Bạn Tình Của Tổng Giám Đốc

Chương 8.2 : Sếp ác ma #2 (H+)

Cung Tuấn hai tay đỡ lấy mông anh, giúp anh bám chắc trên thân hắn. Trương Triết Hạn vòng tay xuống dưới, cầm lấy gậy thịt đang đứng thẳng ép nó vào cửa hậu huyệt, sau đó liền hạ mông, nuốt trọn đại côn ŧᏂịŧ.

Cung Tuấn ngay sau đó ôm anh đi đến bàn làm việc của hắn, đặt anh nằm ngửa trên bàn, hông eo vận động đâm rút. Hắn đang duy trì chế độ chín nông một sâu, dần dần đưa anh vào trong cạm bẫy của du͙© vọиɠ, kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ lên từng tế bào. Trương Triết Hạn thoả mãn kêu da^ʍ, miệng nhỏ không thể khép lại được, nước miếng tràn ra ngoài khoang miệng.

Côn ŧᏂịŧ ra ra vào vào với tốc độ cực nhanh, nơi giao nhau phát ra tiếng ” bạch bạch bạch” do hạ thể va chạm. Toàn bộ âm thanh của tình ái tràn ngập căn phòng càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn cắm rút cuồng dã hơn. Sau khi điểm da^ʍ tiếp tục bị hắn nghiền ép lên, Trương Triết Hạn lại một lần nữa bắn ra.

” Lại bắn rồi hả? Tiểu yêu tinh, nhịn xuống cho tôi … ngày hôm nay vẫn còn nhiều thời gian lắm”

” Quá nhanh… ưm…a…Cung tổng… mau đút huyệt da^ʍ ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙… sắp không thể chịu nổi nữa”

Hắn thật sự quá sung mãn, thao anh tới bắn ra hai lần mà hắn vẫn còn nhịn được đến giờ. Đại côn ŧᏂịŧ thô to vẫn đang nghiền ép da^ʍ huyệt của anh. Liên tục dùng qυყ đầυ đâm đến điểm mẫn cảm khiến cho anh la hét không biết điểm dừng. Phải một lúc lâu, do huyệt da^ʍ co bóp cắn nuốt quá kịch liệt mới làm hắn bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun toàn bộ vào trong huyệt da^ʍ.

Trương Triết Hạn lúc này mới được thả lỏng một chút. Cổ họng khô khốc, anh muốn đi uống nước nhưng cơ thể lại không còn sức lực , hơn nữa côn ŧᏂịŧ của hắn vẫn đang nằm trong tiểu huyệt của anh.

” Cung tổng… tôi muốn uống nước”

” Kẹp chặt hông lại, không được làm nó tuột ra ngoài, tôi bế anh đi uống nước”

Cung Tuấn đâm mạnh một cái vào trong huyệt da^ʍ sau đó mới nâng anh dậy từ bàn làm việc. Trương Triết Hạn bóp chặt hậu huyệt hút lấy đại côn ŧᏂịŧ. Mỗi bước đi của hắn đều làm cho gậy thịt di chuyển bên trong huyệt da^ʍ. Trương Triết Hạn vùi đầu vào vai hắn, anh không dám thả lỏng sợ làm gậy thịt tuột ra ngoài, thi thoảng không nhịn được lại phát ra tiếng rêи ɾỉ.

Hắn bế anh đến bàn tiếp khách trong phòng, động tác hắn ngồi xuống ghế sofa càng làm cho đại côn ŧᏂịŧ đâm sâu hơn. Trương Triết Hạn co rúm người, tay ôm chặt cổ hắn mà nỉ non.

Cung Tuấn rót nước ra chén nhỏ rồi đưa anh uống. Trương Triết Hạn cầm chén nước một hơi uống sạch, anh vẫn cảm thấy hơi khát nên đòi hắn lấy thêm. Chén này dùng để uống trà nên rất nhỏ, căn bản không thể giúp anh giải khát chỉ trong một lần uống.

” Tiểu yêu dâʍ đãиɠ….Muốn nữa sao? Muốn uống tiếp thì làm theo yêu cầu của tôi. Tự mình vận động để gậy thịt của tôi đâm rút bên trong da^ʍ huyệt của anh, đủ 10 cái thì tôi cho anh uống 1 chén nước. Cứ như vậy cho đến khi anh muốn ngừng”

Vị giám đốc ôn nhu mà anh vừa mới hết lời khen ngợi đi đâu mất rồi? Anh vốn chỉ muốn chọc hắn có một chút. Hay là hắn thật sự cho rằng anh đang nghĩ hắn là ác ma? Cho nên bây giờ hắn đang tìm cớ để bắt nạt anh, trừng phạt anh. Cũng không đến mức nhỏ nhen như vậy chứ. Trương Triết Hạn nghĩ thầm trong lòng, trừng mắt nhìn hắn, trên mặt lộ rõ vẻ ấm ức.

Cung Tuấn nhìn qua liền biết anh đang nghĩ cái gì. Hắn căn bản chẳng hề để bụng chuyện người khác gọi hắn là ác ma. Hắn chỉ đang kiếm cớ chơi vài trò tình thú với anh thôi. Dạo gần đây hắn rất chăm chỉ lên mạng tìm hiểu vài hoạt động của bạn tình với nhau để kí©ɧ ŧɧí©ɧ kɧoáı ©ảʍ hai bên. Nhân lúc công việc đang đi vào quỹ đạo hắn phải bắt anh thử vài loại vận động này.

” Sao nào, tiểu yêu dâʍ đãиɠ… có muốn uống nước không?”

Trương Triết Hạn ban đầu vẫn còn hơi giận dỗi nhưng cơ thể anh lại đang bán đứng anh, tiểu huyệt liên tục co bóp hút lấy gậy thịt của hắn, bên trong ngứa ngáy khao khát được thao lộng.

Anh cắn môi, đành phải làm theo yêu cầu của hắn, hai tay bám lên vai hắn làm điểm tựa, hông eo bắt đầu di chuyển lên xuống. Huyệt da^ʍ phun nuốt đại côn ŧᏂịŧ, nước da^ʍ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị ép chảy ra ngoài, thấm đẫm hạ thể cả hai. Cung Tuấn nhắm mắt tận hưởng kɧoáı ©ảʍ từ nơi kết hợp, đại côn ŧᏂịŧ được huyệt da^ʍ cắn nuốt rất sảng khoái, bên trong mềm mại ấm áp khiến hắn có suy nghĩ muốn được cắm bên trong cái động dâʍ đãиɠ này mọi lúc mọi nơi.

” Tiểu yêu tinh… da^ʍ huyệt của anh đúng là biết cách làm cho tôi muốn điên lên … thật sự muốn nơi này cả ngày ngậm tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi”

Cung Tuấn cố ý nói ra những câu kí©ɧ ŧɧí©ɧ sự dâʍ đãиɠ của anh. Nhưng đó cũng chính là nguyện vọng của hắn. Nếu có thể hắn thật sự muốn ngày ngày đêm đêm thao lộng cái động da^ʍ đang cắn nuốt gậy thịt của hắn.

” A…a… ưm… đủ… đủ 10 lần rồi”

” Thưởng cho anh ngay đây”

Cung Tuấn cầm chén nước đã rót sẵn đưa cho anh. Sau một hồi vận động khi nãy, chén nước kia uống vào chẳng thấm là bao, lại còn làm cho anh có cảm giác càng uống càng khát.

Trương Triết Hạn vừa bị cơn khát thúc dục lại vừa bị du͙© vọиɠ vây hãm, lần thứ hai anh vận động kịch liệt hơn. Gần như không có thời gian nghỉ sau mỗi lần nhấp mông, huyệt da^ʍ bị đâm chọc phát ra tiếng nước nhóp nhép da^ʍ mỹ. Cung Tuấn dùng hai tay nắm lấy eo anh, đỡ anh một phần lực, để cho anh vận động không bị mất quá nhiều sức. Vừa uống được chén nước thứ hai, đầu óc anh đã bị du͙© vọиɠ thành công chiếm lấy quyền kiểm soát.

” A…a….a… sắp đâm đến ruột… a… sâu quá… Sảng khoái…ưm…a… huyệt da^ʍ muốn ép khô đại côn ŧᏂịŧ… ưm… muốn được nhồi đầy”

Anh không thể khống chế nổi bản thân mình, hông eo vận động lên xuống với tiết tấu nhanh hơn, cả người nhuộm một tầng mồ hôi mỏng. Đại côn ŧᏂịŧ đâm đến điểm mẫn cảm khiến anh nức nở không nói được một câu hoàn chỉnh, trong miệng chỉ có thể phát ra những âm tiết ngắt quãng.

” A…a…ưm…a…”

Cung Tuấn rất thích nhìn thấy anh điên cuồng khao khát đại côn ŧᏂịŧ của mình. Hắn lần mò xuống phân thân của anh, nắm vuốt kí©ɧ ŧɧí©ɧ nó. Thỉnh thoảng còn xấu xa nhéo hai đầṳ ѵú của anh. Trương Triết Hạn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ toàn thân, kɧoáı ©ảʍ từ nơi kết hợp lan toả khắp cơ thể anh. Phân thân vẫn đang bị hắn trêu đùa, ngay sau đó liền đạt đến cao trào mà xuất ra.

Cung Tuấn với lấy giấy ăn giúp anh lau sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ mới bắn ra. Trương Triết Hạn ngồi phịch xuống vì chân anh đã mỏi nhừ, hành động đó khiến cho đại côn ŧᏂịŧ đâm thật sâu. Anh nằm trong lòng hắn thở gấp, huyệt da^ʍ run rẩy kẹp lấy côn ŧᏂịŧ.

Cung Tuấn thấy anh đã mệt nên hắn thưởng cho anh một cốc nước lớn hơn, thế nhưng lần này là do hắn tự đút. Hắn nhấp từng ngụm nước rồi tìm tới môi anh, Trương Triết Hạn chủ động hé môi hút lấy nước từ trong miệng hắn. Cứ như vậy hắn đút anh uống hết một cốc nước lớn. Môi anh cũng bị hắn cắи ʍút̼ sưng đỏ, cả người đều có dấu vết hoan ái.

Cung Tuấn giúp anh giải khát nhưng đại côn ŧᏂịŧ của hắn vẫn chưa được giải thoát. Hắn nhấn một nút nhỏ trên ghế sofa, nó tự động chuyển đổi biến thành một chiếc giường nằm rộng rãi. Loại sofa này là hắn đặt riêng, mấy loại sofa giường đa năng ngoài thị trường vẫn cần đến con người chuyển đổi thủ công nhưng sofa của hắn được lắp đặt hệ thống tự động và điều khiển từ xa nên không cần mất sức chuyển đổi nó.

Hắn đảo vị trí đặt anh nằm xuống giường, dùng tư thế truyền thống, hai tay hắn nâng cao hông và chân anh lên chỉ để phần lưng tiếp xúc với nệm giường. Huyệt da^ʍ của anh phơi bày trước mặt hắn đang không ngừng co bóp mời gọi. Hắn đặt qυყ đầυ hình nấm to lớn trước cửa huyệt rồi thúc mạnh một cái sâu lút cán, hông nhẹ nhàng đưa đẩy kí©ɧ ŧɧí©ɧ hậu huyệt tiết ra nhiều dâʍ ɖị©ɧ hơn.

Sau một lúc đưa đẩy nhịp nhàng, hắn bắt đầu tiến vào trạng thái cao trào. Hông liên tục vận động nắc mạnh vào bên trong huyệt da^ʍ. Những cú thúc nhanh và mạnh đánh thẳng vào điểm mẫn cảm khiến cho anh thần trí mơ hồ, miệng liên tục kêu da^ʍ, thét chói tai sau mỗi lần hắn đâm đến điểm mẫn cảm.

” A…Cung tổng… chậm một chút… sắp bị xuyên thủng… huyệt da^ʍ bị ngài thao nát mất”

Nhưng hắn nào có nghe, hắn giống như một con ngựa bị mất dây cương, điên cuồng thúc mạnh, nghiền ép nội bích non mềm, tách từng nếp nhắn, đâm đến nơi sâu nhất. Cả hai đều cảm thấy hưng phấn tột đỉnh, bụng dưới của anh trướng căng, hai chân kẹp lấy hông hắn. Cung Tuấn thở dốc hổn hển, hơi thở của hắn hoà quyện với tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ của anh, nơi kết hợp phát ra tiếng nước rõ ràng cùng với âm thanh va chạm của hạ thể. Cả căn phòng tràn ngập những âm thanh khiến cho người ta ngượng chín mặt.

Tìиɧ ɖu͙© mãnh mẽ mang hơi hướng hoang dại điên cuồng. Những cú thúc nhanh và dồn dập tạo ra kɧoáı ©ảʍ tuyệt đỉnh đánh bay mọi lí trí, hai con người phát điên vì du͙© vọиɠ. Thân thể gắt gao dán chặt lấy nhau. Hắn cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa, bắn mạnh luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng vào sâu bên trong huyệt da^ʍ của anh.

Hắn đổ rạp lên người anh, thở dốc kịch liệt. Đại côn ŧᏂịŧ vẫn còn đưa đẩy thêm vài cái mới chịu nằm yên. Cả hai nằm ôm nhau trên chiếc giường rộng rãi, thân thể quấn chặt lấy nhau không một chút khe hở.

_ Hết chương 8_

Lỡ miệng có chút chút thôi mà ăn đủ một ngày 🤭