Mị Cốt

Chương 2 : Cha

Tiểu Kiều từ khi sinh ra vốn bình thường, một cô bé đáng yêu và hoạt bát, nhưng mà bắt đầu từ năm mười tuổi... mọi việc liền diễn ra một cách kì dị. Năm 10 tuổi ấy anh hai vốn rất yêu chiều nàng liền thay đổi một cách kì lạ, hắn luôn cố gắng lạnh lùng xa lánh nàng, còn người cha vốn lạnh nhạt với tất cả thì bỗng quan tâm nàng một cách lạ thường. Tiểu Kiều còn bé không hiểu chuyện, tuy bi thương vì anh hai nhưng vì cha đã quan tâm đến nàng mà cao hứng. - Bé cưng mau tới, aaa để cha bế ngươi một chút..

Giọng nam từ tính vang lên, một khuân mặt kiên nghị lộ ra, bế ẫm Tiểu Kiều lên đặt kiều đồn nhỏ bé của nàng lên trên hạ thân căng cứng của hắn.

-Ừm... Tiểu Kiều thật nhỏ...

Minh Luân trầm thấp rên nhẹ, bé cưng của hắn quả thật còn rất bé nha, bé bé mềm mềm, hắn thật tiếc khi không chú ý đến nàng sớm hơn đi. Thật là một tiểu bảo bối.

- Cha ngươi phía dưới có gì đó thật cứng, thật khó chịu nha.

-A, cha là đang bị đau nha, rất đau.

Con mồi đã mắc câu đi !

-Cha cha rất đau sao, Kiều Kiều có thể làm gì cho cha không.

- Tất nhiên là có rồi ! - Hắn lộ ra một tia tà tính.

Nhấc bé con lên rồi tụt quần xuống, lộ ra là long căn thô to dữ tợn ít phải đến 20 phân tả hữu, thô đến bản 4 phân nhiều.

-A cha ngươi hẳn rất đau đi, sưng to như vậy.

- Đúng, cha rất đau, cho lên Bé con phải chữa cho cha nha.

- A tiểu Kiều có thể chữa sao ?

-Tất nhiên, Tiểu Kiều chỉ cần đưa miệng mυ'ŧ nó nha, như kẹo mυ'ŧ vậy !

Tiểu kiều nhăn mày, thật sự sao, cha không giống sẽ nói dối bé nha. Hơn nữa sưng to như vậy, hôm nọ nàng chỉ sưng một chút trên trán liền đã đau mấy ngày đâu, cha sưng như vậy nữa... Ân bé rất thương cha, cho lên bé sẽ giúp cha.

Tiểu Kiều hé miệng nhỏ dần dần ngậm vào cái dươиɠ ѵậŧ to lớn kia. Dương Minh rên lên...

- Aaaa đúng rồi bé con, đúng như vậy, ngậm sâu thêm nữa aaa dùng lưỡi của con đúng như thế, liếʍ nó aaaa...

Thấy cha có vẻ bớt đau thoả mãn như vậy, nành càng ra sức mυ'ŧ, ra sức liếʍ vật to lớn kia. Hắn thấy ko đủ liền lấy tay nàng đặt lên phần thừa ra vì miệng nàng quá nhỏ không ngậm hết.

- Vuốt nó, ân aaaa thật sướиɠ....

Càng ngày càng không thoả mãn hắn dùng tay ấn đầu nàng vào hạ thân sâu thêm, khiến cho miệng nàng căng cứng, đầu trym chọc vào cổ họng rất khó chịu.

-Ưm Ưʍ...

Tiểu Kiều rất khó chịu, nước miếng chảy ra rất nhiều, rất dâʍ đãиɠ rất mĩ cảnh. Hắn thấy vậy càng khó chịu, bế thốc nàng lên, đè nàng xuống giường.

-Bé con nằm yên, ta cần trị liệu tiếp.

-Khụ khụ, ba ta rất khó chịu, mùi của nó rất hôi huhu

-Ân, bé con ngoan, sẽ ko khó chịu nữa.

Hắn dụ dỗ bé con, tay to thô dáp vuốt ve cái tiểu huyệt non nhỏ bé. Nhẹ nhàng vỗ về trêu đùa, khiến cho nàng thư sướиɠ rêи ɾỉ như mèo con.

-Sao hả ta không lừa con chứ ?

-A cha ta rất thoả mái !

-Ha, nó phải gọi là sướиɠ...

Vừa nói hắn vừa vén cái váy nhỏ của nàng lên tụt qυầи иᏂỏ của nàng xuống, với tay lấy lọ geo để sẵn trên bàn kia mà bôi lên dươиɠ ѵậŧ, đến lúc nó bóng nhẵn thì cơ thể to lớn của hắn đè lên người Tiểu Kiều, gậy thịt hắn cọ sát vào mông của nàng, thoả mái đến khiến hắn rên lên.

-aaa Bé con, con làm ta muốn thao chết con.

-aa cha, cái gì vậy aaa Kiều Kiều rất sướиɠ, mát a, trơn trơn rất dễ chịu aaaa

Hắn nghe vậy liền để nàng ngồi lên đùi đối diện hắn, côn ŧᏂịŧ hắn vẫn di chuyển liên tục trên mu tiểu huyệt nàng khiến nàng khúc kích cười sướиɠ. Ko đủ, như vậy hắn ko đủ, hắn lại đè ngửa nàng ra, ra sức mà chà như muốn đi vào nhưng nàng bé quá, không chứa nổi người anh em của hắn

-Aaa a ah a, cha ah aaa ta , a a sướиɠ... Như vậy thật sướиɠ... Ah ah sứ.. Sướиɠ..

-A cha cũng rất sướиɠ..

Hắn vừa chà vừa hôn lên môi nàng khéo léo quấn lấy lưỡi nhỏ của nàng. Vì chênh lệch chiều cao mà hắn phải cúi người xuống. Hắn dùng bàn tay thô ráp bóp cái mông mềm mại của nàng khiến nó đỏ ửng . Cuối cùng hắn hừ lạnh đút ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của hắn vào miệng nhỏ của nàng mà bắn hết tinh vào, tϊиɧ ŧяùиɠ nhiều đến mức trào qua khoé miệng chảy xuống cổ của nàng đυ.c ngầu trắng như sữa đặc.

- aaaa thoả mái, cái miệng nhỏ này không tệ !

Bị bắn vào miệng đột xuất, nàng sặc sụa ho, làm dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy xuống dọc theo khoé miệng rất da^ʍ mĩ... Minh Luân cười tà ôm nàng hôn lên cơ thể nàng vài vết dâu nhỏ.

-khà khà bé con rất giỏi làm cho cha đỡ đau rồi.

Tuy khó chịu nhưng Kiều Kiều vẫn vui vì cha đã đỡ đau. Nàng ngây thơ không biết cha nàng từ giờ ngày nào cũng sẽ "đau", ngày nào cũng sẽ cần nàng " chữa trị" mà cách chữa trị thì càng ngày càng dâʍ ɭσạи càng biếи ŧɦái bệnh hoạn hơn.....