Một ngày sau…
Tô Minh và Đạm Đài Vô Tình ngồi tu luyện trong tàu con thoi tác chiến.
Nói một cách chính xác là họ đang nuốt trọn hỏa chủng Li Hỏa Hỗn Độn.
Còn Đạm Đài Vô Tình thì tò mò thỉnh thoảng lại nhìn sang Tô Minh.
Hai ngày sau, Tô Minh mở mắt ra.
“Có thu hoạch gì không?”, Đạm Đài Vô Tinh hỏi với vẻ tò mò.
“Tất nhiên rồi”.
Đâu chỉ có thu hoạch?
Mà còn là thu hoạch lớn là đằng khác.
Sau khi hoàn toàn nuốt trọn được hỏa chủng Li Hỏa Hỗn Độn thì Thái u Đạo Hỏa liền lúc tăng lên cấp bậc bán bộ Hỗn Độn.
Tiến bộ này đâu chỉ là mười lần.
Trên thực tế, nếu như Tô Minh có thể nắm bắt được Li Hỏa Hỗn Độn thì tốt biết mấy. Bởi vì một khi hoàn toàn thành thục thì Li Hỏa Hỗn Độn sẽ là ngọn lửa ở cấp bậc Hỗn Độn chính thống.
Lúc đó nó còn mạnh hơn Thái u Đạo Hỏa rất nhiều.
Tiếc là Li Hỏa Hỗn Độn không dễ nắm bắt, không có huyết mạch Phượng Hoàng thì gần như không thể nắm bắt được.
Chính vì vậy, kế cả Li Hỏa Hỗn Độn mạnh hơn Thái U Đạo Hỏa rất nhiều nhưng Tô Minh vẫn chọn dùng Thái u Đạo Hỏa để nuốt trọn Li Hỏa Hỗn Độn, có thể gọi là khá lãng phí và xa xỉ.
Tất nhiên, kết quả cũng không tồi. Thái u Đạo Hỏa đã biến thành bán bộ Thái u Hỗn Độn Hỏa.
Sau này, nếu như có cơ hội nuốt trọn một loại Hỗn Độn Hỏa thì phải xóa đi cấp bậc bán bộ.
Bán bộ Thái u Hỗn Độn Hỏa đối với Tô Minh mà nói có tác dụng quá lớn.
Ngọn lửa này ngưng tụ với kiếm ý nhưng nếu phủ trên bia Huyền Diệu thì có thể nâng cao nhiều lần sức tấn công.
Ngoài ra còn có thể bao trùm toàn thân để làm phòng ngự đẳng cấp.
“Hoàng triều Bất Tử có kho báu vật không?”, Tô Minh đột nhiên hỏi.
“Sao? Còn định quét sạch kho báu vật của hoàng triều Bất Tử sao?”, Đạm Đài Vô Tinh cười khanh khách, nói.
Tô Minh thất thần.
Đúng thật là! Đẹp cũng có nhiều cấp bậc.
Vẻ đẹp của Đạm Đài Vô Tình thuộc kiểu, không cười thì thôi nhưng đã cười thì không ai có thể cưỡng lại được. Kể cả Tô Minh thuộc kiểu kiên định nhưng cũng không kìm chế được.
Đúng là đẹp không tì vết.
“Anh nhìn gì vậy?”, Đạm Đài
Vô Tinh thu lại nụ cười, thản nhiên nói rồi lại khôi phục lại vẻ ban đầu.
“Thanh Long Ngục Kiếm bị Đế Côn Đằng hủy hoại rồi, bây giờ trong tay tôi thiếu một thanh kiếm”, Tô Minh cười khổ nói: “Vì vậy, nếu như hoàng triều Bất Tử có kho báu vật thì khi đến hoàng triều Bất Tử, phiền cô tặng cho tôi một thanh kiếm”.
Mặc dù Ma La Kiếm rất mạnh nhưng không phải bất cứ lúc nào cũng dùng được. Tô Minh thật sự cần một thanh kiếm dễ dùng hơn.
“Được thôi!”, Đạm Đài Vô
Tình gật đầu, sau đó hỏi với vẻ hứng thú: “Tô Minh! Anh không tò mò là sao bổn công chúa lại mời anh đến hoàng triều Bất Tử sao?”
“Tại sao?”
Đúng thế! Tại sao cô ta lại mời mình đến hoàng triều Bất Tử?
“Mạo danh là người đàn ông của tôi, làm bia chắn đạn một lần cho tôi”, đáp án của Đạm Đài Vô Tinh khiến Tô Minh không thể ngờ tới.
Đầu tiên chuyện này anh từng làm ở trái đất rồi.
Không ngờ đến thế giới Đại Thiên lại gặp phải?
Quan trọng là, đối phương đứng số một trong bảng xếp hạng tiên nữ, mình lại không thể nhìn thấu người con gái này.
Về lý mà nói thì không thể
nào.