————–
Đây là lần đầu tiên hắn qua đêm cùng bạn tình đến sáng. Những lần trước chỉ nhanh chóng giải quyết du͙© vọиɠ rồi rời đi.
Đêm qua đúng là một đêm ân ái mặn nồng, sau lần đầu tiên kia, cả hai lại quấn lấy nhau thêm một lần nữa, lửa dục khó nhịn, một lần tiếp theo đó đã kéo dài đến gần 2h sáng, tới khi mệt lả mới chịu dừng lại.
Đại côn ŧᏂịŧ sau khi bắn xong vẫn nằm bên trong động da^ʍ. Hắn không muốn rời đi chút nào nên phá lệ một lần ôm mỹ nhân vào lòng ngủ một giấc đến sáng.
Hắn tỉnh giấc rất sớm, nhìn mỹ nhân bên cạnh vẫn đang ôm lấy hắn ngủ say. Hắn không kìm lòng được liền hôn lên trán anh. Không hiểu sao hắn rất có thiện cảm với người này. Nhưng tình một đêm vẫn là tình một đêm mà thôi.
Đang định rời đi thì hắn cảm nhận được người trong lòng cử động nhỏ. Dù mắt vẫn nhắm chặt nhưng tay và chân giống như gấu koala bám dính lấy hắn.
Anh là cảm nhận được hắn định rời đi sao? Đại côn ŧᏂịŧ vẫn đang nằm bên trong cúc huyệt. Dưới sự co bóp của tràng bích nó lại bắt đầu rục rịch trướng lên.
” A….a….ha….ưm….”
Mỹ nhân trong lòng giống như mèo nhỏ dụi dụi vào l*иg ngực hắn, miệng bất giác phát ra vài tiếng rêи ɾỉ. Dù đang mơ màng chưa tỉnh giấc nhưng vẫn có thể dâʍ đãиɠ câu dẫn hắn.
” Tiểu yêu tinh… đang mộng xuân sao?”
Hắn thì thầm vào tai anh, vừa dứt lời liền liếʍ nhẹ lên vành tai anh, khiến anh bị nhột, mặt hơi khó chịu muốn tránh xa.
” Đừng nháo… người ta đang ngủ…”
” Động da^ʍ còn đang hút chặt côn ŧᏂịŧ của tôi, vậy mà còn giả vờ ngủ sao? Tiểu yêu tinh… anh cứ như vậy làm sao tôi có thể rời đi”
” Ưm… không cho đi… ”
Trương Triết Hạn lờ mờ nghe thấy tiếng nói của hắn, trong vô thức anh ôm chặt lấy hắn, cúc huyệt cũng co thít lại không cho đại côn ŧᏂịŧ đi ra.
Cung Tuấn cười ôn nhu nhìn mỹ nhân trong lòng, hắn thật sự có việc gấp phải rời đi nhưng mỹ nhân vẫn còn đang hấp đại côn ŧᏂịŧ của hắn, lại làm cho nó trướng căng rồi.
” Được thao một lần liền nghiện … sau hôm nay tôi xem anh làm cách nào lên làm 1″
Cung Tuấn đảo người đè anh xuống dưới thân mình. Hắn hôn lấy hai cánh môi hồng nhuận, thoả mãn cắи ʍút̼. Trương Triết Hạn cũng đã tỉnh táo được đôi chút, anh nhiệt tình đáp trả, môi lưỡi cuốn lấy nhau.
Sau nụ hôn ướŧ áŧ, hắn nâng hai chân anh đặt lên vai mình, đại côn ŧᏂịŧ di chuyển chậm rãi, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng gel trơn từ tối hôm qua vẫn còn bên trong động da^ʍ bị hắn ép sạch ra ngoài.
Trương Triết Hạn bị hắn thao tỉnh, anh nâng hông đón nhận từng cú thúc lút cán. Đầu óc vẫn còn chưa tỉnh táo hoàn toàn vậy mà lại một lần nữa bị du͙© vọиɠ chiếm hữu.
” A…a….Tiên sinh….thật sảng khoái….. lại bị ngài thao … thao đến tỉnh ngủ”
” Sáng sớm đã đói khát đòi ăn đại côn ŧᏂịŧ của tôi… tiểu yêu tinh… đại côn ŧᏂịŧ thao anh đến tỉnh có sướиɠ không?”
” Ưm… sướиɠ …a….a… đại côn ŧᏂịŧ uy mãnh… thao động da^ʍ sướиɠ muốn chết…”
Cung Tuấn hạ chân anh xuống khỏi vai hắn, để anh kẹp chặt chân lên hông, hắn dướn người về phía trước, cúi đầu ngậm lấy hai điểm nhỏ trước ngực anh. Cắи ʍút̼ liếʍ lộng khiến nó sưng đỏ, đầu lưỡi đảo quanh đầṳ ѵú thấm ướt đẫm nó bằng nước miếng. Hắn luân phiên chăm sóc hai khoả hồng đậu trước ngực anh. Trương Triết Hạn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ toàn thân, phía trên và phía dưới đều bị khai phá. Anh mê man trong kɧoáı ©ảʍ mà hắn mang đến.
” A….a….ưm… tiên sinh… muốn nhanh hơn nữa….a… thao cái động của tôi … ưm…. cho nó ngậm chặt đại côn ŧᏂịŧ của ngài”
Cung Tuấn đẩy đưa chín nông một sâu, nhịp độ không quá nhanh nhưng mỗi khi đâm sâu đều đâm đến điểm mẫn cảm của anh. Trương Triến Hạn căng cứng người mỗi khi đại côn ŧᏂịŧ chạm đến điểm da^ʍ. Tiếng rêи ɾỉ không ngừng phát ra, mỗi lúc một to hơn, câu sau lại dâʍ đãиɠ hơn câu trước, kêu lớn cầu xin hắn thao lộng.
” Quá lớn… tiên sinh … đại côn ŧᏂịŧ sắp thao nát động da^ʍ…a….ha…..a…. sắp bị thao chết”
” Da^ʍ huyệt của anh cũng hút tôi sảng khoái… không muốn ngừng thao cái động này… cắn chặt như vậy… muốn hút tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi ra sao?… muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhồi đầy có đúng không?”
” Đúng ….a… da^ʍ huyệt muốn được nhồi đầy … a….ha….ưm… muốn được ngậm chặt tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ngài a….”
Cung Tuấn nghe những lời dâʍ đãиɠ phát ra từ cái miệng nhỏ kia, âm thanh đó mê hoặc toàn bộ tâm trí hắn, đại côn ŧᏂịŧ đâm càng nhanh hơn. Qυყ đầυ to lớn nghiền ép lên vách thịt mềm mại, thi thoảng lại đâm đến điểm da^ʍ khiến Trương Triết Hạn nức nở bật khóc vì quá sung sướиɠ.
Cung Tuấn dồn dập tiến công, hông vận động như gắn động cơ, đâm đến nơi sâu nhất. Điểm da^ʍ liên tục bị đánh tới, mỗi lần như thế cơ thể Trương Triết Hạn giống như có luồng điện chạy qua, khiến anh tê cứng người, chân quắp chặt lấy eo hắn, nâng cái mông đón nhận những cú thúc mạnh mẽ. Phân thân của anh sau những kí©ɧ ŧɧí©ɧ dồn dập đã trướng ngạnh mà bắn ra.
” A….a…. sảng khoái…. bị đâm tới bắn…. tiên sinh … đại côn ŧᏂịŧ của ngài quá lớn… đâm điểm da^ʍ thật thích…a..a…a.”
Trương Triết Hạn bị thao điểm da^ʍ sung sướиɠ muốn phát điên, hơi thở hỗn loạn, khuôn mặt ướŧ áŧ mông lung bởi nước mắt, tiếng rêи ɾỉ đứt quãng lúc trầm lúc bổng lúc lại thét chói tai vì kɧoáı ©ảʍ đánh úp.
Anh đã bắn thêm lần nữa trong khi đó hắn vẫn chăm chỉ cày cấy bên trong anh.
Anh chống tay ngồi dậy, vòng tay ôm lấy cổ hắn. Tư thế này làm đại côn ŧᏂịŧ đâm vào càng sâu hơn, vừa mới ngồi xuống anh đã cảm giác qυყ đầυ to lớn sắp đâm đến ruột.
Hai cơ thể dán chặt lấy nhau không chút khe hở, anh ôm đầu hắn, cúi xuống hôn lên môi hắn. Anh chủ động hôn mυ'ŧ hai cánh môi của hắn, chiếc lưỡi thô ráp linh hoạt luồn vào trong khoang miệng. Môi lưỡi đảo loạn, quấn lấy nhau, hơi thở hoà làm một.
Trương Triết Hạn bám tay lên vai hắn tìm điểm tựa thoải mái, nhấp cái hông nhẹ nhàng lên xuống, cúc huyệt phun nuốt đại côn ŧᏂịŧ thô to, nước da^ʍ ” nhóp nhép” chảy ra ngoài. Cung Tuấn cảm nhận vách tràng ấm nóng đang co bóp hút lấy gậy thịt.
Thỉnh thoảng hắn cũng phối hợp theo nhịp độ của anh mà thúc đại côn ŧᏂịŧ lên. Triết Hạn sau mỗi cú thúc như thế đều sung sướиɠ kêu da^ʍ, toàn thân tê dại như bị điện giật.
Sau vài lần nhấp mông nhịp nhàng, kɧoáı ©ảʍ cuộn trào dâng lên như sóng vỗ, cả hai điên cuồng ma sát cơ thể vào nhau. Trương Triết Hạn không kiểm soát được thân thể liên tục nhấp cái mông cắn nuốt gậy thịt.
Tiếng thở dốc ngắt quãng hoà cùng tiếng rêи ɾỉ da^ʍ mỹ. Lộng một hồi cuối cùng cả hai cũng thoả mãn ôm lấy nhau, cùng lúc xuất ra. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn nhồi đầy da^ʍ huyệt. Hắn đỡ anh nằm xuống giường, đưa đẩy thêm vài cái mới rút ra.
Trương Triết Hạn toàn thân vô lực nằm trên giường, trải qua lần giao hoan vừa rồi anh giống như bị rút sạch sinh lực. Cung Tuấn ngắm nhìn anh một lúc thật lâu mới đứng dậy đi vào phòng tắm, một lát sau hắn đi ra với bộ tây trang sạch sẽ.
Hắn thật sự không nỡ rời đi nhưng tiếp đó hắn có công việc quan trọng. Hắn dùng giấy bút ghi lời nhắn cho anh, sau đó cầm một xấp tiền cùng tờ giấy để lên trên tủ đầu giường.
Trước khi rời đi hắn hôn nhẹ lên trán anh và thì thầm.
” Tạm biệt tiểu yêu tinh, nếu có duyên sẽ gặp lại”
Trương Triết Hạn mệt lả nên đã tiến sâu vào mộng đẹp, tới khi anh tỉnh lại đã là đầu giờ chiều. Cổ họng đau rát vì la hét quá nhiều, chân tay bủn rủn không còn sức lực, cúc huyệt cũng khó chịu vì vận động quá sức. Anh nhìn căn phòng trống, không chút tiếng động liền biết hắn đã đi. Anh có chút thất vọng nhưng dù sao đây cũng chỉ là tình một đêm, giải quyết xong rồi thì đường ai nấy đi.
Sau vài phút anh mới phát hiện ra xấp tiền và tờ giấy nhắn của hắn. Anh cầm lấy tờ giấy, hơi nheo mắt đọc lên.
” Phòng này tôi đã bao trọn, anh có thể thoải mái ở lại đến khi muốn rời đi. Thuốc mỡ tôi để trong kệ đầu giường nếu khó chịu thì tự mình bôi. Số điện thoại nhân viên khách sạn tôi viết bên dưới nếu có yêu cầu gì cứ gọi cho họ. Tôi có việc nên đi trước. Tạm biệt, tiểu yêu tinh, huyệt da^ʍ của anh đúng là rất mê người đó”
Trương Triết Hạn cầm lấy xấp tiền, nhìn qua cũng hơn 2 vạn tệ. Đúng là người có tiền, không biết anh ta là đại nhân vật nào đây, vì sao trên mạng không có bất cứ thông tin gì. Nghĩ một lúc anh liền vứt câu hỏi ra sau đầu, dù sao sau này cũng chưa chắc đã gặp lại, người này là ai anh cũng không cần để ý lắm.
Anh xuống giường, cầm theo lọ thuốc mỡ đi vào phòng tắm tẩy rửa thân thể. Cúc huyệt hơi đau rát nên anh phải vịn tay vào tường đi từng bước nhỏ. Sau khi tắm rửa bôi thuốc mỡ nó mới dịu xuống phần nào.
Về nhà, Trương Triết Hạn nghỉ ngơi thêm vài ngày rồi mới bắt đầu tìm kiếm công việc. Anh đã lên mạng tìm một vài công ty đang tuyển nhân viên.
Anh chọn lọc ra một số công ty phù hợp với khả năng của bản thân. Trước đây anh đã làm về bất động sản, vậy nên anh cũng muốn tìm một công ty đúng ngành này. Con mắt nhìn của anh rất tốt, luôn tìm ra được tiềm năng phát triển của từng khu vực nên đã giúp công ty cũ có được vài dự án khủng.
Anh đã gọi điện đến một số công ty để xin ứng tuyển nhưng chỉ khi vừa nói ra tên tuổi phía bên kia liền ngay lập tức tắt máy. Anh thật sự nổi tiếng đến vậy sao? Đúng là trong ngành anh cũng có chút tiếng tắm nhưng cũng không đến mức vừa bị xa thải đã bị tất cả các công ty khác biết lý do.
Chắc chắn là có người đứng sau liên hệ trước. Và anh đã nghĩ ngay đến tên cặn bã Triệu Minh. Nhưng anh không tin tên cặn bã đó có thể vươn cánh tay khắp đất nước này.
Sau vài ngày chán nản với công cuộc tìm kiếm việc làm, tới khi anh đã sắp buông xuôi tính đi tìm hai thằng bạn nối khố Tô Tô và Tiểu Vũ cầu cứu thì chợt có một cuộc điện thoại gọi đến thông báo anh ứng tuyển thành công và hẹn ngày phỏng vấn.
Trương Triết Hạn thật sự không dám tin vào tai mình, công ty vừa gọi điện cho anh chính là công ty con của tập đoàn kinh tế tư nhân HG thuộc top 10 những tập đoàn kinh tế có doanh thu lớn nhất cả nước.
Ban đầu thấy thông báo tuyển trợ lý giám đốc phòng kinh doanh bất động sản của công ty này anh cũng chỉ gửi CV online qua kênh tuyển dụng, anh không kỳ vọng lắm vì công ty này tuyển nhân viên đều là những người tốt nghiệp đại học danh giá mà ra. Vậy mà anh thật sự được chọn.
Bọn họ hẹn anh ngày mai đến phỏng vấn, Trương Triết Hạn nhanh chóng chuẩn bị một bộ hồ sơ rồi hồi hộp chờ đợi đến ngày hôm sau.
Trời còn chưa sáng hẳn mà anh đã thức dậy chuẩn bị cho buổi phỏng vấn hôm nay. Tâm trạng vừa vui vẻ vừa hồi hộp, ngày hôm nay chính là ngày quyết định cho tương lai của anh. Nếu được vào làm cho một công ty lớn như vậy, cuộc đời này của anh coi như không bị uổng phí.
Anh đã thử qua 5 bộ tây trang, cuối cùng anh đã chọn một bộ đơn giản màu xám, bộ này anh đặt thiết kế theo size của mình nên rất tôn vóc dáng.
Vì đền tiền tổn thất dự án cho công ty cũ nên anh đã phải bán xe hơi mới đủ để trả số tiền đó. Hiện tại anh phải bắt taxi đến công ty phỏng vấn. Từ nhà anh đến công ty cũng không xa, xe chỉ cần chạy 20phút đã đến nơi.
Anh đứng ngoài cổng nhìn lên toà nhà trước mặt. Chỉ là công ty con thôi mà cũng đồ sộ đến choáng ngợp. Người ra người vào nườm nượp, nơi đây hơn gấp mấy lần công ty cũ anh làm.
Anh đến quầy lễ tân báo danh, họ xác minh danh tính của anh, sau đó một nhân viên đã hướng dẫn anh lên phòng phỏng vấn. Khi anh đến nơi đã có vài người đến từ trước đang ngồi chờ. Nhìn vào trong phòng chưa có ai cả, cũng tại vì bọn họ đến sớm hơn thời gian phỏng vấn 30 phút. Anh cũng tìm một chỗ trống ngồi đợi đến giờ.
Đang trong lúc chờ đợi, anh có chút mệt vì hôm nay dậy hơi sớm nên định nhắm mắt nghỉ một chút. Không biết từ đâu có người đi tới hô lớn.
” Xin hỏi các vị ở đây, ai là Trương Triết Hạn ạ?”
Anh còn tưởng mình đang ngủ mơ mãi đến khi người kia hỏi đến lần thứ hai anh mới giật mình lên tiếng.
” Là tôi. Có vấn đề gì sao?”
” Dạ mời anh đi theo tôi, phía trên có chỉ thị ạ”
Trương Triết Hạn đầu óc mông lung đứng dậy đi theo nữ nhân viên kia. Trong lòng đang có hàng vạn câu hỏi. Anh còn ngoái lại nhìn xem có ai giống trường hợp của anh không, nhưng bọn họ không một ai đi cả.
” Xin hỏi, chúng ta đang đi đâu vậy?”
Trương Triết Hạn nhìn số tầng ngày càng cao, không nhịn được hỏi nữ nhân viên bên cạnh.
” Tôi chỉ làm theo chỉ thị của trợ lý Tiểu Thất thôi ạ. ”
Trương Triết Hạn lẩm nhẩm cái tên ” Tiểu Thất”, anh không biết đây là ai, thật sự anh đang rất rối não. Anh hoàn toàn không biết chuyện gì sắp xảy ra.
” Đến rồi, mời anh vào”
Trương Triết Hạn lo lắng không dám đi lên nhưng nữ nhân viên đã mở sẵn cửa cho anh vào. Tiến từng bước chậm chạp, anh hít thở thật sâu rồi dứt khoát đi vào bên trong.
Vừa mới vào phòng chưa được mấy bước anh đã bị một thân ảnh kéo lấy, ép sát vào cửa, đầu óc choáng váng chưa kịp định thần đã bị người phía trước cưỡng ép hôn lên môi anh. Trương Triết Hạn gắng sức vùng vẫy nhưng không thể thoát ra được. Người phía trước thật sự rất mạnh, hai cánh tay như hai gọng kìm vây anh không còn lối thoát. Mãi cho đến khi anh thật sự cam chịu trước sức lực này hắn mới thả anh ra.
” Xin chào… Tiểu yêu tinh”
_ Hết Chương 3 _