Căn phòng này thật rộng lớn nga~ Nhưng bên trong k bật đèn, cửa sổ bị che bởi rèm nên chỉ có ánh sáng le lói hắt vào. Mò mẫm mãi mớt sờ được cái sofa cách đó cả chục bước. Chả biết từ lúc nào mà có bóng người sau lưng cô. Cái bóng tiến thẳng đến, ôm trọn Lạc Uyển
" Aaa, ai đó? " Cô hét lên
" Tôi mới phải là người hỏi câu này chứ " Giọng nói hơi trầm nhưng rất quyến rũ
" Tôi là...nhà thiết kế mới của Mạc thị... À MFashion. Lạc Uyển. Tôi đến tìm Mạc Đình Phong..... À Mạc tổ..ng " Giọng cô rối loạn
" MFashion và Mạc thị là một " Hắn nhếch môi, phả một luồng khí nóng vào tai Lạc Uyển
" Aa, anh mau buông tôi ra được rồi. Tôi sẽ ra ngoài chờ... "
" Văn phòng của tôi k phải muốn vào là vào ra là ra " Hắn dụi đầu xuống gáy cô hít thở
" Vă..văn phòng của anh. Vậy..vậy a.anh là Mặc tổng "
" Mặc tổng... xa cách quá "
Dứt câu hắn quay người cô lại đè xuống sofa. Cái sofa này cũng thật rộng. Lạc Uyển nằm trọn dưới thân Mạc Đình Phong
" Kh..khoan đã, tôi nghĩ mình thật sự ph..phải rời..... "
K để cô nói hết câu Mạc Đình Phong ngấu nghiến đôi môi hồng tự nhiên kia chuyển sang đỏ mọng. Hắn mυ'ŧ mát k chịu rời, đưa lưỡi vào khoấy động bên trong k chừa một ngóc ngách. Hai tay cũng k im mà sờ soạng khắp người cô
Lạc Uyển phải nói là cực kỳ bất lực. Hai tay vừa đánh vừa đẩy Mạc Đình Phong mà sức k lại hắn. Thêm với việc đang bị hút hết không khí, cô kiệt sức buông hai tay
Thấy cô hít thở k nổi nữa hắn mới luyến tiếc rời khỏi đôi môi đó. Từ màu hồng nhạt đã bị hắn mυ'ŧ cho đỏ lên trông càng hút mắt
Mạc Đình Phong từ từ hôn xuống cái cổ trắng ngần rồi đến vai và dừng lại ở xương quai xanh. Thân hình cô khá mảnh mai nên xương quai xanh lộ rõ hơn. Hắn k hôn mà cắn vào đó để lại một dấu hickey đỏ thẫm
" Ưʍ....aa..... " Lạc Uyển k nhịn được rên nhẹ một tiếng
Ai biết tiếng rên da^ʍ mỹ đó của cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ thú tính ai đó. Mạc Đình Phong thẳng tay xé rách váy làm đôi k thương tiếc khiến trên người Lạc Uyển chỉ còn bộ đồ lót trắng mỏng
Bị hôn đến mụ mị đầu óc, cô hoàn toàn chỉ thấy da mình hơi mát. Nhận ra bị lột đồ thì đã muộn
Mạc Đình Phong đưa tay xoa bóp hai bầu ngực căng tròn trắng nõn. Một tay vuốt ve sau lưng cô rồi cởi ra
" Quả thật rất đẹp " Hắn ta cảm thán, k khỏi nhếch môi lên tạo thành một đường cong mờ ám, giọng nói đã trầm nay lại khàn đi
" Quả thật rất đẹp "
Lạc Uyển hai phiến má ửng đỏ vì ngượng. Mạc Đình Phong vùi đầu vào hôn mυ'ŧ hai trái cheery. Bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ hai nhũ hoa dựng đứng lên làm hắn ta một bước nữa điên cuồng
Một bên mυ'ŧ mát, cắn xé, một bên xoa nắn, bóp chặt. Hắn như đứa trẻ khát sữa hôn lên phần ngực trắng sữa của cô, một tay nghịch ngợm hoa huyệt đang chảy nước. Dây dưa mãi quay lên cắn nhẹ trái cheery kia một cái
" Aaa... ưʍ... Anh... đừ...ng..." Lạc Uyển gần như mất trí mà rêи ɾỉ
Hắn hôn trượt xuống phần bụng nhỏ nhắn, liếʍ hai bên sườn nhạy cảm
" Aa... Nhột... "
Tiếp theo là hắn cởi phăng luôn vật cản cuối cùng. Chiếc qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm bị vứt thẳng xuống sàn. Nơi tư mật nhất hiện ra trước mắt hắn. Ngắm thế nào cũng thấy đẹp. Hai múp hoa đỏ hồng thấm đầy dâʍ ŧᏂủy̠, hắn chỉ hận k đâm chết cô
" Anh...anh đừng nhìn nữa " Lạc Uyển đỏ mặt, lấy tay che đi
Chưa kịp che thì Mạc Đình Phong lấy cà vạt trói chặt cô
" Tôi muốn nhìn.. em dám cản sao? "
Đúng là biếи ŧɦái. Hắn nhằm hạt châu nhỏ kia mà xoa bóp. Miệng ngậm mυ'ŧ hai nhũ hoa tiện đưa một ngón tay vào trong huyệt động càn quấy
" Aa... mau.. bỏ.. ra... Tên biến... thái... nhà...ưʍ... anh "
Dù gì cũng là lần đầu của cô, có thể nhẹ nhàng chút k. Mạc Đình Phong lại bỏ ngoài tai mấy lời đó, tiếp tục đưa thêm một ngón vào. Bên trong cô k ngừng co bóp và tiết ra chất dịch nhờn màu trắng. " Tiểu đệ " của Mạc Đình Phong đã cương từ lúc bắt đầu và sắp chịu nổi nữa rồi
" Tiểu bảo bối, em chặt quá "
Ai là bảo bối của hắn. Trong đầu cô bây giờ chắc đang nguyền rủa chết Mạc Đình Phong. Lần này hắn ấn mạnh vào hạt châu kia làm cô sinh nên kɧoáı ©ảʍ. Tưởng đạt đến điểm G, Lạc Uyển đang chuẩn bị ra thì bàn tay đó hụt hẫng rút lui. Cảm giác trống vắng bên dưới muốn được lấp đầy làm cô khó chịu mà vặn vẹo người
" Mạc tổng... " Lạc Uyển thở gấp gọi tên Mạc Đình Phong
" Sao vậy tiểu bảo bối? " Hắn trêu đùa hai trái cheery
" Mau... cho tôi... ưʍ..." Lạc Uyển hiện giờ k biết mình nói gì nữa rồi
" Em muốn gì sao? "
" Cái đó của anh... ưmm.. Mau... tôi khó chịu... "
" Tôi k thể chiều hư em được, muốn gì là được cái đó " Thật ra trong lòng hắn sớm đã k kìm được chỉ là nhìn bảo bối của hắn khiến hắn muốn trêu trọc
Lạc Uyển đành chịu, khóc luôn. Hai hàng nước mắt chảy dài xuống hai má đỏ ửng. Mạc Đình Phong nhìn thấy cũng hơi hoảng, k nghĩ cô sẽ dùng chiêu này
Siêu lòng. Hắn cởi bỏ sơ mi để lộ cơ thể màu đồng săn chắc. Cởi luôn quần Âu và qυầи ɭóŧ. Được giải thoát, "tiểu đệ" của hắn k nói k rằng đi thẳng vào bên trong
" Aaaa.... đau...quá... ưmm.... dừng... lại" Lạc Uyển rên lớn
Mới chỉ vào được một nửa nhưng bên trong cô thật sự rất chặt. Chắc vì là lần đầu nên cô thấy rất đau
" Tiểu bảo bối, thả lỏng nào. Lát nữa sẽ hết đau "
Cô lấy hết sức bình sinh thả lỏng người. Dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra bôi trơn nên cự vật kia bắt đầu tiến vào. Mạc Đình Phong cũng hơi sót, để cô thích ứng mới động
Ban đầu quả thực là đau nhưng kéo theo sau đó là cảm giác thoả mãn. Hắn thấy cơ mặt cô giãn ra liên luân động nhanh hơn. Tốc độ ra vào khiến cô thấy dễ chịu
" Aaa.... đau.... nhưng....ưmmm... thật... dễ....chịu....nga...~ "
" Tiểu bảo bối... Em hơi chặt rồi đấy "
Hắn nằm lên người cô, hôn lên hai má, hút hết nước mắt vừa chảy ra. Đôi môi tiếp tục bị dày xé. Hai tay hắn nâng hông cô lên cao, đặt hai chân lên vai mình thành hình chữ V, tiếp tục chuyển động
Tiếng "phập phập phập" phát ra khắp căn phòng. Kèm theo là tiếng rên da^ʍ mỹ của Lạc Uyển và thỉnh thoảng là tiếng gầm nhẹ của Mạc Đình Phong
" Aaa... ưʍ... muốn ra... aa... "
" Ai cho em ra "
Hắn rút lại côn ŧᏂịŧ kia bế cô lên ngồi trước mặt mình. Hai tay Lạc Uyển ôm lấy cổ Mạc Đình Phong. Hắn đặt cô ngồi xuống côn ŧᏂịŧ. Kɧoáı ©ảʍ lập tức quay lại
Hai tay nâng hông cô lên xuống, miệng ngậm mυ'ŧ nhũ hoa. Lạc Uyển thì k ngừng rên lên thoả mãn
" Em có thấy sướиɠ k? "
" Aa... có....ưʍ.....rất.....sướиɠ.....ahh "
" Nhìn em thật dâʍ đãиɠ nha "
Sau 5-7 lần nắc Mạc Đình Phong gầm nhẹ một tiếng phóng hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c vào trong cô. Lạc Uyển cũng lên đến đỉnh điểm cùng lúc chảy ra chất dịch màu trắng dâʍ đãиɠ kia. Hai thứ chất lỏng hoà vào nhau chảy ra ngoài ướt cả sofa, hoà theo đó còn là mấy sợi tơ máu
Lạc Uyển mệt mỏi gục đầu vào ngực Mạc Đình Phong trực tiếp thϊếp đi. Hắn bế cô lên đi đến một căn phòng riêng bí mật. Hắn đặt cô lên giường, từ từ rút côn ŧᏂịŧ ra và cởi trói cho cô. Mặt cô hơi nhăn lại rồi k biết gì nữa
Hắn đắp chăn cho cô còn mình cũng lao vào ôm cô ngủ lúc nào k biết
- ----
Tỉnh dậy đã là buổi chiều. Lạc Uyển mở mắt mà cảm giác đau nhức nhất là phần hạ thân. Những hình ảnh khi nãy ùa về làm cô đỏ tái mặt. Lúc này mới có cảm giác ai đó ôm eo mình từ phía sau. K ai khác là Mạc Đình Phong
Hắn bắt đầu luồn tay vào chăn, sờ soạng bộ ngực căng tròn. Một tay vuốt xuống bóp hai cánh mông Lạc Uyển. Môi bắt lấy môi cô mà gặm mυ'ŧ. Khoan, vừa mới làm sáng nay, cô vẫn còn đau điếng khắp người mà hắn định làm tiếp ư?? Ai nhìn vào cũng biết tiếp theo Mạc Đình Phong sẽ làm gì
" Ưmm....aa... Thật sự k muốn.... chơi với anh đâu... "
" Tôi k đủ làm em thoả mãn? "
" A.. K phải " Đỏ mặt
" Vậy thì nằm yên "
" Anh đừng...quậy...tôi muốn...đi... tắm " Giọng nói đứt quãng do nhịp hôn của Mạc Đình Phong
" Tôi đưa em đi "
" A.. k cần. Tôi tự tắm được " Lạc Uyển đẩy hắn ra liền ngồi dậy đi tìm nhà tắm
Phần hạ thân vẫn còn đau rát khiến cô đi k vững, bước một bước liền lảo đảo ngã xuống. K may đυ.ng phải cái bàn
" Aaa... "
" Sao em có thể vụng về như vậy? " Hắn thấy bảo bối đau liền sót chạy lại đỡ lên, còn mắng yêu người ta
Cô lườm hắn với sát khí đầy mình " Là tại ai? "
" Rồi, do tôi. Để tôi tắm cho em "
Mạc Đình Phong bế Lạc Uyển lên đặt xuống bồn tắm và xả nước. Dần dần nước ngập qua ngực cô. Ngâm trong nước ấm khiến cô thoải mái hơn nhiều, nhưng chưa hưởng thụ được lâu thì hai bàn tay xấu xa nào đó xoa nắn bộ ngực của cô. Môi hắn tìm đến cái cổ trắng kia mà hôn. Một tay luồn xuống dưới vờn qua vờn lại hạt châu nhỏ
" Aaa.... Mạc...ưʍ...Đình...Phong... cho... tôi....tắm "
" Tiểu bảo bối. Em lại hư rồi "
Hắn cầm chai dầu tắm ngồi vào cùng cô. Lấy một chút tinh dầu ra xoa lên tay rồi xoa nhẹ lên người cô. Hắn vuốt ve cưng nựng bảo bối của hắn cơ mà vẻ mặt da^ʍ mỹ của cô lại kích con sói già rồi
Hai bàn tay tìm đến hai nhũ hoa mà xoa nắn. Miệng thì hôn hít trên vai rồi xuống xương quai xanh. Kéo cô lại gần mình, Mạc Đình Phong hai tay di chuyển tới mông Lạc Uyển mà bóp mạnh
" Aaa... đau... "
Cảm nhận được vật đang cứng dần lên trước cửa huyệt, cô ngượng chín mặt hai tay đẩy l*иg ngực hắn, ngồi dịch ra. Hắn nhanh chóng kéo lại
" Tiểu bảo bối, tốt nhất từ giờ em đừng rời xa tôi. K em sẽ là người chịu thiệt " Từng câu từng chữ lọt vào tai cô
Bàn tay mờ ám dời bờ mông cong đi đến cửa huyệt. Một ngón rồi ba ngón vào sâu bên trong. Hạt châu đang bị xoa bóp đến ửng đỏ, kẹp chặt ba ngón tay hắn, nhanh chóng đạt đỉnh điểm tuôn ra một dòng chất lỏng ấm nóng
Mạc Đình Phong rút tay ra ưỡn về phía trước hôn lấy cánh môi rêи ɾỉ. Bên trên bị hôn mυ'ŧ xoa nắn, bên dưới dâʍ ŧᏂủy̠ nóng chảy ra k ngừng làm cô ngứa ngáy mà vặn vẹo
" Mới vậy đã ra rồi, em dâʍ đãиɠ quá tiểu bảo bối "
" Ưʍ...a...a...nói....nhảm... "
Hắn cũng k chịu được nữa. Đặt cô lên người mình, hắn để "tiểu đệ" trước cửa huyệt, đâm vào. Tâm trí cô như phát điên hai tay vịn lấy thành bồn, gương mặt k thể dâʍ đãиɠ hơn
" Aaa.... dừng.... bỏ....ưʍ... ra... "
" Tiểu bảo bối, hai lần rồi em vẫn chặt vậy. Cái này là muốn kẹp chết tôi sao "
" Aa.. ưmm..... Anh...im...mồm... "
Khác với lần đầu lần này kɧoáı ©ảʍ đến nhanh hơn. Cảm giác sướиɠ rên dưới hoa huyệt truyền lên tận não. Hắn bắt đầu nhanh hơn, động tác thuần thục ra vào k ngừng. Côn ŧᏂịŧ kia giờ bị bóp chặt như có kim đâm vào làm hắn điên cuồng hơn. Nước trong bồn bắn hết ra ngoài
Theo lực tác động thì hai bầu ngực cứ tung tăng nhảy múa trước mặt hắn. K nhịn được liền cắt thật đau
" Aaaa.... Anh.... ưmm... nhẹ... thôi "
Đặt hai tay xuống bồn, Lạc Uyển bị hắn nâng cao hông lên, k thương tiếc tiếp tục luân động. Bên trong càn quấy ngày càng nhanh. K bị nước cản tốc độ tăng dần
" Ưmm... sướиɠ.... quá... nhanh... nha...nh nữa...ưʍ.... "
" Tôi sắp ra rồi.... "
" Aaa.... tôi.... cũ...ng thế... aa... "
Đâm sâu hơn nữa, hắn chạm cả vào tử ©υиɠ của cô. Một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi bắn thẳng vào, lấp đầy cả huyệt động. Cô mệt mỏi gục xuống
Hắn bế cô lên giường. Mặc cho đầu óc cô mơ hồ, bên dưới dâʍ ŧᏂủy̠ vẫn k ngừng rơi ướt sàn nhà và đệm, hắn tiếp tục công việc của mình. Phải bắn đến hai ba lần nữa hắn mới chịu tha cho cô
Mạc Đình Phong lúc này mới tắm rửa cho cô rồi bế về giường. Bây giờ cũng đã 6 giờ chiều, hắn định bụng sẽ đưa Lạc Uyển đi ăn
" Tiểu bảo bối! Em đói chưa? Tôi dẫn em đi ăn "
" Ừm "
Cả ngày nay chưa gì vào bụng, dạ dày cô đã réo vang rồi. Mặc cho cô bộ đồ mới, hắn dìu cô đi ra ngoài
" Phong! " Cô thở dài
" Sao vậy tiểu bảo bối? "
" Ai cho anh xé váy tôi thành ra như vậy hả? " Cô thương tiếc nhìn bộ váy mình mất công làm ra giờ bị xé thành mấy mảnh
" Tôi sẽ làm cho em cái khác. Đi nào "
Đến thang máy, Lạc Uyển đứng k nổi mà bám chặt lấy Mạc Đình Phong. Nhìn cô như con mèo con ngoan ngoãn anh nhéo mũi cô một cái nhẹ nhàng hôn lên trán
" Chúng ta đi thang máy của tôi "
Tổng giám đốc có thang máy riêng và nó k trong suốt. Hôm nay hắn đã ra lệnh tắt camera trong thang máy
Phòng tổng giám đốc tận tầng 72, đi xuống cũng mất vài phút. Hắn tranh thủ cưng nựng bảo bối. Nâng cằm cô lên, hắn đưa lưỡi vào bên trong tung hoành. Tay kia đang giữ eo thì đưa xuống bóp nhẹ bờ mông kia
" Ưmm... Anh làm... trò gì đấy? "
" Lần sau cấm em mặc như thế kia đi làm. Rõ chưa "
" Anh quản nổi... "
Chưa kịp nói xong hắn cắn vào môi cô rồi sắc mặt da^ʍ tà
" K chấp hành. Phạt "
Phạt? Hắn đang nghĩ đến nhiều món sεメ toy muốn dùng thử với cô
" Ting " Cửa thang máy mở ra ở tầng hầm để xe. Mọi người cũng tan sở hết rồi. Mạc Đình Phong bế cô lên đi đến xe và đặt xuống. Còn nhẹ nhàng hạ thấp ghế xe cho cô nằm
Lạc Uyển 1 khắc cảm thấy ấm áp lạ thường. Cả quá trình lái xe đều ngắm nhìn con người đẹp trai kia. Đến lúc dừng đèn đỏ, hắn hạ giọng
" Nếy em còn nhìn nữa tôi sẽ ăn em thay cơm "
Cô nghe đến đây thì liền quay đầu đi, bất giác mà đỏ mặt
Hắn đưa cô đến nhà hàng nhỏ. Vào phòng riêng, ngồi đối diện nhau, gọi đồ ra ăn vài miếng thì ngừng. Còn lại đều ngồi ngắm Lạc Uyển. Cô k quen việc có người nhìn chằm chằm mình như vậy
" Anh k ăn à? "
" Ngắm em ăn được rồi "
" Ây, anh là tổng tài mà sao sến súa vậy k biết "
" Em k biết tôi chỉ sến với mình em thôi " Hắn nở nụ cười ôn nhu
" Biếи ŧɦái. Này! " Cô gắp một miếng thịt đút cho Mạc Đình Phong
" Đây là muốn tôi ăn no để thao chết em sao "
" Aisss, cái gì anh cũng nghĩ ra được "
Đến món tráng miệng. Cô quyết định ăn một cái bánh kem nhỏ. Đang ăn phần kem dính đầy miệng. Hắn nhìn từ nãy nhưng k nói gì. Đến tận lúc cô ăn miếng cuối cùng
" Tôi cũng muốn ăn "
" V..vậy tôi..gọi phục vụ " Cô bây giờ miệng chứa đầy bánh kem
" K cần " Hắn đứng dậy đi sang ngồi cạnh Lạc Uyển, nhếch môi
Hai con mắt ngơ ngơ k hiểu gì liền mở to khi hắn hôn lấy. Hắn liếʍ hết phần kem ở ngoài sau tiến vào trong lấy hết bánh ra. Bị hôn đến đơ luôn, cô hoàn toàn kệ hắn hoành hành, k chút phản kháng
Thấy cô đang hưởng thụ nụ hôn ngọt ngào, hắn đè cô xuống tay bắt đầu lần mò mở cúc áo
" Phong.... bỏ tôi ra.... đừng làm... ở đây.... Chúng ta.... đi... chỗ... khác... Ưʍ... "
" Muốn làm chỗ khác? Đã vậy tối nay tôi cho em mất ngủ cả đêm " Cười gian
Tính tiền xong hắn đưa cô về nhà...hắn
Nửa đêm đang ngủ cảm giác có người vào phòng nhưng Lạc Uyển vẫn ngủ say như chết. Một lúc sau cảm thấy đùi mình hơi ấm, sau đó đến bụng và ngực. Lúc này lim dim mở mắt. Trong ánh sáng nhạt của mặt trăng thấy bóng dáng một người đàn ông nằm bên cạnh
" Anh... Phong?... "
" Tiểu bảo bối ngủ đi " Quả nhiên là Mạc Đình Phong. Hắn hôn nhẹ lên môi cô
Lạc Uyển lật người lại rúc đầu vào l*иg ngực trần của hắn. Bộ ngực căng tròn áp sát vào khiến tim hắn đập nhanh. Cô mặc bộ đồ ngủ này k mặc đồ lót, thực ra so với k mặc gì lại quyến rũ hơn.
Làn da trắng thấp thỏm sau lớp ren đen. Cô đưa chân gác lên đùi Mạc Đình Phong. Bên trên là hai l*иg ngực áp sát nhau, bên dưới hạ thân váy cuốn lên hở đến tận ngang eo
K chỉ thế mà cánh môi hồng kia k ngừng chóp chép. Hơi thở của Lạc Uyển lan toả khắp cơ thể hắn. Cái cảnh tượng da^ʍ mỹ này sao có thể cưỡng lại được. " Tiểu đệ " thân yêu sớm đã muốn phá tan quần chui ra. Nhưng vì cô đang ngủ say nên đành kiềm chế
Tuy vậy bàn tay xấu tính k ở yên. Vuốt vuốt tấm lưng nhỏ rồi trượt xuống mông. Sờ sờ xoa xoa đến khi chán thì thôi. Bụng cô rất nhạy cảm, chạm vào sẽ có phản ứng ngay. Cô run nhẹ rồi ngọ nguậy. Bàn tay di dời đến cặp ngực kia sờ mó
- ----
Giữ nguyên tư thế đó cả đêm, hai con người ôm nhau ngủ tạo thành mỹ cảnh
Lạc Uyển dần mở mắt thì thấy khung cảnh trước mặt tối om
" Vẫn chưa sáng sao? "
Đến lúc cảm thấy có gì đó như đang ôm mình hay đúng hơn là cô đang ôm chặt lấy. Gấu bông sao? Gối ôm?... Mạc Đình Phong??...
Ngửa mặt lên thấy hắn đang ôm eo mình ngủ. Lạc Uyển chìm đắm vào khuôn mặt đẹp trai kia. Mọi đường nét đều rất đẹp. Hắn còn cởi trần, lộ ra hình thể săn chắc và làn da màu đồng
" Tiểu bảo bối, em ngắm đủ chưa? "
" Aa... Anh tỉnh rồi sao? "
" Gương mặt quý giá của tôi ngắm nhiều nữa sẽ mòn mất "
" Mặt anh làm bằng sắt sao mà mòn được -.-"
" Em nói sao cơ? " Mạc Đình Phong đưa tay xuống bóp mông cô một cái
" Aaa... Tên biếи ŧɦái nhà anh "
" Em đi ngủ thường ăn mặc mát mẻ vậy sao? "
Lạc Uyển nhìn xuống. Thực sự quá mát mẻ
" Anh im đi "
Cô đẩy hắn ra bật dậy đi vào nhà tắm. Vừa đóng cửa liền xấu hổ muốn chết. Chẳng biết tối qua mình có nói nhảm hay làm trò gì bậy bạ k
" Tiểu bảo bối nhanh chút xuống nhà ăn sáng. Tôi đưa em đi làm "
" Biết rồi "
Mạc Đình Phong chuẩn bị sẵn một cái áo sơ mi+ với quần trơn ống loe đặt ngay ngắn trên giường kèm theo đó là một tờ ghi chú: Mặc bộ đồ này đi. Mặc hở quá tôi sợ mình k chịu nổi
Đọc xong tờ ghi chú Lạc Uyển chỉ thắc mắc mặt hắn sao có thể dày như vậ