Đột nhiên lộ ra tai mèo là muốn cho mình sờ sao?
Dụ Sở trong đầu có một dấu chấm hỏi lớn, nhưng không thể phủ nhận rằng cô quả thực bị đôi tai mèo này thu hút ngay lập tức, nhìn đôi tai trắng tuyết mà sững sờ, không khỏi có chút hâm mộ.
Dụ Sở dùng hết sức kiềm chế để mình không động tay động chân mà chạm đến tai mèo của Thần Hi.
Cô cẩn thận chỉ trên đầu của thiếu niên: “Ca ca, lỗ tai của anh... lộ ra rồi.”
“……”
Thần Hi nghiêng mặt không thèm để ý cô.
Vì thế Dụ Sở cũng không dám mở miệng.
Trong xe an tĩnh một lúc lâu.
Dụ Sở vén góc váy, yên lặng ngước mắt nhìn Thần Hi ở đối diện. Thiếu niên hơi nghiêng mặt, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, không nhìn ra là tâm trạng gì, im lặng một lúc lâu mới quay đầu lại, tai mèo hơi chuyển động theo động tác. Đôi mắt trong veo nhìn chằm chằm cô.
Dụ Sở thẳng lưng.
Thần Hi yên lặng nhìn cô hai giây, vành tai hơi chuyển động.
Anh rũ mắt xuống, tiếng nói thanh lãnh: “Thử xem.”
“Thử xem cái gì a.” Dụ Sở có chút không theo kịp mạch não của thần tượng, bất tri bất giác hỏi.
Nhưng là vừa mới hỏi xong cô liền hiểu rõ, hai mắt mở to, hỏi lại: “Yêu đương giả?”
Thật hay giả a.
Cô có thể cùng thần tượng yêu đương giả?
Vấn đề này Thần Hi lại không có trả lời, chỉ mím môi, liếc mắt nhìn cô một cái, rồi dời đi tầm mắt, “Không phải giả…… Là thật sự thử xem.”
Dụ Sở có chút kinh ngạc mà nhìn Thần Hi.
Thiếu niên quay mặt đi không nhìn cô, giọng nói lạnh lùng hạ xuống: “Em đã quên lúc trước khi tôi là mèo, em đã làm gì rồi? Nói thử xem có quá phận hay không.”
Lúc còn trong hình dáng mèo cô đã chiếm rất nhiều tiện nghi của anh.
Nếu hai người yêu đương thật thì cũng không có gì quá phận.
Thần Hi cụp mắt, hàng mi dài hơi rũ xuống, sóng mũi cao thẳng, trong không gian tối tăm không nhìn thấy biểu tình, cũng che đi màu đỏ trên đôi má thanh tú của thiếu niên, chỉ có hai tai mèo lộ ra sắc phiếm hồng, nhưng không rõ ràng lắm.
Mà Dụ Sở nghe vậy cũng hơi cứng đờ, không nghĩ tới mình lúc trước đùa giỡn mèo nhỏ, cư nhiên lại bị thần tượng lôi ra chuyện cũ. Nếu nghiêm túc mà nói, cô xác thật là đem thần tượng đùa giỡn đến thảm, lúc chưa phát hiện thân phận của đối phương, lại vừa hôn vừa vuốt, sau khi đã xác định mèo nhỏ là thần tượng, còn cố ý ôm nó đi tắm rửa……
Dụ Sở sờ mũi.
Còn may anh ấy không biết chuyện này.
Nhưng trên lý thuyết, thiếu niên bị cô chiếm tiện nghi còn nói rằng muốn cùng cô thử yêu đương thì cũng không có gì là quá phận.
Dụ Sở thành thành thật thật mà gật đầu, “Không quá phận.”
Thần Hi liếc nhìn cô một cái.
Bên trong xe im lặng mà an tĩnh.
Dụ Sở trầm tư nghĩ —— đây là tình huống gì? Thần tượng lại đồng ý cùng mình yêu đương? Hiện tại đã là người yêu sao?
Ngay khi ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu, nhịp tim cô lại bắt đầu đập loạn lên, sau đó lại điên cuồng không kiểm soát được.
—— Nếu thật sự cùng thần tượng ở bên nhau, kia cũng quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ đi. Đừng nói đến thuộc tính của fan, nếu như không có nó, Dụ Sở cũng cảm thấy rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Cô đè lại ngực, hít thở sâu.
Tai mèo của Thần Hi ở bên cạnh cũng không có biến mất, xinh đẹp giống như món đồ trang trí, trắng nõn mềm mại, chuyển động theo động của anh. Dụ Sở rất muốn dùng tay nhéo một phen, nhưng trạng thái lạnh lùng của thần tượng làm người ta có chút không dám xuống tay a.
Anh nghiêng mắt nhìn cô, “Tôi đưa em về.”
“Về nhà?” Dụ Sở mắt nhìn cửa sổ xe, vô ý thức hỏi, “Sự kiện kia……”
Lời còn chưa dứt, hai người liền đối diện.
Dụ Sở nhìn thấy ánh mắt thần tượng nhà mình, tức khắc đem lời mình định nói ra nuốt trở về, nói: “Được a, vậy về nhà đi.”
Vừa mới bị thần tượng bắt quả tang mình trèo tường.
Hiện tại ngàn vạn lần không thể lại làm trò trước mặt anh, không thể nói mình còn phải quay về hiện trường tổ chức sự kiện.
Vậy thật sự là đi tìm đường chết.
Nhưng hiện tại thời gian còn sớm, cô nghĩ, cầm váy nhỏ giọng nói: “Nhưng em nói với người nhà là hơn mười giời mới về, hay là…… Anh đưa em tới Hoa Ức đi, em ở đó đến 10 giờ hơn rồi tự mình trở về.”
Thần Hi khẽ giật mình nhìn về phía Dụ Sở.
Anh không trả lời, Dụ Sở liền không biết thái độ của anh như thế nào, nhưng cô cảm thấy tâm trạng của thần tượng có vẻ không tốt lắm, một lúc sau mới nói với cô: “Em không cần khách khí với tôi như vậy.”
Cô vẫn như cũ là bộ dáng không muốn gây phiền toái cho mình.
Một chút cũng không giống muốn thử cùng mình yêu đương.
Thiếu nữ ngẩng đầu, có chút không rõ:
“Ân?”
Thần Hi đem máy tính bảng từ trong lòng cô rút ra, đặt ở bên cạnh:
“Đến nhà tôi.”
====
211003