Dương Thần nhìn Thắm nằm trong ngực mà ngất đi , thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ da thịt mềm mãi và trắng nõn .
" Dậy rồi thì ngươi sau này theo ta "
Dương Thần ngồi ở trên ghế một tay ôm lấy nàng một tay thì vuốt ve từng mảnh da thịt trắng nõn , miệng ngậm lấy điếu thuốc hút một hơi , rồi phun ra khói thuốc , thấy nàng đã tỉnh lại thì nói .
" Nhưnh ta ..."
" Tao không phải xin mày ý kiến , mà là mệnh lệnh hiểu "
Thắm đang định nói gì , Dương Thần liền đưa tay nâng lên nàng cằm , tròng mắt đã rực đỏ khuôn mặt âm trầm nhìn nàng mà nói .
" Ừ , tao nghe "
Thắm giật mình một cái , khuôn mặt có chút sợ hãi mà trắng bệch gật đầu .
" Hừ vậy nhanh mặc quần áo vào theo tao về nhà "
Dương Thần đẩy ra Thắm một bên đứng lên mặc quần áo , miêng không ngừng phun ra khói thuốc , đợi Thắm mặc xong thì dẫn nàng về nhà .
Khi hai người về đến thấy Tây Na thân hình đầy đặn cao gần 1m8 , tóc vàng mắt xanh lộ ra người phương tây phong tình , cùng bà Tư và Hàn Ngọc mẹ của hắn nói chuyện .
Bên trong là Diệu Như , Dương Tĩnh Hân , Dương Tĩnh Hà đang coi tivi , khi mấy nữ thấy Dương Thần về đều đứng lên , trong mấy nữ chỉ có bà Tư và Dương Tình Hà có thể cùng hắn nói chuyện bình thường , còn lại đều có chút sợ hắn .
" Bà Tư ngươi đem nàng tìm một phòng nghĩ ngơi "
Dương Thần đi vào hướng bà Tư nói một tiếng , còn mình lại đi ra sau vườn mà tập luyện , khai phá mình năng lực và di năng mới nhận được .
Như thế trôi qua mười ngày , mười ngày này Dương Thần thân thể hắn cùng dị năng , bây giờ lực một cú đấm của hắn đã đạt hơn 150 ký , một bức tường cũng có thể đấm thủng .
Đặc biết là kỹ năng mới là hắn có thể dùng mình Ký sinh để truyền vào những kỹ năng , đối chiến của Lôi Đức đã từng làm lính đánh thuê , thông qua Ký sinh trùng truyền đến tụi thằng Dũng và hơn ba mười thằng đệ học và tập luyện .
" Ầm , ầm ..."
Sau vườn Dương Thần đang ở trần thân thể không còn gầy gò , mà đã trở nên cường tráng từng khối từng khối cơ bắp hiện ra , hai tay hắn cách tảng đá to lớn gần 3m , cánh tay dài ra hai nắm đấm nắm chặt không ngừng từng quyền từng quyền đấm lên tảng đá .
" Thần ăn cơm "
Qua một hồi , Dương Thần mồ hôi làm thân thể ướt đẫm , thì Dương Tĩnh Hân đi tới mà kêu lên .
" Ừ "
Dương Thần gật đầu , nhìn lấy ở phía trước mặt đất toàn là vết chém và lổ thủng , do hắn mười ngày này tạo ra , rồi mới lấy cái khăn từ tay của Dương Tĩnh Hân , lao đi những giọt mồ hồi rồi đi vào nhà .
" Thần tao muốn đi đến nhà lão sư chơi , một chút được không "
Ăn uống xong xuôi , Dương Tĩnh Hân quỳ gối ở hắn trước người , kéo ra khóa quần cầm lấy hắn côn ŧᏂịŧ mà vuốt ve , ánh mắt có chút mong chờ hỏi .
" Muốn đi đâu thì đi , không cần hỏi "
Dương Thần lưng dựa vào ghế , đốt lên điếu thuốc hút một hơi , một tay ấn lấy đầu của Dương Tĩnh Hân xuống , để cho mình côn ŧᏂịŧ đâm vào nàng trong miệng cắm sâu vào cổ họng , hắn lúc trước hút thử một lần cảm giác không sai nên hắn cũng đã hút luôn .
" Ọt , ọt ..."
Dương Tĩnh Hân thấy mình được đồng ý mà vui vẽ càng ra sức bú ɭϊếʍ lấy hắn côn ŧᏂịŧ .
" Phốc "
Gần mười phút Dương Thần cắm mạnh vào nàng cổ họng , qυყ đầυ tăng vọt rồi bắn ra từng cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ .
" Ực , ực ..."
Dương Tĩnh Hân cũng không có phun ra , vì biết như thế Dương Thần không thích , thêm nuốt tinh nhiều lần nàng cũng quen , mà còn thèm nữa , nên càng nhiệt tình nuốt hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào miệng , đầu lưỡi còn đưa ra liếʍ láp lấy qυყ đầυ cho sạch , mới đem côn ŧᏂịŧ bỏ vào hắn trong quần rồi khóa lại khóa quần .
" Ngươi đi chơi , rồi dùng mọi cách mời ngươi lão về nhà ngủ "
Dương Thần đứng lên đưa tay tại Dương Tĩnh Hân bờ mông to bóp vài cái dặn dò .
" Ta biết rồi "
Dương Tĩnh Hân nghe nói thì có chút không tự nguyện , biết lão sư về nhà chuyện gì xảy ra , nhưng cũng không dám từ chối .
" Ha ha ngoan "
Dương Thần thè ra lưỡi rắn liếʍ mặt của nàng một cái rồi rời đi , hắn đã hẹn bọn thằng Dũng và thằng Hưng , tối nay lên phường một chiến hắn còn nhớ lúc trước bị con Mai cho ăn một đá đâu .
" Lão đại "
Khi Dương Thần đi lại nhà thằng Dũng thì hơn ba mươi thằng đã tập chung đầy đủ , bọn chúng đều bị Dương Thần cho ký sinh thao túng .
" Ừ còn sớm tụi bây tự nhiên làm việc của mình , đúng 11 giờ tối tập chung lại đây "
Dương Thần hài lòng gật đầu , với linh hồn của hắn to lớn hơn người thường vài lần , thấy cảnh này cũng không như bọn trẻ trâu mà hưng phấn tự hào .