Xuyên Việt Chi Tu Tiên

Quyển 11: Tông môn đại bỉ - Chương 145: Điểm công trạng

Sau khi trở lại tông môn, Vân Liệt về Tiểu Lục Phong trước, mà Từ Tử Thanh tách ra với Vân Liệt, đi tới Thập Phương Các.

Thập Phương Các được cấu thành từ mấy lầu các, trừ bỏ Công Đức Các, Tàng Thư Lâu, Tàng Bảo Các…… Ở ngoài còn có Đan các, Khí các, Thiên Công Các, Bảo Trận Các v.v…, cung cấp tiện lợi cho rất nhiều đệ tử .

Từ Tử Thanh đi Công Đức Các trước tiên.

Phàm là muốn đổi lấy tài nguyên ở trong tông môn, đều phải sử dụng một loại điểm công trạng. Điểm công trạng có được thông qua các loại nhiệm vụ, đệ tử sẽ tích góp điểm công trạng để đổi lấy một vài tài nguyên mà mình muốn. Điểm công trạng không những xúc tiến đệ tử tu luyện mà còn giúp tài nguyên trong tông môn lưu thông dễ dàng hơn.

Hiện giờ, Từ Tử Thanh phải đem mấy loại ma tinh đánh được trong ma quật đổi hết thành điểm công trạng thì mới có thể đi đến nơi khác.

Mới từ đυ.n mây đi xuống, liền có rất nhiều ánh mắt chú ý đặt trên người y, Từ Tử Thanh trong lòng cười khổ, bước chân không ngừng.

Này cũng không thể trách vì sao y bị mọi người chú ý.

Từ Tử Thanh mặc cẩm y màu đen của Vân Liệt, áo rất to và rộng, mặc dù đã lấy mấy nhánh cỏ xiết chặt phần eo, nhưng vẫn có vẻ thùng thình, nhìn rất không đoan chính. Mà một thân xiêm y này chỉ có ti hình chưởng sự ở Ti Hình Phong khi làm việc mới mặc, y lúc này chỉ mới là tu sĩ Trúc Cơ kỳ rõ ràng không có tư cách, người khác thấy, tự nhiên cũng muốn suy đoán là ti hình chưởng sự nào hào phóng như vậy, đem quần áo tượng trưng thân phận cho người ta khoác.

Cũng may xiêm y chỉ là xiêm y, bằng chứng chứng minh ti hình chưởng sự là khối Lệnh bài Hắc Long, nếu không chỉ sợ Từ Tử Thanh vừa mới xuất hiện trước mặt người trước, đã bị bắt đến Ti Hình Phong rồi.

Từ Tử Thanh nhanh chóng đi vào cửa chính Công Đức Các, nhờ vậy mới có thể ngăn chặn tầm mắt của mấy người kia.

Y nhẹ nhàng thở phào, giương mắt quan sát hai bên .

Liền thấy bên trái có một cái thiền điện viết ba chữ “Điện Công Trạng”, hẳn là nơi trao đổi điểm công trạng.

Từ Tử Thanh đi vào liền nhìn thấy có mấy vị quản sự ở trong đó ghi chép, rất là bận rộn. Y tìm nơi không có người chờ, đứng ở đằng trước hỏi: “Xin hỏi nơi này có thể đổi điểm công trạng hay không?”

Quản sự là tu sĩ trung niên, tu vi cao hơn Từ Tử Thanh, cũng có thể đảm đương một câu “Tiền bối”. Hắn vốn đang lật xem một quyển sổ sách, lúc này nghe vậy, liền ngẩng đầu lên: “Tất nhiên có thể, ngươi lấy vật đổi điểm công trạng ra đi .”

Từ Tử Thanh cũng không chậm trễ, trước tiên liền đem những ma tinh tự mình đánh được lấy ra khỏi túi trữ vật, đặt ở trên mặt bàn, đẩy qua : “Thỉnh tiền bối xem.”

Quản sự nhận lấy: “Không biết đây là vật gì……” Vừa dứt lời, cả kinh hô lên, “Ngươi thế mà có thể săn nhiều ma tinh như vậy!”

Từ Tử Thanh khiêm tốn cười: “ Cũng nhờ tích lũy rất lâu mới được bấy nhiêu .”

Quản sự ở Điện Công Trạng mấy năm nay, cũng đã gặp qua nhiều người nhiều việc, hắn lúc đầu đúng là hơi kinh ngạc, cũng bởi vì Từ Tử Thanh tuổi tác quá nhỏ, tu vi chỉ Trúc Cơ trung kỳ. Nhưng sau khi thấy rõ phẩm cấp của những ma tinh đó, liền bình tĩnh trở lại.

Ma tinh mà thiếu niên này đem đến đúng là không ít nhưng trong đó Thanh Thiên Ma chỉ tương đương với kì Luyện Khí, Điện Thiên ma tương đương Trúc Cơ kì , tu vi như vậy thu thập cũng không mấy khó khăn. Nhưng ba mươi hai viên ma tinh Hồng Thiên Ma tương đương Hóa Nguyên trung kì cùng với ba viên ma tinh Dạ Xoa Thiên Ma tương đương Kim Đan kì làm cho quản sự phải lau mắt nhìn. Nhưng hắn nghĩ có thể thiếu niên này nhặt được trong Thiên ma quật , chuyện này cũng không phải chưa từng có, hắn cũng sẽ không đại kinh tiểu quái .

Quản sự tính rất nhanh, nói: “ Ma tinh Thanh Thiên Ma đổi được mười điểm công trạng, ma tinh Điện Thiên Ma đổi được hai trăm điểm công trạng, ma tinh Hồng Thiên Ma đổi được hai ngàn điểm công trạng, ma tinh Dạ Xoa Thiên Ma đổi được năm vạn điểm công trạng, tổng cộng là hai mươi ba vạn bốn ngàn năm trăm điểm công trạng.” (234500)

Từ Tử Thanh nghe được, trong lòng có chút kinh ngạc. Y chưa từng nghĩ đến chỉ cần tự mình săn gϊếŧ ma tinh Thiên Ma là có thể đổi lấy nhiều điểm công trạng như thế, thực đúng là một bút tiền lớn.

Không nghĩ gì nhiều, y lấy tín phù của tông môn ra để lãnh điểm, tín phù chỉ lớn bằng bàn tay, linh quang lượn lờ, quang mang oánh nhuận, xúc cảm lạnh lẽo: “Thỉnh.”

Quản sự làm việc rất cẩn thận tỉ mỉ, lập tức duỗi tay phất qua, trên lệnh phù liền hiện ra một chuỗi văn tự.

Từ Tử Thanh nghĩ, nếu đã nhiều điểm công trạng như vậy, cũng không cần đổi ma tinh sư huynh tặng. Nếu ngày sau cần, lại đến cũng không muộn.

Nhưng y vẫn còn non lắm, cho dù có chút kinh nghiệm xử sự, nhưng sao có thể so sánh với quản sự đã kinh doanh nhiều năm ở Điện Công Trạng? Quản sự xem mặt đoán ý, lập tức phát giác ra gì đó, liền nói: “Nếu như tiểu hữu còn ma tinh, tốt nhất cũng mau chóng đổi điểm công trạng đi, bằng không để ma tinh ở trên người tiểu hữa càng lâu thì ma khí sẽ tràn ra, gây phiền toái cho tiểu hữu.”

Từ Tử Thanh nghe vậy, trong lòng có chút do dự.

Quản sự vừa thấy, liền biết Từ Tử Thanh không có nhiều hiểu biết đối với ma tinh, cũng không thấy phiền, tận tâm đem tác dụng của ma tinh nói hết một lần.

Hóa ra ma tinh là nơi ma khí hội tụ trên thân thể Thiên Ma, cũng tương tự như thú đan trên người ma thú, chính là mệnh môn, cũng là kết tinh của lực lượng.

Nếu là người trong ma đạo có được , có thể dùng để tu luyện ma công, xúc tiến tu vi; nếu là người trong tiên đạo sở hữu, tuy không thể lấy tới luyện công, nhưng lại có nhiều tác dụng khác .

Thí dụ như một ít pháp trận của ma đạo, uy lực lớn vô cùng, nhưng lấy chân nguyên của người trong tiên đạo lại không thể sử dụng, lúc này khảm ma tinh vào, liền có thể dùng. Có một ít pháp khí hơi thở cực chính cần có chút ma khí trung hoà, lúc này liền rút từ ma tinh ra. Hơn nữa người trong tiên đạo muốn luyện chế con rối ngoài các tài liệu khác ra, cũng có người lấy thân thể người trong ma đạo làm tài liệu, một khi luyện thành, còn cần phải có ma tinh để tấn giai.

Chỗ cần sử dụng ma tinh rất nhiều nên ma tinh mới có thể đổi được nhiều điểm công trạng như vậy .

Nhưng đồng thời, trong ma tinh cũng chứa ma khí tinh thuần, tất nhiên có hại đối với thân thể người tu tiên. Đặc biệt Từ Tử Thanh lại là đơn mộc linh căn, tác hại khi bị ma khí lây nhiễm tuy chỉ ít hơn người đơn thủy linh căn một chút thôi, nhưng nếu muốn bài xuất ma khí ra sẽ cực kỳ hao tổn thời gian.

Cũng là vì cái này, quản sự mới nhiều chuyện nhắc nhở.

Từ Tử Thanh hiểu được, cũng không phải không biết tốt xấu. Y hơi do dự, nhưng vẫn là đem một cái túi trữ vật khác lấy ra, giao cho quản sự: “Như vậy liền đem ma tinh trong này đổi hết .”

Quản sự thấy y khiêm tốn, rất là vừa lòng, liền đem thần thức đưa vào trong túi trữ vật tìm tòi —— thoáng chốc liền nghẹn họng nhìn trân trối.

“Này, bao nhiêu đây đều là của ngươi?” Hắn kinh dị nói, “Ngươi như thế nào có nhiều ma tinh ……. như vậy!”

Mặc dù hắn đã đem bốn chữ “Dạ Xoa Thiên Ma” nói nhỏ đi, nhưng thanh âm của hắn rất lớn, vẫn làm những người ở phụ cận ghé mắt nhìn xem .

Quản sự cũng biết mình thất thố, liền đè thấp thanh âm chút: “Tiểu hữu, ma tinh này ……”

Từ Tử Thanh mới vừa nghe được rất nhiều tác dụng của ma tinh, tự nhiên hiểu được thái độ của quản sự, y cũng không giấu diếm, nói thẳng: “Này đều không phải do ta săn bắt, mà là sư huynh ta tặng.”

Quản sự buông lỏng: “Thì ra là thế. Không biết lệnh sư huynh là người nào?”

Đề cập đến sư huynh, ánh mắt của Từ Tử Thanh càng thêm nhu hòa : “Sư huynh ta là Vân Liệt Tiểu Lục Phong, không lâu trước đây mới tấn lên Kim Đan chân nhân. Những ma tinh này đều là sư huynh săn được .”

Truyện được edit tại luutinhvu2512.wordpress.com

Quản sự ngẩn ra, hóa ra là người nọ.

Vân Liệt tu luyện Vô Tình Sát Lục Kiếm Đạo, ở trong vòng kiếm tu đã rất nổi danh, sau đó hắn tấn lên Kim Đan, thanh thế to lớn, ở tông môn cũng là một trong những nhân vật đứng đầu, gây ra một phen chấn động. Vị trí của hắn trên Thiên Long Bảng vừa xuất hiện, lại càng làm người khác phải chấn kinh, đã sớm khiến vạn người chú mục.

Vị quản sự này tất nhiên cũng nghe qua đại danh Vân Liệt , nhớ tới hắn đã tu luyện ra kiếm ý, liền cảm thấy hắn có những chiến tích này cũng thực bình thường.

Bất quá bởi vì việc này, thái độ của quản sự đối với Từ Tử Thanh ôn hòa thêm hai phần: “Một khi đã vậy, ta liền tính điểm công trạng cho ngươi .”

Lúc này tính toán, gần ngàn viên ma tinh, riêng ma tinh Dạ Xoa Thiên Ma đã có ba bốn trăm, không nói đến những loại khác, ước lượng lên chính là hai ngàn vạn ( hai triệu ) điểm công trạng.

Chỉ một thoáng, Từ Tử Thanh liền biến thành người có nhiều của cải.

Dù là quản sự ở đây quá lâu, nhìn thấy Từ Tử Thanh có nhiều điểm công trạng như vậy cũng không khỏi sinh ra vài phần hâm mộ. Bất quá chỉ là tu sĩ Trúc Cơ, điểm công trạng trong tay còn nhiều hơn Kim Đan chân nhân bình thường , nếu y nguyện ý, tại Thập Phương Các có thể đổi lấy vô số tài nguyên, thật là số phận tốt…… Vân Liệt chân nhân lạnh lùng vô tình trong lời đồn lại đối với sư đệ hắn lại thập phần sủng nịch.

Thở dài, quản sự xua tâm tư hâm mộ lại tham lam vừa sinh ra của mình đi, tính điểm cho Từ Tử Thanh .

Từ Tử Thanh nhận tín phù, ôn hòa cáo từ, nhấc chân đi ra.

Y lúc này cũng có vài phần choáng váng nhưng nghĩ đến việc mình sắp sửa đi làm , trong lòng liền có chút kiên định.

Nghe nói bất luận là luyện khí hay là luyện đan, phù lục, đều phải tiêu hao rất lớn, y hiện giờ có rất nhiều điểm công lao điểm làm chỗ dựa, cũng không cần lo lắng không có tài nguyên ……

Bất quá, việc hàng đầu hiện nay là đi Tàng Bảo Các đặt mua một bộ pháp y, đem cẩm y màu đen của sư huynh thay ra, nếu không lúc nào cũng bị mọi người chú ý, quá mức xấu hổ đi.

Nghĩ đến đây, Từ Tử Thanh vừa bước ra từ cổng lớn đổi hướng đi đến một lầu các khác.

……..

Từ Tử Thanh mặc một kiện pháp y màu xanh lá, cổ tay và vạt áo đều thêu hoa văn ẩn, so với bộ thanh sam trước đây của y, càng làm nổi bật thêm khí chất ôn hòa.

Nhưng nếu nhìn kỹ hai mắt y, có thể phát giác khí chất của y hiện giờ đã khác xa so với dĩ vãng, nhiều thêm một tia sắc bén cùng kiên nghị. Ở trong kiếm động mài giũa mấy tháng, lại chém gϊếŧ không ngừng trong Thiên Ma Quật đã ảnh hưởng không ít tới y.

Y bước chân không ngừng, trực tiếp đi tới trước một tràng lâu các .

Nâng mắt nhìn lên, bảng hiệu bên trên lầu các có viết hết sức rõ ràng, gọi là “Thiên Công Các”.

Nếu nói hiện giờ thứ gì Từ Tử Thanh có thể học dễ dàng nhất, thì tất nhiên là luyện đan, y có hiểu biết sâu sắc đối với cỏ cây, cũng có rất nhiều hứng thú với chúng. Nhưng mà nếu y muốn có năng lực tự bảo vệ mình nhanh nhất thì chỉ có thể học tập cấp tốc một loại thuật khác trước.

Nghĩ tới nghĩ lui, y cuối cùng quyết tâm học phù lục trước, nếu như vậy trong khoảng thời gian không lâu trước tông môn đại bỉ cũng có thêm một loại bản lĩnh.Từ Tử Thanh nhìn bảng hiệu kia, không chần chờ, trực tiếp đi vào.

Trong Thiên Công Các, một vị quản sự già nằm trên ghế mây, híp mắt dưỡng thần.

Bên cạnh có mười mấy tu sĩ mi thanh mục tú đang bận rộn, nhìn thấy Từ Tử Thanh tiến vào, liền có một người đi tới dò hỏi: “Tiền bối tới đây là vì chuyện gì?”