Ánh mắt Tần Mạc hiện lên vài tia cưng chiều.
- Đau mới khiến em nhớ tôi lâu hơn một chút.
Cho dù hắn không làm như vậy, cậu không thể nào quên được người này.
Lúc nào ở bên cạnh, miễn trong tầm mắt Mạc Hàn vẫn nhìn thấy, trong lòng dâng lên một cảm giác rất an tâm.
Cảm giác ở chung một chỗ, cho dù chỉ ân ái cả ngày, cũng không tệ.
Tần Mạc không biết vật nhỏ của mình đang nghĩ gì, nhưng mặt đều đỏ hết lên, liền muốn trêu chọc nhiều thêm.
- Hôm qua ai là người cứ bám tôi không buông, còn nài nỉ tôi làm vào lỗ nhỏ dưới này.
Tay hắn sờ vào mông Mạc Hàn, người ngoài nhìn vào còn tưởng, cậu nhân viên đang bị quấy rối.
Những thứ đó cậu sao mà quên được, nếu mà quên được thì thật sự quá tốt rồi.
- Cái...cái đó....
Tần Mạc như muốn trêu thêm, liền ngắt lời Mạc Hàn.
- Em còn bú dươиɠ ѵậŧ này của tôi, nhìn rất ngon nha, tôi không biết em lại đối khát như vậy, chỉ mới gần một ngày chưa gặp mà đã như vậy, nếu tôi đi công tác một tháng thì làm sao đây ?.
Cậu nghe câu sau, liền ngẩn khuôn mặt đã ngại đến ửng hồng mà nhìn Tần Mạc.
- Anh sẽ đi công tác sao ?.
Hắn không nói dối, tuần này Dương Phong là người phải đi công tác, nhưng vì chủ tịch của công ty đang bị ba giam lỏng ở nhà, một người giám đốc như Tần Mạc.
Sẽ không đi công tác thay, hắn không muốn xa Mạc Hàn đến một tuần liền.
- Đúng vậy, ngày mốt sẽ đi, một tuần sau sẽ về, em và lỗ nhỏ phía sau, đừng buồn quá.
- Không có.
Lúc cậu nhận ra, bản thân phản ứng hơi quá khích, trong phòng không nghe thêm tiếng nói nào, tiếng thở nhẹ cũng có thể nghe thấy.
Hắn đột nhiên đưa tay lên ngực Mạc Hàn, tuy là sờ bên ngoài, nhưng cơ thể cậu như nhũn ra.
Một chút sức lực như bị rút cạn sạch.
Mạc Hàn là người nhạy cảm, chỉ cần chạm vào đầu ti, cậu đã muốn ra.
-Ưʍ...Anh đừng, bên ngoài có người.
Tần Mạc như không quan tâm là bao.
- Nếu em không lớn tiếng, sẽ không ai nghe thấy.
Hắn vén áo thun bên ngoài của cậu lên, lưỡi quét một đường tròn xung quanh, rất nhanh liền ngậm lấy.
Người Mạc Hàn hơi run rẩy, là vì sướиɠ, thật sự rất sướиɠ.
Cậu cảm thấy làʍ t̠ìиɦ như thuốc phiện, nếu không nghiện chứng tỏ người kia chưa nếm thử cảm giác được đưa đến chín tầng mây.
Lúc ân ái, trong đầu trống rỗng, trống rỗng đến mức dễ chịu.
Tần Mạc không nói hai lời, mυ'ŧ vài cái liền cắn.
- A...đau.
Đau nhưng rất sướиɠ, dươиɠ ѵậŧ phía dưới như không chịu được mà đã xuất ra những thứ nên xuất.
Tần Mạc buông ngực cậu ra, hôn đến chiếc cổ trắng nõn, những nơi hắn hôn qua, đều để lại những dấu vết của cuộc ân ái.
Thằng em của Tần Mạc, đã trướng đến mức cạ vào quần đến phát đau.
Tia kiềm chế cuối cùng đã mất sạch, ẩn dưới lớp quần tây được cắt đo tỉ mỉ, là một dươиɠ ѵậŧ muốn được giải phóng ra bên ngoài.
Hắn lấy dươиɠ ѵậŧ đang cương cứng của bản thân ra bên ngoài, động tác rất thuần thục, một động tác thừa cũng không có.
- Sờ tôi đi.
Mạc Hàn có mυ'ŧ hay sờ trực tiếp dươиɠ ѵậŧ của Tần Mạc, cũng là những lúc say không ý thức được hành động.
Cậu bây giờ rất tỉnh, không say, ý thức được bản thân đang làm gì, tay hơi run mà đặt lên.
Nóng, rất nóng, một tay không có cách nào sờ hết, màu lại còn rất đẹp, dươиɠ ѵậŧ hắn có bao nhiêu gân đều hiện lên hết.
Không quá đáng sợ như bản thân nghĩ.
Hắn chỉ thấy tay cậu đặt lên, chỉ để yên, liền lên tiếng.
- Làm như cách em tự an ủi bản thân trên live của em, một chút tôi có hẹn với khách hàng ở đây, em cứ để tay như vậy, có kết thúc trước khi người khác vào hay không, tôi không chắc đâu.
Mạc Hàn không muốn người khác thấy, ở đây cũng là công ty của người khác, nếu bắt gặp giám đốc của mình làm những việc này.
Tin đồn chắc chắn sẽ rất nhanh mà đồn đến bên ngoài.
Cậu tuốt lên xuống cho người kia vài cái.
Tần Mạc như không hài lòng.
Đột nhiên nắm lấy tay Mạc Hàn, cho hướng mông xoay về phía mình.