"Ai..." Hai vợ chồng, cùng nhau thở dài một hơi.
"Này!" Sau lưng đột nhiên toát ra tiếng đến, ba Vinh và mẹ Vinh sợ, thiếu chút nữa trái tim đều từ trong l*иg ngực cứng rắn cấp chen lấn đi ra.
Vinh Dự nghiêng đầu, cánh tay vẫn còn đang giơ, kỳ quái nhìn xem đôi vợ chồng này hai, vì cái gì nhìn thấy sự xuất hiện của anh tựa như là một dạng thấy được quỷ, lộ ra vẻ mặt như vậy, anh vừa rồi không có như thế nào.
"Ai bảo cậu đột nhiên xuất hiện? ! Có biết hay không cậu dọa người sẽ hù chết người? !" Ba Vinh chỉ vào đầu của Vinh Dự nói, mẹ Vinh thọt eo của ba Vinh thấp tiếng gầm giận dữ nói, "Nhỏ giọng một chút! Vinh Ninh sẽ phát hiện!"
Ba Vinh lập tức bụm miệng, cùng nhau nhìn về phía chỗ Vinh Ninh ngồi, đáng tiếc đã là chậm quá, Vinh Ninh cũng sớm đã thấy được, anh khẽ nghiêng đầu, nhìn qua nơi phát ra tiếng, mặt không chút thay đổi nhìn xem.
"Ha ha..." Mẹ Vinh lập tức ngây ngô cười, hướng về phía Vinh Ninh vẫy tay nói, "Không có việc gì không có việc gì, con tiếp tục suy nghĩ chuyện tốt, chúng ta vừa tới."
Vinh Ninh một tay kéo má thản nhiên nói, "Từ lúc ba mẹ đứng ở nơi đó xem con, con liền đã phát hiện." Chỉ là bởi vì không có ầm ĩ đến anh, anh mới không có vạch trần mà thôi.
"Ừm..." Ba Vinh chỉ là cầm lấy đầu, đi về hướng anh nói, "Chúng ta còn là không vì con lo lắng sao? Kể từ khi về đến nhà liền liên tục rầu rĩ không vui." Hiểu rất rõ tâm tư của Vinh Ninh, đứa nhỏ này nếu là không muốn nói chuyện mà nói, ngay cả cầm súng chỉ anh, anh cũng sẽ chết sống không đem lời trong lòng mà nói ra, chỉ biết tự mình một người nghẹn một ngụm khí, không lên tiếng một câu.
"Con không sao..." Vinh Ninh hai mắt khẽ nâng thấy được bóng dáng của Vinh Dự, "Chú út, tìm con có chuyện sao? Đến nói."
"Ừm..." Vinh Dự đáp ứng một tiếng, từ ba Vinh và mẹ Vinh trung gian xuyên ra ngoài, lập tức đi ngay đến chỗ Vinh Ninh, Vinh Dự đột nhiên quay đầu lại nói, "Ngày kia đi xem mắt."
"Hèn họ? !" Ba Vinh kinh ngạc kêu lên tiếng nói, "Thế nhưng có người nguyện ý cùng cậu hẹn hò? !"
Vinh Dự mặt không chút thay đổi trừng mắt, như thế nào? Anh liền không giống như là dạng có thể theo người hẹn hò? Đừng quên, đến cùng là ai, làm cho anh nhất định phải cưới phụ nữ về nhà.
Ba Vinh hưởng thụ ánh mắt ai oán của Vinh Dự, ông cũng chỉ là kinh ngạc một tý, vừa rồi không có nói, không để cho Vinh Dự đi xem mắt, anh ta vậy là cái ánh mắt gì? Này này, dầu gì ông cũng là anh trai ruột của cậu ta đi? Con trai không tôn trọng ông cũng coi như xong, người người em trai này, như thế nào cũng một chút không để cho mình dễ chịu?!
Mẹ Vinh ngược lại thở phào nhẹ nhõm, Vinh Ninh lại một người ngây ngốc mà nói, bà đang sợ anh sẽ bị căng thẳng thần kinh, đến trình độ sắp xé rách, may mắn Vinh Dự đến đây, chỉ cần cậu ta có thể lái được Vinh Ninh qua chuyện khác mà nói, chung quy so với bà cùng ba vinh hai nguời ở bên cạnh lo lắng suông muốn tới cố chấp
.
"Vinh Dự, Vinh Ninh có chuyện gì dấu ở trong lòng, cậu đi cùng nó hảo hảo nói chuyện một chút, đừng làm cho nó bị trong lòng lời nói nín hỏng." Mẹ Vinh giọng nói mềm mại dặn dò.
Vinh Dự suy nghĩ một chút, một Vinh Ninh là cháu của anh, hai là còn có chuyện muốn nhờ anh hỗ trợ, cho nên... Nghe mẹ Vinh nói cũng là đúng, đành phải mộc nạp gật đầu nói, "Ừm..."