" Ah...ah...ưư.....ah...."
Trong phòng không ngừng vang lên tiếng của Nhược Tuyết rêи ɾỉ , vì nàng ngồi ở Dương Thần trên người bờ mông to không ngừng nhún nhảy , đem to lớn côn ŧᏂịŧ phun ra nuốt vào , đầu nàng tựa lên vai Dương Thần mà rêи ɾỉ .
Dương Thần hưởng thụ lấy hai bầu vυ' to của nàng ép lên lòng ngực , hai tay đưa xuống cách một tất chân lưới liền qυầи ɭóŧ , mà không ngừng nhào nặn , và phối hợp nâng lên nàng bờ mông to rồi ép xuống càng thêm nhanh , mà hưởng thụ âʍ đa͙σ chặt hẹp và từng tầng thịt non kẹp siết lấy côn ŧᏂịŧ của mình .
" Ah...ưư...quá sướиɠ ...ưư...chủ nhân ...ah... côn ŧᏂịŧ thật to ....ưư....đâm ta quá sướиɠ ...ư..ư.."
Nhược Tuyệt tay vòng qua ôm cổ Dương Thần hai vυ' to lớn không ngừng theo cơ thể nhún nhảy , hai quả núʍ ѵú cương cứng không ngừng trên lòng ngực mà ma sát , một đôi chân dài trắng nõn được tất chân lưới màu đen bọc lại , thêm một đôi cao gót 10cm đạp lên ghế sofa , bờ mông to không ngừng vặn vẹo phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ .
" Ahh....ưư...chủ nhân....ah....ưư...ta ....ah...ra...rồi ưư....ưư....ahhhh "
Không lâu Nhược Tuyết hét to một tiếng đem tứ chi ôm chặt lấy Dương Thần thân thể , âʍ đa͙σ co bóp mãnh liệt siết mạnh lấy côn ŧᏂịŧ , rồi từ trong tử ©υиɠ nàng phun ra dâʍ ŧᏂủy̠ mà cao trào .
" Thế nào sướиɠ "
Dương Thần côn ŧᏂịŧ cũng đâm mạnh vài cái rồi bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ , đem tử ©υиɠ của Nhược Tuyết cho lắp đầu , rồi hắn lưng tựa vào ghế sofa đem Nhược Tuyết ôm vào , hai tay ở nàng cơ thể vuốt ve .
" Chụt , chụt....thật sướиɠ ....chủ nhân ..."
Nhược Tuyết cao trào qua đi đầu tựa vào ngực Dương Thần ôm thật chặt , rồi ở trên môi hắn hôn một hồi có chút thở dốc nói .
" Khà khà ...nẩy ghen ah lại tới ..."
Dương Thần cười một tiếng xoay người đem Nhược Tuyết quỳ lên sofa vểnh lên mông thịt to , Dương Thần từ sau lưng lần nữa côn ŧᏂịŧ cắm đi vào âʍ đa͙σ hồng hào của nàng .
" Bạch , bạch , bạch...."
Lần nữa cuộc đại chiến bắt đầu , trong đại sảnh không ngừng vang lên tiếng bụng của Dương Thần đập mạnh từng cú lên bờ mông thịt to của Nhược Tuyết và tiếng .
" Phốc , phốc ...."
Âm thanh do côn ŧᏂịŧ thô to đâm thọc vào lổ âʍ đa͙σ béo múp , mỗi lần côn ŧᏂịŧ rút ra đều mang theo lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ , khi côn ŧᏂịŧ cắm mạnh vào ma sát với miệng âʍ đa͙σ , thì làm cho dâʍ ŧᏂủy̠ bắn ra tung té .
" Ah...ưưư....chủ nhân...ưư...aa....tha ta ...ah ... ta chịu không ....được....ưư...ah..."
Liên tục ba giờ không biết Nhược Tuyết cao trào bao nhiêu lần , nàng bây giờ cả người vô lực nằm sấp dưới ghế sofa , trên lưng bị Dương Thần nằm lên , côn ŧᏂịŧ thô to không ngừng đâm thọc vào nàng âʍ đa͙σ , Nhược Tuyết chịu không được chỉ có thể cầu xin tha thứ .
" Hừ "
Dương Thần hừ một tiếng lần nữa cắm côn ŧᏂịŧ mạnh vào âʍ đa͙σ , bụng đập mạnh lên nàng mông thịt một tiếng " Bạch "
Qυყ đầυ tăng vọt đâm thẳng vào hoa tâm rồi bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ đem tử ©υиɠ nàng cho tràn đầy .
" Ahhhh "
Nhược Tuyết cũng quát to một tiếng cao trào ngất đi .
" Ọt "
Dương Thần đem côn ŧᏂịŧ thô to rút ra nàng âʍ đa͙σ , đi lên miệng của Nhược Tuyết nhét đi vào đâm thẳng nàng cổ họng vài cái , để cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ŧᏂủy̠ được miệng nàng làm sạch mới mặc lại quần áo .
" Linh nhi ra theo ta đi "
Dương Thần đi lại cửa phòng hai mẹ con Linh nhi đẩy cửa đi vào , thấy Linh nhi và Thu Hương đang nằm trên giường ngủ , hắn đi lại kêu một tiếng .
" Vâng ca ca "
Linh nhi bị đánh thức thấy là Dương Thần liền đáp một tiếng .
" Chủ nhân đi đâu nha "
Thu Hương là người khôn khéo bên ngoài nghe nhiều người kêu Dương Thần là chủ nhân , nên cũng bắt trước học theo .
" Ồ người cũng biết đều đấy , ngoan ngoãn làm nô của ta , đảm bảo cuộc sống của ngươi thoải mái "
Dương Thần nghe Thu Hương kêu chủ nhân nịnh nọt cũng không có tỏ ra chán ghét nàng , mà đưa tay nâng lên càm nàng nói .
" Dạ vâng , chủ nhân ta sẽ ngoan "
Thu Hương đó giờ cuộc sống cực khổ ăn cơm bữa no bữa đói , nhờ có Linh nhi lọt vào mặt của Dương Thần , chỉ sáng nay vung tiền mua quần áo mới thôi , thì sài tiền đã gấp hai lần từ nhỏ đến bây giờ nàng làm ra .
" Đi thôi "
Dương Thần đứng lên liếc một bên Linh nhi nói , hắn muốn cho Linh nhi đi gϊếŧ người , hắn muốn nàng trở nên kẻ máu lạnh , ai dám ức hϊếp mình thì đem gϊếŧ , không để chịu sự ức hϊếp hay khinh bỉ .
------
Rất nhanh lần nữa Nam Thành lại trở thành máu chảy thành sông , những sòng bạc , quán nhậu , quán bar .....đều bị đàn em Dương Thần đem thu nhận , trên bản tên hiệu của quán đều thêm hai chữ Huyết Sát .
Nếu có quán nào từ chối đều bị chém gϊếŧ những nơi chém gϊếŧ chỉ còn lại máu tươi , thi thể không thấy làm thêm càng đáng sợ .
" Linh nhi gϊếŧ hết bọn họ "
Dương Thần đã cho một con ký sinh chui vào Linh nhi bộ não , chỉ đem nàng thân thể cải tạo và đem những kỹ năng chiến đấu truyền cho nàng .
" Vâng ca ca "
Linh nhi theo Dương Thần nẩy giờ cũng đã chém gϊếŧ vài tên lâu la , cả người đã dính vết máu đỏ thẳm , trên thân cũng có vết thương rất nhanh liền lành lại .
" Phốc , phốc ....."
Linh nhi theo từng kỹ năng chiến đấu của Dương Thần truyền cho , trong tay cầm trường đao sắt bén , thân thể bé nhỏ 10 tuổi của nàng , vì đã gϊếŧ vài người trên thân đã có chút sát khí , trước mặt nàng chỉ là vài tên côn đồ lưu manh , không có gì cản trở , từng đao từng đao đem mấy tên chém cho đầu lìa khỏi cổ , hai chân đứt đoạn hay hai tay chém đứt .
" Đi tìm thêm vài tên có bản lĩnh một chút "
Dương Thần hài lòng nhìn Linh nhi nói một tiếng , Linh nhi nghe thì tự dưng lại có chút hưng phấn , nàng càng gϊếŧ người càng ngày càng thuận tay và hưng phấn .
Nàng đem những ấm ức còn nhỏ trải qua đem tức giận đều đánh lên kẻ mà ca ca muốn cho mình gϊếŧ , nàng muốn làm thật hoàn hảo không để ca ca thất vọng , nàng bây giờ trọng yếu là không để ca ca thất vọng , nghĩ tới đây hai mắt của Linh nhi tỏa ra càng thêm sát khí và kiên cường .