Quả nhiên, sáu bảy giây sau.
“Không!”, Tùy Tiềm tuyệt vọng hét, tiên nguyên của hắn đã hoàn toàn cạn kiệt, bắp chân như rót chì, không thể vung thanh kiếm trong tay lên được nữa, tim gan phèo phổi nóng rực như bị xé rách.
Một lát sau, Tùy Tiềm chết, cơ thể và thần hồn đồng loạt nổ tung.
Xung quanh yên tĩnh như tờ, Từ Kháng, Từ Nhứ và 20, 30 thiên tài còn lại đều cảm thấy hết sức may mắn, may mà lý trí vẫn còn, không có bị Tùy Tiềm kêu gọi đi gϊếŧ chết Tô Minh.
“Quy luật không gian bát đoạn trung kỳ, còn nắm giữ hơn mười loại thần thông không gian, quả thật phi phàm và khiến người khác rung động”, Phù Dịch liếc nhìn Tô Minh một cái, âm u nói.
Chưa đến 30 tuổi đã có thực lực như vậy thì đúng là kinh khủng. Nhưng, hắn ta cũng thở phào nhẹ nhõm vì sau khi thấy Tô Minh ra tay, Phù Dịch cũng nắm chắc được việc sẽ gϊếŧ chết anh một cách dễ dàng.
Trước đó, khi đám người Tùy Tiềm chưa thử Tô Minh, hắn ta còn hơi lo lắng, lo người được sông Tiên chọn trúng có phải sẽ mạnh hơn chính mình? Nếu mình ra tay, có phải sẽ chết trong tay Tô Minh không?
Giờ thì… yên tâm rồi.
“Quy luật không gian bát đoạn trung kỳ và hơn mười loại thần thông không gian kia mạnh thật đó, nhưng khi đối mặt với tôi thì lại chẳng là cái đinh gì hết. E rằng anh không thể hình dung được sự đáng sợ của Thôn Phệ Tiên Thể đâu”, Phù Dịch thầm cười khẩy.
Hắn ta lại nào biết rằng… thực lực mà Tô Minh bày ra ban nãy chắc chưa đến 1 % của anh ấy chứ?
Tô Minh còn chưa dùng Phắp Tắc Trường Hà, sức mạnh, cường độ cơ thể, kiếm ý Thiên Vẫn cửu đoạn, kiếm tâm, Thái u Hỏa, Ma La Kiếm, đỉnh Thần Ma, Thái u Nhϊếp Hồn…
Tô Minh thật sự muốn nói một câu, tôi còn chưa bày ra 1% thực lực của mình, mấy người lại nghĩ rằng đó là toàn bộ sức mạnh của tôi. Haiz, tôi cũng bật lực lắm chứ, đối thủ quá yếu, yếu đến đáng thương nên không dùng được cái
khác chứ bộ.
Bên ngoài, sắc mặt của Tùy tam gia hết sức khó coi, thanh niên thiên tài nhất của nhà họ Tùy đã chết, cứ vậy mà chết!
Rất nhiều người đều có sắc mặt khó coi như Tùy tam gia, dù gì thì ban nãy cũng có hơn 20 yêu nghiệt chết trong tay Tô Minh, mà người lớn trong nhà họ đều đang xem ở cả trong lẫn ngoài quảng trường, tận mắt nhìn thấy Tô Minh gϊếŧ chết một đám yêu nghiệt nhất trong gia tộc mình.
Có thể không hận sao?
“Tiểu Dịch vẫn còn có cơ hội”, lúc này, Phù Thông Hải nói với giọng đầy nghiêm túc, thậm chí là có hơi kích động.
“Thằng nhóc kia đúng là yêu nghiệt đến đáng sợ thật đó, nhưng vẫn quá trẻ,
chưa đến 30, kinh nghiệm quá ít, nên sứ( chiến đấu cũng chẳng thể mạnh đến đâu”, Phù Thông Hải nhận xét, ánh mắt lóe lên nói: “Quy luật không gian bát đoạn trung kỳ và hơn mười loại thần thông không gian mà cậu ta dựa vào kia cũng có thế bị Thôn Phệ Tiên Thể cắn nuốt”.
Ông ta vừa nói xong, rất nhiều tu giả võ đạo có mặt ở đây đều gật đầu.
“Đúng thế, với sức chiến đấu của cậu ta thì không thế nào là đối thủ của Phù Dịch được”, Tùy tam gia nghiêm túc, phấn khích nói. ồng ta muốn thấy Tô Minh chết, dù là chết trong tay của Phù Dịch – một người trong gia tộc là đối thủ một mất một còn với nhà ông ta.
“Vậy thì, món quà mà sông Tiên ban tặng sẽ rơi vào trong tay ai, còn chưa biết được đâu”, Phù Thanh Dung như sống lại, cười lạnh nói.
Trong bí cảnh, bên bờ sông Tiên.
“Anh Tô, chúc mừng”, Phù Dịch vừa cười nói vừa bước về phía Tô Minh.