Cung Tuấn đỡ lấy đại côn ŧᏂịŧ đã sưng lớn lên từ lâu, dùng đầu khấc chà nhẹ bên ngoài cửa huyệt. Sau đó hắn để nó lên phân thân của anh, di chuyển nhẹ nhàng để hai gậy thịt ma sát lên nhau. Huyệt da^ʍ mãi không được thứ to lớn kia nhét vào, Trương Triết Hạn không chờ nổi nữa, trực tiếp cầm lấy đại côn ŧᏂịŧ đặt tại cửa huyệt, nâng hông lên hút lấy đầu khấc vào bên trong huyệt da^ʍ.
Cung Tuấn cũng không trêu đùa anh nữa, hắn từ tốn đâm gậy thịt vào bên trong. Huyệt da^ʍ bị kéo căng, giãn nở hết sức bao trọn lấy đại côn ŧᏂịŧ. Được cực phẩm huyệt da^ʍ nuốt vào, hắn sảng khoái không nói nên lời, bên trong anh chặt khít ấm nóng, khiến hắn vừa mới đi vào đã xuýt bắn ra.
Hắn đứng giữa hai chân anh, đại côn ŧᏂịŧ chậm rãi chuyển động. Huyệt da^ʍ mới ban nãy còn có chút khó khăn khi nuốt gậy thịt, vậy mà chỉ một lúc nó đã thích ứng được với vật to lớn này. Cung Tuấn đưa đẩy gậy thịt nghiền ép theo từng góc độ khác nhau, kí©ɧ ŧɧí©ɧ nước da^ʍ tiết ra càng nhiều hơn khiến cho gậy thịt đâm chọc càng thông thuận.
” Ưm…a…thao tới rồi…ưm… thật là lớn…sảng khoái…a… đại côn ŧᏂịŧ nhét đầy huyệt da^ʍ”
” Dâʍ đãиɠ, có ngày nào em không đút no anh đâu, tại sao lại thiếu thao đến mức độ này?”
Cung Tuấn vỗ nhẹ lên cánh mông căng tròn của anh, mông bị đánh càng khiến cho huyệt da^ʍ cơ khát hấp cắn đại côn ŧᏂịŧ. Mỗi lần hắn rút ra đều bị cơ vòng ép chặt lại, khiến hắn phải thật sự tập trung mới thoát khỏi chiêu này của anh, nếu không hắn đã sớm bắn ra rồi.
” Tiểu yêu tinh… da^ʍ huyệt hút thật mạnh, em thật sự bắt đầu đây”
Cung Tuấn đã nhịn đến giới hạn, hắn buông thả bản thân, đại côn ŧᏂịŧ liền trừu sáp thật nhanh bên trong huyệt da^ʍ. Trương Triết Hạn bị tốc độ đột ngột này doạ sợ, cơ thể xóc nảy theo từng cú thúc.
” A… quá nhanh… Tuấn Tuấn… sắp bị thao nát… ưm…a….”
” Bảo bối… huyệt da^ʍ của anh cắn em chặt quá… sảng khoái”
Cung Tuấn cầm lấy cổ chân anh nâng lên cao, đại côn ŧᏂịŧ ở giữa hai chân mạnh mẽ tiến nhập. Qυყ đầυ hình nấm thúc thật sâu rồi lại kéo theo cả mị thịt ra ngoài, nước da^ʍ cũng bị ép chảy xuống bàn. Hạ thể liên tục va chạm tạo ra những tiếng kêu ” bạch bạch” gợϊ ȶìиᏂ.
Cung Tuấn đánh thẳng đại côn ŧᏂịŧ đến điểm mẫn cảm. Trương Triết Hạn bị thao đến thần trí mơ màng, huyệt da^ʍ liên tục bị đâm đến điểm mẫn cảm càng làm cho nó chảy thật nhiều nước. Phân thân run rẩy theo từng cú thúc của hắn, sau vài lần bị đâm đến điểm da^ʍ, kɧoáı ©ảʍ bùng nổ khiến anh không chịu nổi liền bắn ra.
” Thật sướиɠ… ưm…a…quá lớn… Đại côn ŧᏂịŧ thao huyệt da^ʍ thật thích…a… làm tới bắn … ưm…sắp bị thao hỏng”
Trương Triết Hạn la hét kêu da^ʍ, toàn bộ thân thể đều bị du͙© vọиɠ xâm chiếm. Cung Tuấn thấy bảo bối của hắn bị hắn thao tới bắn, thao đến đầu óc mơ mồ, hắn lại càng thích thú mà đâm nhanh hơn nữa. Triết Hạn giống như một chú cá bị lôi ra khỏi nước, bị hắn thao với tần suất quá nhanh, anh sắp không thở nổi.
Cả hai hiện tại đã hoàn toàn đắm chìm trong tìиɧ ɖu͙©, huyệt da^ʍ bị thao càng lúc càng cơ khát muốn nhiều hơn. Đại côn ŧᏂịŧ nghiền ép mất đi khống chế, liên tục đỉnh lộng đến tận sâu bên trong. Triết Hạn không ngừng rêи ɾỉ, thốt ra những lời nói dâʍ đãиɠ kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn thao lộng mạnh mẽ hơn.
Da^ʍ huyệt ẩm ướt hấp cắn đại côn ŧᏂịŧ. Cung Tuấn nhắm hai mắt tận hưởng xúc cảm nơi hạ thể, hắn sảng khoái ngân lên vài tiếng. Đại côn ŧᏂịŧ thao lộng thêm một hồi liền không thể chịu đựng thêm mà bắn ra. Huyệt da^ʍ lại một lần nữa bị tưới đẫm tϊиɧ ɖϊ©h͙.
” Bảo bối … thật sự muốn cả ngày thao cái động này của anh”
Cung Tuấn nhịn xuống du͙© vọиɠ rút gậy thịt ra. Nước da^ʍ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng bị kéo ra cùng đại côn ŧᏂịŧ. Hắn cầm lấy giấy ăn lau qua hạ thể cả hai. Trương Triết Hạn hoàn toàn xụi lơ nằm trên bàn, dư vị tìиɧ ɖu͙© vẫn còn xót lại khiến anh hơi bất mãn khi huyệt da^ʍ không còn được gậy thịt lấp đầy.
Triết Hạn tự mình gắng gượng ngồi dậy, anh muốn đi uống nước, cổ họng làm việc quá sức nên hiện tại nó đang khô rát khó chịu. Nhưng anh còn chưa kịp đứng lên thì đã bị hắn ôm lấy.
” Bảo bối, anh đã mệt như vậy rồi còn muốn đi đâu?”
” Muốn đi uống nước, cổ họng rất khô”
” Em lấy giúp anh”
” Nhưng không được giống như lần trước…bắt anh phải … phải làm cái đó mới được uống”
Trương Triết Hạn đang nhớ tới lần trước, anh đang khát khô cả cổ mà hắn cố tình trêu đùa anh, ép anh dùng huyệt da^ʍ hấp cắn đại côn ŧᏂịŧ của hắn 10 lần thì hắn mới cho anh uống nước. Tên xấu xa này luôn nghĩ ra mấy trò gian xảo để chọc anh.
” Hạn Hạn… anh vẫn còn ghim em vụ đó à? Em xin lỗi”
” Không phải, chỉ là đột nhiên nhớ lại”
Cung Tuấn nhanh tay rót một cốc nước mang đến cho anh. Lần này hắn nghiêm túc đưa nước cho anh uống. Miệng nói xin lỗi nhưng trong đầu đang nghĩ xem lần tới nên dùng cách thức gì để trêu chọc anh. Mỗi lần mỹ nhân bảo bối của hắn giận, thật sự rất đáng yêu, thật muốn cắn cắn vài miếng.
Triết Hạn uống xong hai cốc nước, cảm thấy cổ họng đã thông thuận hơn một chút. Anh muốn tự đi vào phòng tắm, không thể cứ bắt hắn phải ôm anh chạy vòng vòng quanh nhà. Thế nhưng muốn chưa chắc đã làm được, anh vừa chạm hai chân xuống nền nhà liền cảm thấy chân run rẩy muốn khụy xuống. Anh nhanh tay ôm chặt lấy hắn mới đứng vững được.
” Bảo bối, vẫn là để em bế anh đi”
Cuối cùng vẫn là hắn bế anh vào phòng tắm, giúp anh chỉnh nhiệt độ nước, vừa mới hoạt động ra mồ hôi không nên tắm nước lạnh. Cả hai tẩy rửa sạch sẽ sau đó cùng nhau trở về phòng ngủ. Trương Triết Hạn quá mệt mỏi nên vừa nằm xuống đã ngủ ngay. Cung Tuấn ngồi ngắm nhìn anh ngủ, cùng lúc đó có tin nhắn của Tiểu Thất gửi tới.
” Sếp, bên Triệu Minh có động tĩnh rồi”
Cung Tuấn nhắn tin lại kêu Tiểu Thất lát nữa lên phòng làm việc báo cáo cho hắn. Hắn siết chặt điện thoại, lại nhìn đến anh đang ngủ say bên cạnh. Bảo bối của hắn mà cũng dám động đến, hắn muốn xem xem tên Triệu Minh kia có thể ở ngoài vòng pháp luật chạy nhảy được bao lâu.