Liệt Diễm Sắc Nhân Tâm

Xuyên qua,bị đỉnh từ phía sau (+)

" Thiếu gia, nô tì gãi thế này được chưa "

" Tốt lắm Lâm Tuệ, em cứ tiếp tục đi "

" Dạ "

"....."

" Thiếu gia...."

"Thiếu gia người có phải đoạn tụ không? "

" khụ khụ, ai bảo em như thế?"

" em.. Em tự thấy thế, thiếu gia đừng lo lắng về khoản này, em biết rất nhiều. Em có thể dạy thiếu gia! "

"......"

" Vậy thiếu gia có... Sợ con gái không? "

Hắn ta nghe xong thì quay đầu lại nhìn Lâm Tuệ, hơi nước mờ ảo bao phủ lấy khuôn mặt thon dài. Giờ hắn không còn vẻ ôn nhu nữa mà chỉ thấy trong mắt hắn thật quyến rũ, gợϊ ȶìиᏂ... Gợϊ ȶìиᏂ!!

Thiếu gia hắn đây là đang mời gọi Lâm Tuệ cô sao? Đừng đùa chứ thiếu gia!! Nếu ngươi còn phát tín hiệu nữa thì bà đây sẽ ăn ngươi thật đấy.

" Ta không sợ, dạy ta đi "

Hắn mỉm cười nhìn Lâm Tuệ, đôi môi đỏ mọng như mời gọi người khác đến chiếm lấy.

" Dạy thiếu gia về cái gì? " Lâm Tuệ mặt không cảm xúc nhưng tim sớm đã đập thình thịch. Đối diện với yêu nghiệt này cô không thể nào phòng thủ được nữa. Cô đã mất tất cả rồi, hãy để cô làm những gì mình thích đi.

" Em ghé lại đây ta nói cho "

" Dạy gì à?"

" Dạy ta làm cách nào để nữ nhân đạt kɧoáı ©ảʍ!"

" Thiếu gia!!! " Tai Lâm Tuệ đỏ ửng cả lên, hắn ta mà là người ôn nhu hiền lành á? Có mà sắc lang thì có, một nam nhân mà đi nói lời đó với nữ nhân thì có ý gì?

" Được ta dạy người. Nhưng để ta xuống với người đã, thiếu gia bảo bọn họ lui hết đi "

" chỉ có ta với em ở đây thôi! "

Lâm Tuệ mặc nguyên quần áo mò xuống bồn tắm. Vì bồn tắm thiết kế cho riêng đại thiếu gia, cô xuống đây nước vừa vặn đến ngực, may mà không cao hơn.

Trang phục cổ đại vồn nhiều lớp, mà y phục của cô lại mỏng. Ngấm nước vào đã lộ ra hai nhũ hoa căng cứng ẩn giấu dưới lớp áo. Mà Lâm Tuệ không ngờ đại thiếu gia cũng vì nó mà bụng dưới của hắn căng hơn.

" Thiếu gia, nữ nhân có rất nhiều bộ phận nhạy cảm. Như ở đây ta chỉ bảo ngài là tai thôi "

" Tai? "

" Đúng, làm như thế này này " Nói rồi Lâm Tuệ choàng tay qua cổ hắn ta, cái miệng dí sát vào tai hắn thổi phù

...

....

Hạo bật cười, hắn còn cười to thành tiếng. Nữ nhân này, nàng không biết nàng quyến rũ cỡ nào? Bao năm nay hắn ta không tiếp cận nữ sắc là bởi họ toàn nhằm vào hắn mà ham mê tài sản. Còn nữ nhân này, tuy nhìn hắn bằng ánh mắt háo sắc nhưng ngược lại cũng rất ngây thơ và thú vị đấy chứ?

"Rồi, ngài thử đi "

Đại thiếu gia nhìn cô gái với vẻ mặt háo hức trước mặt. Hôm nay mà ăn nàng liệu có quá sớm không. Lần đầu tiên dưới nước nàng có chịu được không?

Hắn ta không nói gì, tay vòng qua eo ôm lấy mông Lâm Tuệ

" Ngài..."

Hắn hà hơi lên tai cô rồi thủ thỉ từng lời " sao ta nghe nói tai lại không phải điểm nhạy cảm nhỉ? "

Người Lâm Tuệ như có dòng điện chạy qua, tê dại, khiến cô mềm nhũn cả người.

Mới có thế mà đã nhũn cả ra, liệu nàng có chịu nổi ta không?

Hắn ta từ từ gặm nhấm đôi tai cô, hai tay yên vị trên mông bỗng di chuyển, vén lớp vải thừa ra. Khi hai tay ôm lấy cặp mông căng tròn, hắn xoa xoa vài cái rồi đánh nhẹ vào một bên. Lực dưới nước không hề mạnh nhưng cũng khiến người ta tê dại.

" Ah~ thiếu gia người....người..."

" Chẳng nhẽ đó là nơi nhạy cảm của em?"

Hai tay hắn xoa rồi từ từ lần vào nhuỵ hoa mẫn cảm đỏ hồng của cô.

" Đừng! "

"Đây thì sao? Sao ở đây lại có lỗ? Ta chọc vào được không? "

" Không đuọc thiếu gia, không đuọc!"

" Á "

" ta nhét cả 3 ngón ta vào vẫn vừa, sao em lại nói không vừa? Nó còn đang hút tay ta nữa kìa "

Lâm Tuệ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến bất lực, cô xụi lơ vào lòng hắn, để mặc hắn dùng tay ra vào tiểu huyệt nhỏ đang kí©ɧ ŧɧí©ɧ co rút.

" Em, có đạt kɧoáı ©ảʍ chưa?" Hắn hỏi trong khi một tay ra vào bên dưới, một tay xoa nắn nụ hoa hồng hào hăn thèm thuồng bấy lâu.

" chưa thiếu gia a~ "

" Vậy thế này thì sao" Hắn dùng tay rút ra lại cắm vào. Tốc độ nhanh hơn cả trước nhưng Lâm Tuệ còn thấy chưa đủ. Cô rất khó chịu, muốn được nhiều hơn, nhiều hơn nữa.

" Thiếu gia, ah, dừng lại đi aaa "

" Thiếu gia, ah, dừng lại đi aaa "

Lâm Tuệ rêи ɾỉ càng làm hắn ta thêm căng cứng phần bụng. Vốn định đùa nha đầu này thôi nhưng ai ngờ nàng lại khiến hắn muốn chôn vùi cây gậy th*t vào người nàng đến như vậy.

" Tuệ Nhi, muốn hơn nữa không?"

" ư ư "

" Ta vẫn còn là thân xử nam,nếu ta trao cho nàng ta sẽ bị thiệt thòi mất "

" Thiếu gia.... Người..., ta....ta cũng là...xử nử"

" vậy xử nam kết hợp với xử nữ thì hay quá còn gì?"

" a a a cho... Cho ta "

" Van xin ta đi Tuệ Nhi "

" Xin ngài... Xin ngài hãy áaaa"

Không hề báo trước hắn ta nhấc một chân Lâm Tuệ lên đâm thẳng cây gậy th*t vào. Lần đầu làm đều rất đau nhưng với Lâm Tuệ là đau đến phát khóc.

" Đừng... Đau quá, thiếu gia.... Tha ta đi đau quá..... "

" Tuệ Nhi ta chịu không nổi,ngoan ah~ "

Đợi một lát khi cơn đau dịu, hắn bắt đầu di chuyển. Lúc đầu thì nhẹ nhàng như rong đuổi nhưng càng về sau tốc độ càng mạnh. Sεメ dưới nước khó khăn hơn nhưng đối với hắn chẳng là gì.

Hắn ôm cả hai chân Lâm Tuệ khiến cô quặp vào người hắn, còn thân dưới bắt đầu di chuyển mạnh hơn.

" Nhanh... Nhanh lên... Hạo.... A a a ư ư "

Cô gọi tên hắn trong lúc giao hoan khiến hắn sung lại càng sung, mỗi lượt cắm mạnh mẽ vào hẳn bên trong rồi lại mạnh mẽ rút ra cắm vào liên tục.

" sẽ rách mất.... Ah ah Hạo Hạo."

" Tuệ Nhi, nàng hút ta chặt quá, Nàng có thể thôi gợϊ ȶìиᏂ nữa được không"

" Ư ư Hạo ư ư "

Lần đầu tiên hắn có cảm giác muốn hôn ai đó là khi hắn và nàng đang triền miên giao hợp bên dưới, hai người hoà làm một. Dù nàng mới chỉ vào phủ nhưng nàng có một sức quyến rũ rất lớn rối với hắn. Là khi nàng tỉnh dạy ngồi trên người hắn. Hắn đã có cảm giác muốn đắm chìm trong cái lỗ nhõ của nàng, hay là nàng dạy hắn cách " đạt kɧoáı ©ảʍ ".

Môi lưỡi triền miên, thân dưới vẫn tiếp tục ra vào không ngừng vang lên nhưng tiếng bạch bạch khiến người ta phải đó mặt.

" Tuệ Nhi, ta bắn vào nhé "

Sau nửa giờ đồng hồ vận động cuối cùng hắn ta cũng bắn vào bên trong Lâm Tuệ.

Còn cô... Lần đầu làʍ t̠ìиɦ thì xụi lơ không còn sức lực nào nữa. Cái cảm giác ấy..quá mới lạ....quá sung sướиɠ... Quá hạnh phúc.

" Lâm Tuệ nàng rất đẹp "

Lâm Tuệ không còn đứng nổi nữa, cô đành ngả vào ngực Hạo thϊếp đi. Nhưng thϊếp chưa được bao lâu lại cảm giác như có gì đó dính dính chảy ra.

" Chàng... Chàng... Thật là cầm thú... Đi ra a ~"

"Tuệ Nhi, con chim nhỏ của ta muốn vào bên trong nàng, nên ta nghe theo lệnh thôi "

" Chàng... Không bằng cầm thú. Rõ ràng... Là không hề nhỏ... Mà mà "

Hạo vừa bế Lâm Tuệ lên vừa mặc quần áo nhưng nơi nào đó vẫn không ngừng chơi nhún nhảy.

" Chàng không thả thϊếp xuống à "

" nàng nhìn xem cái miệng nhỏ của nàng đang co rút như thế... Ta không nỡ thả "

" Chàng... "

Mặc xong quần áo, Hạo dùng một mảnh vãi che đi thân thể Lâm Tuệ, che đi cả chỗ hai người đang giao hợp

" Người ta sẽ phát hiện mất "

" ư ư "

" Đây là phủ của ta... Ah Tuệ Nhi, nàng nàng đừng hút ta như thế nữa được ko? "

Trên đường về phòng không một bóng người nhưng sỏi đá rất nhiều, mỗi lần đi qua đường bấp bênh là cây gậy th*t lại đâm sâu thêm nữa khiến cả hai đều như đạt kɧoáı ©ảʍ.

Về đến phòng là một chặng đường dài, tơ máu xử nữ và nước xuân đã chảy đầy đùi Lâm Tuệ, cô xấu hổ đến nỗi chỉ muốn chui đầu xuống đất.

Hại đặt Lâm Tuệ lên bàn để cô ngồi đó, còn hắn tách hai chân Lâm Tuệ ra mà vùi đầu liếʍ mật ngọt

" Chàng.. Chàng... Rất bẩn đừng liếʍ đừng... Đ..ư...ng "

Mỗi lần liếʍ mυ'ŧ là một lần nước xuân lại tràn ra. Nước xuân không ngừng tràn ra, tiểu huyệt co rút mãnh liệt yêu cầu hơn nữa.

Khăn trải bàn giờ đã ướt đâm nước tình, cả căn phòng tràn ngập cảnh sắc xuân.

" Nương nương, thiếu gia vừa về ạ "

" Nó đang ở trong phòng?"

" Dạ Vâng, để con đi hỏi thử "

Cốc cốc, "thiếu gia ngài có ở trong phòng không? Mẹ ngài muốn gặp ngài "

Cốc cốc

" Hạo.... Dừng lại đi... Mẹ chàng.. Mẹ chàng "

Hạo đang đắm chìm trong rừng rậm nơi chân Lâm Tuệ, hắn không còn thiết gì lễ nghĩa nữa. Người đàn bà này, khiến hắn phát điên rồi

Dừng lại.. Đừng liếʍ nữa... Hạo... Hạo... "

Lâm Tuệ gắng hết sức lực đạp hắn ta ra nhưng lại bị Hạo nhanh chóng bắt được. Hắn chuyển từ liếʍ mυ'ŧ tiểu huyệt của nàng sang ngậm những ngón chân xinh xắn, khẽ cắn cắn rồi lại mυ'ŧ như thưởng thức một món ngon hiếm có.

Giờ đây nhìn người đàn ông kia, đôi mắt ngập tràn hoả dục, hai tay nhanh chóng xoa nắn đôi gò bồng nở nang, hình tượng thư sinh ôn nhu đã hoàn toàn sụp đổ trong lòng Lâm Tuệ. Nhưng cô... Vì thế lại càng thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn.

Thà rằng cô đừng bao giờ gặp hắn ta, thà rằng ngày hôm nay chưa từng xảy ra chuyện giữa cô và hắn thì hắn có lấy hàng trăm cô vợ cô cũng không thèm quan tâm.

Đi một bước lại nghe được tiếng giẫm lá?

Lâm Tuệ hơi hoảng sợ, dù sao cô cũng biết ít võ. Nếu có thích khách ở đây thì cô không ngại ngần gì xuất chiêu đâu?

"Ai! Mau ra đây "

"Không mau ra đây ta sẽ bẻ nát cổ người đấy "

Bỗng nhiên từ đâu phóng ra một chưởng không mạnh không nhẹ, Lâm Tuệ nhanh nhẹn tránh được nhưng không ngờ lại bị một bàn tay kéo vào góc tối. Bàn tay kia giữ hai tay cô lại đằng sau ấn cô vào góc tường.

" Ấy ấy đại hiệp, tha mạng tha mạng, ngài ngài đừng gϊếŧ ta. Ta biết kho báu nằm đâu, phủ này có rât nhiều vàng, đại hiệp tha mạng "

" Ấy ấy, đại hiệp ngài làm gì vậy sao lại cởϊ qυầи ta cướp sắp ah ưm ưm "

" con mèo nhỏ này sao lại nhiều chuyện vậy chứ "

Bóng đen kia phủ lên môi Lâm Tuệ một tràng ngọt lịm, hắn mυ'ŧ bờ môi cô, nhân lúc cô mở mồm ra hung hăng đoạt lấy quyền chủ động, tự do làm loạn trong khoang miệng cô.

" Hạo ưm ưm thả ta ra "

" Sao sáng nay nàng lại phủ nhận mọi chuyện"

" ta làm gì, ưm "

"Nàng làm gì thì tự nàng biết chứ " hắn hung hăng cắn môi cô đến chảy cả máu, sau đó lại nhẹ nhàng liếʍ láp như đang sợ mất đi thứ quý giá nhất, một tay hắn giữ chặt tay cô, một tay thì mò vào trong áo sờ nắn đôi gò bồng đảo.

Nụ hoa bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đã căng cứng cả lên. Dường như bên dưới cũng dần chuyển ướt.

" Buông ta ra, đừng động vào ta! "

" Nói, tại sao nàng lại phủ nhận mọi chuyện. Phủ nhận chuyện ta đã làm cho nàng đạt kɧoáı ©ảʍ ra sao, phủ nhận nàng đã sung sướиɠ mức nào? "

" Ngươi không yêu ta ưm ưm "

" Ngươi chỉ... Yêu thân thể ta thôi!"

" ngươi có biết áaa ưm "

Không được kí©ɧ ŧɧí©ɧ bằng tay, cái miệng nhỏ bên dưới Lâm Tuệ vẫn còn rất chật hẹp đột nhiên bị cự vật to lớn đằng sau xâm chiếm. Đau đến điếng người.

" Phải, đúng là ta chỉ yêu thân thể nàng thôi "

" a a ư ư ~ đồ cầm thú "

Hắn ta đâm vào rồi lại rút ra thật mãnh liệt như muốn trừng phạt nàng.

Một phát rồi lại một phát, từng đợt vận động đều cắm vào nơi sâu nhất của nàng. Đến từ đằng sau thật là kɧoáı ©ảʍ hơn đằng trước rất nhiều. Lâm Tuệ không chịu nối đã sớm áp sát vào tường mặc đằng sau đâm chọc.

" ư ư ư Hạo ư "

" ahhh nhanh quá ta không chịu được ah ~"

Từng đợt va chạm phát ra tiếng bạch bạch càng khiến hai người động tình hơn.

Tốc độ đâm vào của Hạo lại càng nhanh hơn nữa.

" A a a dừng lại a " Lâm Tuệ thở dốc rêи ɾỉ, lần làʍ t̠ìиɦ với Hạo cũng khiến cô mệt mỏi khôn nguôi. Cự vật quá dài, lại còn to. Cái lỗ nhõ của cô sẽ chịu sao được đây.

" a áaa "

" ư ư ~ "

" nhanh... N...h..a.n.h nữa đi.... Hạ...o.. A a a ưm ưm "

Âm thanh mê người, lỗ nhỏ kiều diễm, cảnh vật còn gì gợϊ ȶìиᏂ hơn?

Đột ngột kí©ɧ ŧɧí©ɧ dừng lại, Cây gậy th*t rút ra là hàng loạt nước da^ʍ dãng ồ ạt, Lâm Tuệ cảm thấy trống trải. Tưởng đã dừng lại nhưng hắn ôm cô ngồi xuống để cô không nhìn được mặt hắn. Hai thân thể lại triển miên đưa đẩy.

Tư thế này, tư thế này hắn học ở đâu ra vậy?

" ư ư a nhanh hơn... Nhanh hơn đừng đừng "

Hắn không sợ bụi bẩn mà ngồi xuống đất. Còn cô bị hắn kéo xuống ngồi phía trước nhưng hai chân để dạng ra lộ cảnh xuân mê người.

" sướиɠ.... Sướиɠ quá a a "

" nàng có muốn nhìn thấy nơi đó của chúng ta không?"

Lâm Tuệ không có gan nhìn xuống nhưng trời quá tối, họ lại gian díu ở đây nên cô không thể nhìn thấy gì.

" Cảm nhận đi Tuệ Nhi, ah... Ta đang ở bên trong nàng. Hai chúng ta đang hoà làm một "

Hắn đưa tay cô và tay hắn sờ vào nơi hai người đang giao hợp. Rồi ấn mạnh vào đó, xoa xoa trước cửa tiểu huyệt đang không ngừng co rút chảy nước ra từ những lần lên xuống.

" Áaaaaaaaaaa "

" chuyện gì vậy tiểu thư?"

" Bên kia... Hai người kia họ... Họ đang đang... "

Khi Mai tiểu thư đến phủ cũng là lúc trời đã tối. Nàng biết đến nhà người con trai khác như thế này là không đúng lễ nghĩa nhưng nàng cũng sắp thành hôn rồi, đến thăm chồng của mình là điều đường nhiên.

Nhưng vừa đi trên con đường quen thuộc Mai tiểu thư lại nghe thấy tiếng rên đầy dâʍ đãиɠ, mò lại mới thấy một trai một gái đang không ngừng va chạm nhau giữa thanh thiên bạch nhật.

Ngất xỉu

Ngươi... Ngươi.. Ư ư dừng lại đi... Ta.. Ta bóp chết ngươi "

Lâm Tuệ mê man trong khoái lạc để mặc hắn ta làm loạn, hôn rồi lại sờ khiến thân thể cô chẳng bỗng chốc đỏ ửng lên đầy đáng thương. Cô cố gắng nắm chặt lấy nơi kia, thầm nghĩ sẽ bóp cho hắn hỏng luôn nhưng cứ mỗi khi cô định động thì hắn lại nhấn mạnh vào nơi mẫn cảm kia khiến cô run rẩy hết người.

Từng đợt luồng điện lạ lẫm chảy dọc thân thể cô. Khó chịu quá... Khó chịu quá... Lẽ nào cô khát tình đến thế sao? Lại đi xxx với một người lạ mặt vừa mới gặp gỡ hôm qua.

Nhưng hắn gọi cô là Lâm Tuệ, hắn biết tên cô! Lẽ nào hắn ta là kẻ theo đuôi theo dõi cô nhằm moi tim mổ bụng bắt cóc trong truyền thuyết ahhh

" Ngươi.... Ta.... Sao ngươi biết tên ta? Ngươi là ai, nói mau! "

" Nếu ta nói cho nàng biết, liệu nàng có để cho ta vào trong nàng không? "

" Ngươi!!!! Đồ vô sỉ "

" áaa "

" Bỏ... Bỏ.. T...a..y ngươi ra...ngươi...ngươi đừng...khó chịu quá ưm ưm "

" Ta vô sỉ mà nàng còn chảy nhiều nước thế này cơ á Tuệ Nhi ~"

Ngón tay hay di chuyển bên trong thân thể nàng càng lúc càng nhanh khiến Lâm Tuệ không chủ động được mà cong người lên như muốn đón nhận thêm nữa.

" Nàng hút chặt quá Tuệ Nhi "

" Không cần... Đi ra.a.a aa "

" Đừng nóng ruột, ta chỉ động bên ngoài nàng thôi "

" ư ư ư ư "

" Ta cắm vào nhé ~"

" không aaaaaaaa"

côn th*t vì chịu đựng lửa dục của hắn đã sớm căng cứng một cách điên cuồng. Không báo trước mà cắm thẳng vào bên trong Lâm Tuệ khiến cô đau đớn khôn nguôi.

May mắn là bên dưới đã được kí©ɧ ŧɧí©ɧ nếu không sẽ rách mất aa"

" Ngươi đi raaaaa "

" Ngươi đi raaaaa "

Hạo thiếu gia ghé sát vào tai nàng thì thầm nhỏ vài tiếng nhưng cũng khiến Lâm Tuệ ngẩn cả người

" Ta là Hạo của nàng đây, Tuệ Nhi "

" Ngươi không phải a... Ưm ưʍ.. Sao ngươi không...." Nói đến đây cô đỏ cả mặt, đã vào thì vào rồi sao hắn ta còn không động, cô khó chịu gần chết ưʍ.

" áaaa "

" Ý nàng là như thế này sao " Hắn sợ nàng đau nên mới dừng động tác lại. Vốn dĩ chỉ định vào một nửa nhưng vì được kí©ɧ ŧɧí©ɧ dương v*t trơn tuột đâm sâu vào nàng. Hắn không tài nào kiềm chế được mình nữa rồi. Tuệ Nhi của hắn thật... Thật... Quyến rũ... Mê người... Có phần lẳиɠ ɭơ!

Vừa nói hắn đẩy côn th*t ra rồi vào, không hề khống chế cảm xúc của mình đối với cô.

" a a a nhanh quá a a a"

" Ngươi ưm ưm ưm đau.!!"

" Tuệ Nhii... Ta ưm không dừng lại được "

Hắn lại đẩy mạnh tốc độ ra vào mãnh liệt, hai tay giữ hai chân nàng giang rộng ra rồi ra sức mà thúc vào.

Như từng cơn lửa cháy, mãnh liệt, có mang theo nhớ nhung mùi vị cơ thể nàng, rồi cả cảm giác hoà làm một bên trong nàng nữa. Lâm Tuệ nàng quả là một con hồ ly mà!!

" a a a a a a nhanh quá... Sẽ rách mất... Rách...a..rách mất "

" Tuệ Nhi.. Giúp ta cởi bỏ mặt nạ da người "

" ưm ưm "

" Tuệ Nhi!!!!"

" a a a ta... Ta "

Lâm Tuệ bị kí©ɧ ŧìиɧ đến mê man, cô run rẩy đưa tay lên chạm vào mặt Hạo. Khi cô chuẩn bị tháo mặt nạ của hắn ra thì hắn đột nhiên dung sức thúc mạnh vào bên dưới, khiến cô thật sự lêи đỉиɦ "

" aaa~ " cả hai không hẹn mà rên lên đầy sung sướиɠ, Lâm Tuệ thật sự không còn sức giúp hắn thái mặt nạ nên chỉ nằm đó thở hồng hộc. Trên người nàng, côn th*t to lớn đã không hẹn mà bắn thẳng tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bên trong.

" Ngươi...ư ngươi... Ta không muốn có thai "

" Ngươi...ư ngươi... Ta không muốn có thai "

" Nhưng ta muốn Tuệ Nhi "

" Ngươi đã có vợ rồi Hạo thiếu gia xin đừng mê luyến thân thể này nữa"

" Tuệ Nhi, nàng dỗi à ~"

" Cút ra cút ra "

Hạo thiếu gia cười khẽ, nhẹ nhàng nâng Lâm Tuệ lên rồi đặt nàng ngồi trên đùi, đối diện mặt mình.

" Cả đời ta... Chỉ yêu mình nàng.... Ta yêu nàng... Yêu cả giọng nói... Tính cách...lẫn thân thể của nàng... Yêu cách nàng yêu cầu ta dừng lại nhưng thật ra nàng không muốn "

" Tuệ Nhi, nàng là thê tử duy nhất của ta. Ta đã sớm viết hưu thư cho Mai rồi. Đợi nàng ta đồng ý ta sẽ cưới nàng!"

" Ngươi.... Ngươi... Thật bỉ ổi "

" Ta vì nàng mà bỉ ổi thôi "

Hắn cắn nhẹ tai trái nàng, dường như hắn cảm giác được côn th*t của hắn ngày một trướng lên.

Haizz Phải làm sao đây,,....?

" Hạo ngươi! "

" Tuệ Nhi, nếu nàng không muốn đau.. Giải quyết giúp ta... "

" Ta không...k..hông... "

" Tuệ Nhi??"

" Tuệ Nhi~"

" Dùng tay?"

" Ta muốn miệng nàng cơ Tuệ Nhi "