Trương Triết Hạn sung sướиɠ giống như được ném lên chín tầng mây, cái động ẩm ướt hút chặt gậy thịt, điểm da^ʍ bị dập liên hồi khiến anh rên lớn một tiếng rồi đạt đến cao trào mà bắn ra.
” A…a…a…”
Cung Tuấn bị tiếng kêu da^ʍ của anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hắn nắm chặt hai chân anh, hông eo vận động đâm rút.
Huyệt da^ʍ gắt gao ôm lấy gậy thịt, Trương Triết Hạn bị kɧoáı ©ảʍ bao vây, thân thể run rẩy kịch liệt, đong đưa hông eo phối hợp theo từng cú thúc của hắn. Điểm da^ʍ bị hắn chọc đến, mạnh mẽ chiếm đóng. Đại côn ŧᏂịŧ nghiền ép tràng bích non mềm, ma sát tạo ra lửa dục.
” Ưm…a….quá nhanh… Tuấn Tuấn chậm một chút”
” Ngoan… một lát nữa thôi”
” A…a….a… Tuấn Tuấn …. sắp không chịu nổi nữa.
Cung Tuấn căn bản không để ý đến lời cầu xin của anh. Du͙© vọиɠ xâm chiếm khiến hắn không thể kìm hãm lại tốc độ, gậy thịt đâm càng lúc càng nhanh, điểm da^ʍ bị hắn tàn bạo chà đạp.
Trương Triết Hạn co quắp hai chân, kɧoáı ©ảʍ dồn dập đánh tới. Hạ thân liên tục bị va chạm khiến anh toàn thân xóc nảy, lần thứ hai bắn ra. Cung Tuấn đưa đẩy hông eo thêm một lúc mới thúc mạnh một cú lút cán, mạnh mẽ bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng vào sâu bên trong anh.
Dư vị tìиɧ ɖu͙© vẫn còn chưa dịu xuống, sau khi bắn xong hắn dây dưa thêm một hồi mới rút gậy thịt ra. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng nước da^ʍ cũng theo đó mà chảy ra ngoài. Cung Tuấn cầm giấy khô lau qua hạ thể cả hai. Trương Triết Hạn toàn thân phiếm hồng được hắn ôm vào lòng.
Bữa sáng hôm nay hắn phải tự làm, cô Lý xin nghỉ hai ngày để ở nhà với con cháu. Trước khi xuống giường đi làm đồ ăn sáng, hắn chợt nhớ ra tủ đồ mà hắn mất bao công sức sắp xếp ngày hôm qua.
” Tiểu yêu tinh … có muốn thử quà em mua cho anh không?”
Không đợi Trương Triết Hạn trả lời hắn đã chạy nhanh tới tủ đồ, mở toang hai cánh cửa tủ ra, tất cả đều là đồ chơi tìиɧ ɖu͙© đủ loại màu sắc, đủ mọi mẫu mã. Trương Triết Hạn rùng mình một cái, nhìn tủ đồ kia mà anh rợn hết cả người. Không biết phải sử dụng thế nào miễn đừng làm anh đau là được.
” Tuấn Tuấn… anh sợ đau”
” Yên tâm… sẽ không đau… chỉ làm cho anh sướиɠ phát điên lên thôi”
Cung Tuấn ôm một bọc đồ trải ra mặt giường. Hắn chọn lấy một gậy mát-xa silicon có điều khiển từ xa. Gậy này có tay cầm, đầu gậy là một chuỗi hạt được làm theo tỉ lệ từ nhỏ đến lớn, hạt nhỏ ở đầu, hạt to ở đuôi, trơn trơn mềm mềm có thể uốn cong. Loại này được gắn thiết bị rung, có ba mức độ nhẹ, vừa, mạnh.
Cung Tuấn tách hai chân của anh ra, Trương Triết Hạn nhìn theo động tác của hắn, anh hơi lo sợ một chút, không biết thứ kia có tác dụng gì. Cung Tuấn đưa đầu nhỏ vào trước, huyệt da^ʍ run run muốn cản lại nhưng gậy mát-xa vừa trơn vừa mềm rất dễ dàng đi sâu vào bên trong. Cung Tuấn bật công tắc rung, điều chỉnh ở mức nhỏ nhất.
” A…a….a… ”
Máʏ яυиɠ tần suất nhỏ, giống như có ngàn vạn con kiến đang bò bên trong. Những hạt tròn đang đánh loạn bên trong động nhỏ, cảm giác ngứa ngứa tê tê làm anh phải tự nắm lấy tay cầm di chuyển nó ra vào.
” Tiểu yêu tinh… rất sướиɠ đúng không? Em đi làm đồ ăn sáng, anh ở đây chơi với chúng đi. Trước khi em quay lại không được rút nó ra”
Cung Tuấn nhìn mỹ nhân dâʍ đãиɠ của hắn đang cong người vặn vẹo rêи ɾỉ trên giường, hắn nuốt một ngụm nước miếng cố gắng kiềm chế mà đi ra ngoài. Nếu không đi nhanh hắn sợ bữa sáng sẽ chuyển thành bữa trưa.
Hắn lấy ra hai gói bánh bao xá xíu và há cảo thịt heo làm sẵn từ trong tủ lạnh ra, chỉ cần hấp lại một chút là có thể ăn luôn được. Bữa sáng ăn nhẹ nhàng một chút, vận động cho dễ dàng.
Trong lúc hấp bánh hắn cầm lấy điều khiển từ xa, nhấn nút rung thứ hai. Trương Triết Hạn cố gắng thả lỏng huyệt da^ʍ, cảm nhận từng đợt tê dại lan toả toàn thân. Chế độ rung mạnh hơn làm cho các hạt tròn đánh liên tiếp lên nội bích mềm mại, đầu hạt còn chạm tới điểm mẫn cảm của anh.
” A…a…a… thật ngứa…ưm…a…”
Huyệt da^ʍ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhưng gậy mát-xa quá nhỏ, căn bản không thể nào thoả mãn được sự cơ khát của anh. Anh cầm lấy đầu gậy chậm rãi di chuyển, xoay tròn thân gậy như muốn giải toả bớt sự ngứa ngáy toàn thân.
” A…a….ưm… không đủ…Tuấn Tuấn…thứ này không thể thoả mãn huyệt da^ʍ… ưm… muốn thứ to lớn hơn …a…a…a… Tuấn Tuấn”
Tiếng kêu da^ʍ vang vọng khắp phòng, Cung Tuấn nghe thấy cũng rạo rực cả người, mỹ nhân dâʍ đãиɠ đang nhớ gậy thịt của hắn. Cung Tuấn tắt nồi hấp, xếp bánh bao cùng há cảo lên bàn, bày thêm nước chấm và hai đôi đũa.
Khi hắn quay trở lại, Trương Triết Hạn đang uốn cong mình, một tay cầm lấy gậy mát-xa di chuyển nó ra vào huyệt da^ʍ, tay còn lại tự kí©ɧ ŧɧí©ɧ hai núʍ ѵú trước ngực.
Cả cơ thể nhuộm một màu hồng tìиɧ ɖu͙©, làn da trơn mịn lấm tấm một tầng mồ hôi mỏng. Miệng nhỏ không khép lại được, liên tục phát ra những tiếng rêи ɾỉ kiều mị.
” Tuấn Tuấn… huyệt da^ʍ rất khó chịu… toàn thân ngứa phát điên”
Cung Tuấn nhìn mỹ cảnh trước mặt, cổ họng khô khốc, hắn chỉ khoác một chiếc áo choàng lụa mỏng manh, lúc này đại côn ŧᏂịŧ đã đội lên thành túp lều lớn.
Hắn cầm lấy gậy mát-xa nhấn nút rung mạnh nhất, đâm rút xoay tròn nó bên trong huyệt da^ʍ. Trương Triết Hạn không kịp chuẩn bị tinh thần, kɧoáı ©ảʍ dồn dập ập tới, phân thân chịu sức ép quá lớn lập tức bắn ra. Ngay sau đó Cung Tuấn rút gậy mát-xa thay vào là đại côn ŧᏂịŧ uy mãnh đang nổi rõ từng đường gân.
” A….a….a…. thật lớn… ưm… được lấp đầy…a…a… sảng khoái’
” Bảo bối, đi ăn sáng thôi”
Cung Tuấn bế anh từ giường lên, Trương Triết Hạn lập tức vòng tay ôm lấy cổ hắn, hai chân kẹp chặt hông hắn, cả người bám dính lấy hắn.
Cung Tuấn nâng đỡ hai cánh mông căng tròn, thân thể anh lơ lửng trên không dồn hết trọng tâm lên người hắn. Tư thế này làm cho đại côn ŧᏂịŧ chôn thật sâu bên trong huyệt da^ʍ.
Mỗi bước chân di chuyển đều làm cho đại côn ŧᏂịŧ ma sát lên vách thịt, đâm rút lên xuống. Trương Triết Hạn siết chặt hậu huyệt không để cho đại côn ŧᏂịŧ bị trượt ra ngoài.
Cung Tuấn đi được vài bước, kiềm chế không nổi liền đặt anh tựa lên tường, đại côn ŧᏂịŧ càng lúc càng trướng .
Hắn đưa đẩy hông eo, đại côn ŧᏂịŧ ma sát lên nội bích non mềm, kí©ɧ ŧɧí©ɧ ra lửa dục bùng cháy, giống như muốn thiêu đốt cả hai. Trương Triết Hạn thở dốc rêи ɾỉ, điều khiển huyệt da^ʍ cắn chặt gậy thịt.
” A…a…quá sâu…ưm… thật sướиɠ…a…a..”
” Hạn Hạn…ở bên trong anh thật thoải mái… huyệt da^ʍ thả lỏng một chút… bảo bối”
Trương Triết Hạn đầu óc hỗn loạn, thần trí bị du͙© vọиɠ đánh cho tiêu tan. Cả thân thể bị nhấn chìm trong kɧoáı ©ảʍ nɧu͙© ɖu͙©. Cung Tuấn tiếp tục bế anh đi ra ngoài, vừa đi vừa thao huyệt da^ʍ.
Đại côn ŧᏂịŧ nghiền ép bên trong cái động nhỏ, khiến nó càng lúc càng chảy thật nhiều nước. Điểm mẫn cảm cũng bị hắn ép qua vài lần.
Hậu huyệt co rút một trận, siết chặt đại côn ŧᏂịŧ khiến hắn cảm nhận được một trận sảng khoái, gậy thịt đâm chọc thêm một lúc rồi mới bắn vài đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng rực vào bên trong huyệt da^ʍ.
Lúc vào tới phòng bếp, Trương Triết Hạn đã bị hắn thao nhũn hai chân. Anh suy yếu đổ rạp cả người vào ngực hắn. Cả căn phòng quanh quẩn tiếng thở dốc nặng nhọc.
Cung Tuấn ôm anh ngồi xuống ghế, trước mặt là một bàn đồ ăn sáng nhưng có vẻ “điểm tâm tráng miệng” này của hắn còn ngon hơn cả thức ăn trên bàn.
_ Hết chương 11_