Xuyên Thành Thế Thân Nữ Phụ

Chương 3: Lời nói đàn ông trên giường không thể tin

Hoắc Đình Sâm nghe được Trầm Thư giống như mèo con làm nũng, lại nghe đến cô xưng mình là Tiểu Giản, lý trí triệt để sụp đổ, thân dưới đã sớm lửa nóng một vùng, cứng rắn đến chịu không nổi.

"Chân mở ra". Nói xong anh rất nhanh đã cởi sạch qυầи ɭóŧ Trầm Thư, tách ra Trầm Thư hai chân gác ở trên eo chính mình. Tiểu huyệt mịn mịn trắng nõn nà chỉ có lẻ tẻ một ít cỏ dại, hai bên da thịt mềm mại có chút mở ra, mật dịch sáng lóng lánh hơi có khuynh hướng muốn chảy ra bên ngoài.

Hai ngón tay Hoắc Đình Sâm tiến đến thăm dò, thoáng cái cắm vào, có thể là do lần đầu trải qua, huyệt động thật sự là chặt vô cùng, không thể cắm vào ngay được, cũng may bên trong sớm đã ướt đẫm một mảnh.

Động tác đút vào chậm rãi lại để cho Trầm Thư cẩu độc thân từ trong bụng mẹ thoải mái đến muốn lên trời, ngay từ đầu còn có đau chút, về sau liền đắm chìm hoàn toàn trong động tác đơn giản này. Mật dịch đột nhiên không kịp phòng bị chảy ra, từ bên trong tiểu huyệt chảy đến khe mông đít nhỏ, cuối cùng ướt hết một mảnh ga giường.

Ngón tay Hoắc Đình Sâm bị tiểu huyệt hồng mềm chăm chú mυ'ŧ lấy, như là ở thăm dò một cái động tối. Anh rốt cuộc nhịn không nổi nữa, rút ra ngón tay, thả ra cự vật sớm đã đứng thẳng.

Trầm Thư đang thoải mái muốn lên trời, người đàn ông trước mặt này đột nhiên dừng lại, cô mở mắt mơ màng nhìn về phía anh, lại thấy được cự vật đứng thẳng trước mắt. Đồ vật này không kém hai mươi cm đi à nha?? Thật sự so với tất cả nhân vật nam chính trong phim cấp ba mà cô từng xem qua càng lớn.

Cự vật phảng phất như là có thể nghe được độc thoại nội tâm của Trầm Thư, khí phách hiên ngang gõ gõ. Còn chưa kịp phản ứng, Hoắc Đình Sâm đã một cây vào động. Nhưng bởi vì qυყ đầυ quá lớn, tiểu huyệt Trầm Thư lại quá nhỏ mà bị kẹt ở cửa huyệt. "Đau quá". Cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ chảy ra nước mắt sinh lý, hai mắt ướt đẫm nhìn về phía Hoắc Đình Sâm.

Có lẽ bởi còn chưa bắt được con mồi mình muốn nhất, sức kiên nhẫn của Hoắc Đình Sâm thực rất tốt. Anh cúi người, bàn tay lớn ôn nhu vuốt ve Trầm Thư, giọng nói hấp dẫn vang lên bên tai: "Không đau, buông lỏng, tôi sẽ nhẹ nhàng".

Không đợi Trầm Thư từ chối, trực tiếp xâm nhập. Trầm Thư phản xạ có điều kiện rên a một tiếng, sau đó dùng ánh mắt oán giận nhìn người đàn ông, quả nhiên lời nói đàn ông trên giường không thể tin.

Khi ngón tay Hoắc Đình Sâm vừa mới cắm vào tiểu huyệt đã cảm giác được hưng phấn từ trước đến nay chưa từng có, tưởng rằng do tác dụng của xuân dược. Vừa vặn cắm vào lần này, tiểu huyệt vừa ấm vừa mềm chăm chú mυ'ŧ lấy côn ŧᏂịŧ của anh, hút thẳng da đầu run lên, cảm giác như linh hồn đều phải bị hút mất...Thật sự rất sướиɠ a...

Hoắc Đình Sâm hai mươi tám tuổi, còn chưa từng kết hôn hay có bạn gái, vừa đẹp trai lại có tiền, phụ nữ muốn leo giường của anh tự nhiên là nhiều vô số kể. Mỗi lần nói chuyện làm ăn tại các bữa tiệc, khó tránh khỏi có chút bạn bè đưa tới phụ nữ, những người phụ nữ đó tìm đủ biện pháp câu dẫn anh, nhưng là anh chưa từng một lần dao động. Anh không phải người quá chú trọng tìиɧ ɖu͙©.

Người phụ nữ trước mắt này quả thật làm anh thoải mái đến không muốn áp lực chính mình, cũng không muốn quản đến cái gì yêu hận tình thù lúc trước. Anh lạnh lùng tự cười nhạo mình chẳng qua cũng chỉ là một cầm thú mà thôi.

___

Chó Hoắc: Cô chẳng qua là giống cô ấy

Thư Tử: Ha ha