Liệt Diễm Sắc Nhân Tâm

Yêu Vì tính phúc 2

Động tác của hắn có chút cứng nhắc, nhưng lại toát ra vẻ ôn nhu cùng nhu hòa, đôi môi hé mở, nhẹ nhàng liếʍ mυ'ŧ đôi môi anh đào của tiểu yêu, đầu lưỡi gấp rút mà di chuyển lung tung trong miệng nàng, càn quấy đến điên loạn.

Thân mình tiểu yêu run lên, ánh mắt toát vẻ kinh hoàng, ngây ngốc mà không biết làm sao, tùy ý để Lâm Thư Ẩn cạy ra khớp hàm, vội vàng mà thăm dò vào. Hormone nam tính tràn ngập trong khoang miệng, lưỡi quét nhẹ hàm trên mẫn cảm, sau đó cuốn lấy cái lưỡi thơm tho của nàng mà trêu chọc.

Tiểu yêu mở to mắt nhìn Lâm Thư Ẩn, hắn cười cười, ngừng một chút, ôn nhu nói với nàng: "Nhắm mắt lại."

Nàng ngoan ngoãn nghe lời nhắm mắt lại, miệng còn hỏi: "Trên tivi còn nói, chỉ có thể làm thế này với người mình thích, Thư Ẩn ca ca cũng thích ta sao?"

"Thích, ta rất thích tiểu thỏ." Lâm Thư Ẩn càng hôn càng nhiệt liệt, tiểu yêu ngây thơ mà hùa cùng hắn, ngây ngốc mà hôn trả lại, kỹ thuật hôn thật vụng về nhưng lại nhiệt tình. Hai đầu lưỡi đυ.ng chạm vui đùa, làm cháy lên ngọn lửa du͙© vọиɠ.

"Thích, ta rất thích tiểu thỏ." Lâm Thư Ẩn càng hôn càng nhiệt liệt, tiểu yêu ngây thơ mà hùa cùng hắn, ngây ngốc mà hôn trả lại, kỹ thuật hôn thật vụng về nhưng lại nhiệt tình. Hai đầu lưỡi đυ.ng chạm vui đùa, làm cháy lên ngọn lửa du͙© vọиɠ.

Hô hấp giao triền, thân mình tiểu yêu ngày càng nóng lên, bụng nhỏ dâng lên một cỗ dục hỏa, nơi riêng tư bất giác trở nên ướŧ áŧ, dính dính ấm ấm, mang theo khát vọng nhiều hơn. Hôn đến khi ý loạn tình mê, tiếng thở dốc mềm mại vang lên bên tai Lâm Thư Ẩn: "Thư Ẩn ca ca, ô ô, phía dưới đi tiểu."

Hạ bộ Lâm Thư Ẩn đã dựng sẵn xong lều trại, nghe xong lời này, côn th*t lại thô to thêm vài phần. Giọng hắn khàn khàn, hầu kết di chuyển lên xuống, một bên đem tiểu yêu đẩy ngã ra, một bên hỏi: "Vậy sao? Tiểu thỏ đã là cô nương lớn như vậy rồi còn tè tầm? Để ta kiểm tra một chút nào."

Tay thon dài lập tức tham nhập vào trong váy, cảm giác đùi bóng loáng tinh tế giống như tơ lụa hảo hạng hạng, mỗi một tấc da thịt được chạm qua đều mềm mại, trơn mượt. Lâm Thư Ẩn hô hấp gấp gáp, bàn tay từ từ tiến vào cấm địa tư mật.

Lòng bàn tay sờ đến hạ huyệt, ấn nhẹ vào chính giữa qυầи ɭóŧ đã bị ướt đẫm, âm thanh rêи ɾỉ nhẹ tràn ra, mặt nàng đỏ lên, giãy giụa: "Không cần... Không cần sờ, dơ lắm..."

Bộ dáng này chỉ càng làm đàn ông thêm điên cuồng, ngón tay cách một lớp quần áo không ngừng xoa nắn mép thịt đầy đặn. Một bàn tay khác lặng yên trượt khóa kéo của váy xuống, lòng bàn tay hơi lạnh áp vào sau lưng tiểu yêu, mò mẫm đến nút thắt nội y.

Bộ dáng này chỉ càng làm đàn ông thêm điên cuồng, ngón tay cách một lớp quần áo không ngừng xoa nắn mép thịt đầy đặn. Một bàn tay khác lặng yên trượt khóa kéo của váy xuống, lòng bàn tay hơi lạnh áp vào sau lưng tiểu yêu, mò mẫm đến nút thắt nội y.

Dây lưng nội y tuy rằng co dãn rất tốt, nhưng lại bị hai vυ' đẫy đà của tiểu yêu làm căng ra hết cỡ, Lâm Thư Ẩn muốn thong dong mà cởi bỏ, nhưng kéo dài đến nửa ngày, trên trán lấm tấm mồ hôi, cũng không thể cởi bỏ. Hắn có chút ngựng ngùng, tiểu yêu đỏ mặt xoay người, đôi mắt lộng lẫy tràn đầy vẻ dịu ngoan.

Lâm Thư Ẩn trong lòng vui mừng, đem nội y cởi bỏ, ha tay lại tiếp tục công việc, tay phải tiếp tục tiến sâu vào trong, trêu đùa cánh hoa phấn nộn.

Ánh mắt tiểu yêu mê mang, ngượng ngùng nhìn Lâm Thư Ẩn, thân thể bị hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến càng thêm căng chặt. Nơi riêng tư bị xoa đến d*m thủy ướt đẫm, quần ót ướt không tả nổi, kɧoáı ©ảʍ lan tràn, làm nàng vừa thấp thỏm vừa thẹn thùng. Âm đế bị đυ.ng nhẹ, làm nàng không nhịn được thấp giọng kêu: "A... Thư Ẩn ca ca... Không cần..."

Thanh âm nũng nịu này kí©ɧ ŧɧí©ɧ Lâm Thư Ẩn càng thêm ra sức xoa bóp âm đế, tiểu yêu càng rêи ɾỉ yêu kiều: "A, a... Thật kì quái... Ca ca..."

Bàn tay nam nhân to lớn ấm áp, dần dần di chuyển lên bộ ngực sữa nở nang, đôi vυ' đầy đặn bị biến thành đủ loại hình dạng, tràn ra những khe hở của bàn tay. đầu v* ở lòng bàn tay chầm chậm mà cứng rắn, xinh xắn mà đứng thẳng trên đỉnh vυ' cao ngất, nhìn vô cùng mê người.

Qυầи ɭóŧ nữ nhân bị cởi ra, lộ ra nơi riêng tư ướŧ áŧ, phát ra hương thơm mê người. Mật dịch sớm đã thấm ướt tay nam nhân, chạy dọc theo mông mà thấm ướt cả sô pha.

Lâm Thư Ẩn nhìn bộ dáng tiểu yêu lúc này --- quần áo nửa cởi nửa mặc, da thịt tuyết trắng như ẩn như hiện ở trước mắt, khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn lộ vẻ ngây thơ, đôi mắt long lanh ngập nước làm người có xúc động muốn ôm nàng vào lòng mà yêu thương.

"Tiểu thỏ... Ta rất thích ngươi." Lâm Thư Ẩn thâm tình mà thỏ thẻ bên tai nàng.

"Ta cũng thích Thư Ẩn ca ca..."

Đầu ngón tay Lâm Thư Ẩn khẽ động, dùng sức trêu chọc âm đế, lại nhéo nhéo mép thịt, xoa nắn, ma xát, làm hoa huy*t nhìn như muôn ngàn cánh hoa nở rộ.

Tiểu yêu bị cuốn vào khóa cảm tê dại, trong đầu như bị căng chặt, không ngừng lôi lôi kéo kéo, chỉ cần sơ sảy là đứt gãy ngay. Hai chân thon dài tự giác kẹp chặt, cô ngẩng dài lên, hưng phấn đến sung sướиɠ.

"A... Không cần, muốn đi tiểu... Ô... Ca ca..." Từng đợt kɧoáı ©ảʍ ập đến như kéo nàng lên mây, tê dại như có dòng điện chạy vụt qua, thân thể mẫn cảm run rẩy, ái dịch theo đó mà ắn ra, phun đến đầy tay Lâm Thư Ẩn.

"A... Không cần, muốn đi tiểu... Ô... Ca ca..." Từng đợt kɧoáı ©ảʍ ập đến như kéo nàng lên mây, tê dại như có dòng điện chạy vụt qua, thân thể mẫn cảm run rẩy, ái dịch theo đó mà ắn ra, phun đến đầy tay Lâm Thư Ẩn.

Mắt thấy tiểu yêu bị chính mình làm cho cao trào, khuôn mặt ửng hồng, khóe mắt đuôi mày như là ngượng ngùng, lại không dấu được vẻ thỏa mãn, thân mình càng thêm mềm mại.

Tiểu yêu vẫn còn đang đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ, sau một lúc mới quay lại lại nhìn Lâm Thư Ẩn, hàm răng nhẹ cắn môi dưới, phảng phất như đối với sự việc vừa rồi không thể tưởng tượng, mắt to mê mang: "Thư Ẩn ca ca, ta..."

"Đừng sợ, thoải mái không?" Lâm Thư Ẩn cúi đầu, dịu dàng hỏi nàng.

"Ân..." Thanh âm tiểu yêu thấp càng thêm thấp.

"Tiểu thỏ, ở bên ta đi, ta sẽ hảo hảo chiếu cố ngươi." Lâm Thư Ẩn nghiêm túc mà nói.

"Đươc a, ta muốn vĩnh viễn ở bên cạnh Thư Ẩn ca ca!" Tiểu yêu vui mừng hò reo, khuôn mặt đầy vẻ tươi cười.

Lâm Thư Ẩn nhìn lông mày nàng cong cong, con mắt sáng trong như dòng suối, nội tâm vừa ngọt ngào vừa ấm áp, thân thể lại bắt đầu một đợt tiến công mới.

Lâm Thư Ẩn nhìn lông mày nàng cong cong, con mắt sáng trong như dòng suối, nội tâm vừa ngọt ngào vừa ấm áp, thân thể lại bắt đầu một đợt tiến công mới.

Hắn đè tiểu yêu xuống, áp mặt vào nàng, ngôn ngữ mang theo hơi thở du͙© vọиɠ, thiêu đốt không khí xung quanh: "Ta muốn ngươi."

Tiểu yêu ngơ ngẩn mà nhìn hắn, chỉ cảm thấy nơi riêng tư có thứ gì đó nóng bỏng đâm vào, vừa thô to vừa ấm áp, cánh lớp quần áo cũng có thể cảm thấy được nhiệt độ.

"Hết thảy của ta đều là của Thư Ẩn ca ca..." Hơi thở ấm áp của tiểu yêu quét đến bên tai, được nàng đồng ý, du͙© vọиɠ nam căn đã sớm không thể khống chế được, hướng về phía trước mà nhấp vào. Hắn mau lẹ thoát đi quần áo trên người, kéo quần xuống, nhục bổng căng phồng đã sớm dựng đứng không hề che đậy mà hiện ra trước mặt tiểu yêu.

Tiểu yêu xem đến mặt đỏ tai hồng --- cự bổng thô dài kia nhìn như cánh tay của nam nhân, khoảng chừng dài đến hai mươi lăm cm, gân xanh uốn lượn vòng quang bên ngoài, nhìn có vẻ dữ tợn bá đạo, còn có mã mắt phun ra một ít dịch trắng, sớm đã không chờ nổi mà yêu cầu phát tiết.

Thân thể trần trụi của Lâm Thư Ẩn lần nữa phủ lên người tiểu yêu, bỏ váy nàng ra, nhẹ nhàng mơn trớn từng tấc da thịt non mềm trắng nuột, thân thể lả lướt cùng đường cong hoàn mĩ chiếu vào mắt hắn, ngòi lửa cuối cùng đã được đốt lên.

Đỉnh nấm nhẹ nhàng cọ xát nơi riêng tu mềm mại, thấmlấy một chút ái dịch, côn th*t lại thêm trướng đại một phần, Lâm Thư Ẩn mấtkhống chế, vội vàng muốn phá cửa mà vào, muốn ngay lập tức được hung hăng xỏxuyên qua khối thân thể hoàn mỹ này.

Lâm Thư Ẩn cầm lấy côn th*t, cứ thế tới lui mà ma xát với tiểu huyệt tiểu yêu, nhưng dù cho làm thế nào vẫn không thể tìm thấy cửa động, qua nửa ngày, hắn đã gấp đến độ chảy mồ hôi đầy đầu.

"Thư Ẩn ca ca... Để ta giúp ngươi..." Thanh âm tiểu yêu thấp đến mức không thể nghe thấy, bàn tay trắng nõn của nàng duỗi đến hạ thân, nơi đó không hề có một sợi lông tóc nào, non mềm bóng loáng, cứ thế mà lộ thiên trước hai mắt Lâm Thư Ẩn.

Tách ra âʍ ɦộ phấn nộn, tay nhỏ e lệ mà bắt lấy côn th*t thô to, dẫn nó đến cửa huyệt ướt đẫm, Lâm Thử Ẩn đột nhiên nhanh trí, dùng sức một chút đem nam căn thô tráng tiến vào mật huyệt chưa bao giờ được khai hoang. Nấm đầu vừa mới vào, lông mày tiểu yêu liền nhăn lại, Lâm Thư Ẩn cũng cảm thấy có một thứ gì đó ngăn cản ở phía trước, mồ hôi theo gương mặt chảy tới cằm, nhỏ giọt trên ngực tiểu yêu.

"Thư Ẩn ca ca... Ngươi... Ngươi dùng sức đi, đừng để ý ta..." Tiểu yêu đau lòng mà nói, có chút thẹn thùng mà đem hai chân mở rộng ra, hoan nghênh chào mừng côn th*t nóng bỏng tiến vào.

Lâm Thư Ẩn rất vui mừng, càng liều hơn, vòng eo dùng sức đâm vào, nấm đầu mạnh mẽ cứ thế lao vun vυ't vào bên trong. Mới vào một phần ba, tiểu yêu đã cảm thấy hạ thân như bị xé rách ra, côn th*t nóng ấm cứng rắn như thiết cứ thế mà xuyên thủng qua tiểu huyệt nhỏ nhắn, nước mắt lập tức tràn ra ở hốc mắt.

Lâm Thư Ẩn vừa tiến vào bí địa, hai bên vách thịt liền dùng sức đè ép hắn, gấp gao hấp thụ tiểu đệ hắn, phảng phất như có vô số cái miệng nhỏ đang mυ'ŧ vào côn th*t, vách trong tự động co rút theo hô hấp dồn dập của tiểu yêu, theo nhịp điệu như vậy mà bao lấy hắn. Cảm giác sung sướиɠ nháy mắt tràn lêи đỉиɦ đầu, so với việc hằng ngày thủ da^ʍ thì sướиɠ hơn gấp trăm, gấp ngàn lần. Lâm Thư Ẩn vẫn còn đang ngơ ngẩn, không để ý đến côn th*t cắm vào đã nhảy lên một cái, mã mắt buông lỏng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cứ thế mà bắn ra phun vào bên trong hạ huyệt.

"..."

Chừng hai mươi giây sau, Lâm Thư Ẩn mới hồi phục lại tinh thần, nhìn chằm chằm vào nơi hạ thân giao hợp mà không thể tin được. Sau khi bắn tinh, dương v*t cứ thế từ từ mềm xuống, từ huyệt khẩu chất lỏng màu trắng ngà chậm rãi chảy ra như muốn chứng minh sự tình vừa rồi.

Cảm giác được côn th*t bên trong mật huyệt biến hóa, tiểu yêu theo bản năng nhẹ nhàng thở ra, nhưng thấy sắc mặt Lâm Thư Ẩn trắng bệt, vội nói: "Thư Ẩn ca ca..."

"Tiểu thỏ, ngươi khoan hãy nói chuyện, ta..." Lâm Thư Ẩn khóc không ra nước mắt, không dám nhìn mặt nàng, nghĩ đến ngày thường côn th*t to bự trụ được lâu đến như thế mà vào lúc thời khắc then chốt nó lại...

Xử nam thật ngây thơ a! Đáy lòng nàng cười thầm, lại cũng có chút kinh ngạc, không nghĩ tới thân thể tiểu yêu này mỹ miều như thế, gặp phải tiểu huyệt như vậy, chỉ mới mấy giây mà đã làm Lâm Thư Ẩn phải bắn ra như thế.

Nghĩ đến đây, tiểu yêu nhu thuận mà kéo Lâm Thư Ẩn qua, chủ động dâng lên cánh môi anh đào, tay nhỏ sờ loạn ở ngực hắn, lại vụng về mà duỗi xuống phía dưới vuốt ve nửa thanh côn th*t còn lộ ở bên ngoài, mới xoa vài cái, Lâm Thư Ẩn đã thở dốc, tiểu huynh đệ lại không cam lòng mà sưng to lên.

côn th*t trong hạ huyệt dần dần to ra, làm tiểu huyệt bị căng ra, nàng ráng nhịn đau thấp giọng nói: "Thư Ẩn ca ca, ngươi tiến vào đi."

Vách động lại co rút, mấp máy, cho dù là đi vào nhưng không động, kɧoáı ©ảʍ cũng đã lan tràn, lâm Thư Ẩn chuyên chú mà khắc chế, thề muốn cho tiểu thỏ nhìn thấy thực lực chân chính của mình, lấy lại tôn nghiêm của nam nhân.

Hai chân tiểu yêu bị ép thành chữ M, Lâm Thư Ẩn nắm tay nàng, ánh mắt vừa ôn nhu vừa lo lắng nhìn nàng, côn th*t mạnh mẽ tiến vào, một mặt chịu đựng việc sắp bị bấm gãy, một mặt chịu đựng góc trong co rút lại, đem được toàn bộ gậy th*t tiến vào thì mồ hôi đã chảy đầm đìa.

Tiểu yêu đau đến ngất đi, côn th*t nóng bỏng cứng rắn vẫn cắm ở tiểu huyệt, cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuộc, mật nước cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ hòa với nhau, thành thực hiện nhiệm vụ bôi trơn trong lần đầu hai người giao hợp.

Lâm Thư Ẩn gắt gao ôm lấy tiểu yêu: "Ngươi là của ta."

Hạ huyệt cực phẩm sâu tận bên trong, vách thịt mềm tầng tầng lớp lớp cứ thế mà kí©ɧ ŧɧí©ɧ côn th*t, Lâm Thư Ẩn hít sâu một hơi, bắt đầu chậm rãi trừu động, rút ra mang theo mềm thịt phấn nộn nhảy ra ngoài, thọc vào lại được hàng vạn cái miệng nhỏ gắt gao hút lấy, làm hắn muốn dừng mà không thể.

Nếu không phải đây là lần đầu tiên của tiểu yêu, nàng không thể chịu đau đớn quá nhiều, Lâm Thư Ẩn thật muốn cứ thế hung hăng làm nàng.

Tiểu yêu híp mắt lại, đôi mắt đẹp liếc mắt đưa tình nhìn hắn, sóng mắt lưu chuyển, nhu tình mật ý. Đôi mày tuy còn hơi nhíu lại, nhưng môi anh đào lại mở ra, phát ra âm thanh ngâm nga nhỏ vụn: "Thư Ẩn ca ca... A, a a... Thật lớn..."

"Đau không?" Lâm Thư Ẩn sợ nàng bị thương, vội hỏi.

"Ô ô... Có một chút..."

"Có muốn dừng lại không?" Lâm Thư Ẩn chần chờ, thân thể lại theo bản năng mà thọc vào rút ra nhanh hơn, tiểu huyệt vừa chặt vừa ấm áp, côn th*t không ngừng co rút mấp máy, chỗ sâu nhất trong u huyệt không ngừng hút lấy hắn, kɧoáı ©ảʍ cứ thế dâng lên, làm hắn hận muốn đem cả hai trứng túi cũng nhét luôn vào tiểu huyệt cực phẩm thế này, đang lúc cao trào, hắn sao có thể dừng lại, cứ vậy tiếp tục với tốc độ ngày càng nhanh hơn.

Đau đớn cùng với không thoải mái qua đi, thay vào đó là cảm giác sung sướиɠ ập đến, côn th*t mỗi lần tiến vào, cứ thế ma xát vách trong, tầng tầng lớp lớp nếp uốn bị cán ép, kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt, bụng nhỏ trướng lên, kɧoáı ©ảʍ bắt đầu khởi động, hưng phấn làm ngón chân nàng cuộn tròn, tấm lưng bóng loáng căng lên, miệng rêи ɾỉ: "A a... Ca ca... Không, không cần... Ca ca tiếp tục đâm vào..."

Nhìn nàng dục tiên dục tử, Lâm Thư Ẩn càng thêm khuây khỏa, nhịn không được mà trêu chọc nàng: "Đâm vào đâu?"

"... Ca ca thật xấu tính!" Tiểu yêu xấu hổ quay mặt đi, bị Lâm Thư Ẩn xoay lại, cưỡng bách nàng nhìn hắn. Cự bổng còn đang cắm ở tiểu huyệt cứ vậy mà điên cuồng vận động, còn bị hắn nhìn trần trụi như thế, đôi mắt tiểu yêu ngập nước cùng tràn đầy ủy khuất.

"Tiểu thỏ ngoan, ở trước mặt ca ca mà xấu hổ cái gì, ngươi đã là nữ nhân của ta rồi." Nói xong, côn th*t hắn hung hăng cắm vào, nấm đầu cứ thế mà nghiền nát hoa tâm. Đại não tiểu yêu trống rỗng, khống chế không được mà phun ra những lời dâʍ đãиɠ: "A a... Tiểu thỏ nghe ca ca nói, ca ca cắm vào... Tiểu huyệt của tiểu thỏ... A a..."

Lâm Thư Ẩn thấy nàng bị thao đến rêи ɾỉ như thế, như được cổ vũ, hạ thân càng thêm mạnh mẽ cắm vào, trong miệng nói: "Tiểu thỏ, dương v*t ca ca làm ngươi sướиɠ không, sướиɠ không hả?"

"Thật sướиɠ... Tiểu thỏ rất thoải mái... A... dương v*t ca ca thật lớn... Cứng quá... Đâm sâu đến bên trong hoa tâm của tiểu thỏ..."

"Có thích dương v*t của ca ca hay không?"

"Ân a a... Thích... Ca ca có thích... Mật huyệt của tiểu thỏ không..."

"Thích, bị ngươi làm chết ở chỗ này ta cũng nguyện ý, nộn huyệt của tiểu hút thật chặt... Thật sướиɠ!"

Hai người rơi vào bể du͙© vọиɠ, tiểu huyệt non mềm tươi mới cứ thế chảy nước, cự bổng mỗi lần ra vào, d*m thủy chảy như thủy triều, giàn giụa bừa bãi ở hai mép thịt. "Phụt phụt" tiểu yêu nghe được tiếng d*m thủy mà sắc mặt đỏ bừng, thú tính Lâm Thư Ẩn như nổi lên, bắt đầu nhanh chóng luận động, mỗi một lần đi vào là đâm đến chỗ sâu nhất, nấm đầu cực đại đυ.ng chạm cửa hoa tâm, cơ hồ như muốn chạm đến tử ©υиɠ.

Bụng tiểu yêu bị đâm đến trướng lên, trước bằng phẳng nay lại gồ ghề, làm Lâm Thư Ẩn xem mà hai mắt đỏ lên, ôm lấy nữ nhân dưới thân, tiếp tục tăng tốc, trứng dái đập bốp bốp vào cánh mông nàng, cùng hòa với tiếng nước da^ʍ mĩ, quanh quẩn bên tai, làm cả hai quên hết đi thẹn thùng, càng thêm tận tình phát tiết du͙© vọиɠ thân thể.

"Sẽ chết mất... Ô ô... Không được..." Hoa tâm cùng cung khẩu đều cường ngạnh mà chống đối, nhưng đại qυყ đầυ cứ thế mà tiến vào, thân thể mẫn cảm của tiểu yêu không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt như thế, trong đầu chợt lóe, ý thức hỗn loạn, theo bản năng bật ra tiếng ngâm nga kiều mị. Chỉ cảm thấy thân thể cứ thế ập đến từng trận kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cả cơ thể chìm đắm trong bể du͙© vọиɠ, chỉ có niềm vui sướиɠ cực hạn như thế này xảy ra khi hai cơ thể cùng hòa làm một.

Tiểu yêu cao trào làm tiểu huyệt cũng theo đó mà co rút, nếp uốn quấy loạn đại dương v*t, toàn bộ đường đi co rút càng thêm chật hẹp, tất cả đều quấn lấy Lâm Thư Ẩn, đem đại dương v*t của hắn cuốn vào bên trong, vĩnh viễn lưu lại trong đó. Dòng điện chạy tán loạn trong người, Lâm Thư Ẩn trong nháy mắt cũng đạt tới cao trào: "Tiểu thỏ... Tiểu huyệt hút tốt như thế, ta cũng muốn bắn..."

côn th*t vội vàng cắm đến chỗ sâu nhất, qυყ đầυ ma xát cổ tử ©υиɠ, mã mắt ngay lập tức mở ra, nồng đậm tϊиɧ ɖϊ©h͙ cứ thế bắn hết vào tử ©υиɠ.

Lâm Thư Ẩn gắt gao ôm lấy tiểu yêu, hai người thở dốc bên tai đối phương.

Tiểu yêu nghe được thanh âm nam nhân lẩm bẩm: "Ta yêu ngươi... Tiểu thỏ."

côn th*t thô to rời khỏi tiểu huyệt ướt đẫm, mật nước theo đó mà chảy ra, hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng với một chút ít tơ máu, hương vị tìиɧ ɖu͙© tràn ngập trong không khí.

Lâm Thư Ẩn dịu dàng ôm tiểu yêu đến phòng tắm rửa sạch sẽ, trong lúc đó lại không tránh được việc ăn đậu hủ, cứ sờ tới sờ lui trên thân thể mềm mại trắng nõn, nhưng cuối cùng vẫn là cảm thấy tiểu yêu vừa mới phá thân, hai cánh môi hoa huy*t vẫn còn chưa thể khép lại, hơi hơi hé ra, hồng nhuận đỏ thẫm, làm cho dục hỏa Lâm Thư Ẩn lại nổi lên, nhưng hắn cũng phải nhịn.

Hai người ở trong bồn tắm, tình chàng ý thϊếp cả nửa ngày mới xong. Lâm Thư Ẩn lúc này lại cảm thấy đói bụng, nhớ tới "bàn ăn hắc ám" trong phòng bếp, nhìn đến là sợ, vì thế tự mình xuống bếp, làm mấy món tiểu yêu thích, ân cần mà nhìn tiểu yêu ăn hết hai dĩa cà rốt mới yên tâm.

Một đêm này tiểu yêu ngủ cực kì tốt trong lòng ngực Lâm Thư Ẩn.

Trải qua sự việc này, hai người đã chính thức ở bên nhau. Qua nhiều ngày dạy dỗ, tiểu yêu đã hoàn toàn quen thuộc với cuộc sống con người, tuy còn có chút sợ người lạ, không dám ra cửa một mình, nhưng chuyện này không phải vấn đề của Lâm Thư Ẩn - bởi vì hắn đi đâu cũng sẽ đều mang theo tiểu yêu đi cùng.

Đóng cửa phòng khám, cũng là lúc mặt trời chiều ngã về tây, Lâm Thư ẨN hít sâu một hơi, giải phóng một ngày áp lực, quay đầu lại nhìn tiểu yêu đang ngoan ngoãn ôm cánh tay chính mình, tâm tình lại tốt lên, khóe mắt đuôi lông mày đều tràn đầy ý cười.