” Hạn Hạn… ăn bánh bao”
Cung Tuấn gắp một chiếc bánh bao nhỏ trên bàn, hắn cắn thử một miếng để thử độ nóng của bánh bao. Sau khi thấy nhiệt độ không nóng lắm hắn mới lấy một cái khác đưa cho anh ăn.
Vì là bánh bao loại nhỏ nên Trương Triết Hạn cắn hai miếng đã hết một cái, nhân xá xíu thơm phức đậm đà ngon nuốt lưỡi.
Cung Tuấn cắn một nửa chiếc sủi cảo, hắn dùng miệng đút anh ăn vài cái. Trương Triết Hạn cũng rất phối hợp, cắn từng miếng bánh từ miệng hắn. Bánh đã ăn hết nhưng môi lưỡi vẫn còn dây dưa không dứt, giống như muốn tìm kiếm chút dư vị còn lại.
Cả hai cái miệng trên và dưới đều được đút no, Trương Triết Hạn thoả mãn chuyển động hông eo, để đại côn ŧᏂịŧ tiếp tục trừu sáp bên trong động da^ʍ.
” Ưm…a…a…”
” Tiểu yêu tinh, ăn thêm một chút nữa đi, đừng để bụng đói, ngày hôm nay còn dài”
” Tuấn Tuấn, phía dưới rất ngứa…mau động … a…a…”
Huyệt da^ʍ đang bao lấy đại côn ŧᏂịŧ, cái động nhỏ phải nuốt trọn thứ to lớn nên nó đang trướng căng. Ngồi trên một chiếc gậy nóng rực, anh không thể chuyên tâm đến thức ăn trên bàn được.
” Bảo bối, tự mình động… tự dùng huyệt da^ʍ mát-xa đại côn ŧᏂịŧ”
Cung Tuấn đút anh một miếng dưa hấu tráng miệng, dưa hấu ngọt mềm lạnh lạnh, đang lúc khát nên Trương Triết Hạn ăn một lúc vài miếng. Nước dưa hấu tràn ra khoé miệng, Cung Tuấn liền hôn lên liếʍ sạch hai môi của anh. Trước khi dứt ra hắn đã thành công cắи ʍút̼ cho hai cánh môi của anh trở nên ướŧ áŧ, sưng phồng.
” Thật là ngọt”
Trương Triết Hạn bám tay lên vai hắn, hai chân chạm đất bắt đầu di chuyển lên xuống. Huyệt da^ʍ vốn nhiều nếp nhắn nhưng giờ đây đã bị đại côn ŧᏂịŧ kéo căng, nội bích nóng ấm được trừu sáp càng tạo thêm lửa dục khó nhịn. Triết Hạn thít chặt hậu huyệt, mỗi lần như vậy đều hấp cho Cung Tuấn thoải mái kêu ra tiếng. Trương Triết Hạn càng lúc càng biết cách gợϊ ȶìиᏂ với hắn, biết nắm bắt thời cơ khiến hắn cũng sảng khoái cùng anh.
” Cực phẩm huyệt da^ʍ… tiểu yêu tinh anh sắp ép khô em rồi”
” Ưm…a… đại côn ŧᏂịŧ thao rất sướиɠ… anh không kiềm chế được… muốn hấp cắn nó”
Trương Triết Hạn tự điều khiển hông eo xoay tròn, lên xuống kheo từng góc độ khác nhau, giúp cho gậy thịt tìm đúng đến điểm mẫn cảm, chọc cho anh sung sướиɠ hét vang. Phân thân phía trước cũng được hắn âu yếm chăm sóc, trướng căng chỉ chờ đợi thời cơ liền bắn ra.
” A….a…. ra….ưm….”
” Anh lại bắn rồi…em còn chưa ra mà”
” Đại côn ŧᏂịŧ đâm đến điểm mẫn cảm…ưm…thật sảng khoái…anh không nhịn được”
Trương Triết Hạn liên tục vận động nên hai chân run rẩy muốn nhuyễn ra, anh ngừng lại động tác, nằm trong lòng hắn nghỉ ngơi, điều chỉnh nhịp thở. Cung Tuấn chỉnh lại vài sợi tóc tán loạn trên mặt anh, hắn đặt nhẹ một nụ hôn lên môi anh.
” Bảo bối, mệt rồi à?”
” Chân không còn sức nữa… Tuấn Tuấn…”
” Vậy em giúp anh”
Cung Tuấn đỡ lấy hông anh, bế anh lên. Trương Triết Hạn lại một lần nữa rơi vào trạng thái lơ lửng trên không, anh kẹp chặt hông hắn, vòng tay ôm cổ hắn. Đại côn ŧᏂịŧ cũng bị huyệt da^ʍ hút chặt, khiến hắn sảng khoái thở hắt ra.
” A… đừng cắn chặt quá… bảo bối”
” Ưm…được…anh sẽ thả lỏng”
Cung Tuấn bế anh rời khỏi bàn ăn, tiến tới bàn bar ngăn cách phòng bếp và phòng khách. Bề mặt bàn được ốp đá hoa văn đen trắng phù hợp với tông màu của cả căn phòng.
Trương Triết Hạn bị hắn đặt nằm trên bàn, hắn cũng rút đại côn ŧᏂịŧ ra ngoài. Huyệt da^ʍ đột nhiên bị mất đi thứ đang lấp đầy liền có chút ngứa ngáy khó chịu, bên trong trống rỗng liên tục tiết nước da^ʍ. Triết Hạn vô thức kẹp chặt đầu gối, tư thế này khiến anh cảm giác bản thân giống như “một món ăn” được đặt trên bàn đang chờ hắn ” thưởng thức”. Anh vẫn cảm thấy xấu hổ khi làʍ t̠ìиɦ ở những tư thế này, nơi tư mật hoàn toàn bị phơi bày trước mặt hắn, anh quay đầu sang một bên, tránh né ánh mắt nhu tình của hắn.
” Vẫn còn xấu hổ…tiểu yêu tinh… lúc anh câu dẫn em nhiệt tình lắm cơ mà. Sao lúc này lại giống như em đang ăn hϊếp anh thế này”
” Không phải… chỉ là tư thế này…ừm…rất xấu hổ”
” Tư thế này sao lại xấu hổ… bảo bối… nhìn anh lúc này thật xinh đẹp. Nào mở chân ra… để em an ủi huyệt da^ʍ của anh.”
Trương Triết Hạn cắn môi mặt ửng đỏ, do dự tách hai chân ra. Hai tay không biết nên đặt ở đâu nên đành nắm chặt lấy mép bàn. Cung Tuấn nắm lấy cổ chân anh, bàn chân nhỏ nhắn bị hắn nắm gọn trong lòng bàn tay. Hắn hôn nhẹ lên mu bàn chân của anh, mơn trớn dọc theo cổ chân lên bắp đùi. Đối mặt với huyệt da^ʍ đang không ngừng chảy nước, hắn đưa nhanh hai ngón tay lên cửa huyệt, vẽ loạn một vòng rồi mới đâm ngón tay vào bên trong.
” A…ưm….a…”
Trương Triết Hạn run rẩy toàn thân, huyệt da^ʍ đang không ngừng co bóp nuốt lấy hai ngón tay thon dài của hắn. Cung Tuấn cong đầu ngón tay mân mê nội bích ấm nóng mềm mại. Huyệt da^ʍ giống như cục nam châm hút lấy hai ngón tay của hắn càng lúc càng sâu. Cung Tuấn tiến thêm một ngón tay nữa vào, ba ngón tay cùng nhau khuấy đảo huyệt da^ʍ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ lên từng vách thịt mẫn cảm, lộng cho anh sung sướиɠ kêu lên.
” Ưm…ưm…a… Tuấn Tuấn… đừng lộng như vậy, mau cho đại côn ŧᏂịŧ tiến vào…”
” Bảo bối… gấp đến vậy cơ à… thoả mãn anh ngay đây”