưa đến một tinh tệ, đủ để mua được ba bộ quần áo thoải mái, đủ kiểu dáng cho bạn lựa chọn. Trong khu an toàn đồ ăn phi thường trân quý, nhưng ở chỗ này giá rẻ đến làm người ta kinh hãi, hoặc có thể nói giá trị tinh tệ cao hơn cô tưởng tượng.

Nhận đồ ăn miễn phí cần phải xếp hàng, nhân viên phục vụ bữa ăn có con mắt nhìn người thập phần khinh miệt, trên mặt không lúc nào không lộ ra vẻ khinh thường đối với quỷ nghèo, có thể nói là rất thực tế.

Tất cả đều văn minh hơn, nhưng về bản chất thì không khác gì khu an toàn, Cố Hề Lịch thở phào nhẹ nhõm. Đi dạo một vòng quanh Khu Phục Vụ, cô ý thức được, mười tinh tệ tiền boa, số tiền này cô cho quá cao.

Lỗ rồi lỗ rồi!

Mua sắm vài món quần áo cần thiết, Cố Hề Lịch đi tới trước cửa khách sạn. Bên ngoài khách sạn đang diễn ra đợt tuyển dụng nhân sự, mấy trăm người xếp hàng nhận để nộp hồ sơ, nhưng trước cửa lại không chút tiếng động ầm ĩ, mọi người đều an tĩnh chờ phỏng vấn, không hề có bất kỳ sự giao tiếp nào.

Đối với số dư tinh tệ, cô gần như không cần phải đắn đo giá cả của căn phòng cao cấp nhất trong Khu Phục Vụ, lựa chọn nó không phải bởi vì giá cả của căn phòng đối với cô mà nói nói chỉ một cọng lông trên thân trâu, mà là bởi vì cô cần phải làm vậy.

Nghe thấy Cố Hề Lịch muốn đặt một phòng đỉnh cấp vốn đang lười biếng nhân viên lễ tân lập tức lộ ra một nụ cười nhiệt tình: “Lập tức xử lý thủ tục vào ở ngay…… Tra được ngài là lần đầu tiên đăng ký vào ở của bổn tiệm, ngài có cần đổi một ít tiền mặt không?”

Hỏi như vậy, chứng minh trong Khu an toàn có chỗ yêu cầu dùng tiền mặt. Đổi tiền mặt không phiền toái, nhưng Cố Hề Lịch cũng không thể tin trong Khu an toàn có tuyệt đối an toàn, số lượng đổi không nhiều lắm.

Cố Hề Lịch nhìn thông báo tuyển dụng được dán trên tường, nhẹ giọng đọc: “Thông báo tuyển dụng một phục vụ sinh, đãi ngộ vượt trội.”

Lễ tân: “Thì ra ngài biết ngôn ngữ thông dụng của tinh tế sao? Thật ghê gớm!”

Ngôn ngữ tinh tế phi thường khó học, khó khăn cấp địa ngục, dẫn tới trong nhân loại không có nhiều người tinh thông món ngôn ngữ này, trong đó người Hoa lại là nhiều nhất, lời khen của lễ tân là không sai. Đương nhiên điều này cũng liên quan đến việc cơ bản không dùng được ngôn ngữ tinh tế ở trong khu an toàn, rất ít người làm việc vô ích.

Vong linh không cần học tập cũng có thể trực tiếp thông qua dao động năng lượng hiểu được các loại ngôn ngữ.

Chỉ tuyển một người nhưng lại có rất nhiều người đăng ký, có thể thấy được đây là một công việc chất lượng vô cùng tốt.

Cố Hề Lịch trầm ngâm, làm yêu cầu lễ tân đổi 50 tinh tệ.

Lễ tân bỏ những đồng tinh tệ đã đổi xong vào trong ví đưa cho cô: “Nếu người bên ngoài làm ồn đến ngài, tôi sẽ bảo cho bọn họ cách xa một chút. Ngài là khách quý của khách sạn, tất cả lấy yêu cầu của ngài làm trọng.”

Cố Hề Lịch: “Không cần.”

Lễ tân mang người phục vụ tới dẫn Cố Hề Lịch về phòng, thái độ phục vụ phi thường tốt, trước khi rời đi còn dò hỏi Cố Hề Lịch có cần gì khác không.

Cố Hề Lịch: “CHỗ này có bánh bao không?”

“Có, ngài muốn nhân gì?”

Cố Hề Lịch nhíu mày nhìn hắn một cái: “Thịt heo……”

“Lát nữa tôi sẽ mang lên phòng ngài.”

Căn phòng rộng rãi thoải mái, Cố Hề Lịch đã ngủ trên xe buýt một lúc, hiện tại không còn buồn ngủ. Nơi này có thiết bị tốt nhất, rất tiện cho cô xem các tin nhắn đã chọn lọc, trong diễn đàn những phần cô có thể xem đều được chiếu ra, để chủ bá sau khi rời khỏi Vong Linh Lĩnh Vực có thể xem.

Trải qua một lần sàng lọc, 99% thông tin ở nơi này đều là tin tức vô dụng.

Đại khái thật là khách quý, Cố Hề Lịch tuy chỉ cần bánh bao, nhưng khách sạn không chỉ đưa tới bánh bao, còn có cháo và đồ ăn kèm, bánh bao ước chừng có hai mươi mấy loại, đại khái loại bánh bao nào có thể nghĩ đến, đều đưa tới một phần. Mỗi loại đều có dán nhãn, để khách nhân có thể biết được chủng loại, cùng với nguyên liệu sử dụng để chế biến.

Cố Hề Lịch gặm một cái bánh bao thịt, bánh bao nóng hầm hập mới lấy ra khỏi l*иg hấp, da mỏng nhân nhiều, nóng đến cô không ngừng hà hơi lại không muốn nhổ ra.

Người phục vụ ở bên cạnh vẫn luôn bảo trì nụ cười mỉm lễ phép, sau đó đưa cho cô một tờ thực đơn.

“Ngài có thể gạch bỏ những nguyên liệu tuyệt đối không ăn, Khu Phục Vụ đều có kết nối internet, trong tương lai những nguyên liệu này sẽ không xuất hiện trên bàn cơm của ngài.”

Cố Hề Lịch gạch bỏ cái đầu tiên chính là thịt người……

Người phục vụ ở bên cạnh chờ cô xem qua hết một lượt danh sách mà không hề sốt ruột. Chờ lúc hắn sắp rời khỏi, Cố Hề Lịch gọi hắn lại , đẩy cho hắn năm cái tinh tệ: “Tiền boa cho cậu.”

Nụ cười của người phục vụ càng thêm khuếch trương, tiếp nhận tinh tệ: “Tôi đã làm việc trong Khu Phục Vụ rất lâu, cái gì cũng biết. Khách quý là lần đầu tiên tới Phục Vụ Khu, có vấn đề gì có thể hỏi tôi, có thể phục vụ cho ngài là vinh quang vô thượng của tất cả nhân viên trong tệ điếm.”

Lời này chỉ nên nghe tai này ra tai kia, Cố Hề Lịch không tỏ ý kiến: “Tôi làm sao rời khỏi Khu Phục Vụ ?”

Người phục vụ: “Mỗi ngày đều sẽ có mấy chiếc xe buýt đi vào Khu Phục Vụ, chúng sẽ dừng ở đây trong một khoảng thời gian , du khách bắt xe buýt có thể đi tới Vong Linh Lĩnh Vực tiếp theo.”

Cố Hề Lịch: “Ồ, thời gian tôi có thể ở trong Khu Phục Vụ không tính là ngắn…… Sẽ có rất nhiều xe buýt tới trong khoảng thời gian này, làm sao tôi quyết định lên chiếc xe nào?”

Người phục vụ: “Cái này ngài có thể dựa vào cảm giác để chọn……”

Cố Hề Lịch lấy ra 50 tinh tệ, căn phòng đắt nhất trong khách sạn cũng đáng giá nhiêu đây.

Người phục vụ nuốt xuống câu trả lời có lệ của mình, mắt sáng lên khi thấy tiền tài. 50 tinh tệ ném lên bàn tiếng vang thập phần dễ nghe, hắn theo bản năng vươn tay nhận, Cố Hề Lịch khẽ ho một tiếng. Người phục vụ vội vàng rụt tay về, hắn biết mình quá sốt ruột.

“Ngài biết mỗi một chiếc xe điểm đến đều không giống nhau.”

Cố Hề Lịch gật đầu.

Cho dù đều là Vong Linh Lĩnh Vực, giữa lĩnh vực cùng lĩnh vực cũng có khác biệt, không nói cái khác, chỉ là độ khó đã có khác biệt.

Người phục vụ châm chước nói: “Tài xế khẳng định là biết trạm tiếp theo anh ta phải dừng là nơi nào.”

Cố Hề Lịch thấy hắn dừng lại, kinh ngạc hỏi: “Không còn nữa sao? Chuyện này không phải bí mật, dùng chân nghĩ cũng có thể biết.”

Người phục vụ đang muốn tiếp tục nói, Cố Hề Lịch đã ngắt lời hắn: “Câu trả lời của cậu không đáng giá 50 tinh tệ, xem ra ban nãy là lời nói dối, cậu không phải cái gì cũng biết, cậu lấy năm tinh tệ tiền boa ban nãy, giúp tôi đổi một người phục vụ khác khác công tác lâu năm trong Khu Phục Vụ tới đây.”

Người phục vụ: “…… Không, đừng như vậy. Tôi cùng với rất nhiều tài xế đều là quen biết đã lâu, có thể vì ngài hỏi thăm ra chiếc xe buýt nào thích hợp nhất với ngài.”

Cố Hề Lịch: “Tôi có thể tin tưởng cậu sao?”

Người phục vụ lúc này mới phản ứng lại, hắn ta đã gặp tay già đời trong kinh doanh. Việc đã đến nước này, hắn không có khả năng mắt thấy tinh tệ sắp chui vào túi rồi lại bay đi, chỉ có thể phun ra tin tức quan trọng chân chính: “Xung quanh Khu Phục Vụ 564 có ba mươi mấy trạm dừng, trong đó ba trạm điểm từ lúc xuất phát đến khi dừng trong Khu Phục Vụ, số lượng khách nhân trên xe buýt đều là nhiều nhất.”

Cố Hề Lịch đẩy cho hắn 25 tinh tệ, người phục vụ không thể từ trên mặt cô nhìn thấu nội tâm cô, trong một khoảnh khắc thậm chí hắn hoài nghi cô đã biết tin tức này, bởi vì cô không chút kinh ngạc. Đây là một tin tức vô dụng khác nữa đối với khách hàng, hắn không thể không vì 25 tinh tệ còn lại mà nỗ lực.

Cố Hề Lịch: “Tin tức này tôi biết rồi.”

Người phục vụ: Cô quả nhiên đã biết!!!

Cố Hề Lịch lại lấy ra năm tinh tệ, gộp đủ 30 cái.

“Ta muốn biết tên của ba trạm dừng này.”

Người phục vụ lúc này tâm lý hoạt động cực kỳ phức tạp, phải biết rằng khách nhân rời khỏi Khu Phục Vụ 564 có tỷ lệ rất lớn vĩnh viễn sẽ không trở lại Khu Phục Vụ này, tất cả giao dịch đều là làm một lần, có thể chém liền chém. Người có thể ở phòng đỉnh cấp không nhiều lắm, hắn bắt được một kẻ cam chịu bị làm thịt túi tiền không phồng lên không chịu ngừng, 60 tinh tệ liền đem biết đến toàn bộ vạch trần, bút mua bán này quả thực mệt chết người.

Nhưng nếu là không nói, hắn này một đơn mới chỉ phải 30 cái tinh tệ!!

Cố Hề Lịch: “Cậu thử nghĩ xem, tên của ba trạm, một cái tên câu bán ra với giá hai mươi tinh tệ, kỳ thật vẫn là rất có lời.”

…… Lời cây búa á.

Người phục vụ trái lo phải nghĩ, vẫn là không thể bán rẻ tin tức quan trọng như thế, cùng lắm thì sau khi hắn rời đi thông đồng với tên phục vụ khác, chỉ cần cắn chết không mở miệng. Hai người chia đều số tiền, cũng còn nhiều hơn bây giờ.

Người phục vụ: “Thực xin lỗi, tôi chỉ biết bấy nhiêu, nếu không có yêu cầu nào khác ……”

“Có, tiền của tôi không thấy đâu.”

Người phục vụ: “…… Hả?”

“Tôi cho rằng cậu thừa dịp đưa cơm, trộm đi 30 tinh tệ tôi để trên bàn,” Cố Hề Lịch: “Xảy ra tình huống thế này, tôi có thể khiếu nại cậu với khách sạn không?”

Người phục vụ: “……”

Người phục vụ quả thực bị một loạt thao tác này làm cho sợ ngây người, hắn bán tin tức lúc công phu sư tử ngoạm từng bị kề dao vào cổ, từng bị mắng đến máu chó phun đầy đầu, từng bị vừa đe dọa vừa dụ dỗ, nhưng những thứ đều là uy hϊếp đến sự an toàn của hắn, chưa có ai uy hϊếp đến cương vị công tác của hắn.

Uy hϊếp đến sự an toàn tính mạng hắn không cần sợ, nhưng uy hϊếp cương vị công tác của hắn……

“Xin đừng rung chuông…… Ngài làm như vậy tôi thực khó xử, tinh tệ là ngài chủ động cho tôi.”

Cố Hề Lịch: “Tôi chưa từng đưa cho cậu.”

Người phục vụ trong lòng chửi má nó, nhanh chóng thỏa hiệp: “Chủ đề công viên giải trí, bệnh viện bỏ hoang, thần bí cố hương.”

Liến thoắng một mạch, người phục vụ hít một hơi thật sâu, ngay cả 30 tinh tệ trên bàn cũng không dám cầm, bị Cố Hề Lịch ép buộc lấy, chỉ cảm thấy phi thường phỏng tay, nhanh tay lẹ chân rời khỏi phòng.

Tác giả có lời muốn nói:

Người phục vụ: Tôi đây là tạo nghiệt gì a?!!