Yêu Phải Chàng Tổng Tài Khờ

Chương 2: Ngày đầu tiên

bà Xuân Nguyệt nhìn Nhược Vũ, nhìn vẻ bề ngoài của cô rất xinh đẹp bà có chút hoài nghi nên hỏi

" cô có ngoại hình đẹp như vậy tại sao lại làm công việc này" Xuân Nguyệt nói

" tôi cần tiền....tôi không có bằng cấp...mẹ tôi cần tiền để làm phẫu thuật gấp, tôi xin bà cho tôi cơ hội, tôi nhất định sẽ hoàn thành tốt công việc mà bà giao" Nhược Vũ trả lời

nhìn Nhược Vũ, nghe cách nói chuyện của cô cộng thêm việc cô đang cần tiền nên bà đã suy nghĩ trong bụng { xem ra cô ta là người khá thông minh, lanh lợi, nếu như cô ta có thể tiếp cận Hạo Thiên thì không chừng sao này mình có thể lợi dụng cô ta rồi}

" thấy cô thành thật, có vẻ rất lanh lợi nên tôi sẽ cho cô thử việc, Cẩm Tú con ra đây ta biểu" Xuân Nguyệt nói

Cẩm Tú là một cô hầu gái của bà Xuân Nguyệt

" dạ bà gọi con" Cẩm Tú nói

" con giới thiệu công việc cho cô ta rồi dẫn cô ta đến phòng bà nha" Xuân Nguyệt nói

" dạ" Cẩm Tú vâng lời

Cẩm Tú dẫn Nhược Vũ lên phòng của Hạo Thiên

" đây là cậu hai của gia đình, như cô thấy, cậu ấy tuy 28 tuổi nhưng tâm hồn còn trẻ con, hay phá phách bầy trò, công việc của cô làm chăm sóc cậu, cho cậu ăn, cho cậu uống uống, chơi với cậu thế thôi" Cẩm Tú nói

Nhược Vũ suy nghĩ{ nếu chỉ như thế sao có thể trả tiền cao như vậy chứ}

" cô thấy sao?" Cẩm Tú hỏi

" à được" Nhược Vũ trả lời

" vậy thì cô theo tôi, tôi dẫn cô đến phòng của bà" Cẩm Tú nói

" được" Nhược Vũ đi theo

trong phòng của Xuân Nguyệt, bà lấy ra hợp đồng đưa cho cô

" đây là hợp đồng 1 tháng, nếu đồng ý cô cứ việc kí vào đây" Xuân Nguyệt nói

" bà chủ bà có thể cho tôi ứng trước lương không?" Nhược Vũ hỏi

" cô muốn ứng trước lương?" Xuân Nguyệt khó chịu hỏi

" bà thông cảm, tôi biết như vậy là quá đáng nhưng mà....mẹ tôi đang cấp cứu bà ấy đang rất cần tiền, tôi xin bà đấy bà...." Nhược Vũ nói

" thôi được rồi, vậy chỉ cần cô làm trong vòng 1 tuần thì tôi sẽ cho cô ứng trước 2 tháng lương, đổi lại nếu cô xin nghĩ trước 1 tuần thì cô phải bồi thường hộp đồng, cô đồng ý chứ" Xuân Nguyệt nói

" tôi đồng ý" Nhược Vũ không cần suy nghĩ vội trả lời liền

" được" Xuân Nguyệt nói

Ở trong bệnh viện cô ngồi cạnh giường của mẹ, cô nhìn mẹ hôn mẻ sâu mà lòng đau như cắt

" mẹ chờ con, con sẽ cứu mẹ mà" Nhược Vũ yếu đuối nói

sáng hôm sau Nhược Vũ đến Biệt Thự đấy làm việc, với nụ cười vui tươi như ánh mặt trời, cô đầy năng lượng bước vào cánh cửa đấy

vừa mở cửa phòng thì 1 quả trứng gà chội thẳng vào người cô * bộp* trứng gà vở ra

cô chưa hoàng hồn lại thì Hạo Thiên xuất hiện nói

" xinh chào bạn mới" Hạo Thiên vui vẻ nói

cô không thể bỏ cuộc, cố sức cười lại với cậu ấy " xinh chào cậu chủ, từ giờ rất mong được anh giúp đỡ" Nhược Vũ đầy năng lượng nói

" ukm" Hạo Thiên cũng vui vẻ nói

Nhược Vũ đi vào nhà vệ sinh lau mặt rồi bước ra, vừa bước ra thì đạp vỏ chuối trượt ngã

" hahaha vui quá vui quá" Hạo Thiên vỗ tay cười

Nhược Vũ té xuống sàn đau thật đấy, ê cả mông

" hả cô không vui à?" Hạo Thiên nói

" không tôi rất vui thưa cậu chủ" Nhược Vũ rán gượng cười nói

" hay quá hay quá, nào nào qua đây qua đây" Hạo Thiên kéo cô đứng dậy

đưa cho cô 1 quyển sách

" cầm lấy đi" Hạo Thiên nói

" cậu chủ muốn tôi cầm lấy à?" Nhược Vũ hỏi

" ukm, quà đấy, cô cầm lấy đi" Hạo Thiên nói

" quà cho tôi sao? cảm ơn cậu nha" Nhược Vũ nói

" cô không mở ra à?" Hạo Thiên hỏi

" đã là quà sao có thể mở ra coi liền như vậy được, để khi về tôi sẽ mở ra, à đóng đồ chơi này cậu có cần nữa không? tôi dọn lại nha" Nhược Vũ vui vẻ nói

" ukm cô dẹp đi" Hạo Thiên nói

Nhược Vũ cuối xuống dọn dẹp đồ chơi

*bụp*

1 mũi tên đồ chơi bắn trúng cô, tuy là đồ chơi nhưng rất đau đấy " ahhh" cô la lên

" sao vậy cô đau à?" Hạo Thiên nói

" không đau, không đau chút nào?" Nhược Vũ vẫn vui vẻ nói

cô nghĩ bụng { cậu ấy dù sao cũng chỉ là đứa trẻ, không nên chấp làm gì}

mặt kệ cho Hạo Thiên cứ bắng vào người cô cũng không quan tâm, hơi đau một chút cô có thể chịu được

cô vừa dọn xong Hạo Thiên liền đổ đồ chơi ra

" ê cậu....cậu làm gì vậy hả?" Nhược Vũ nói

" tôi muốn chơi" Hạo Thiên nói

" được vậy cậu chơi đi, tôi đi xuống nhà" Nhược Vũ nói

Hạo Thiên lại ngồi bẹp xuống đất

" tôi chơi chán rồi, cô dọn lại đi" Hạo Thiên nói

" nhưng....được tôi dọn giúp cậu"" Nhược Vũ lại nhẫn nhịn dọn

ngày hôm nay cô đã trãi qua bao nhiêu là chiêu trò của Hạo Thiên rồi

nào là đổ cơm lên người cô, bắt cô rửa chân, khi cô cúi xuống thì hất thao nước khiến cô ước nhem, bắt cô lau sàn, vừa lau xong lại đổ nước ép bắt cô lau lại, không những thế còn lấy đồ ném vào người cô nữa chứ

đến lúc sắp về Hạo Thiên lại nói

" cô lại đây một lát rồi về" Hạo Thiên nói

" hết giờ rồi tôi phải đi rồi" Nhược Vũ nói

" cô mà về tôi nói mẹ trừ lương cô đấy" Hạo Thiên nói

" tôi...." Nhược Vũ không còn cách nào khách đành làm theo yêu cầu thôi

cô đi đến gần cửa sổ